Băng Huyền Ma Cung - Hứng thú - Băng Huyền Ma Cung

Băng Huyền Ma Cung

Tác giả : Chưa rõ
Chương 10 : Băng Huyền Ma Cung - Hứng thú

  Thiên lang tông, thủ vệ đệ tử đều là ngoại môn đệ tử! mặc dù cũng coi như để tử chính quy của Thiên Lang Tông, bất quá so với nội môn tinh anh đệ tử Dư Phong, địa vị kém rất nhiều! Công pháp tu luyện cũng không giống nhau! Ngoại môn đệ tử bình thường đều là tư chất bình thường, cũng vốn không kém lắm! Nhưng các trưởng lão trong Thiên Lang Tông lại vẫn thấy đáng tiếc, tiếp nhận vào nội môn thì có vẻ rất hỗn tạp, cho nên đặc ra ngoại môn! Chuyên môn giáo dạy các đệ tử này, nếu quả thật có nhân tài xuất sắc, vẫn có thể thông qua khiêu chiến tiến vào nội môn.

Dư Phong mang theo bốn người tiến vào bên trong, rẻ ngang, rẻ dọc, khiến bốn người choáng váng cả đầu óc, tựa như một tòa nhà lộng lẫy, có sơn giả nước chảy, trang viên cổ thụ, nhìn xem không kịp.

Dọc theo đường đi thường xuyên có thể thấy đệ tử đang nguyên túc luyện võ, đa phần là nhị giai trở xuống, tuổi cũng chừng mười ba mười bốn, thấy Lạc Tư Hàm cùng Lạc Vân Đông thật hâm mộ.

Đi gần nửa canh giờ, cuối cùng cũng đến.

'Các ngươi trước tiên nghỉ ngơi ở đây, chờ ta bẩm báo sư môn, sau đó sẽ thông tri các ngươi!' Dư Phong mang bốn người vào một cái phòng rộng lớn.

Đây là một gian phòng đcộ lập, khoảng hơn hai mươi thước vuông, bốn năm người ở bên trong không hề có nửa điểm chật chội.

Đây là chỗ ở của nội môn tinh anh đệ tử của Thiên Lang Tông, không phải mỗi đệ tử đều có đãi ngộ tốt như vậy! Dư Phong nói xong liền ra ngoài, vốn tối qua là có thể về đến, hiện tại chậm một ngày, hắn sợ sư phó sẽ lo lắng.

'Dư phong sư đệ, ngươi cấp bách như vầy là muốn đi đâu?

Nghe nói ngươi dẫn theo mấy cái ngoại thôn nhân tới, sẽ không sợ làm xấu môn quy!' Dư phong mới rat rang viên không lâu, liền đụng đầu ba thiếu niên, tuổi cũng gần Dư Phong, người dẫn đầu nói chuyện nhìn qua lớn hơn vài tuổi.

'Đinh sư huynh, chuyện của ta không tới phiên ngươi quản! Còn có phải là phá hoại môn quy, chính ta sẽ công đạo!' Dư Phong lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn, mặt không chút thấy đổi nói, nói xong liền đi thẳng qua giữa bọn họ.

'Đinh sư huynh, tên Dư Phong này quá kiêu ngạo! Khi nào thì rat ay giáo huấn hắn một chút!' Đợi Dư Phong đi xa, thiếu niên bên trái Đinh Duyên oán hận nói! 'Hanh! Tông môn nội tuy không có phép tư đấu, bất quá lại không phản đối luận bàn, hắn nghĩ Tiêu sư thúc sủng ái, ta không dám động đến hắn!' Đinh Duyên nhìn theo phương hướng Dư Phong ly khai, lộ ra ánh mắt âm lãnh! 'Đinh sư huynh, ngươi nói hắn mang đến mấy người.

nông dân kia có thể là ai?

Cư nhiên còn có hai cái tiểu hài tử!' Một tên thiếu niên hỏi! Vừa rồi hắn thấy Dư Phong mang mấy người Lạc Tư Hàm tiến vào, liền đi bẩm báo Đinh Duyên! Rất nhiều đệ tử trong nội tông phái đều biết Đinh Duyên cùng Dư Phong không hợp, mà cả hai đều là tinh anh đệ tử của Thiên Lang Tông.

'Đầu heo! Hai tiểu hài kia đều khoảng tám chin tuổi, còn có thể tới chơi đùa?

Tất nhiên là muốn gia nhập Thiên Lang Tông!' Đinh Duyên hung hăng trợn mắt nhìn hắn, lầm bầm nói:

'Nghe nói tiểu tử Dư Phong này cũng là từ nông thôn tới, không biết hai cái tiểu hài này có cùng chỗ với hắn?

