Mị Ảnh - Rời đi - Mị Ảnh

Mị Ảnh

Tác giả : Chưa rõ
Chương 504 : Mị Ảnh - Rời đi

Một câu này khiến mấy người Cuồng Hổ hít sâu một lạnh:

phế một Vương Cấp sao?



Bọn họ ánh mắt nhìn Nghệ Phong đầy bình tĩnh, gặp Nghệ Phong chút lo lắng nào, trong lòng mọi người đề ukinh hãi.

Vương Cấp nha?

Đế Đô có bao nhiêu Vương Cấp?

Ngươi lại thản nhiên hời hợt nói bâng quơ một câu phế một Vương Cấp?

Điều này chỉ sợ sẽ lại gây ra sóng gió lớn cho Đế Đô.



Chẳng qua trong lòng bọn họ cũng chấn động, cũng rất nghi hoặc với thực lực của Nghệ Phong.

Một Tướng Cấp dựa vào cái gì có thể phế đi một Vương Cấp.

Hơn nữa còn thực hiện ở ngay trong hoàng cung!

Mặc dù trong lòng bọn họ có rất nhiều nghi vấn, nhưng không hỏi ra miệng.

Bọn họ đoán rằng, lần này Nghệ Phong tiến cung nhất định đã trải qua rất nhiều chuyện.



Tử Âm nhìn Nghệ Phong ôm Linh Nhi vẻ mặt hờ hững, ánh mắt nàng nhìn Nghệ Phong cũng đầy nhu tình.

Từ khi bắt đầu biết Nghệ Phong, hắn vẫn thường xuyên giúp đỡ nàng.

Nàng vốn phải mệt nhọc xử lý các loại công việc, thể xác và tinh thần đều mỏi mệt.

Nhưng từ khi Nghệ Phong đứng ở phía sau nàng, nàng gần như có thể chuyện gì cũng không cần hỏi đến.

Mà Tử Bang của nàng cũng càng lúc càng lớn.

Địa vị của nàng theo đó cũng càng ngày càng cao!

Lần đầu tiên Tử Âm nhìn thấy Nghệ Phong, nàng cảm giác hắn rất lười nhác, nhưng một người lười nhác như vậy, vẫn đứng ở phía trước nàng, vững chãi, che mưa chắn gió cho nàng.

Lúc này ánh mắt tất cả mọi người sợ là đều bị hắn thâu tóm, tất cả áp lực đều tập trung ở trên người hắn! Tử Âm nghĩ vậy, nàng thấy Nghệ Phong cũng có chút quan hệ.

Đối mặt với áp lực lớn như vậy, chắc hắn cũng rất mệt mỏi!

Tử Âm không có cách nào có thể tưởng tượng được, nếu nàng đối mặt tình huống hiện tại, nàng sẽ làm như thế nào.

Sợ là đã sớm tan tác!

- Trên mặt ta có cái gì sao?



Nghệ Phong thấy Tử Âm chăm chú nhìn hắn, không khỏi cảm thấy kỳ lạ hỏi.



Tử Âm cười lắc đầu, ánh mắt nhìn Nghệ Phong càng thêm dịu dàng.



Nghệ Phong sửng sốt, sau đó trong lòng âm thầm nghĩ:

chẳng lẽ Tử Âm muốn dùng ánh mắt để câu dẫn hắn sao?

Nghệ Phong càng nghĩ càng cảm thấy khả năng này rấ lớn.

Nghệ Phong nghĩ thầm, hắn nhất định phải biểu hiện kiên quyết một chút.

Mụ mụ cũng nói cái gì càng dễ dàng nhận được, cái đó càng không quý trọng.

Nghệ Phong cảm thấy hắn không thể để Tử Âm hoàn thành dễ dàng!

Tử Âm thấy Nghệ Phong đột nhiên có biểu tình kiên quyết như vậy, nàng sửng sốt, không biết Nghệ Phong đang suy nghĩ quỷ quái gì.

Tuy nhiên nhớ tới tới tư tưởng trong óc của Nghệ Phong, nàng cũng không cho rằng Nghệ Phong sẽ có ý tưởng gì tốt.



Cuồng Hổ thấy biểu tình Tử Âm như vậy, hắn khâm phục thiếu gia nhà mình, bên cạnh luôn có tuyệt sắc mỹ nữ vây xung quanh.

Nhìn lướt qua Liễu Mộng Nhiên tuyệt mỹ đầy nhã nhặn lịch sự, lại nhìn lướt qua Tử Âm phong vận chín chắn, hai nữ nhân này quả thật vô cùng mị hoặc.

Có lẽ chỉ có người tài giỏi như thiếu gia mới có thể có được.



Trong lòng Cuồng Hổ thầm nói một câu như vậy, hắn nhìn Nghệ Phong thi lễ nói:



- Thiếu gia, ta xuống trước!

- Đi đi! Ngươi nói vơi Dạ Quỷ một câu, nói với bọn hắn Thiếu tông chủ có thời gian sẽ đến!

Nghệ Phong cũng cực kỳ có thiện cảm đối với Cuồng Hổ.

Người này sử dụng càng ngày càng thuận tay.

