Lưu Manh Lão Sư - Đồng sự Quốc An - Lưu Manh Lão Sư

Lưu Manh Lão Sư

Tác giả : Chưa rõ
Chương 629 : Lưu Manh Lão Sư - Đồng sự Quốc An

  Trần Thiên Minh ngẩng đầu lền nhìn thấy đồng sự của Chung Hướng Lượng không khỏi gây người, bởi vì người đang đứng trước mặt chính là Phạm Văn Đình.

'Là, là cô.

' Trần Thiên Minh chỉ vào Phạm Văn Đình nói không ra lời.

Phạm Văn Đình cười nói:

' Thiên Minh, cậu chẳng lẽ không nhận ra Đình tỷ sao?

Tại sao vẻ mặt của cậu lại như vậy, có phải là không muốn hợp tác với tôi không?

' 'Không, không phải vậy.

' Trần Thiên Minh còn không kịp phản ứng, Phạm Văn Đình xuất hiện quá bất ngờ, làm cho nội tâm của hắn không kịp chuẩn bị, Phạm Văn Đình hôm nay mặc một cái áo lót màu đỏ cao cổ bó sát người, bộ áo này làm cho bộ ngực to lớn của nàng càng nổi bật hơn, phía dưới là một quạn jean màu đen bó sát người làm cho cái mông của nàng vểnh lên.

Cảm giác của Trần Thiên Minh chính là chặt, thân thể của Phạm Văn Đình được quần áo gắt gao bó sát lại, làm cho hắn cảm giác được như cả người nàng muốn phá y phục mà ra.

Đầu tiên là quản lý thư viện tại trường học, sau đó là bà chủ quán bar Dạ Độc Túy, nhưng thật không ngờ nàng lại là người của Quốc An.

Tất cả đều rất ngạc nhiên, sư huynh còn nói Đình tỷ còn biết ngôn ngữ Phiên quốc, còn có thể nói ngôn ngữ của mấy quốc gai khác, đối với Phiên quốc cũng rất quen thuộc, nàng rốt cuộc là người như thế nào?

Chẳng lẽ nàng cũng là hắc y nhân Đạo môn kia.

'Thiên Minh, anh giới thiệu cho em một chút, mặc dù em cũng quen Văn Đình, nàng là nhân viên bên ngoài của Quốc An chúng ta, bởi vì yêu cầu công việc, Quốc An chúng ta gồm nhân viên nội vi, cùng nhân viên bên ngoài, anh cùng tiểu Hạ thuộc về nhân viên nội vi, cụ thể là phụ trách chuyện bên trong Quốc An.

Văn Đình là bởi vì muốn ở bên ngoài dò xét một ít tình huống.

' 'Nàng trước kia làm quản lý thư viện tại trường học của em, là bởi vỉ yêu cầu công việc, cho nên anh cũng biết rõ tình huống của am.

Khi đó anh vừa nghe sư phụ nói tên em, anh liền tra được em đang làm thầy giáo trong huyện J, vừa vặn Văn Đình cũng ở đó, anh cho nàng điều tra tình huống của em.

Trải qua một thời gian, anh biết em là một người chánh nghĩa, sư phụ không có nhìn lằm.

' Chung Hướng Lượng cười nói.

Trần Thiên Minh bừng tỉnh:

' Trách không được lần đầu tiên anh nhìn thấy em đã biết tình huống của em, nguyên lai là như thế.

' Hắn quay đầu hỏi Đình tỷ:

' Đình tỷ, chị thành thật nói cho tôi biết, chị có phải là hắc y nhân Đạo môn kia hay không?

' Đình tỷ cười cười nhìn Trần Thiên Minh nói:

' Cậu nói xem tôi có phải hay không?

' Ta làm sao biết được?

Cô lại còn thần thần bí bí.

Trần Thiên Minh thầm nghĩ.

' Đình tỷ, chị nói cho tôi biết đi, tôi làm sao biết được?

' 'Thiên Minh, anh nói cho em, Văn Đinh là người Đạo môn, đã cứu em, nếu như không phải vô ảnh phi đao của nàng, em có thể đã bị Thái Đông Phong giết chết.

' Chung Hướng Lượng vừa cười vừa nói.

'Úc, vậy lần đầu tiên cứu tôi ở bãi đỗ xe, còn có lần tại bệnh viện, sau đó giúp chúng tôi bảo vệ Tây Thi kính, còn giúp chúng tôi đối phó Ma Vương, nguyên lai đều là Đình tỷ chị!' Trần Thiên Minh vẻ mặt cao hứng, nếu như không phải Chung Hướng Lượng đang ở đây, hắn thật muốn chạy lên ôm lấy Đình tỷ hảo hảo thân một chút, sau đó mới lấy thân báo đáp.

