Mị Ảnh - Chương 1176 - Mị Ảnh

Mị Ảnh

Tác giả : Chưa rõ
Chương 1176 : Mị Ảnh - Chương 1176

Tốc độ của Liễu Nhiên và Quái lão đầu cực nhanh, mặc dù chỉ là tùy ý một bước, thế nhưng so với Nghệ Phong toàn lực thi triển thân pháp Mị Ảnh lại nhanh hơn rất nhiều.

Hai người bước chậm, rốt cục tới rồi một tòa cung điện.



 

 
Cung điện đồ sộ xa hoa, kiến trúc cao vót thẳng tới tận trời.

Khiến người ta cảm giác chấn động cùng to lớn.

So với hoàng cung thế tục, mặc kệ là trình độ xa hoa hay đồ sộ cũng không chỉ hơn một bậc.



 

 
Chỉ cần tòa cung điện này, khiến Quái lão đầu thở dài một hơi, mặc dù trong lòng không muốn tin tưởng, thế nhưng phải thừa nhận.

Cho dù Học viện Trạm Lam đi vào thế lực nhất lưu cũng kém xa nội tình Thiên Xà Cung.

Cho dù ở giữa thế lực nhất lưu, Thiên Xà Cung cũng coi như nổi bật.



 

 

- Lão gia hỏa, thực lực của ngươi hiện tại mạnh bao nhiêu?



 

 
Cũng khó trách Quái lão đầu lo lắng, dù sao cũng là một thế lực nhất lưu đứng đầu, chỉ có hai người bọn họ cũng muốn đi đập, trong lòng Quái lão đầu cũng có chút thấp thỏm.



 

 

- Đập Thiên Xà Cung vậy là đủ rồi.



 

 
Liễu Nhiên tùy ý nói.



 

 
Nghe được Liễu Nhiên nói, Quái lão đầu nhịn không được liếc mắt xem thường nhìn Lão đầu tử, thế nhưng trong lòng không thể không thừa nhận, thực cực Lão gia hỏa này tăng quá nhanh, cho dù lấy thực lực hắn đột phá hiện tại vẫn không thể thăm dò Liễu Nhiên như trước, sâu không thể lường.



 

 

- Quái lão đầu, nếu như ngươi còn hạ không được quyết tâm mà nói, có thể về trước đi.



 

 
Liễu Nhiên nhìn Quái lão đầu cười nói.



 

 

- Ta phi!

 

 
Quái lão đầu trừng mắt nhìn Liễu Nhiên:



 

 

- Lão tử đã đến, cho dù chết cũng muốn chết ở chỗ này.

Có lão gia hỏa ngươi chôn cùng, ta sợ cái gì?



 

 
Quái lão đầu bởi vì chuyện tình năm đó, trong lòng để lại một bóng ma.

Bóng ma này khiến hắn hơn mười năm không thể đột phá, tuy rằng hiện tại đột phá.

Thế nhưng không trừ đi bóng ma này, sau này muốn đột phá nữa sẽ khó khăn vạn phần.



 

 
Nên Quái lão đầu đã quyết định, muốn đích thân giải quyết bóng ma kia.



 

 

- Lão gia hỏa, chờ một chút hỗn đản Thiên Xà kia giao cho ta đối phó.



 

 
Quái lão đầu đoạt người động thủ nói.



 

 
Liễu Nhiên gật đầu, đáy lòng tự nhiên biết dự định của Quái lão đầu.

Tuy rằng Liễu Nhiên cũng muốn trừ Thiên Xà, thế nhưng đối với thỉnh cầu của bằng hữu cũng sẽ không cự tuyệt.



 

 

- Nếu như vậy, đi thôi! Chúng ta đi vào Thiên Xà cung nhìn một chút!

 

 
Quái lão đầu đi trước một bước, phát hiện Liễu Nhiên đứng ở tại chỗ không hề động.



 

 
Đang lúc Quái lão đầu nghi hoặc, Liễu Nhiên khẽ cười nói:



 

 

- Chúng ta tự mình đi Thiên Xà cung, có phải là để mắt hắn quá không.

Ha ha, gọi lão gia hỏa kia tới đón tiếp chúng ta.



