Đô Thị Thiếu Soái - Hội nghị của các lão đầu - Đô Thị Thiếu Soái

Đô Thị Thiếu Soái

Tác giả : Chưa rõ
Chương 310 : Đô Thị Thiếu Soái - Hội nghị của các lão đầu

Sáng sớm tại Tô gia!

Tô gia lớn nhỏ đang ấm cúng dùng bữa sáng.



Cháo hoa nồng đặc, bánh ngọt tinh khéo trên bàn đều cho thấy sang trọng trong cuộc sống của Tô gia.



Tô Dung Dung uống xong chén canh trong bát, cầm khăn trên bàn nhẹ nhàng chùi miệng.

Đang lúc muốn đứng dậy đi nhớ tới một chuyện quan trọng, thế là lại ngồi xuống ngữ khí vui mừng nói:


- Ông nội, Sở Thiên bảo con chuyển lời cho ông, cần một mồi lửa.



Bọn người ông cụ Tô đều ngẩng đầu nhìn đứa cháu gái bảo bối, đồng thanh hỏi:


- Lửa gì?



Tô Dung Dung khẽ nở nụ cười duyên dáng, nhàn nhạt nói:


- Mấy ngày trước con và Sở Thiên cùng Tất Mậu Thịnh đi thăm dò địa tiêu mới cho Bắc Kinh.



Tất Mậu Thịnh?

Chẳng phải là Tất Mậu Thịnh

- thầy kiến trúc quốc gia?

Trong mắt Tô Xán có mấy phần kinh ngạc nói:


- Ba biết chuyện địa tiêu mới, nhưng các con sao có thể cùng Tất Mậu Thịnh đi thăm dò chứ?



Tô Dung Dung thành thật gật đầu lập tức theo nghi ngờ của cha, nói ra tạo nghệ phong thủy của Sở Thiên, làm Tô lão gia và mọi người thầm khen ngợi không dứt.

Thậm chí lão phu nhân còn vui mừng nắm lấy tay của Tô lão gia nói:


- Ông xem ngày nào bảo Sở Thiên qua, nhờ cậu ta xem phương hướng của chậu cá vàng, tôi luôn cảm thấy bày biện như bây giờ không thuận mắt.



Tô lão gia không nói gì, lập tức chuyển đề tài:


- Nghe Tô Dung Dung nói xong đã.



Tô Dung Dung gật đầu, ngữ khí bình tĩnh nói:


- Chúng cháu thăm dò địa tiêu Bắc Kinh, tất nhiên đi khắp cả Bắc Kinh, sau đó dẫn ông Tất tới chỗ bảo địa phong thủy.

Ông Tất nói tàng phong tụ khí, khá hài lòng với bảo địa phong thủy thăm dò được.




- Bảo địa phong thủy ở đâu?


Tô lão gia trong lòng hơi động, phấn chấn khó nói xông lên đầu:


- Chẳng phải mồi lửa này này có liên quan với bảo địa phong thủy?



Tô Dung Dung mỉm cười gật đầu nháy mắt nói:


- Mọi người sẽ không ngờ bảo địa phong thủy này ở đâu đâu.

Cái bảo địa phong thủy này chính là Hắc Long Tower, càng quan trọng là ở Hắc Long Tower bọn người ông Tất còn bị bảo an của tòa nhà đe dọa.



Tô lão gia và Tô Xán hoàn toàn sửng sốt, bọn họ biết những cái này đều có ý nghĩa gì.



- Sở Thiên muốn ông nội ủng hộ quyết định của Tất Mậu Thịnh.


Tô Dung Dung nhẹ nhàng nói:


- Tất Mậu Thịnh rất nhanh sẽ trình phương án với các nguyên lão, tới lúc đó phía phản đối và phía tán thành thế lực sẽ ngang nhau.

Sở Thiên muốn cọng rơm cuối cùng đè chết con lạc đà.