Chung Hướng Lương lắc đầu nói:

' Không phải, cứu cậu tại bãi đỗ xe là sự đệ của Văn Đình, sau khi cậubị Thái Đông Phong gây thương tích, tôi mới phái Văn Đình qua bảo vệ ngươi.

Thiên Minh, mỗi lần làm nhiệm vụ đều là các em làm, chúng ta chỉ phái người âm thầm giúp đỡ phía sau mà thôi.

Chỉ là lần trước tại tây bộ, có Quốc An bên kia hỗ trợ, chúng ta mới không có phái người qua.

' 'Sư huynh, anh đối với em thật tốt.

' Trần Thiên Minh cười ngây ngô, bởi vì hắn nghĩ tới cùng Đình tỷ sang Phiên quốc, vậy bọn họ nhất định có rất nhiều cơ hội để thân mật, nghĩ tới đây, hắn có thể không cười khúc khích được sao?

'Di! Sư huynh anh mới vừa rồi nói lần đầu tiên cứu e, không phải là Đình tỷ mà là sư đệ nàng, vật có thể hay không để em gặp hắn đa tạ hắn.

' 'Không cần, hắn một lát nữa sẽ lại đây, kỳ thật em cũng đã thấy, hắn gọi là Tiết phương, ở bên ngòai nói là trượng phụ của Văn Đình, kỳ thật là sư đệ của Văn Đình, hắn lần trước là một trong hắc y nhân tham gia tam môn tỷ thí.

' Chung Hướng Lượng nói.

'Thật tốt quá!' Trần Thiên Minh nghe thấy không phải là lão công của Đình tỷ mà là sư đệ của nàng, nghĩ tới sau này có thể cùng Đình tỷ một chỗ hắn nhịn không được mà kêu lên một tiếng.

Khi hắn nhìn thấy Chung Hướng Lượng đang nhìn hắn, vội vàng nói:

' Nguyên là là chúng ta quen biết nhau, thật tốt quá.

' 'Chung cục, anh cái gì cũng nói cho Thiên Minh rồi, tôi sau này sẽ không có cảm giác thần bí nữa.

' Đình tỷ kiều mỵ nói với Chung Hướng Lượng.

Chung Hướng Lượng nói:

' Văn Đình, dù sao lần này cô cùng sư đệ của cộ đều phải đi Phiên quốc, Thiên Minh phải nắm rõ tình huống, bằng không cô lần này cũng không lộ mặt gặp hắn.

' 'Sư đệ Đình tỷ cũng đi.

' Trần Thiên Minh ngây người, không tốt, cơ hội tốt như vậy lại có một cái bóng đèn lạnh như băng đi theo thật là khó chịu.

Trần Thiên Minh nhớ tới trước kia gặp qua Tiết Phương, lời nói với mình lạnh như băng vậy, giống như không muốn nói với mình.

'Thiên Minh, Tiết Phương là nhân viên bên ngoài địa phương Quốc An chúng ta, vốn lần này hắn không tham gia nhiêm vụ, nhưng nghĩ tới trước kia hắn từng du học tại Phiên quốc, hắn lại lo lắng Văn Đình gặp chuyện không may, cho nên hắn liền xin chúng ta, chúng ta cũng đồng ý.

' Chung Hương Lượng nói Mẹ kiếp, nhất định là cái tên Tiết Phương kia muốn tán Đình tỷ, nhưn lại không được, nên mới yêu cầu đi theo trông chừng mình cùng Đình tỷ, không để cho bọn họ lén lút hẹn hò, tại sao không đổi người khác đi hả?

Trần Thiên Minh trong lòng kêu thảm.

Đình tỷ gật đầu nói:

' Đúng vậy, khi gặp phải cường địch, tôi cùng với sư đệ có thể liên thủ, chúng ta cùng nhau thi triển bí kỹ hợp kích bất truyền của Đạo môn, lần trước tôi cùng sư đệ còn có thể cuốn lấy Ma Vương một hời mới cứu được Thiên Minh.

' 'Được rồi, đi thì đi.

' Trần Thiên Minh cúi đầu.