 

 
Nói xong, cánh tay Liễu Nhiên mạnh mẽ vung lên, một cổ lực lượng dâng trào oanh thẳng đi ra ngoài.

Cổ năng lượng này giống như sao băng, thẳng tắp đụng vào tòa cung điện cao vót trong mây, tiếng ầm ầm như sấm động vang lên, một mảnh cung điện kia bắt đầu điên cuồng sụp đổ, nguyên bản cung điện thẳng tắp cao vót trong mây bị đập xuống dưới, hóa thành một mảnh phế tích.



 

 
Quái lão đầu nhìn một màn này, khuôn mặt hơi khẽ động, cũng ngừng bước tiến.



 

 
Ở dưới tòa cung điện sụp đổ, từng bóng người cũng mạnh mẽ bay nhanh ra, chật vật tránh né kiến trúc sụp đổ, tức giận mắng không ngừng bên tai.

Rất nhanh bọn họ phát hiện hai người Liễu Nhiên trong hư không, những người này nổi giận, bắn nhanh mà đến phương hướng Liễu Nhiên.



 

 
Thấy mọi người như vậy, Liễu Nhiên ngay cả nhìn cũng không nhìn, cánh tay lần thứ hai huy động.

Một cổ năng lượng đập tới cung điện kia.

Tại Liễu Nhiên oanh kích, cung điện kia giống như làm bằng cát, từng khối từng khối bắt đầu sụp đổ.

Nguyên bản cung điện to lớn đồ sộ, chỉ khoảng nửa khắc đã sứt mẻ không chỗ nào lành, Quái lão đầu thấy Liễu Nhiên đập sảng khoái như vậy, cũng không cam lòng lạc hậu, từng đạo nhiếp hồn thuật bắt đầu điên cuồng đánh vào cung điện.



 

 
Cử động không coi ai ra gì của hai người khiến đám người chật vật chạy trốn ra đỏ bừng mắt, cả đám rống to nói:



 

 

- Bọn chuột nhắt, muốn chết!

 

 
Nói xong, những võ giả này nhanh chóng đánh tới hai người Liễu Nhiên và Quái lão đầu, hơn mười người hiểu rõ công kích hợp lực, khiến thiên địa biến sắc.

Thế nhưng công kích của những người này, không để Quái lão đầu và Liễu Nhiên liếc mắt nhìn, hai người tùy ý huy động cánh tay.



 

 
Nguyên bản đám người đánh tới hai người bọn họ bị chặn lại, hóa thành một mảnh huyết vũ rơi lả tả trong hư không, nhiễm đỏ bầu trời!

 

 
Một màn này, khiến đám người muốn công kích Liễu Nhiên và Quái lão đầu ngừng lại trong nháy mắt, cả đám dại ra nhìn Liễu Nhiên và Quái lão đầu, trong mắt tràn đầy vẻ kinh sợ, phảng phất nhìn thấy quỷ.

Mới vừa rồi bọn họ ngay cả nhìn cũng không thấy rõ, vậy mà một đội võ giả đã thi cốt vô tồn.



 

 
Thời điểm trán mọi người đổ mồ hôi lạnh, một tiếng quát mạnh vang lên trong hư không, một đạo nhân ảnh thẳng tắp bắn ra:



 

 

- Ai dám ở làm càn Thiên Xà cung ta.



 

 
Nhìn người đến, Liễu Nhiên và Quái lão đầu mới dừng tay đập Thiên Xà cung lại, chỉ là lúc này cung điện to như vậy, đã bị đập phá thành mảnh nhỏ.



 

 

- Thiên Xà! Biệt lai vô dạng a!

 

 
Quái lão đầu nhìn đạo nhân ảnh này, quay qua Thiên Xà cười nói.

Mà đồng thời, từng đạo bóng người từ Thiên Xà cung xuất hiện, trong đó có đủ cường giả Tôn cấp, thậm chí cao giai cũng không thiếu.



 

 

- Liễu Nhiên, Quái lão đầu?



 

 
Thiên Xà kinh hô, trừng to mắt nhìn hai người, trong lòng thấy lạnh lão, cố gắng ổn định tâm thần nói:



 

 

- Liễu Nhiên, các ngươi đừng khinh người quá đáng!

