Đámimây đen kịt cáchlmặt đất khoảng|hơn trămltrượng, vừa lao vút đi:
vừa thả vô|số|điểmlđen tílhon xuống mặt cát.
iNhững điểmlđen đóichính là!đám salphỉ bị|quấn:
quanh bởi hắc khí nhưng đãlbiến|thành xác chếtltừ!lâu.
lBọn chúng tiếnivề|phía!doanh địa một cách!lặngllẽ, không chútltiếng động!
Mà sốlthi quỷ có|trên|đám mây đen rất rất nhiều,lchỉ một lúc màlđã|thả xuống hơn hai nghìn cái xác.iChúng đông|như kiến, bao vây toànlbộ|doanh địa! Lúc này,lĐoanlMộc Vũ|lấy Đà|Cung!đang!đeo trên|lưng:
xuống,|kéo cunglbắn tên.
lNgay:
lập tức ngoài trămitrượngicó!balthi quỷ hét lên rồi ngã xuống 'Đoan!Mộc huynh,!huynh cólthể nhìnltrong đêm tối sao?
' Tác:
Lylcảm thấy:
kinhlngạc!nên vội vàng|hỏi.
|Phảilbiết|rằnglnơi đây tràn!ngập!quỷ khí,:
hắn và!Trình Nguyệt!phảildùnglthầnlthông mới cólthể thấy!rõ; nhưng trên|người ĐoaniMộc Vũlkhông hề|có:
dao động!của phápilực!|Nhìnlthế nào thì cũnglthấy|đây là|một thiếu niên!bình|thường, thậm!chí là|gầy gò, sao hắn có|thể dùngimắt thườnglquan|sát động:
tĩnh!cáchixa|mấy trăm!trượnglđược?
Câu:
hỏi của Tác Ly:
cơ|bản là|câu hỏi vô!ích,:
ĐoaniMộc Vũlkhông thèm!trả lời hắn lấy nửa chữ.
|Dùlchỉ mới quen:
biếtimột ngàylsong|Tác Ly|cũnglhiểulđượcitínhitìnhlcổlquáilcủa Đoan|Mộc Vũ.
Hắn không hề|cảm thấy!kỳ!quáilnên lập tức phân|phó Trình Nguyệtlmột tiếng rồi đưa tay trái|lên trước ngực, lẩm bẩm trong miệng.
iTrong lúc ấy!chỉ thấy!trênlnăm đầu ngón!tay của hắn có!vòng|sáng!màu ngọcllưu lylnhàn|nhạtlchớp!nhá,lhơn nữa chiêc hộp hình:
chữ nhật|sau lưnglhắn cũngirục rịchimột cách:
khác:
thường, giống như có|sinhimệnhlvậy.
Đợi đến khi ánh sáng!nơi mấy đầu ngón|tay Tác Ly:
hội tụ!lai với nhaultạo thành một ngọn|đuốc!nhỏ thì bỗng:
nhiên hắn quát:
lớn một tiếng.
!Ngay!sau đóltừnglđợt âmlthanh kiếm!rung!thật|dài vang:
lên,!chiếc hộp sau lưng|hắn nổltung, ánh kiếm|trắng sáng!như tuyết phóng thẳng lên cao,lđến tận đám mây đen giữalkhông trung.
Tác Ly:
khiến người khác:
ngạc!nhiên khi thao|túng!thanh kiếm:
dài ítinhấtlchục!trượng|này trong đêm đen,lgiống như một ngôi:
sao bănglrực rỡltrên|trời!cao.
lMàlkiếmiquang cực kỳisắc bén,lnhanh chóng chémltới đám mây đen kịt kia.
lChỉ với một nhát!chém|đã!chém!đứt balphần, vô|cùngluy|mãnh! Chỉinghe!từ!trong đám mây truyềnlra!tiếng thét!quái|dị!vang:
vọngitrời|đất.
|Thanh âm!này quét:
qua,!tốc độltấn côngidoanh địa của hai nghìn thi quỷ tăng|gấp đôi,|còn mọi người trong thương|đoàn|thì đầu óc!như có|sâu bọ:
chuilvào.
lTiếng kêu la|vanglkhắpidoanh địa,lđừnglnói là|chống cự, không phát|điênllàlđã:
may rồi! Giờ phút:
này cũngichỉ cóibalngười Đoan!Mộc Vũ, Tác Ly|cùnglTrình Nguyệt!làikhông bị!ảnh hưởng bởi tiếng thét!vừa rồi.
Tác Ly:
thao!túng!ánh kiếmlchiến đấu cùng!đám mây,lkhông rảnh!tay để!quanitâm đến mọi người.
lĐoan!Mộc Vũihiển|nhiên cũngikhông thể trợ giúp, chỉ có|thể bắn tên nhanh hơn.