'Thiên Minh, em cũng gọi bọn A Quốc, Ngạn Thanh, tiểu Tô ba người đi theo, các ngươi nam người sau khi đi đến Phiên quốc, Văn Đình liền cùng với Khổng Bạch đại sứ đại sứ quán Phiên quốc liên lạc, lúc cần bọn họ có thể dốc hết toàn lực giúp đỡ các ngươi.

' Chung Hướng Lượng nói.

'Tốt lắm, tốt lắm.

' Trần Thiên Minh nghe Lâm Quốc ba người cũng đi tâm lý vô cùng cao hứng, đến lúc đó bảo ba người bọn Lâm Quốc quấn lấy tên Tiết Phương, bản thân có thể cùng Đình tỷ trên giường nói chuyện, cùng với làm một ít động tác nhẹ nhàng.

Đình tỷ nhìn vào đồng hồ trong tay nói:

' Tiểu Phương hẳn là tới rồi, tại sao còn không đến?

' Chung Hướng Lương nói:

' Có thể là trên đường kẹt xe, ta đi trước, các ngươi từ từ trò chuyện.

Thiên Minh, có chuyện gì ngươi cứ hỏi Văn Đình là được, nàng phụ trách chuyện đi Phiên quốc lần này.

' 'Được, sư huynh lão nhân gia anh nhiều việc như vậy lại còn quan tâm đến chúng ta như vậy, thật là rất cảm ơn.

Anh có việc thì đi trước đi, em có gì không biết liền hỏi Đình tỳ.

' Trần Thiên Minh ước gì Chung Hướng Lượng lập tức biến mất, hiện tại hắn đúng là có chuyện muốn nói với Đình tỷ.

Vì vậy, Chung Hướng Lượng liền tạm biệt bọn họ liền đi ra ngoài.

Trần Thiên Minh thấy Chung Hướng Lượng đã đi ra ngoài, liền đi tới bên cạnh Đình tỷ nói:

' Đình tỷ, chị thật là xấu, dĩ nhiên gạt tôi, xem tôi chình chị như thế nào.

' Vừa nói, hắn vừa duỗi tay đến cái eo của Đình tỷ, hắn muốn nhân lúc Đình tỷ không chú ý đột nhiên nghiêng người, làm cho hắn sờ trúng vào bộ ngực cao vút của nàng.

Nhưng làm cho hắn thất vọng, Đình tỷ chỉ nhẹ nhàng lung lay thân thể một chút, bộ ngực đáng yêu kia cũng không có rơi vào trong tay hắn.

Đình tả nũng nịu nói:

' Thiên Minh, không nên làm như vậy, ngứa chết tôi!' Cô ngứa thì động đậy thân thể một chút, để cho ta sờ sờ mimi của cô! Trần Thiên Minh kỳ vọng nghĩ tới, nhưng hắn đợi một thời gian dài, nhưng vẫn không sờ tới được.

'Đình tỷ, tại sao lúc tại tam môn hội tụ, giọng nói của chị lại không giống như vây giờ?

' Trần Thiên Minh nói ra nghi vấn bản thân trong lòng.

Đình tỷ đầy dâm thủ của Trần Thiên Minh ra, chỉnh lại tóc tai trên trán nói:

' Đây là bí thuật bất truyền vào Đạo môn ta, dùng nội lực có thể áp chế âm thanh, giống như thay đổi giọng nói vậy, một chút cũng không nghe ra được là cố ý che dấu âm thanh.

' 'Vậy chị dạy tôi đi.

' Trần Thiên Minh cố ý đi tới phía sau Đình tỷ, đưa tay ôm lấy cái eo nhỏ của nàng.

Vừa mới bắt đầu Trần Thiên Minh không dám coi thường vong động, trước tiên ôm eo nhỏ, sau đó chậm dãi di động bàn tay, chuyển lên bộ ngực phía trên, hảo hảo sảng khoái một chút.

'Thiên Minh, cậu không nên làm như vậy, sư đệ tôi sẽ đến rất nhanh.

' Đình tỷ nhẹ nhàng đẩy cánh tay của Thiên Minh đỏ mặt nói.

Trần Thiên Minh ra vẻ tức giận mà nói:

' Chị còn không biết xấu hổ mà nói, khi đó còn nói là lão công của chị, làm cho tôi sợ muốn chết.

' Đình tỷ nhìn Trần Thiên Minh nói:

' Cậu khi đó rằng tôi đã có lão công rồi, câu còn muốn khi dễ tôi, cậu có lượng tâm hay không?

