Mị Ảnh - Chương 1049 - Mị Ảnh

Mị Ảnh

Tác giả : Chưa rõ
Chương 1049 : Mị Ảnh - Chương 1049

Năng lượng của Yêu Ngọc không ngừng dũng mãnh vào trong cơ thể Nghệ Phong như trước, loại đề thăng này rất thoải mái.

Cảm giác thoải mái khiến Nghệ Phong muốn ngâm vào trong đó, Nghệ Phong chỉnh lại thắt lưng, xương cốt trên người rung động, cảm giác thoải mái làm Nghệ Phong muốn ngửa mặt lên trời huýt dài.



 

 
Tất cả mọi người chăm chú nhìn vào trên trụ đá, một người một thú quả thực biến thái tới cực điểm, không ngừng thôn phệ tất cả năng lượng mà hư không có.

Chưa từng có người thấy cảnh, ở thời điểm đột phá cư nhiên còn có thể duỗi người thoải mái.

Lẽ nào lúc trước lão sư mình giáo dục, thời điểm đột phá phải toàn tâm toàn ý khống chế đấu khí trong cơ thể, không thể phân tâm là giả sao?



 

 
Thiếu niên trước mặt kia, làm gì có bộ dáng sợ hãi tẩu hỏa nhập ma, vẻ tùy ý kia quả thực khiến người đố kỵ.



 

 
Năng lượng của Yêu Ngọc dũng mãnh đi vào trong cơ thể hắn, linh khí bốn phía tụ tập làm y phục hắn lay động, giống như thiên thần phiêu phiêu trong hư không, loại tư thái này khiến Văn Quyết nhìn thấy có chút hoảng hốt, cảm giác thiếu niên trước mặt là một cường giả lánh đời, khiến người khác có một cảm giác vô địch.



 

 
Mặc dù Văn Quyết biết đây là một loại ảo giác, cũng rất muốn áp chế.

Thế nhưng loại ảo giác này không thể ức chế từ đáy lòng bốc lên như trước.

Văn Quyết tự nhiên không biết, lúc này Nghệ Phong đã tràn đầy khí tức truyền thừa của Tà Đế, loại khí tức này dung hợp cùng Phệ Châu, ngưng tụ ở trên người Nghệ Phong, nên hắn mới xuất hiện một loại ảo giác như vậy.



 

 
Linh khí trong hư không, không ngừng lao tới như trước, bị Nghệ Phong và Yêu Ngọc thôn phệ, một người một thú thôn phệ, không có một người dám quấy nhiễu, tuy rằng biết rõ Nghệ Phong đang đột phá, thế nhưng trong lòng rất nhiều người đều biết, đối phương lúc này căn bản là không sợ mình quấy rối, tuy rằng không biết vì sao đối phương quỷ dị như vậy?

Nhưng bọn hắn biết cảm giác này rất chân thật.



 

 
Đúng như bọn họ nghĩ, hiện tại Nghệ Phong rất hận vì không có người tìm đến hắn gây phiền phức, Lăng Thần Quyết không giống công pháp bình thường, vừa mới dung hợp Phệ Châu xác thực không thể quấy nhiễu, thế nhưng khi gần đột phá mà nói, căn bản là không lo lắng bị quấy rối mà tẩu hỏa nhập ma.

Chỉ cần có xu thế đột phá, cho dù đang tranh đấu cùng người khác, đồng dạng cũng có thể đột phá, giống như thời điểm thu phục viên Phệ Châu thứ nhất, căn bản là không cần cố kỵ, nó tự nhiên sẽ tự hành vận chuyển đột phá.



 

 
Dưới lực lượng khổng lồ trùng kích, Nghệ Phong rất nhanh phát hiện bình cảnh bát giai bị phá tan, đi vào trình tự cửu giai, lực lượng trong cơ thể dư thừa khiến hắn chung quy nhịn không được ngâm vài câu.



 

 
Bốn giai! Cư nhiên đề cao tới bốn giai!

 

 
Nghệ Phong đồng dạng cũng cảm giác hoảng hốt, thật không ngờ dung hợp hai viên Phệ Châu sẽ kinh khủng đến trình tự như vậy.