Một lúc lâu sau Tô lão gia thở dài một tiếng:


- Giang sơn cần có nhân tài, nói cho Sở Thiên biết, mồi lửa này ông nhất định sẽ giúp?



Sau khi Tô Dung Duong rồi, Tô Xán cũng hơi lắc đầu xấu hổ nói:


- Sở Thiên thật sự khó đoán.



- Đừng xấu hổ, rất nhiều lão già thông minh bao nhiêu cũng không bằng cậu ta.


Tô lão gia vỗ vỗ Tô Xán nói:


- May mà Sở Thiên không theo chính trị, bằng không sớm đã xương trắng rã rời.



Ánh Triều Dương mới mọc ấm áp vẫn mang theo ý lạnh của ngày thu.



Cái chết của Long Vũ giống như quả bom.



Chu Triệu Sâm trong lòng rất tức giận, nhưng biểu tình cực kỳ tức giận sinh ra lại rất bình tĩnh.



Chỉ là tám trăm milliliter rượu đỏ chớp mắt đã hết một nửa.



Chu Triệu Sâm ở phòng hội nghị tựa hồ không nói gì, sau đó bọn Kiều Ngũ lòng đầy căm tức cũng rơi vào im lặng.



Chu Triệu Sâm uống hết rượu đỏ cuối cùng đứng dậy đi tới cửa phòng hội nghị, lúc đi qua Kiều Ngũ, ngữ khí bình tĩnh nói:


- Diệt biệt thự Hoa Đô trước, sau đó diệt Hoa Đô Tower, bằng bất cứ giá nào.



Chu Triệu Sâm không phải tiếc hận Long Vũ cũng không muốn báo thù cho Long Vũ.

anh ta chỉ muốn lấy lại mặt mũi đã mất đi với Hổ Bang.

Huống hồ anh ta đã tìm được lý do để gây chiến với Hổ Bang, bất luận người nào đến can thiệp, anh ta đều có thể công khai kéo thi thể của bọn Long Vũ ra.



Kiều Ngũ hơi sửng sốt, sau đó trịnh trọng gật đầu.



Phòng hội nghị sơ lược của Trung Nam hải, bảy tám lão đầu đạo cốt tiên phong đang nhẹ nhàng đàm tiếu.

Trần Quýnh Minh và Vương Hoa Hoa bất hòa thời gian qua cũng nhìn nhau ân cân thăm hỏi.

Tuy hai người tháng sau thì về hưu, nhưng cũng không gây trở ngại “hữu nghị” thiên trường địa cửu của bọn họ.



Tất Mậu Thịnh đã hẹn mật thư với bọn họ, hội nghị hôm nay chính là tham khảo lựa chọn địa tiêu mới Bắc Kinh.

Những lão đầu tay nắm đại quyền Thiên triều này luôn thích giằng co đặc biệt là quyết sách địa tiêu Bắc Kinh.

Chuyện đại sự thế này mỗi một người đều nhiệt tình tăng vọt, thời gian bắt đầu hội nghị đã qua nữa tiếng, chuyện bọn họ đều muốn là chuyện ý nghĩa trọng đại nhiều năm mình tại chức.



Tuy nhiên bọn họ không hiểu cái gì kiến trúc, cũng không hiểu hoàn cảnh đồng bộ, nhưng bọn họ đều hiểu được một chút về phong thủy.



Vương Hoa Hoa nhìn đồng hồ trên tường lắc đầu nói:


- Lão Tất sao còn chưa đến?

Bắc Kinh thêm mấy chục cây cầu vượt thì tốt hơn rất nhiều đấy.



Trần Quýnh Minh bưng nước trà trên bàn nhẹ nhàng uống một ngụm nhàng nhạt nói:


- Tài xế taxi của Bắc Kinh thường nói đùa, phần tử “Đột Đột” vốn muốn đến Bắc Kinh làm hoạt động khủng bố, kết quả định cài bom ở cầu vượt Bắc Kinh, khi ra kiểm tra tuyến đường bộ không cẩn thật rớt dưới cầu.

