Mị Ảnh - Chương 1024 - Mị Ảnh

Mị Ảnh

Tác giả : Chưa rõ
Chương 1024 : Mị Ảnh - Chương 1024

Hoa Diễm Xuân được Nghệ Phong khuyên nhủ mấy lượt, rốt cuộc cũng đồng ý thử loại biện pháp này.

Nghệ phong vỗ vỗ bàn tay Điệp Vận Du đang nắm chặt tay hắn, bắt đầu liệt kê các loại dược liệu cần thiết.



 

 
Những loại dược liệu này, nếu là ở Kim Lâu sẽ rất phiền phức, nhưng khi Long Vân Sơn thấy được, cư nhiên không chút nghĩ ngợi liền gật đầu đi chuẩn bị, điều này khiến Nghệ Phong cảm thán không thôi, tích lũy của Hộ Quốc Tông quả thực không phải thế lực bình thường có thể so sánh.



 

 
Nhớ tới Phệ Châu trong Hồn Ấn Đỉnh, Nghệ Phong suy nghĩ một chút lại viết ra một loạt dược liệu đưa cho Long Vân Sơn, chung quy sẽ có ngày muốn dung hợp Phệ Châu, hiện tại cũng nên chuẩn bị trước dược liệu cần thiết.



 

 
Đương nhiên, Nghệ Phong cũng không che giấu những dược liệu này là mình cần chứ không phải Hoa Diễm Xuân, đối với chuyện này, mấy người Long Vân Sơn không để trong lòng, Nghệ Phong có thể dẫn dắt tử khí trong người Hoa Viễn Xuân vào cơ thể mình, nếu bọn họ còn tiếc chút dược liệu này mà nói, vậy quá bất cận nhân tình rồi, tuy rằng những dược liệu này xác thực rất quý hiếm, nhưng đổi lấy an toàn cho Hoa Diễm Xuân, cũng không tính là gì.



 

 
Được Long Vân Sơn tự mình chuẩn bị, cũng không bao lâu, toàn bộ dược liệu cần thiết đã được Long Vân Sơn đưa tới trong tay Nghệ Phong.



 

 
Dùng thời gian vài ngày, Nghệ Phong tinh lọc được hơn phân nửa tử khí trong thức hải Hoa Diễm Xuân.

Lúc này, toàn thân Nghệ Phong cũng suy kiệt khiến Điệp Vận Du thương tiếc không thôi.



 

 
Nghỉ ngơi một đoạn, Nghệ Phong một lần nữa giúp đỡ Hoa Diễm Xuân tinh lọc tử khí trong thức hải, dùng tròn thời gian năm ngày, Nghệ Phong mới có thể tinh lọc toàn bộ tử khí trong thức hải Hoa Diễm Xuân, chỉ còn lại công việc khó khăn nhất là xử lý tử khí trong nguyên hồn.



 

 
Lúc này, tinh thần Nghệ Phong đã hao tổn tới mức tận cùng, trạng thái suy yếu này cũng là lần đầu tiên hắn nếm thử.

Khiến một y sư thất giai phải mệt như vậy, có thể thấy được việc tinh lọc tử khí cho Hoa Diễm Xuân khó khăn tới mức nào.

Điệp Vận Du nhìn dáng dấp suy yếu của Nghệ Phong, nàng không nhịn được phải ngăn trở hắn tiếp tục trị liệu, bắt buộc hắn phải nghỉ ngơi trong hai ngày, khi tinh thần khôi phục không sai biệt lắm, lúc này mới buông tha cho Nghệ phong.



 

 
So với lần trị liệu trước, việc trị liệu tử khí trong nguyên hồn ngược lại có vẻ đơn giản hơn rất nhiều.

Nghệ Phong thậm chí cũng không chuẩn bị đan dược.



 

 
Từ khi Nghệ Phong thu được phần đầu của Phệ Cốt Tà Quyết, hắn đã bắt đầu tu luyện, tuy rằng không đạt được mức tông sư, nhưng cũng thừa đủ tiêu chuẩn nhập môn.