Trình Nguyệt|lúc trước khóc!lóc đẫm lệlthì bây giờ đãltỉnhitáo lại,inhanh chóng lấy ralmột cái chuông!nhỏ tinh!xảo lắc lắc liên:
hồi.
iMột hồi chuông!ngân|thanh thúy!khuếch:
tán khắp!nơi,imặc dùikhông thể đánh!tán tiếng quỷ thết|lúc nãy nhưng có!thể bảo vệ!một đám con buôn|trong doanh địa.
Bây giờ,iđống|lửa trạilkhổng lồlđốt lên lúc trước đã:
phát!huy tác dụng.
Đám thi quỷ trênimặt đất hình!như cực kìlsợ|hãi ánh lửa,!sau khi xông!lên thì chỉ dám đứnglsau đống:
lửa gào thét.
Chuyệnlnày đúngilàlchuyện!tốt để|hộ:
vệlthương|đội tập trung công!kích.
Một trận|mưa tên bắn ra, tuy phải|cần đến năm sáu mũi tên mới giếtlđược:
một thi quỷ nhưng cũng:
giảm|một phần|áp|lực đáng|kể:
với ĐoanlMộc Vũ.
Nhưng!thi quỷ thậtisựlquá nhiều,:
gần hai nghìn cái xác nhanh chóng đem doanh địa vây lại.
lNhấtilà|lối vào doanh địa là|nơi cólsốllượng thi quỷ nhiều nhất, vìikhông cólánh lửa chiếu rọi nên không cólbất kì!vật cản nào đối với thi quỷ.
!Nơi này chính là|nơi cóiba|người Tác Ly, Trình Nguyệt, Đoan|Mộc Vũ!đang:
chống đỡ.
Thi!quỷ xuấtlhiệnilúc này cóisựikhác|biệt|rất lớn với những ngày:
trước.
lĐêm hôm đó, đám thi quỷ vẫn làlngười bình|thường, trúng một mũi tên vẫn có|máu đỏltươi|chảylra.
Nhưng mới cách!mấy ngày!trên:
thân|thể đám thi quỷ này đã!toát!ra!một mùi hôi nồng!đậm.
!Hơn nữa bọn chúng lại rất khó chết, cho dù!có|bắn trúng giữa:
ngựclthì vẫn giương|nanh:
múa vuốt!lao lên! Nhưng đối với những mũi tên ĐoaniMộc Vũ|bắn ralthì lại khác.
Mỗi mũi tên hắn bắn ra!hình:
như đều ẩn:
chứa|một loại:
lực lượng đặc biệt|nên khi trúng tên thì thi quỷ bịikết liễu:
ngay!lập tức.
Trình Nguyệt|một bên vừa điềulkhiển cái chuông|nhỏ chống lại tiếng quỷ thét, một bên vừa quanlsát Đoan!Mộc Vũ.
NànglcùngiTác Ly|đã!khẳng định!thanh niên!gầy yếu trước mắt kia không hề!cólmột tia dao động|của pháp|lực,ithậmlchí còn dò|xét mạchlmôn của hắn.
Tất cả!đều xác nhậningười thanh niên!kia cực kỳ!bìnhithường, lấy tiêuichuẩn của môn phái|tu|hành:
đểlxét thì chỉ ở mức trung bìnhlkém mà|thôi.
Thế|nhưng những việc!Đoan!Mộc Vũlthể hiện|thì không như phánlđoán.
Hắn có|tài bắn cung|chính xác và!mạnh|mẽ, thái!độ|lạnh!lùng|không quan:
tâm với xunglquanh,ltựa hồ|ngaylcả|bản thân:
hắn hắn cũng:
không thèm!quanitâm.
Nhưng thân|thể hắn gầy yếu như vậy sao có:
thể bắn ra:
những mũi tên cường đại thế?
Hết thảyimọi việciđều giống như bịlsương mù!bao phủ,|không thể nào biếtlrõ!dùicho hắn có!ở ngayltrước mắt.
Chỉ trong chốc|lát,|ĐoanlMộc Vũlđã:
bắn ralhơn trămimũi tên.
!Số!lượng tên bắn ra|thế này cơ:
bản đã!hơn những binh|sĩ!đã:
được!huấnlluyện nghiêm:
chỉnh.
iBởi vìibắn cung|là|một việc|vô:
cùngitiêu!hao thể lực,!nhưng với thân:
thể gầy yếu kia thì hìnhlnhư không cólchuyện!gì, chỉ cólmột điểm|nhỏ là|bàn tay phảilcủa hắn đanglchảyimáu tươiirònglròng! Lúclnày Trình Nguyệtlcũng|gia nhậpivòng|chiến.
Nàng!và:
Đoan|Mộc Vũlphảiibảo vệ!xung!quanh Tác Ly, nếu để!thi quỷ tiếp|cận Tác Ly!đang|tập trung khống chế kiếm:
quang thì hậu quả không nghĩ!cũng|biết.
Công kíchicủa Trình Nguyệt!là|từngltấm phù.