Muốn đi tìm bom lại nhưng qua ba ngày cũng không đến, chỉ có thể báo cảnh sát.



Trần Quýnh Minh vừa dứt lời, những lão đầu khác đều cười lên, chỉ có nụ cười trên mặt Vương Hoa Hoa có chút cứng nhắc.

Vì cầu vượt chính là hạng mục do ông ta nắm, Vương Hoa Hoa nhìn nụ cười của Trần Quýnh Minh trong lòng thầm hận không ngớt.



Cửa phòng hội nghị được đẩy ra, Trần Quýnh Minh đặt nước trà xuống không ngẩng đầu lên, cười nói:


- Lão Tất, có phải ông bị cầu vượt làm bất tỉnh?



Lời nói vừa ra trên mặt Trần Quýnh Minh hơi biến sắc, có vẻ mấy phần xấu hổ.

Vì người đến không chỉ Tất Mậu Thịnh còn có Tô lão gia và Phó Thủ tướng Chu Cơ Vĩ.

Ông không có ngờ hai nhân vật rất quan trọng này cũng xuất hiện ở phòng hội nghị này.



Tuy tuổi tác của mọi người xấp xỉ Chu Cơ Vĩ, nhưng bọn họ đều là người gần về hưu, còn Chu Vĩ Cơ vẫn có thể làm Phó Thủ tướng bốn năm, cho nên trong tôn ti vô hình hiện ra.

Còn Tô lão gia tuy đã về hưu nhưng con cháu sắc hồng chính tông, cho nên bọn Trần Quýnh Minh đều không dám gộp chung lại vội đứng lên cười hỏi:


- Chào Tô lão gia.

Chào Chu Tổng.



Chu Cơ Vĩ cười sang sảng hô mấy tiếng:


- Lão Trần, lão Vương chúng tôi gặp được lão Tất, biết hôm nay chúng ta sẽ mở cuộc hội.

Vừa đúng lúc chúng tôi không có chuyện gì cho nên tôi và ông Tô đến xem xem, không có gì đâu.



Tất Mậu Thịnh sáng sớm quả thật là “tình cờ” gặp Chu Vĩ Cơ và Tô lão gia bởi vậy cũng cười nói:


- Thủ tướng bình thường bận rộn, còn Tô lão gia tu thân dưỡng tính, còn bớt thời gian đến đây dự thính, thật sự là vinh hạnh cho chúng tôi.



Bọn Trần Quýnh Minh lúc này bừng tỉnh ngộ, còn cho rằng hai nhân vật quan trong này có phải có cách nghĩ gì không mới tới dự thính hội nghị, thì ra chỉ là đụng mặt nhau, thế là trong lòng đều thở phào nhẹ nhõm.



Tô lão gia nhìn thấy mọi người vẫn đang đứng, phất tay nói:


- Mọi người đều ngồi xuống đi, chúng theo tọa đàm không cần câu nệ như vậy.



Bọn Trần Quýnh Minh ngồi xuống, tuy trên mặt đều dần dần buông lỏng nhưng trong mắt trước sau vẫn có câu nệ.



Sau khi mọi người ngồi xuống uống mấy ly trà hàn huyên, chốc lát Tất Mậu Thịnh đi tới màn hình chiếu trước bàn hội nghị sang sảng nói:


- Tôi được các ông ủy thác, Tất Mậu Thịnh thật là lao tâm lao lực.

Trong nửa tháng đi khắp mọi chỗ Bắc Kinh và nhiều chỗ khác, cũng may không phụ ủy thác các vị.

Tất Mậu Thịnh mấy ngày trước cuối cùng đã có thu hoạch, bây giờ để lão đầu tôi kể lại kiến nghị và thăm dò những ngày này cho mọi người nhé.



