Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du - Hoàng Kim Bỉ Mông - Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du

Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du

Tác giả : Chưa rõ
Chương 114 : Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du - Hoàng Kim Bỉ Mông

Ba đQầPuDu BỉJRl Mông Cự Thú giống như ba ngọn núi nhỏ, đlLua nhau gào thét, uy chấGNin đVYZạGNii đvYịkQa.

Ngồi trên lưng đYyầQu BỉvY Mông ở giữttPa chính là gia chủ NạQp Chân của Ai Lam gia tộc.

Ánh mặt trờFlYi chiếu xuống ba đADầZwu Bỉhht Mông tạAGVo thành ba cái bóng chạQy dài trên mặt đPqnấDoAt.

Một cảGNim giác lạSenh lẽo đeRược hình thành.

Ba con BỉoF Mông Cự Thú, mỗi con cao từ năm mươi đRến sáu mươi trượng, bộ lông vàng óng đjược ánh mặt trờLi bao phủ càng trở lên lấQp lánh.

Sau lưng ba đgầlLu BỉSe Mông là tầjng tầNng lớp lớp quân đAGVội của Đế quốc Thú Nhân đDrang đwyứDoAng nghiêm trang cách đtADó mấZwy trăm dặm.

Đây là quân đNội của Đế quốc Thú Nhân, đVồng thờPuDi cũng là quân đLội của Ai Lam gia tộc.

Trên Đạgi lục HằMZng Nguyên, một số đNạZwi gia tộc đMZều có tư binh, từ đPqnây có thểQ nhìn ra đjịQa vịQ của Ai Lam gia tộc ở Đế quốc Thú Nhân.

Ánh mắMgt NạiRp Chân nhìn về phía chân trờNi, vẻ mặt biểvYu hiện một sự trầiRm ổn, không chút dao đDoAộng.

NạoFp Đa là con trưởng của y, cũng là đeứNa con mà y yêu thương nhấMZt, thật không ngờZw lầIQn này lạQi bịy ngườZwi ta giết trên đDVườqMkng trở về từ đDDzấDru giá hội.

Một đyi không trở lạYyi! NgườkQi đnJJầgu bạQc tiễn kẻ đDoAầMZu xanh!

Lúc biết đNược tin này, cảwy ngườFlYi y ngây dạyi cho đVYZến khi trưởng lão của gia tộc lay gọi mới hồi tỉtADnh lạVYZi.

Đa nhi đNXNã chết! Đã chết! Hoàng Long! NạqMkp Đặc!

Hai mắYDIt NạlLp Chân ẩlLn chứsNa một luồng sát khí ác liệt.

Hình như cát bụi cũng cảXFPm nhận đuvMược sát ý của NạqMkp Chân mà bay lên.

DầLn dầDDzn, xuyên qua cát bụi, NạeRp Đa đQã nhìn thấVYZy một vài nhân ảNXNnh xuấVYZt hiện ở phía chân trờsNi.

Lúc nhìn thấwyy mấZwy nhân ảAGVnh này, hai mắkQt của NạttPp Đa bắtADn ra hàn khí mãnh liệt.

Rốt cuộc đDoAã tới sao?

Rốt cuộc đZwã tới!

Hoàng Long, cái tên gây ra mưa gió trên ĐạJwSi lục HằGNing Nguyên, rốt cục cũng hiện ra trước mặt y.

Cát bụi tựa như vì sự xuấgt hiện của nhóm ngườKji Hoàng Long mà ngày càng nhiều thêm, bay lượn đtADầttPy trờADi, cảttPm giác giống như đRang ở trong sa mạQc.

Nhìn thấMgy đeRám ngườKji Hoàng Long đRã đVYZến, hai Thú nhân Truyền kỳ tế tự ngồi trên hai đvYầwyu BỉN Mông còn lạNi cũng đnJJứFlYng thẳng lưng.

- Thiếu chủ! Bác Cách nhìn thấJRly đRội ngũ ở phía trước, sắDDzc mặt nghiêm trọng nói với Hoàng Long.

- Đi thôi! Việc đeối phương bày trận ở đgây chờJRl mình đGNiến, Hoàng Long đtADã biết từ lâu.

Có đnJJiều hắgn cảRm thấZwy tránh né cũng không phảnJJi là biện pháp tốt nhấLt, hơn nữttPa, hắPuDn cũng không cầXFPn phảVYZi tránh né.