 

 

- Khinh người quá đáng?



 

 
Liễu Nhiên khẽ cười cười nói:



 

 

- Với ngươi sao?

Còn không đáng để ta khi dễ.

Gọi lão gia hỏa phụ thân ngươi ra đi.

Cũng không biết lão gia hỏa kia đã chết hay chưa, chỉ là, nghĩ hẳn là chưa chết, nếu chết thật đáng tiếc.



 

 

- Khụ khụ!

 

 
Ngay khi Liễu Nhiên vừa dứt lời, một tiếng ho khan xuất hiện trong hư không, nghe tiếng ho khan này, sắc mặt Thiên Xà nhẹ lại, đám người vây quanh Liễu Nhiên và Quái lão đầu cũng hơi khom người.



 

 

- Liễu Nhiên.

Nghĩ không ra ngươi thực tới! Hơn nữa tới nhanh như vậy! Khụ khụ.



 

 
Một thanh âm già nua hạ xuống, một lão nhân thân thể có chút lưng còng xuất hiện trên Thiên Xà cung.



 

 

- Phụ thân!

 

 
Thiên Xà cung kính quay qua người kia thi lễ, hơi lui ra phía sau một bước.



 

 
Quái lão đầu nhìn người này, trái tim mạnh mẽ nhảy lên, thực lực lão gia hỏa này sâu không thể lường, bối phận còn trên bọn họ.

Quái lão đầu quay đầu nhìn về phía Liễu Nhiên, thấy dáng dấp Liễu Nhiên không có lưu ý chút nào, lúc này đáy lòng mới an bình.

Quái lão đầu đối phó Thiên Xà cùng bối phận có thể còn có tự tin, thế nhưng đối phó phụ thân Thiên Xà lại thiếu.



 

 

- Ha ha, bệnh ho khan của tiền bối còn chưa có chữa tốt sao?

Nhiều năm như vậy rồi, không bị ho chết cũng coi như kỳ tích.



 

 
Liễu Nhiên nhìn bóng người xuất hiện, khẽ cười nói.



 

 
Lời vừa nói ra khiến hàn quang trong mắt Thiên Thiếu chợt lóe, thế nhưng không biểu lộ ra, khẽ cười cười:



 

 

- Nghĩ không ra hậu bối năm đó bị truy sát chạy khắp nơi, hiện tại lá gan càng thêm lớn.



 

 
Nghe được Thiên Thiếu nói, Liễu Nhiên khẽ cười cười:



 

 

- Nhờ của phúc tiền bối, vãn bối còn sống rất tốt, chỉ là tiền bối có thể sống qua đêm nay hay không, ta cũng không biết.



 

 
Những lời này, khiến ánh mắt Thiên Thiếu nhìn thẳng Liễu Nhiên.

Lập tức sắc mặt đại biến, hít sâu một hơi, nói ba tiếng tốt:



 

 

- Tốt! Tốt! Tốt! Không hổ là đệ nhất nhân đồng lứa trẻ tuổi năm đó, thực hối hận trước đây không liều lĩnh giết ngươi.



 

 
Sát ý trong mắt Thiên Thiếu nghiêm nghị, thật không ngờ hậu bối năm đó bị hắn đuổi chạy đầy trời, lúc này đã bao trùm trên hắn, thực lực ngay cả hắn cũng nhìn không thấu.



 

 

- Tiền bối năm đó không có thể giết ta, nên Liễu Nhiên cảm giác có lỗi, hôm nay đưa lên cửa cho ngươi giết.

Chỉ là không biết bản lĩnh của tiền bối, còn sắc bén như dĩ vãng hay không?



 

 
Liễu Nhiên tùy ý nói.



 

 

- Hừ!

 

 
Thiên Thiếu hừ lạnh một tiếng:



 

 

- Liễu Nhiên, cho dù ngươi mạnh hơn ta lại làm sao, ở Thiên Xà cung, cho dù người hầu cũng có thể mài chết ngươi.



 

 
Mà Quái lão đầu bên cạnh nghe được Thiên Thiếu nói, trong lòng lại khẽ động.