Phòng hội nghị nhanh chóng trở nên im tĩnh, Chu Vĩ Cơ và Tô lão gia cũng trở nên chuyên chú hẳn lên, bình tĩnh nhìn Tất Mậu Thịnh.



Tất Mậu Thịnh suy tính rất lâu sớm đã chuẩn bị PPT xong, mở trên màn hình lớn ra, trước mặt lóe lên bản đồ của Bắc Kinh.

Tất Mậu Thịnh tiếp xúc những thứ thuộc chuyên môn và thứ mình thích nhất, thần tình vô cùng hưng phấn nói:


- Bắc Kinh dựa vào mặt núi, eo biển mở rộng hình thế hùng vĩ, địa thế là tây bắc cao, đông nam thấp.



Người trong phòng họp đều nhìn hình ảnh trên PPT không chớp mắt.



Tất Mậu Thịnh thao thao bất tuyệt giảng giải hai mươi mấy phút.

Nếu đổi thành thường ngày Trần Quýnh Minh sớm đã hô muốn Tất Mậu Thịnh trực tiếp đi tới trọng điểm.

Nhưng hôm nay bọn người Chu Vĩ Cơ đều ở đây, do đó mọi người đều nhẫn nại chậm rãi nghe.



- Bây giờ tôi giảng giải cho mọi người nghe những ngày thàng tìm được chỗ ngọc khí.


Tất Mậu Thịnh tất nhiên biết lòng nhẫn nại của những lão đầu này, thế là kìm nén thao thao bất tuyệt thẳng vào vấn đề:


- Nếu ở đây xây dựng địa tiêu mới, bất luận là phong thủy, phương vị xung quanh khu thương nghiệp đều thuộc chỗ tuyệt hảo.



Trần Quýnh Minh nuốt nước trà vội không kiên nhẫn hỏi:


- Ở đâu?



Tất Mậu Thịnh đổi hình ảnh Tổng bộ của hội Hắc Long, nghiêm túc qua ánh mắt bình tĩnh nói:


- Hắc Long Tower!

Trần Quýnh Minh hoàn toàn kinh ngạc, Vương Hoa Hoa cũng là sửng sốt, sau đó trên mặt hiện lên nụ cười truy hỏi:


- Hắc Long Tower là bảo địa phong thủy, sao có thể như thế chứ?



Trần Quýnh Minh tức giận nhìn Vương Hoa Hoa, dự cảm không tốt trong lòng tự nhiên khởi phát.



- Tàng phong tụ khí.


Thần sắc của Tất Mậu Thịnh cũng biến đối lên, chỉ vào tấm hình nói:


- Tôi xem qua tư liệu Hắc Long Tower trước đây, lân cận vốn có sông đào, sau trấn lý, biến thành phố thương nghiệp, cho nên trước đây là tàng phong đắc thủy, bây giờ là tàng phong tụ khí.

Cái khí này là nhân khí, là tài khí, là vận khí, là vương khí.



Lời nói của Tất Mậu Thịnh làm sắc mặt mọi người đều trở nên hưng phấn, chỉ có sắc mặt của Trần Quýnh Minh càng ngày càng cứng nhắc.

Vương Hoa Hoa tất nhiên phát hiện thần sắc của Trần Quýnh Minh không từ chối cho ý kiến nói:


- Chẳng phải chỗ Hắc Long Tower là trái rồng xanh, phải hổ trắng, trước Chu Tước, sau Huyền Vũ?



Tất Mậu Thịnh gật gật đầu, bưng nước trà uống mấy ngụm, trả lời:


- Lão Vương nói hoàn toàn chính xác, Hắc Long Tower chính là bảo địa phong thủy của cả Bắc Kinh.

Nếu dùng nó xây dựng địa tiêu đối với kinh tế chính trị văn hóa của Bắc Kinh có tác dụng cực kỳ quan trọng.

Dùng nó có thể thu hút vương khí, tài khí còn có thể tiêu trừ lệ khí thành phố phát triển công nghiệp.