NạNmp Đặc muốn nói gì đYDIó rồi lạDoAi thôi.

Y nhìn về phía đNXNội ngũ của Ai Lam gia tộc ở phía trước, trong nội tâm không tránh khỏi kích đGNiộng.

MườFlYi năm rồi, đqMkã mườNmi năm rồi.

Hoàng Long cưỡi Thiên Thanh Mãng Ngưu chậm rãi đSei tới, từng bước từng bước.

Lúc này Thiên Thanh Mãng Ngưu đeRã biến ra bảkQn thểe cao đlLến hai mươi trượng, trông không khác gì một ngọn núi di đJwSộng.

Toàn thầhhtn Thiên Thanh Mãng Ngưu bao phủ một lớp khí lưu màu xanh, lúc ẩPuDn lúc hiện, ngăn cách lớp cát bụi đttPang bay đlKsầNy trờgi ở bên ngoài.

Mỗi một bước đNi lạIQi khiến cho mặt đjấPqnt rung đttPộng.

Một cỗ uy thế tỏa ra, bay thẳng về đNội ngũ ở phía trước.

Khí thế bậc này khiến cho quân đIQội của Ai Lam gia tộc đPqnứNXNng sau lưng ba đyầRu BỉXFP Mông Cự Thú đnJJều biến sắGNic.

Bác Cách và NạADp Đặc đSeều bay lên, đNứnJJng ở hai bên trái phảXFPi của Hoàng Long.

Uy thế của Thiên Thanh Mãng Ngưu khiến cho BỉVYZ Mông Cự Thú cảYDIm thấDVy một sự uy hiếp nghiêm trọng.

Ba đDrầAGVu BỉkQ Mông đDrồng loạPuDt ngửa mặt lên trờQi cấJRlt tiếng rống như tiếng kim loạSei va vào nhau, tiếng rống khiến cho không trung cũng phảeRi rung đQộng, thiên đADịADa biến sắJRlc.

Ba thú cùng rống, uy thế tạZwo ra mờoF hồ còn lớn hơn uy thế của Thiên Thanh Mãng Ngưu.

NạDoAp Chân vẫn bấVYZt đPqnộng, ngồi xếp bằVYZng trên đZwầnJJu BỉDDz Mông Cự Thú ở chính giữPuDa, ánh mắRt lạDoAnh lùng nhìn thân ảRnh đQang ngồi trên lưng Thiên Thanh Mãng Ngưu, thỉRnh thoảMZng lạlKsi chuyểSen sang nhìn NạPuDp Đặc ở phía sau Hoàng Long.

Còn cách đzcối phương mấJwSy trăm trượng, Thiên Thanh Mãng Ngưu mới dừng lạADi.

Lúc này, cát bụi cũng lặng xuống.

Ba đDoAầMZu BỉDDz Mông đNang ngửa đlLầnJJu gào thét cũng dừng lạVi.

TấKjt cảYy mọi âm thanh đIQều biến mấMZt.

NạADp Chân là ngườiRi mở miệng phá vỡ hoàn cảMgnh yên lặng này.

Có đIQiều, không phảsNi là y nói với Hoàng Long mà là nói với NạlLp Đặc ở sau lưng Hoàng Long:

- Ngươi là cái tên khốn kiếp quay lưng phảzcn bội tông tộc.

Năm đDoAó ta đVã lưu tình tha cho ngươi một mạLng, không nghĩMZ tới hôm nay ngươi lạkQi dám liên hợp với ngườnJJi ngoài giết chết chấVt nhi mình!

Giọng NạXFPp Chân rấiRt bình tĩlLnh, nhưng bao hàm một nỗi tứqMkc giận và sát ý, như núi lửa, có thểlL bùng phát bấMgt cứYy lúc nào.

SắJRlc mặt NạFlYp Đặc trở nên khó coi.

Y ngửa mặt lên trờVYZi cấQt tiếng cườQi đvYầtADy phẫn nộ, giọng nói toán ra hận ý sâu sắkQc:

- Ha ha ha! Ngươi nói năm đoFó tha cho ta một mạMZng?

Nói như vậy, đgệ đNệ ta đvYây thật đNúng là phảLi cảlLm kích ca ca ngươi mới đSeúng! CảqMkm tạAGV đYyạJRli ân đeứkQc không giết của ngươi.

- Nhưng mà ta vẫn nhớ rõ, năm đJRló trước mặt tộc nhân, ngươi đMgã xỉDDz nhục ta thế nào.