Nghệ Phong cũng thật không ngờ, dung hợp Âm Dương Phệ Châu, lực thôn phệ sản sinh đạt được một cảnh giới cực kỳ kinh khủng, loại cảnh giới này không phải hai viên Phệ Châu cộng lại có thể so sánh.

Nếu như hai viên Phệ Châu cộng lại, tuyệt đối không thể kinh khủng như vậy, thế nhưng hai viên Phệ Châu dung hợp, mức độ tăng lên không chỉ mấy lần.



 

 
Nghệ Phong nguyên vốn tưởng rằng có thể may mắn đi vào bát giai là không sai biệt lắm rồi, lại thật không ngờ hai viên Phệ Châu dung hợp, trực tiếp đi vào bát giai đỉnh phong, chỉ kém một bước là có thể đột phá đến cửu giai.



 

 
Đây cũng là vì sao Nghệ Phong chịu thay Yêu Ngọc một kích, chỉ thiếu một chút, chỉ cần quán thâu một chút năng lượng là có thể phá tan cân bằng, đột phá bình cảnh.

Nếu như lúc này không lợi dụng năng lượng nồng nặc kia đi vào cửu giai, sau này muốn đi vào sẽ càng thêm khó khăn.



 

 
Nên Nghệ Phong tình nguyện phun một ngụm máu, cũng muốn Yêu Ngọc đánh vào một đạo năng lượng.



 

 
Khi Nghệ Phong đi vào cửu giai, năng lượng dũng mãnh đi vào trong cơ thể Nghệ Phong cũng dần dần chậm xuống.

Cùng Nghệ Phong khác nhau chính là, Yêu Ngọc lại phảng phất như không biết đủ, điên cuồng thôn phệ như trước, tuyệt không biết mệt mỏi là gì.



 

 
Tình huống như vậy khiến Nghệ Phong phải thi triển thủ ấn, để một cổ năng lượng đưa Yêu Ngọc đến bên người.



 

 
Vật nhỏ này rất quỷ dị, nguyên vốn tưởng rằng lần này dung hợp Phệ Châu sẽ cửu tử nhất sinh, thế nhưng thật không ngờ bởi vì nó gia nhập, trở thành dễ dàng cực kỳ, nhanh chóng dung nhập năng lượng Phệ Châu vào trong khí hải, nếu không phải vì Nghệ Phong dung hợp hai viên Phệ Châu tiêu tốn thời gian rất nhiều thì nó sớm cũng đã thức tỉnh rồi.



 

 
Nghĩ đến dung hợp hai viên Phệ Châu, Nghệ Phong không khỏi cảm tạ lão nhân đánh Thái Cực Quyền kiếp trước, lúc đó phụ thân Nghệ Phong nhìn hắn lớn lên nhỏ bé và yếu ớt, buộc hắn theo một vị lão nhân học tập Thái Cực Quyền, tuy rằng không học được vài phần tinh túy, thế nhưng nhìn lâu quen mắt, cũng không tính quá kém, chung quy có thể học vững vàng Thái Cực Quyền.

Chỉ bất quá lúc trưởng thành thì ít khi đánh nữa.



 

 
Chuyến này lại nương Thái Cực Quyền dung hợp hai viên Phệ Châu cùng một chỗ, bởi vì dung hợp hai viên Phệ Châu, đối với Thái Cực Quyền của kiếp trước cũng đồng dạng lĩnh hội hơn rất nhiều, có thể ở tương lai không lâu sau, cũng có thể sáng tạo ra Thái Cực Quyền thích hợp cho mình cũng không nhất định.



 

 
Nghĩ vậy, Nghệ Phong bật cười, đồng thời không khỏi cực kỳ bội phục đại tông sư sáng tạo môn võ này, kia mới thực sự là thiên tài.



 

 
Năng lượng trên hư không, dưới tình thế Yêu Ngọc thôn phệ kinh khủng, rốt cục cũng bị thôn phệ không sai biệt lắm, lúc này Yêu Ngọc mới duỗi lưng, hóa thành một đạo tàn ảnh, bay nhanh đến trên vai Nghệ Phong, dùng đầu cọ cọ vào mặt Nghệ Phong.



 

 
Nghệ Phong không biết Yêu Ngọc mạnh bao nhiêu, thế nhưng nghĩ đến cũng sẽ không kém hắn quá nhiều, ít nhất lần thôn phệ năng lượng này, Yêu Ngọc không thua hắn chút nào, thậm chí nhiều hơn.