- Tốt, đất thật là đất tốt!
Vương Hoa Hoa nhiệt liệt vỗ bàn tâm tình vui sướng nhìn Trần Quýnh Minh.

Có thể san bằng chỗ căn cơ của đối thủ thật sự là chuyện vui mừng, các lão đầu khác cũng gật đầu theo:


- Dứt khoát thu hồi Hắc Long Tower để xây dựng địa tiêu mới Bắc Kinh.



Chu Vĩ Cơ và Tô lão gia vẫn không có lên tiếng, thỉnh thoảng uống mấy ngụm nước mỉm cười nhìn nhau.



- Không thích hợp.


Trần Quýnh Minh vẫn không có nói, mở miệng nói:


- Lầu mười tám Hắc Long Tower là kiến trúc xí nghiệp thành hình.

Chúng ta san bằng người ta, xây dựng địa tiêu mới, sợ dân chúng sẽ phản đối kịch liệt, thậm chí bọn người của hội Hắc Long sẽ phản đối kịch liệt.



Một số lão đầu cảm thấy có chút có lý không khỏi gật đầu.



Vương Hoa Hoa rõ ràng sớm đã đoán được Trần Quýnh Minh sẽ nói như vậy lập tức tiếp tục câu chuyện:


- Chỉ cần bồi thường đúng chỗ, tôi nghĩ pháp nhân của Hắc Long Tower sẽ không có ý kiến phản đối gì.

Huống hồ địa tiêu mới là để phát triển cả Bắc Kinh, vì để bày ra phong thái thế giới, hội Hắc Long nên lấy đại cục làm trọng.



Trong mắt Trần Quýnh Minh phun ra lửa lạnh lùng nói:


- Nếu địa tiêu mới xây ở hoa viên của lão Vương, không biết lão Vương phải chăng cũng lấy đại cục làm trọng nhường lại hoa viên không?



Vương Hoa Hoa nhẹ nhàng cười, lập tức thần tình nghiêm túc nói:


- Nếu địa tiêu mới chọn hoa viên nhà lão Vương, bảo đảm không nói hai lời lập tức dọn đi, thậm chí không cần nữa phần bồi thường.

Từ nhỏ Chủ tịch Mao đã dạy chúng ta lúc lợi ích cá nhân với lợi ích tập thể sinh xung đột, trong thiên hạ chẳng phải vương thổ, binh dẫn sĩ chẳng phá vương thần.



Vương Hoa Hoa cuối cùng dùng tri thức lý luận của mình học được ở thời khắc quan trọng.

Vốn cho rằng cả đời cũng không dùng tới, bây giờ nói vô cùng mãnh miệng như vậy, trong lòng trở nên cao thượng khó hiểu.

Còn quyết định sau khi trở về đem những lý luận đó toàn bộ nói qua một lượt, nói không chừng lúc nào quan trọng thì dùng tới.



Trần Quýnh Minh bị Vương Hoa Hoa làm cho bực tức.

Vương Hoa Hoa giậu đổ bìm leo rõ ràng là muốn dồn mình vào đường cùng không khỏi thở dốc nói:


- Xí nghiệp Hắc Long là nguồn thu thuế lớn của Bắc Kinh, nếu chúng ta cưỡng ép trưng thu sẽ làm lạnh tâm xí nghiệp khác, ai cũng lo lắng sản nghiệp của mình sẽ bị trưng thu không.

Nếu chúng ta thuần túy vì phong thủy mà không chú trọng nhân tâm, thì cái này đi ngược lại nguyện vọng ban đầu thành lập địa tiêu mới.


Tiếp theo đó nhìn Tất Mậu Thịnh nói:


- Lão Tất ông nói xem có lý không?

Còn có chỗ khác không?



- Tôi chỉ là được các vị ủy thác thăm dò bảo địa phong thủy, về phần có xây dựng không đó chính là chuyện các vị xem xét.