- MườlKsi năm rồi.

MườIQi năm! Ta vẫn nhớ rõ cái ngày ngươi trục xuấMZt ta khỏi ra tộc.

Mà sau khi ta bịqMk trục xuấtADt khỏi gia tộc, ngươi vẫn cho ngườNmi áp bứyc ta, ta vẫn còn nhớ đVYZấDry!

- Nếu như không phảji tạJRli ngươi, Ái Lan sẽ không phảoFi chết!

- Nếu không phảeRi tạPqni ngươi, NạAGVp Tân sẽ không phảgi chết!

Nói xong lờIQi cuối cùng, NạlKsp Đặc chỉDDz tay vào Nạwyp Chân đMZang xếp bằeRng trên đDDzầADu BỉuvM Mông Cự Thú, nói như gào thét, nước mắPuDt trào ra.

Ái Lan và Nạzcp Tân là vợ và con y.

Mỗi lầsNn nhớ tới hình ảQnh vợ con chết thảPuDm, trong lòng y lạNmi trào lên nỗi ân hận, y hận bình bấoFt lực, hận ngườSei đjạFlYi ca vô tình và lạVnh lùng này.

SắSec mặt NạGNip Chân lạMgnh lùng, toàn thân tỏa ra một đwyoàn khí lưu.

Mà lúc này, một Truyền kỳ Tế tự ngồi trên đVầtADu Bì Mông bên cạnJJnh phẫn nộ quát lên:

- To gan! NạlLp Đặc, cái tên chó chết ngươi cũng dám phạVYZm thượng, trách móc gia chủ!

- Theo tông luật của gia tộc, kẻ dưới phạNm thượng, bấNt kính với gia chủ, lập tứNXNc xử trọng hình! Một gã Truyền kỳ tế tự tên là La KhắXFPc cũng lạjnh lùng quát lên.

Hoàng Long lạttPnh nhạIQt nhin bâng quơ, Bác Cách cườei lạenh nói:

- Ai Lam gia tộc thật uy phong, tộc pháp thật nghiêm khắAGVc.

- Đừng nói hiện tạMgi NạJRlp Đặc không còn là ngườlLi của Ai Lam gia tộc, cho dù là phảeRi cũng không đDoAến lượt mấGNiy tên tiểPqnu nhân của Ai Lam gia tộc đDrứsNng ở đeây mà khoa chân múa tay!

Kiệt Phu, La KhắZwc giận dữoF, đvYang muốn mở miệng thì bịJwS NạMZp Chân giơ tay ngăn lạYDIi.

Y vòng tay về phía Hoàng Long rồi hỏi:

- Ngươi chính là Hoàng Long?

Là ngươi đSeã giết Thánh Vực của Ai Lam gia tộc ta, giết nhi tử của ta?

NạMZp Chân cấMZt giọng lạttPnh lùng, khí thế trên ngườYyi tỏa ra.

Hoàng Long cũng lạIQnh nhạQt nói:

- Ta chính là Hoàng Long.

LờQi vừa nói xong, Hoàng Long xoay đoFầsNu nhìn thẳng vào Nạzcp Chân, mắvYt tỏa ra hàn quang:

- Có đjiều, nhi tử ngươi không phảNXNi do ta giết.

Nạep Chân cấwyt tiêng cườXFPi ha hảDr:

- Hóa ra nhân vật truyền kỳ gầiRn đttPây làm cho ĐạDDzi lục HằAGVng Nguyên phảqMki rung đsNộng lạMZi là một kẻ nhu nhược dám làm không dám nhận! Ngươi giết ngườPqni mà lạiRi không giám thừa nhận?

Bác Cách và NạnJJp Đa trào nên sự phẫn nộ, có đDoAiều, Hoàng Long giơ tay lên cảttPn hai ngườDVi lạQi.

HắttPn chẳng muốn tốn sứoFc đkQi giảgi thích, quét mắsNt nhìn đQội ngũ của đsNối phương, lạvYnh nhạwyt nói:

- Xem ra hôm nay ta không cho các ngươi một bài học thì không thểwy rờYyi khỏi đNây.

NạXFPp Chân cườyi hắttPc hắDDzc:

- Không sai!

Trong mắVt NạsNp Đặc, bên phe Hoàng Long chỉqMk có ba Thánh Vực, còn NạAGVp Chân chỉkQ là một tên chiến sĩN cấkQp chín, không cầDVn tính đXFPến.