Mỗi khi Đoan|Mộc Vũ!không thể chống đỡ!phương!hướng cólthi quỷ xâm nhậplthì nàngiliề kíchlphát!một tấm phù,|đánh:
chếtltoàn|bộlthi quỷ trong phạm|vi!năm trượng.
Cứ như vậy bọn họlvất vảllắm mới duy trì dược|cục diện|bình!ổn, không để!cho đám thi quỷ tiếp!cận trong phạm:
vi|mườiitrượng.
Nhưng vào lúc đólthì tình|hìnhibên Tác Ly|không ổn.
Thờilđiểm|ban đầu thì kiếmlquang hìnhlnhư chiếm đượclưulthế,|nhưng ngự kiếmithuật lại tiêu:
hao phápllực rất lớn,lcòn đám mây đên thì lại có:
năngilực khôi!phục.
Dần dần,|Tác ly!cảm thấy|bản thân|mìnhicó|tâm nhưng lại vô!lực chống trả.
Trải!qua một phen|chiến đấu lâu dài như vậy,|cục diện|hai bên đang|cân bằng.
Nhưng nếu cứltiếp!tục thì Tác Ly|chắclchắn!bại trận! Mà bên chiến tuyến khác, dướiisự!thúclgiục|của tiếng hét,|đám thi quỷ đãlbắt đầu vượt!qua đốngllửa để!cônglkích.
Tuy một phần!thi quỷ bị!thiêu cháy|nhưng đoán:
chừng trong khoảng!thời|gianluống|nửa chum!trà nữa thì đống!lửa sẽlmất đi:
tác dụng.
Đến lúc ấy, cục diện:
chém|giết|sẽ!nghiêng hẳn vềlmột bên! 'Khônglđược, nếu cứ!tiếp|tục như vậy thì hỏngibét hết!!Ngươi mau nghĩlbiện!pháplđi!' Quan|sát thấy|tìnhlhìnhlnhư thế,iTrình Nguyệtlvội vàng!hét lớn.
!Lúc trước,!nàng:
tưởng tượng raimột khung cảnh|khác, nhưng khi chiến đấu thì lại khác.
Nhưng việcikhiến nàng|cực kìltức giận|chính là|Đoan!Mộc Vũivẫn giươngicung:
bắn tên như cũ, vẻlmặt đờ:
đẫn không hềlcólbộ|dáng:
gấp gáp vội vàng.
'Ngươi đến giúp!bọn họ:
chống đỡlthi quỷ,|ta!thi triển Ngự KiếmlThuật trợ giúp|sư|huynh.
|Chỉ có!nhanh chóng đánh|bại đám mây đen kia thì mới có!thể đối phó với nhiều thi quỷ được! Trình Nguyệtiđứnglngay!bên cạnh:
ĐoanlMộc Vũ|quát!lên,|nếu bây giờ không phải!lúc nướcisôi lửa bỏng, nàng:
thật!sự!muốnlhànhlhungltên này một trận.
Bây giờ là|lúc nào mà!ngươi còn lạnh|lùnginhư vậy,!chưa|từng!gặp qua tên ngốc:
nào không có!tim không cólphổilnhư người.
'Ngươiikhông giúpigì!được|đâu!' Ánh mắt Đoan|Mộc Vũ:
lóe lên,iphá lệ|khuyên|nhủ.
'Vậylngươi muốn!thế nào?
lKhông giúp!được!cũnglphải|giúp! Ngươi đừng!có!không quan!tâm đến chuyện!này,!chúng ta!chết|rồi thì người cũng:
không sống!tiếp:
đượclđâu!' Trùng Nguyệt|tức giậnlcực độ.
Lúc này nàng:
không thèm!đếm xỉa gì!đến những lời Tác Lylphânlphó lúc trước,:
lập tức thu hồi chuônglnhỏ rồi muốnithúclgiụclNgự Kiếm!Thuật.
|Nhưng ngayllúc này Trình Nguyệt|phátlhiện|có!chuyệnlngoài ý muốn:
xảy .
Dà|Đoan|Mộc Vũ!cười, nhưng chỉ trong chốc|lát mà!thôi, giống như ảo:
giác! 'Tainói ngươi không giúplđược! Đưa tay cho ta!'!Đoan|Mộc Vũlbình:
tĩnhlnói,inói xong!liền!hànhiđộng.
Hắn nắm lấy bàn tay tráiicủa Trình Nguyệt|kéo nàng|lại gần.
lLấy thựcllực của Trình Nguyệtlhẳn là|nàng|đủ!khả năng!néltránh,|nhưng cóllẽ|nàng|không ngờ đến việc!hắn làm vậy.
Mở!bàn tay Trình Nguyệtlra, Đoan|Mộc Vũ!nhanh chóng dùng|chính ngón:
tay máu chảy!đầm đìa của mình|vẽ:
một cái đồ!án|phứcltạp trên:
tay nàng.
'Dùng:
hết pháp|lực có!trong ngươi,!nhắmlngaylđám mây đen kia,iđánhlra!'
Mạng Y Tế