Tất Mậu Thịnh nghĩ tới bảo an Hắc Long Tower xúc phạm mình, trong lòng trở nên không thoải mái lắc đầu nói:


- Không còn chỗ nào khác nữa.

Nếu có chỗ tốt hơn, vậy chính là chỗ danh thắng Tử Cấm Thành, và Di Hòa Viên.



- Sao có thể chứ?

Khu nam không phải khu mở sao?

Có thể trưng thu xây dựng địa tiêu mới.


Trần Quýnh Minh chau mày, ông không ngờ Tất Mậu Thịnh lại có thể chọn trúng Hắc Long Tower, vẫn kiên trì nói:


- Giao thông càng thuận lợi, môi trường cực tốt.



Tất Mậu Thịnh lắc đầu ngữ khí bình tĩnh nói:


- Đất Bắc Kinh đông phú tây quý, nam bần bắc tiện, là hoàn toàn không thích hợp xây dựng địa tiêu mới.

Phía tây đã là Tử Cấm Thành, không có đất trống, duy có phía đông thì với Hắc Long Tower phong thủy tốt nhất.



Trần Quýnh Minh bất đắc dĩ bưng trà uống mấy ngụm, đối với phong thủy học cũng là nửa đường xuất gia so với phong thủy kiến trúc của Tất Mậu Thịnh như vậy, uy quyền lý luận thực tiễn đều tỏ ra khá yếu kém.



Vương Hoa Hoa nhân dịp rèn sắt khi còn nóng, ngồi thẳng người hỏi:


- Lão Tất, nếu trưng thu Hắc Long Tower, ông có bản đồ kiến trúc sơ lược có thể tạo thành thái thế phong thủy gì không?



Vương Hoa Hoa rõ ràng muốn dùng bản đồ hoành mỹ để dành lấy ủng hộ của lão đầu khác.



- Tại Hắc Long Tower ban đầu có thể xây dựng ba phần lớn:

Tòa quảng trường văn hóa làm nhóm kiến trúc, quảng trường trung tâm, cầu người đi bộ.

Tổng diện tích xây dựng là hai trăm ngàn mét vuông trong đó bao gồm khu trưng bày hai mươi tám ngàn mét vuông, trung tâm văn hóa nghệ thuật năm mươi ngàn mét vuông, tòa lầu thương nghiệp tổng hợp một trăm ngàn mét vuông và, khu vui chơi tập thể hai mươi lăm ngàn mét vuông.



Tất Mậu Thịnh rõ ràng là làm bài học PPT chiếu lên, mô phỏng kế hoạch lớn sau này hưng phấn nói:


- Càng chủ yếu là cách cục này là thế long bàng hổ cứ, thu hút vượng khí, tài khí Bắc Kinh, phía sau phóng giải lệ khí thành phố.

Sau khi xây dựng thực hiện thái độ tàng phong đắc thủy tụ khí, cái địa tiêu mới này tương lai trở thành viên châu mới lóe sáng nhất Bắc Kinh

Vương Hoa Hoa vỗ tay dẫn đầu tán thưởng, lão đầu khác cũng vỗ tay vui mừng, chỉ có Trần Quýnh Minh cười mà thần sắc cứng nhắc từ chối ý kiến.



Một vị lão đầu suy nghĩ chốc lát cũng nói:


- Cưỡng chế trưng thu Hắc Long Tower là sẽ mất đi lòng người, nhưng nếu như bồi thường đúng chỗ như lão Vương nói chắc không có vấn đề gì.

Hắc Long Tower lại là bảo địa phong thủy, chúng ta có thể trả giá cao cho nó, dùng bồi thường gấp đôi trưng thu, tôi nghĩ người của hội Hắc Long chắc không có ý kiến, phải biết thêm hai số 0 chính là mấy chục tỷ.