Còn bên y, ngoạNi trừ y và hai gã tế tự ra còn có ba đeầoFu BỉuvM Mông Cự Thú đLẳng cấkQp Thánh Vực, tuyệt đAGVối chiếm thượng phong.

- ChỉeR bằeng ba con tinh tinh này?

Hoàng Long chỉZw và ba đkQầIQu Bỉzc Mông nói.

Trong mắttPt Hoàng Long, ba đZwầGNiu BỉMg Mông kia chẳng qua cũng chỉsN là ba con tinh tinh to xác hơn mà thôi.

Điều này không chỉSe khiến cho NạlLp Chân, Kiệt Phu, La KhắFlYc tứXFPc giận đFlYứRng bật lên, ba đSeầlKsu BỉV Mông cũng nổi giận cấXFPt tiếng gầRm vang.

Trên Đạyi lục HằYyng Nguyên, tinh tinh có thểwy nói là thú nuôi cấlLp thấAGVp nhấMZt rồi.

- Nhân loạSei nho nhỏ, ngươi dám đIQem BỉJwS Mông Thánh Thú vĩVYZ đVYZạzci chúng ta so sánh với sinh vật đFlYê tiện kia?

Ta giết ngươi! ĐầNu BỉsN Mông ở chính giữZwa có bộ lông màu vàng kim nhàn nhạqMkt, bộ lông vì phẫn nộ mà dựng đZwứZwng lên.

Nó tứPqnc giận gầIQm vang một tiếng, miệng há ra, một đnJJạjo gió lốc cực lớn bắPuDn thẳng về phía Hoàng Long.

Gió lốc cuốn theo nhữgng gì nó gặp phảttPi lao thẳng vào đAGVám ngườhhti Hoàng Long.

Tiếp theo, một vệt sáng thẳng tắyp bắJwSn ra, khiến cho mặt đJRlấvYt xung quanh chấNmn đJRlộng không dứVYZt.

Một lúc lâu sau, cát bụi cũng lặng xuống.

Cách đLó mấhhty trăm trượng xuấLt hiện một cái hố sâu, mặt đYyấMgt cũng bịj cày một cái rãnh rộng vài chục thước.

Xung quanh miệng hố và cái rãnh đeược bao phủ một lớp kim quang, không ngừng lóe lên quang mang nhàn nhạNmt.

Hoàng Kim Bào Hao! Chiến kỹ của BỉlKs Mông Cự Thú!

BỉAGV Mông Cự Thú còn đNmược gọi là Hoàng Kim BỉYy Mông.

Đế quốc Thú Nhân không có cườsNng giảYDI Thánh Vực ĐỉDDznh phong.

Nhưng trong số năm Đế quốc, thực lực của Đế quốc Thú Nhân đnJJược xếp hạADng ba, mà nguyên nhân quan trọng là vì có đXFPược nhữSeng đPuDầnJJu Hoàng Kim BỉtAD Mông này.

Hoàng Kim BỉAGV Mông cũng giống với Hoàng Kim Thánh Long của Long tộc, khi mới sinh ra đDrã có thực lực cửu giai, lớn lên có thểoF tiến vào Thánh Vực.

Thậm chí, hơn năm ngàn năm trước, Đế quốc Thú Nhân còn xuấsNt hiện một đDoAầVu Hoàng Kim BỉGNi Mông tiến hóa đIQến Thầyn Vực.

Cho dù là thiên phú hay lực công kích, Hoàng Kim BỉSe Mông cũng không hề thua kém Hoàng Kim Thánh Long.

Mà NạqMkp Chân ngồi trên đqMkầZwu BỉZw Mông cũng có thực lực Thánh Vực Cao giai.

Một kích vừa rồi, tính hủy diệt của nó cũng đADủ khiến cho chúng nhân biến sắQc.

Quân đLội của Ai Lam gia tộc đFlYứDrng ở phía sau đPuDều tỏ ra kinh sợ, cấSet tiếng hoang hô.

Có đViều, ba ngườei NạKjp Chân, Kiệt Phu, La KhắnJJc hơi nhướng mày, bởi vì bọn họ không cảQm nhận đsNược khí tứhhtc của đyám ngườei Hoàng Long.

Đám ngườDri Hoàng Long đzcã biến mấtADt một cách quỷ dịsN.

Đúng vậy, biến mấiRt!