 

 

- Vật nhỏ này, thật đúng là biến thái!

 

 
Nghệ Phong gảy đầu Yêu Ngọc một chút, trong vẻ bất mãn né tránh của Yêu Ngọc, lúc này mới nhìn về phía đám người Văn Quyết.



 

 
Đám người Văn Quyết nhìn Điệp Vận Du nhẹ nhàng đến bên cạnh Nghệ Phong, sắc mặt cả đám biến ảo bất định, bọn họ nhìn rất rõ ràng một màn vừa rồi, thiếu niên và Ma thú trước mặt kia, khiến bọn họ có một loại cảm giác tim đập nhanh.



 

 
Điệp Vận Du nhìn Nghệ Phong, tâm căng thẳng cũng triệt để buông lỏng xuống, nhìn Nghệ Phong nói:



 

 

- Thế nào rồi?



 

 
Nghệ Phong cười cười nói:



 

 

- So với trong tưởng tượng còn thuận lợi hơn, ít nhất, chúng ta không cần tránh né nữa.



 

 
Điệp Vận Du nghe Nghệ Phong nói, tâm tư triệt để buông lỏng, thời điểm Nghệ Phong là ngũ giai còn có thể chiến Tôn Cấp, hiện tại thực lực đề thăng, đối phương chỉ có một Tôn Cấp, một đám Vương Cấp mà thôi, còn không làm gì được hai người, ách.

Còn có một Ma thú!

 

 
Nghĩ vậy, Điệp Vận Du kinh dị nhìn thoáng qua Yêu Ngọc, cực kỳ chấn động đối với việc Yêu Ngọc chỉ tùy ý là làm một ngũ giai bị thương nặng.



 

 
Nghệ Phong nhìn thoáng qua Điệp Vận Du, lập tức quay đầu nhìn về phía Văn Quyết nói:



 

 

- Mấy ngày này truy sát ta rất thoải mái, hiện tại có phải là nên trả lại cả vốn lẫn lãi hay không?



 

 
Văn Quyết còn chưa có mở miệng nói, một Vương Cấp đã nổi giận, nhìn Nghệ Phong giận dữ hét:



 

 

- Ta cũng không tin, ngươi có thể mạnh hơn được bao nhiêu, chỉ phô trương thanh thế mà thôi.



 

 
Theo tiếng rống giận của hắn, nam tử trung niên này đánh một quyền cắt hư không, hung hăng đập tới Nghệ Phong, nơi thân quyền đi qua, tiếng xé gió không ngừng vang lên, hư không gấp khúc.



 

 

- Nghệ Phong, cẩn thận, đối phương là cường giả bát giai!

 

 
Điệp Vận Du thấy Nghệ Phong cư nhiên đứng thẳng tại chỗ, động cũng không động, không khỏi nhắc nhở nói, một công kích của Vương Cấp bát giai cũng không yếu.



 

 

- Đi tìm chết.



 

 
Nam tử trung niên nhìn sắp oanh đến Nghệ Phong, trên mặt đại hỉ, đồng thời đại hỉ còn có đám người Văn Linh Cốc.



 

 

- Hừ! Cuồng vọng tự đại!

 

 
Một tiếng cười nhạt, chỉ thấy tay của Nghệ Phong chậm rãi giơ lên, đôi tay kia trắng đến nỗi làm nữ nhân cũng có chút đố kị.

Bàn tay nhẹ nhàng đưa ra ngoài, không có một tia uy thế, đối chọi với một quyền bá đạo của đối phương.



 

 

- Phụt.



 

 
Khiến mọi người kinh hãi trừng mắt to, Vương Cấp bát giai của bọn họ cư nhiên bị đánh phun máu bay ngược ra ngoài, ở trên hư không lưu lại một chùm huyết vũ.



 

 

- Không nổi một kích!

 

 
Ngữ điệu đánh giá nhàn nhạt, tuy rằng thanh âm không lớn, thế nhưng lại truyện vào lỗ tai mỗi người, trong lòng cả đám thấy lạnh cả người.

Một bát giai, cư nhiên bị đối phương nói không nổi một kích để hình dung, thế nhưng một màn phát sinh trước mắt, khiến bọn họ không có một tia phản bác.