Có Phệ Cốt Tà Quyết khu sử, phối hợp với tử khí tinh thuần nghìn năm trong nguyên hồn Nghệ Phong dẫn dắt, tử khí trong nguyên hồn Hoa Diễm Xuân rốt cục có biến hóa, từng đạo bắt đầu đi ra khỏi nguyên hồn Hoa Diễm Xuân, sau đó được Phệ Cốt Tà Quyết dẫn dắt, bắt đầu dũng mãnh tiến vào trong thức hải của Nghệ Phong, cuối cùng dưới hấp lực cường đại của tử khí tinh thuần nghìn năm, toàn bộ đều bị nhét vào trong nguyên hồn.



 

 
Tình huống như vậy khiến Nghệ Phong cười khổ một tiếng, thầm nghĩ quả nhiên không thể ngăn trở tử khí nghìn năm thôn phệ, cũng chỉ có thể tùy ý cho nó đi vào trong nguyên hồn.

May là, tử khí trong nguyên hồn Hoa Diễm Xuân cũng không nhiều, rất nhanh đã bị Nghệ Phong dẫn dắt ra toàn bộ.



 

 
Làm xong tất cả, Nghệ Phong nhanh chóng rút hết toàn bộ hồn lực, sau đó dung nhập toàn bộ tinh thần vào trong thức hải của mình.

Nghệ Phong dò xét một chút điểm đen trong nguyên hồn, tuy rằng không thấy to ra thêm, nhưng được cung cấp tử khí, nó có chút không an phận, nguyên bản đang bị dược lực áp chế, nhưng tử khí có xu hướng tiếp tục lan tràn ra.



 

 
Nhận thấy một màn này, Nghệ Phong bất đắc dĩ lắc đầu, mặc dù hắn sớm biết sẽ có tình huống này, thế nhưng khi tận mắt chứng thực, vẫn không nhịn được cảm thấy đau đầu.

Có cỗ tử khí này, giống như một người ngậm viên thuốc độc trong miệng, nếu vỏ thuốc bị vỡ ra, thuốc độc sẽ lập tức lan tràn, kết cục cuối cùng là tử vong.



 

 
Rất hiển nhiên, công hiệu áp chế của dược lực đã không còn bao nhiêu, chỉ cần đột phá được áp chế của dược lực, tử khí sẽ bắt đầu lan tràn.

Nghệ Phong cũng không biết khi cỗ tử khí này lan tràn, hắn có thể kiên trì được bao nhiêu thời gian, có thể hiện tại tốc độ không nhanh, thế nhưng theo diện tích lan tràn càng tăng, tốc độ cũng theo đó tăng lên.



 

 
May rằng hắn là nhiếp hồn sư, nếu như là nguyên hồn của người bình thường, chịu phải tử khí nghìn năm, đã sớm chết mất rồi.



 

 

- Thời gian a! Càng lúc càng không đủ dùng!

 

 
Nghệ Phong thở dài một hơi, hiện tại có hai lựa chọn, thứ nhát là tìm đầy đủ bộ Phệ Cốt Tà Quyết, cho dù không thể xua tan được tử khí trong nguyên hồn, thế nhưng áp chế nó thì hoàn toàn có thể, vì vậy cũng giúp hắn tranh thủ được thời gian quý giá.



 

 
Thứ nữa là đi tới Lạc Hà cốc tìm nước thánh, thế nhưng nước thánh là bảo vật của Lạc Hà cốc, muốn có được thứ này, độ khó có thể nghĩ được.

So với đi tới Lạc Hà cốc tìm nước thánh, Nghệ Phong tình nguyện đối mặt với Tôn Cấp.



 

 

- Nghệ Phong! Ngươi không sao chứ?



 

 
Hoa Diễm Xuân thấy sắc mặt Nghệ Phong có chút trắng bệch, có chút lo lắng hỏi thăm.



 

 
Nghệ Phong lắc đầu, từng đạo hồn lực dũng mãnh tiến vào trong nguyên hồn, tuy rằng hiệu quả áp chế không cao, thế nhưng ít nhất cũng có chút tác dụng.



 

 

- Không có việc gì! Có điều mấy ngày nay tiêu hao hơi nhiều mà thôi!

 

 
Nghệ Phong cười nói.