Hắn mặc dù biết Liễu Nhiên rất mạnh, thế nhưng hắn không mạnh như Liễu Nhiên, mà lúc này nghe nói như vậy, lấy bản tính của lão gia hỏa này, nếu không mạnh mà nói, tuyệt đối không có khả năng nói ra như vậy.



 

 

- Người?

Bọn họ sao?



 

 
Liễu Nhiên bật cười, trong mắt tràn đầy ý khinh thường:



 

 

- Nghĩ không ra lão tiền bối ngay cả đầu cũng có vấn đề.

Chậc chậc, ngươi nghĩ một con kiến, và một đám kiến với ta mà nói có khác nhau sao?

Tới cấp độ như tiền bối, cư nhiên còn cho rằng nhân số có thể tạo được tác dụng.

Ách, đương nhiên, nếu ngươi có thể đưa ra mấy vạn người, thật ra có thể mài chết ta.



 

 
Những lời này, khiến sắc mặt Thiên Thiếu trở nên xấu xí mười phần, hừ lạnh một tiếng, quay qua đám người vây quanh Liễu Nhiên tầng tầng kia ra hiệu.

Nhất thời, đoàn người này mạnh mẽ biến ảo vị trí, rất hiển nhiên là cấu thành trận pháp, vây quanh Liễu Nhiên vào vị trí trung tâm.



 

 

- Nếu toàn bộ lực lượng của bọn hắn ngưng tụ trên một người thì sao?



 

 
Thiên Thiếu hừ một tiếng, tuy rằng giá phải trả như vậy có chút cao, thế nhưng có thể giải quyết Liễu Nhiên cũng đáng.

Chỉ là, Thiên Thiếu cũng chỉ uy hiếp, chưa động thủ.



 

 

- Con kiến chính là con kiến, chồng chất như núi cũng kém mãnh hổ.



 

 
Liễu Nhiên bình luận.



 

 
Những lời này khiến Thiên Thiếu bạo nộ, hít sâu một ngụm lương khí nói:



 

 

- Liễu Nhiên, ngươi không nên quên ước định trước kia.



 

 
Nghe được Thiên Thiếu nói ra ước định kia, Liễu Nhiên đầy vẻ xem thường, từ lúc hắn đến đã suy đoán đến loại khả năng này:



 

 

- Đừng dùng ước định kia áp chế ta.

Kia là chuyện tình các ngươi, ta chỉ là thù riêng mà thôi?

Năm đó ngươi truy sát ta, còn có chuyện tình Thiên Xà đánh muội muội kết nghĩa Liễu Tâm của ta, đều tính rõ ràng cùng các ngươi.

Lúc trước, thời điểm ta lánh đời đã nói qua, ai thiếu ta, ta sẽ đòi.

Hôm nay, Thiên Xà cung các ngươi chính là người thứ nhất.



 

 

- Ngươi.



 

 
Nghe được Liễu Nhiên già mồm át lẽ phải, Thiên Thiếu thiếu chút nữa tức giận phun máu.

Tuy rằng lý do của Liễu Nhiên rất gượng ép, thế nhưng cũng không phải không có lý.



 

 

- Hừ, một Thiên Xà cung nho nhỏ.

Nếu không thù riêng, còn đáng giá ta xuất thủ sao?



 

 
Liễu Nhiên hừ một tiếng, lần thứ hai cường điệu đây là thù riêng.



 

 
Thiên Xà nghe Liễu Nhiên nói, sắc mặt khó coi.

Thầm nghĩ thù riêng cái rắm, nhiều năm như vậy ngươi chưa từng nói qua, hiện tại mới động đồ đệ ngươi một chút, ngươi đã bảo người mang về tin tức nói muốn tới Thiên Xà cung.

Người sáng suốt đều biết ngươi đây là lập uy.



 

 
Thế nhưng, nguyên vốn tưởng rằng ước định kia có thể uy hiếp Liễu Nhiên một ít.

Thế nhưng thật không ngờ hắn thực sự dám giết qua, nếu như Liễu Nhiên cố ý nói thù riêng, lão gia hỏa này cũng không thể tránh được.



Mạng Y Tế

Nguồn: https://amp.mangyte.vn/truyendoc-mi-anh-chuong-1176-57133.html