 

 
Điệp Vận Du cũng bị một kích này của Nghệ Phong làm chấn động rồi, tuy rằng biết Nghệ Phong biến thái, thế nhưng thật không ngờ biến thái nhiều như vậy.

Vừa rồi chỉ là một kích tùy ý của Nghệ Phong, Điệp Vận Du bỗng nhiên mọc lên một ý nghĩ mà bản thân nàng cũng không dám tin, lẽ nào Nghệ Phong đạt được Tôn Cấp?



 

 
Nghệ Phong quay qua Điệp Vận Du cười cười, quay đầu nhìn về phía Văn Quyết nói:



 

 

- Hiện tại đến phiên ngươi?



 

 
Văn Quyết nhíu mày, nhìn thiếu niên trước mặt, đáy lòng hắn cũng hối hận vạn phần, sớm biết đối phương vướng tay chân như vậy, trước đó nên gọi cốc chủ cùng nhau đến đây.

Chỉ bất quá lúc này hối hận không còn kịp rồi, nhìn thẳng Nghệ Phong, Văn Quyết luôn luôn cảm giác có một khí tức quen thuộc, suy nghĩ một lúc lâu, Văn Quyết đột nhiên trừng to mắt, kinh hãi nhìn Nghệ Phong nói:



 

 

- Ngươi là thiếu niên ở trong di chỉ kia!

 

 

- Ha ha! Ánh mắt của ngươi cũng không tệ.



 

 
Nghệ Phong cũng không phủ nhận, lúc này hắn đã không sợ hãi đối phương.



 

 

- Cư nhiên là ngươi! Lần trước cho ngươi chạy thoát thực sự là may mắn!

 

 
Văn Quyết cắn răng nói.



 

 

- Đúng! Là may mắn của ta, chỉ là lập tức sẽ biến thành bất hạnh của ngươi!

 

 
Nghệ Phong nhún nhún vai, khí tức tập trung vào Văn Quyết, rất có ý tứ động thủ.



 

 
Văn Quyết thấy Nghệ Phong cử động như vậy, sắc mặt hắn biến đổi cực kỳ khó coi, tuy rằng lúc này đối phương chỉ là hai người một thú, nhưng đều là cao thủ đứng đầu, trừ mình ra thì không có một người là đối thủ của bọn hắn, hơn nữa Điệp Vận Du trong đó, nếu như thực đấu nhau, mị thuật và đấu khí của đối phương phối hợp, hắn sẽ bị vây hạ phong.



 

 
Chuyến này, bọn họ đã bị vây hạ phong rồi.



 

 

- Lui.



 

 
Văn Quyết cũng là người quyết đoán, thực lực hai bên hơn xa nhau, hắn trầm giọng hô.



 

 

- Muốn chạy trốn?

Nếu tới, vậy ở lại chỗ này đi!

 

 
Điệp Vận Du mới vừa rồi rất tức giận, lúc này thật vất vả mới tìm được chỗ phát tiết, làm sao có thể để đối phương chạy trốn, thân ảnh chợt lóe lên nghênh đón Văn Quyết, chặn đường lui của hắn.



 

 
Nghệ Phong nhìn đám Vương Cấp đang lăng không chạy tới vách núi, Nghệ Phong cười nhạt một tiếng, quay qua Yêu Ngọc hô:



 

 

- Yêu Ngọc, chặn đường chọn chúng lại, người nào đột phá, giết.



 

 
Yêu Ngọc nghe được từ giết, cực kỳ hưng phấn hóa thành một đạo hồng quang bay nhanh đến vách núi, thực lực đám người kia chỉ là Vương Cấp từ nhất đến tam giai, muốn đột phá vòng vây, đã bị móng vuốt Yêu Ngọc vỗ chết.



 

 
Mà Nghệ Phong lại lắc mình tới dưới vách núi, ngăn chặn đám người Văn Linh Cốc lủi xuống chạy trốn, đồng thời, ánh mắt của Nghệ Phong cũng chú ý tới tranh đấu của Văn Quyết, đấu khí ở trong tay cấp bách ngưng tụ.

Mạng Y Tế

Nguồn: https://amp.mangyte.vn/truyendoc-mi-anh-chuong-1049-57005.html