 

 

- Hoa tiền bối cũng yên tâm, tử khí của người đã bị tiêu trừ sạch sẽ, chỉ cần tu dưỡng khôi phục lại hồn lực tổn hao, thực lực có thể trở lại trạng thái đỉnh phong!

 

 
Sắc mặt Hoa Diễm Xuân vui mừng, lập tức lại lo lắng hỏi Nghệ Phong:



 

 

- Ngươi thu hết tử khí vào trong cơ thể mình, thực sự không có việc gì sao?



 

 

- Thực không có việc gì, chỉ một ít tử khí trăm năm mà thôi, không đến mức khiến ta thất thủ vô sách!

 

 
Nghệ Phong an ủi Hoa Diễm Xuân.



 

 

- Vì Vận Du sao?



 

 
Hoa Diễm Xuân tự nhiên không tin Nghệ Phong không chịu chút ảnh hưởng nào, sở rằng ảnh hưởng cũng không nhỏ.



 

 

- Ta cũng không thể mở mắt trừng trừng nhìn nàng xông vào Lạc Hà cốc!

 

 
Nghệ Phong tỏ ra bình thường, cười cười.



 

 
Hoa Diễm Xuân nghe Nghệ Phong nói như vậy, trên mặt cũng hiện nét nhu hòa:



 

 

- Vận Du chọn ngươi không phải không có đạo lý.

Đối tốt với nàng, nàng phải chịu nhiều đau khổ lắm rồi.



 

 
Nghệ Phong nghe Hoa Diễm Xuân nói, trong lòng cũng có ý mừng, những lời này cho thấy Hoa Diễm Xuân đã thừa nhận bọn họ.



 

 

- Hoa tiền bối yên tâm, với nàng, ta nghĩ không một nam nhân nào muốn nàng chịu thương tổn!

 

 
Nghệ Phong cười nói.



 

 
Nghe được Nghệ Phong nói, Hoa Diễm Xuân cười cười, nhớ tới Điệp Vận Du, đúng là không có nam nhân nào chống đỡ được.



 

 

- Ngươi có biết Vận Du tu luyện mị thuật?



 

 
Hoa Diễm Xuân hỏi.



 

 
Nghệ Phong nghi hoặc gật đầu, nói:



 

 

- Ta biết!

 

 
Hoa Diễm Xuân nói:



 

 

- Mị thuật của nàng còn mạnh hơn thực lực một bậc, đã đạt tới tiêu chuẩn tông sư! Nếu như nàng phối hợp mị thuật với thực lực, thực lực sẽ vượt xa cường giả vừa bước và Tôn Cấp! Nói như vậy ngươi đã hiểu chưa?



 

 
Nghe Hoa Diễm Xuân nói, Nghệ Phong lắc lắc đầu, không rõ có ý tứ gì.



 

 
Hoa Diễm Xuân cũng biết tối nghĩa, tiếp tục nhắc nhở:



 

 

- Nói cách khác, ngươi không thể chống đỡ được mị thuật của nàng! Thế nên có một số việc ngươi nên biết tiết chế!

 

 
Nghe được Hoa Diễm Xuân nói, Nghệ Phong cảm giác trán toát mồ hôi lạnh.

Hắn rốt cuộc minh bạch ý tứ của Hoa Diễm Xuân, nhớ tới mẫu thân mình cũng nhắc nhở như vậy.

Nghệ Phong càng cảm giác da đầu tê dại.



 

 

- Ta hiểu rồi, ta hiểu rồi!

 

 
Nghệ Phong thiếu chút nữa khóc mất:

mấy vị trưởng bối này đúng là không có lòng tin ở hắn, hay cho rằng mị hoặc của Điệp Vận Du thực sự quá mạnh, bọn họ đều không nhịn được nhắc nhở hắn.



 

 
Hoa Diễm Xuân thấy Nghệ Phong như vậy, nàng tiếp tục nói:



 

 

- Tính tình Vận Du ta rất hiểu, nàng nếu thích ai, cái gì cũng sẽ nỗ lực, căn bản là không biết cự tuyệt.

Thế nên trên phương diện kia mới nhắc ngươi biết tiết chế.

Ta rất hiểu mị thuật của Vận Du, căn bản không có nam nhân nào chống đỡ được.