' Trần Thiên Minh dừng một chút nói:

' Ai! Đình tỷ, người thật đẹp, rất hấp dẫn tôi, tôi biết rõ chị đã có lão công, nhưng vẫn thích chị, thích không thể tự kiềm chế, chị nói ta phải làm sao bây giờ?

' Giọng nói của Trần Thiên Minh rất là trầm bổng du dương, nói cong rất có cảm tình.

Mẹ kiếp, tiểu tử Ngạn Thanh nếu như ngày đó dùng lời nói có tình cảm như ta, thì cho dù Hiểu Lệ biết ngươi lừa gạt nàng, nàng cũng sẽ tha thứ cho ngươi.

' 'Thật vậy chăng?

' Cả người Đình tỷ không khỏi run lên một chút, nàng bị lời tự bạch của Trần Thiên Minh làm cho cảm động.

Người ta từng nói, nữ nhân là một động vật dễ dàng cảm động nhất, Trần Thiên Minh đúng là bắt được điểm này.

'Đương nhiên là thật sự, Đình tỷ, chị không biết tôi đối với chị là thật tâm sao, nếu chị có thể biết được trời cao bao nhiêu, thì có thể biết được trái tim của tôi đối với chị như thế nào.

' Trần Thiên Minh muốn làm một chút tính cảnh tự đấm ngực mình, nhưng hiện tại đang ôm nàng vào lòng không thể làm gì khác hơn là thôi.

'Thiên Minh, tay của cậu thành thật một chút.

' Trần Thiên Minh vừa nói, Đình tỷ liền phát hiện cái tay của Trần Thiên Minh đã đặt lên bộ ngực của mình, mặc dù hắn không có sờ vuốt, nhưng bị hắn làm như vậy vẫn làm cho trái tim mình đập thình thịch liên hồi.

Trần Thiên Minh cười dâm:

' Đình tỷ, ta đã rất thành thật, nhưng chị luôn luôn gạt tôi không thành thật, làm cho tôi chị cùng lo lắng.

' Hiện tại Trần Thiên Minh bắt đầu sờ vuốt, hắn đã quên Tiết phương một lát nữa sẽ tới, chỉ biết là bộ ngực của Đình tỷ vừa to lại vừa mềm, sờ rất là thoải mái.

'Khụ khụ khụ.

' Từ bên kia cánh cửa truyền đến tiếng có người cố ý ho.

'Đình tỷ, chị chú ý hành động một chút, tại sao lại cùng hoa hoa công tử ở cùng một chỗ!' Nghe đựơc giọng nói lạnh lùng kia, TrầnThiên Minh liền biết là cái bóng đèn kia tới.

Nghe được sư đệ mình nói như vậy, Đình tỷ đỏ mặt vội vàng đầy cánh tay của Trần Thiên Minh ra, hung hăng mà trừng mắt nhìn Trần Thiên Minh một cái, sau đó nói với Tiết Phương:

' Tiểu Phương, em tại sao bây giờ mới đến?

' 'Em đã tới được một hồi, đang xem người ta biểu diễn đặc sắc, Đình tỷ, chị có phài là không thích em quấy rầy các người không.

' Tiết phương lạnh lùng nói.

Trần Thiên Minh vừa nghe thì biết là âm thanh của Tiết Phương tràn ngập mùi vị ghen tuông.

Mẹ kiếp, không phải chỉ cứu ta một lần thôi sao, cũng không cần phải đả kích như vậy?

Sư tỷ của ngươi thích ta lại không thích ngươi, ngươi quản được sao.

Mặc dù nghĩ như vậy, nhưng Trần Thiên Minh vẫn ra vẻ có phong độ nói:

' Tiết Phương, cám ơn anh lần trước cứu tôi tại bãi đỗ xe, nhân tình này tôi sẽ trà.

' 'Không cần, ta vừa vặn đi ngang qua.

' Tiết Phương lạnh lùng nói.

'Hai người các ngươi ngồi xuống đi, không nên như đầu ngưu trừng mắt nhìn chằm chằm nhau như vậy.

' Đình tỷ phát hiện Tiết Phương cùng Trần Thiên Minh trừng mắt nhìn nhau, vội vàng kéo bọn họ lại.

Tiết Phương đối với Đình tỷ nói:

' Đình tỷ, em đã nói với chị rất nhiều lần rồi, hắn là một hoa hoa công tử, trong nhà có mấy người nữ nhân, chị lại còn cùng cái tên như hắn ở chung một chỗ.

'

Mạng Y Tế

Nguồn: https://amp.mangyte.vn/truyendoc-luu-manh-lao-su-dong-su-quoc-an-117545.html