Vương Hoa Hoa vội vàng gật đầu tán thành Tất Mậu Thịnh:


- Không sai, chúng ta ra giá cao trưng thu, bọn họ vui mừng còn chưa kịp nữa là.



Trần Quýnh Minh đã bị ép tới ngõ cụt biết mình nói thế nào đều cũng không có ít lợi, thở ra thật mạnh một hơi.

Vương Hoa Hoa là muốn san bằng Hắc Long Tower tới cùng, Trần Quýnh Minh tự nhiên biết bọn Chu Triệu Sâm sẽ không dọn anh linh không dễ động ở lầu một.



Chuyện đã tới nước này Trần Quýnh Minh cũng không nói nhiều, nhàn nhạt nói:


- Bất luận làm thế nào phá hủy kiến trúc Hắc Long Tower, tôi là giữ ý kiến phản đối.



Tô lão gia thầm khen ngợi tất cả đúng như dự đoán của Sở Thiên, vẫn thật sự cần mình đem cọng rơm cuối cùng đè chết con lạc đà.



Vương Hoa Hoa mang mấy phần đắc thắng, uống mấy ngụm nước, nhưng trong lòng cũng rõ sự việc không có đơn giản dễ dàng như vậy, Trần Quýnh Minh không có dễ dàng uất khục như vậy.

Quay đầu nhìn hai nhân vật cấp quan trọng đều không có mở miệng nói, trong lòng hơi động cười nói:


- Tô lão gia, Tổng thống Chu, hai ông có ý kiến gì không?

Phải chăng thật sự chỉ là dự thính?



Thần tình Trần Quýnh Minh hơi uể oải lập tức khôi phục lại, làm sao quên hai nhân vật áp trục ở đây, nếu có thể lấy được ý kiến phản đối của bọn họ, tòa nhà Hắc Long hoàn toàn phá không được, thế là lên tiếng:


- Hai ông cũng cho chút ý kiến quý báo chỉ dẫn, tránh chúng tôi ở đây tranh luận.



Tô lão gia cười đứng lên, Chu Vĩ Cơ cũng đứng lên khoát tay nói:


- Đến nghe thử không làm quấy nhiễu suy nghĩ của mọi người, tránh tả hữu ý kiến của mọi người, trăm nhà tranh hót, có thể trăm hoa đua nở.



Sau khi Chu Cơ Vĩ nói xong thì cùng Tô lão gia đi tới cửa phòng hội nghị.

Lúc bước ra cửa phòng hội nghị, Tô lão gia lơ đãng quay đầu không để ý nói:


- Tường thành cổ xưa của Bắc Kinh những năm 50 cũng phá rồi.



Mọi người trong phòng họp đều sửng sốt, không biết Tô lão gia là ý gì?

Một lát sau các lão đâu lăn lộn quan trường này mới tỉnh ngộ, sắc mặt của Trần Quýnh Minh hòan toàn trầm xuống.



Tồn tại của tường thành Bắc Kinh những năm 50 cũng trải qua một trận luận chiến.

Lúc đó có hai quan điểm một loại cho rằng tường thành là công sự phòng ngự cổ đại đã hoàn toàn mất đi ý nghĩa và giá trị hiện thực vốn có của nó, toàn tại tương phản lại nó, còn trở ngại phát triển thành phố.

Một loại ý kiến tường thành là văn hóa cổ đại còn sót lại nên gìn giữ.



Kết quả là phía bỏ thành chiếm thượng phong, tường thành Bắc Kinh từ lúc này nổi sống gió.



Thần tình của Vương Hoa Hoa lập tức trở nên thần thái hào hứng.

Ông biết ý của Tô lão gia, ngay cả tường thành cổ xưa của Bắc Kinh cũng phá hủy, Hắc Long Tower lại có cái gì hay hơn gì?

Mạng Y Tế

Nguồn: https://amp.mangyte.vn/truyendoc-do-thi-thieu-soai-hoi-nghi-cua-cac-lao-dau-79293.html