Có một số việc thỉnh thoảng là đủ, loại mị thuật này thỉnh thoảng cũng có thể song tu đề cao thực lực.

Nếu nhiều lần, Vận Du tự nhiên có thể đề cao thực lực, còn phần ngươi…

 

 
Nghe Hoa Diễm Xuân nhắc nhở, Nghệ Phong khóc không ra nước mắt, hắn chỉ có thể nói:



 

 

- Vãn bối đã biết!

 

 
Nghệ Phong tự nhiên không nói với Hoa Diễm Xuân, bởi vì duyên cớ Lăng Thần Quyết, mị thuật của Điệp Vận Du có ảnh hưởng với người khác thế nào, nhưng với hắn sẽ giảm xuống thất nhất.

Đừng nói mị thuật cấp Tông sư, dù mạnh hơn nữa hắn vẫn chống đỡ được.



 

 
Về phần song tu trong lời Hoa Diễm Xuân nói, Nghệ Phong thật ra không cảm giác được, hẳn cũng là do Lăng Thần Quyết khiến loại hiệu quả này cũng biến mất.

Nhưng cái gì có lợi cũng có hại, ít nhất Nghệ Phong và Điệp Vận Nhu điên cuồng tròn một đêm, cũng không lo lắng tạo ra di chứng gì.



 

 

- Ừ! Ngươi hiểu được là tốt nhất!

 

 
Hoa Diễm Xuân gật đầu nói, là một nữ nhân, đi nói những lời này với Nghệ Phong cũng khiến nàng xấu hổ, thế nhưng lại không thể không nói, chung quy cũng là vì cuộc sống của Điệp Vận Du.



 

 

- Nghe nói phủ đệ của ngươi hiện đang đặt tại Tội Ác thành?



 

 
Hoa Diễm Xuân nói

 

 

- Tội Ác thành thật ra là một địa phương tốt, do gần Huyết Sắc Thiên Đường khiến linh khí dồi dào, thậm chí còn tốt hơn mấy lần so với nơi đây.



 

 
Nghe được Hoa Diễm Xuân nói, ánh mắt Nghệ Phong sáng lên, hắn vội nói:



 

 

- Nếu như Hoa tiền bối nguyện ý, có thể đặt trụ sở tông môn mới tại Tội Ác thành, vãn bối tất nhiên sẽ chọn một chỗ tốt nhất cho tiền bối!

 

 
Hoa Diễm Xuân cười ha ha, gật đầu nói:



 

 

- Ngươi thương lượng với Vận Du là được!

 

 
Nghe vậy, Nghệ Phong cũng minh bạch Hoa Diễm Xuân đã nhận lời đề nghị của mình.

Trong lòng mừng rỡ vô cùng, khóe miệng nhếch lên.

Điệp Vận Du vẫn không muốn sống cùng hắn tại Tội Ác thành, hiện tại có trốn cũng không thoát được rồi.



 

 

- Hoa tiền bối! Vãn bối cáo lui trước!

 

 
Nghệ Phong thi lễ với Hoa Diễm Xuân, rất sợ nàng tiếp tục nhắc nhở hắn phải biết tiết chế…

 

 
Hoa Diễm Xuân nhìn Nghệ Phong lui ra ngoài, trong mắt không che giấu vẻ thưởng thức.

Ngoại trừ thực lực còn kém chút so với Vận Du, những mặt khác đều xứng đôi với nàng.

Có điều, lấy thiên phú và bối cảnh của hắn, đuổi kịp Vận Du chỉ là chuyện tình sớm muộn.

Sợ rằng tới tuổi tác Điệp Vận Du hiện tại, ngay cả nàng cũng phải ngưỡng vọng nhìn thiếu niên này.



 

 
Hoa Diễm Xuân trước đây vẫn lo lắng Nghệ Phong không xứng với Điệp Vận Du, hiện tại lại nhịn không được cảm thán:

đến lúc đó, không biết ai không xứng với ai nữa!

 

 
Có điều, nhớ tới hai người vô cùng thân thiết, nàng nghĩ mình đang lo sợ không đâu.


Mạng Y Tế

Nguồn: https://amp.mangyte.vn/truyendoc-mi-anh-chuong-1024-56980.html