Trực tiếp biến mấJwSt trước mặt ba ngườhhti.

- Chuyện gì đKjã xảIQy ra?

NạJRlp Chân cảVYZm thấYDIy kinh hãi, quét mắDrt nhìn toàn bộ khu vực hẻo lánh xung quanh.

Thế nhưng nơi này là vùng đNmấDVt bằFlYng, không hề có chỗ đhhtểAGV ẩNmn nấZwp.

Ẩn thân?

Trong đnJJầuvMu NạXFPp Chân hiện lên ý nghĩlL này, nhưng y lập tứAGVc phủ đAGVịlKsnh.

ChỉKj có cườeng giảsN ThầNXNn Vực mới có khảKj năng khống chế không gian lĩoFnh vực, cũng chỉKj có cườDrng giảtAD Thầwyn Vực mới có khảuvM năng lập tứKjc thi triểRn ra không gian lĩVYZnh vực của mình, cũng chỉYDI có cườyng giảQ ThầoFn Vực mới có khảeR năng tiến vào không gian lĩgnh vực của mình đoFểV ẩDDzn nấkQp.

Đối phương không thểwy nào là cườnJJng giảJRl ThầPuDn Vực.

Nhưng mà khi Nạhhtp Đặc còn đDoAang kinh hãi tìm kiếm tung tích của đzcám ngườADi Hoàng Long thì y bỗng nhìn thấhhty nhóm ngườwyi Hoàng Long đRã xuấjt hiện, vẫn đoFứDoAng nguyên ở vịnJJ trí trước khi biến mấlKst.

Đám NạtADp Chân cứPuDng đJRlơ ngườVYZi.

Điều này sao có thểttP xảADy ra?

Kiệt Phu và Là KhắLc nhìn nhau, thấDDzy trong mắoFt đtADối phương tràn ngập sự kinh ngạMZc.

RấZwt ngang ngược.

Hoàng Long lạMgnh lùng nhìn thẳng vào đYyầDDzu Hoàng Kim BỉiR Mông ở chính giữlKsa, sau đYyó bay lên, toàn thân tỏa ra lôi quang lập lòe, từng đqMkạiRo lôi trụ phóng thẳng lên trờGNii, một cỗ Long khí chấMZn áp thiên hạwy che trờnJJi phủ đPqnấuvMt tỏa ra xung quanh.

Hoàng Long tâm thầzcn nhấVt niệm, đFlYem đDDzám ngườji Bác Cách, NạVYZp Đặc và Thiên Thanh Mãng Ngưu đPuDưa vào trong QuầSen Tiên Các.

Khí thế của Hoàng Long không ngưng tăng lên.

Theo uy áp tảttPn ra từ ngườzci Hoàng Long, quân đjội của Ai Lam gia tộc kinh sợ mà rút lui.

Hoàng Long ngửa mặt lên trờttPi rống vang, chính là Long ngâm.

Âm thanh bao phủ mườIQi dặm xung quanh, vạQn thú rung đlLộng.

Ngay cảlKs ba đYyầNXNu BỉAD Mông cũng lộ rõ sự kinh hãi.

Ba ngườsNi NạvYp Chân cũng không còn thờADi gian suy nghĩsN xem làm thế nào mà ba ngườvYi Bác Cách, Nạzcp Đặc và Thiên Thanh Mãng Ngưu đqMkột nhiên biến mấjt.

SắZwc mặt ba ngườDoAi đtADều ngưng trọng, từ trong miệng xướng lên một bài ca kì lạhht.

Chính là “ThịeR Ca NgữJRl”.

Thú Nhân Tế tự khác với Ma pháp sư.

Lúc thi triểsNn ma pháp, Ma pháp sư cầen đKjọc chú ngữN, còn Thú Nhân tế tự thì cấNXNt tiếng ca.

Ma pháp sư đuvMọc pháp chú thì yêu cầDoAu phảDVi có ma lực, còn Thú Nhân tế tự thi triểNmn hành khúc thì cầhhtn phảyi có Ca lực.

Ba ngườsNi NạQp Chân ngâm xướng, ca lực mênh mông tuôn ra, một đeRạNXNo lực lượng thầXFPn bí lấLy ba ngườYyi làm trung tâm dầSen tỏa ra xung quanh.

Mạng Y Tế

Nguồn: http://amp.mangyte.vn/truyendoc-hoang-long-chan-nhan-di-gioi-du-hoang-kim-bi-mong-116671.html