Xem ra, ít nhất hiện tại Cuồng Hổ không có suy nghĩ gian dối.



Trong lòng Nghệ Phong thầm nghĩ:



- Hi vọng ngươi vẫn như thế! Đối với người một nhà, ta chưa bao giờ keo kiệt.

Có lẽ ngươi có thể đi xa hơn!

Tử Âm nhìn bóng dáng Cuồng Hổ rời khỏi, nàng có chút lo lắng nói:



- Nghệ Phong, ngươi dùng một Vương Cấp làm quản gia.

Làm vậy thật không phải đối với tôn nghiêm Vương Cấp của Cuồng Hổ.



Nghệ Phong mỉm cười, nhìn Tử Âm cười nói:



- Không cần, đây là vị trí thích hợp nhất của hắn.

Hơn nữa vị trí này cũng không làm nhục hắn!

Tuy rằng Tử Âm không biết Nghệ Phong nói vậy là có ý gì, nhưng thấy Nghệ Phong nói như vậy, nàng cũng không mở miệng thêm! Thật ra khóe miệng càng lộ rõ vẻ tươi cười.

Nam nhân cường thế, không chính là loại nữ nhân thích sao?



Nghệ Phong thấy Tử Âm nhìn mình có chút si mê, đáy lòng càng thêm kiên định phải tìm cách để Tử Âm không thể quá dễ dàng chiếm tiện nghi của hắn.



- Còn bao lâu nữa ngươi rời khỏi Đế Đô?



Tử Âm đột nhiên hỏi.



- A!

Nghệ Phong “A” một tiếng không rõ vì sao Tử Âm hỏi lại như vậy.

Tuy nhiên nhìn thấy con mắt long lánh ánh nước của Tử Âm nhìn chằm chằm vào hắn, Nghệ Phong cười gượng.

Tuy rằng lần trước hắn từng nói với Tử Âm sẽ phải rời khỏi đây, nhưng lại chưa nói chuyện cụ thể.

Hắn không thể tưởng tượng được Tử Âm đã đoán được mấy ngày tới hắn sẽ rời khỏi.



- Một ngày, hoặc là hai ngày?



Tử Âm nhìn Nghệ Phong hỏi thẳng.



Tử Âm không phải kẻ ngốc.

Ngược lại nàng có thể ngồi vào vị trí lão đầu tử của Tử Bang, cũng đủ để người khác biết được tài trí của nàng.

Có lẽ bởi vì hiện tại Nghệ Phong đứng ở phía trước khiến Tử Âm dần dần nhạt khỏi tầm mắt của mọi người, nhưng lại che dấu không được tài trí của nàng.



Từ khi Nghệ Phong bắt đầu nói hắn phải rời khỏi, hắn đã cố gắng tổ chức phòng ngự Kim Lâu, hắn cũng ra lệnh xuống an bài toàn bộ phía dưới Tử Bang.

Lúc này tuy rằng Kim Lâu không được tính là tường đồng vách sắt vô cùng kiên cố, nhưng cũng một tiểu thành lũy.

Tử Âm xem ra, đây cũng là sự chuẩn bị trước khi hắn rời khỏi.



Đặc biệt Nghệ Phong đã nói hắn hôm nay phế đi một Vương Cấp ở hoàng cung, Tử Âm liền hiểu đây là Nghệ Phong muốn lập uy, tạo thành áp lực tâm lý vô hạn khiến người ta không dám trêu chọc Tử Bang.

Hắn làm tất cả những điều này đều là chuẩn bị để hắn rời khỏi.



Mà hiện tại hệ thống phòng ngự của Kim Lâu cũng dần dần được hoàn thiện.

Thủ đoạn Nghệ Phong lập uy cũng đạt tới đỉnh điểm.

Nghệ Phong muốn rời khỏi, thì đây là thời điểm tốt nhất.

Dù sao lúc này Nghệ Phong rời khỏi, càng có thể kích thích sự suy đoán của những người đó, ngược lại càng khiến bọn họ không dám đối phó với Tử Bang!

Nghệ Phong vốn còn đang chọn thời điểm để báo cho Tử Âm biết hắn chuẩn bị rời đi, nhưng thấy ánh mắt thẳng thắn của Tử Âm, hắn mỉm cười nói:



- Hẳn là còn phải chờ thêm vài ngày nữa.

Hiện tại còn chưa làm xong công việc ở Tử Bang.

Lúc này rời khỏi có chút không yên tâm!

Tử Âm nghe thấy Nghệ Phong nói những lời này, nàng cảm động bối rối lại cảm thấy hết sức không muốn.



- Vậy chừng nào thì ngươi trở về?



Tuy rằng Tử Âm không biết vì sao Nghệ Phong phải rời khỏi, nhưng thấy từng động tác của Nghệ Phong lớn như vậy, cũng biết ngăn cản không được, nàng cũng sẽ không ngăn cản!

Nghệ Phong mỉm cười nói:



- Hẳn là rất nhanh thôi! Xong mọi chuyện sẽ trở lại!

Mạng Y Tế

Nguồn: https://amp.mangyte.vn/truyendoc-mi-anh-roi-di-56455.html