Chung sư đệ, nếu hai cái hài tử này có thể vào Thiên Lang Tông, người chú ý nhiều một chút cho ta!' 'A a, sư huynh yên tâm! Ta nhất định hảo hảo chiếu khán!' Chung sư đệ lấy lòng cười! 'Đệ tử bái kiến sư phó! Đây là lộ trà căn ngài cần!' Tại một tòa đình viện, Dư Phong đang cấp một trung niên khoảng hơn bốn mươi tuổi khôm lưng hành lễ, sau đó hai tay đem một gói giấy được cột chắc đưa qua.

'A a! Tiểu phong vô không cần đa lễ, sao lại trễ hơn một ngày?

' Trung niên nhân cười, hình dáng trông rất hiền hòa, tiếp nhận gói giấy từ Dư Phong thu vào tay áo tủy ý hỏi.

'Nga, đệ tử cũng đang muốn thuyết với sư phó! Trên đường đệ tử trở về vừa vặn gặp bốn người bị sơn tặc vây, đệ tử cứu họ sau mới biết, tróng có hai cái tiểu hài là chuẩn bị đến Thiên Lang Tông tập võ, cho nên thuận tiện dẫn theo về!” Sau khi hành lễ, Dư Phong đối với sư phó cũng không câu nệ công đạo.

'Nga, nói chó sư phó cảm giác của ngươi đối với hai tiểu hài tử?

' Tiêu Mặc Nguyên có chút kinh ngạc, hỏi.

'Đệ tử cảm giác bọn họ rất tốt! Đặc biệt là tiểu hài kêu Lạc Tư Hàm, trước khi đệ tử đuổi qua, hắn cư nhiên có thể dung một mộc cung nhỏ cùng một mộc tiễn được vót nhọn bắn chết một cái sơn tặc! Đệ tử phi thường giật mình, hắn chỉ mới 8 tuổi, hơn nữa nhìn ra hắn chưa từng chính thức luyện qua võ công!' Dư Phong vẻ mặt tán thưởng thuyết.

'Nga, Có việc này!' Tiêu Mặc Nguyên vừa nghe, nhất thời kinh ngạc nói:

'Một hài tử tám tuổi bình thường, gâp một sơn tặc cường đại hơn mình mười lần, có thể không kinh hoảng, không lui về sau đã là khó được! Hắn cư nhiên có thể tỉnh táo, nghênh khó mà lên, toàn tâm phản kích! Còn có thể dựa vào mộc cung mộc tiễn không có bao nhiêu lực sát thương một tiễn bắn chết đối phương! Can đảm như thế, ý chí như thế, thật sự là rất khó được! há, không đúng, đây củng không phải là khó hình dung, đây quả thực là ngút trời kỳ tài vì chiến đấu mà sinh! Sợ là toàn Thiên Lang Tông cũng khó có thể tìm được thiên tài xuất sắc như thế.

' Tiêu Mặc Nguyên một bên sợ hãi than, một bên thì thào tự nói, sắc mặt ngoại trừ kinh ngạc, tất cả đều là vui mừng! Mà đứng bên cạnh Dư Phong không nói gì, nghe sư phó đánh giá, trong lòng hắn cũng rất là cao hứng! Hắn mặc dù cũng nhìn ra chỗ bất phàm của Lạc Tư Hàm, nhưng không có xem thấu triệt được như Tiêu Mặc Nguyên.

'Tiểu Phong! Hai hài tử hiện ở đâu?

Vi đối hắn phi thường hứng thú! Bất quá, trời cũng tối, sáng mai đem bọn họ tới gặp vi sư!' Tiêu Mặc Nguyên hưng phấn đi qua, lập tức hướng Dư Phong nói.

'Đệ tử tuân mệnh! Bọn họ hiện tại đều ở trong phòng đệ tử nghỉ ngơi!' Dư phong cung kính nói! Trong lòng hắn cũng rất là cao hứng, xem bộ dạng sư phó, Lạc Tư Hàm cùng Lạc Vân Đông tiến vào Thiên Lang Tông là không vấn đề! Cũng không biết chuyện gì xảy ra, Dư Phong đối hai bọn hắn có một cảm giác rất thân thiết! 'Nga, được rồi! Ngươi cho ta giữ bí mật chuyện này, ngàn vạn đừng cho các sư thúc sư bá, các sư huynh đệ biết!' Tiêu Mặc Nguyên đột nhiên nghĩ tới điều gì, lập tức phân phó.

Dương như hơi giống đạo tặc.

'A a! Đệ tử minh bạch, sư phó phóng tâm, trong lòng đệ tử cũng mong có hai cái tiểu sư đệ xuất sắc.

' Dư phong giảo hoạt cười, có một loại cảm giác cấu kết làm việc xấu.

'Tiểu tử ngươi, ha hả.

'

Mạng Y Tế

Nguồn: https://amp.mangyte.vn/truyendoc-bang-huyen-ma-cung-hung-thu-95343.html