Phi Thăng Chi Hậu Phần 2 - Thần Ma Chi Chiến - Hồi chuông lớn của Thái Cổ - Phi Thăng Chi Hậu Phần 2 - Thần Ma Chi Chiến

Phi Thăng Chi Hậu Phần 2 - Thần Ma Chi Chiến

Tác giả : Chưa rõ
Chương 61 : Phi Thăng Chi Hậu Phần 2 - Thần Ma Chi Chiến - Hồi chuông lớn của Thái Cổ

Khi đám yêu ma liên tục gào thét bay ra bên ngoài, giọng nói của Chủ Thần thứ mười bốn cũng đồng thời vang lên trong đầu Lộ Tây Pháp, chín gã vương triều đại đế và đám ma thần cổ xưa có khí tức như vực sâu.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>“Lần tấn công Thái Cổ này do Ám Cát Cổ Đức phụ trách, lời nói của hắn cũng là ý chỉ của ta.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>“Rầm!”

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Vô số ma thần cổ xưa dẫn đầu quỳ xuống, toàn bộ mặt đất đều rung động dưới chân bọn chúng:


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Tham kiến thần phó đại nhân!

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Chín gã vương triều đại đế do dự một chút, mặc dù trong lòng có phần không cam, nhưng cũng đã sớm dự đoán được kết quả này, thấy thế liền chậm rãi quỳ xuống:


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Tham kiến thần phó đại nhân!

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Chín gã vương triều đại đế vừa quỳ xuống, đại quân vương triều cờ quạt rõ ràng phía sau bọn chúng cũng quỳ theo, lớn tiếng nói:


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Tham kiến thần phó đại nhân!

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Ánh mắt Lộ Tây Pháp thoáng hiện lên vẻ khác thường, chỉ hơi khom người một chút, nói với giọng ôn hòa:


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Tham kiến Ám Cát Cổ Đức đại nhân!

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Ánh mắt của Ám Cát Cổ Đức quét qua Lộ Tây Pháp, trong con ngươi màu đỏ thoáng hiện lên vẻ bất mãn, nhưng tư thái kính cẩn của đám đọa lạc thiên sứ phía sau Lộ Tây Pháp lại khiến hắn cảm thấy thoải mái hơn nhiều.

Từ khi đến Ma Giới, Lộ Tây Pháp đã thần phục chư thần dưới vực sâu, chỉ cần hắn biểu thị thần phục Chủ Thần thứ mười bốn, Ám Cát Cổ Đức cũng không thể làm gì được.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Đứng lên đi!

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Ám Cát Cổ Đức đứng trong sương mù dày đặc tối đen, áo choàng đen từ hai vai rũ xuống, khẽ phất phơ nơi mắt cá chân:


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Chư quân nghe lệnh, lập tức tập hợp tất cả nhân thủ đi đến Thái Cổ, chờ mệnh lệnh của bản tọa!

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Vâng thưa đại nhân!

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Giọng nói hùng hồn vang tận mây xanh.

Lộ Tây Pháp liếc nhìn vùng đất tây bắc bị mây đen dày đặc bao phủ, lập tức dẫn theo quân đoàn đọa lạc thiên sứ rời đi.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>“Ầm ầm ầm!”

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Lộ Tây Pháp vừa mới rời đi, vô số ma thần cổ xưa nhún chân một cái, mang theo mây đen cuồn cuộn biến mất trong không khí.

Tát Cách Lôi Tư và Khang Tư Thản Đinh đại đế liếc nhìn nhau, cũng dần dần lui về lãnh địa vương triều của từng người.

Không lâu sau, đại quân của vương triều liền cuồn cuộn vây quanh Ám Cát Cổ Đức và quân đoàn Cửu U ma thần, gào thét tiến về hướng không gian Thái Cổ.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>“Đùng!”

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Đại quân từ Ma Giới liên tục xuất phát, tiến về hướng Thái Cổ.

Đợi sau khi Cửu U ma thần và Ám Cát Cổ Đức biến mất trong hư không, phía trên tây bắc Ma Giới bỗng nổi lên tiếng sấm ầm ầm.

Sau khi một mảng ánh chớp hừng hực lướt qua, Chủ Thần thứ mười bốn vốn ẩn mình trong mây dày chợt biến mất không thấy, chỉ còn lại vòng xoáy mây sét to lớn quanh quẩn trên bầu trời.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>oOo

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>“Boong!”

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Ven rìa quảng trường, một chiếc chuông đồng cổ xưa và sặc sỡ rung lên kịch liệt.

Tiếng chuông xa xăm và vang dội, mang theo vẻ thê lương nhàn nhạt truyền khắp cả Thái Cổ.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Chiếc chuông này vốn được dùng vào thời khắc nguy cấp để kêu gọi tất cả nhân tộc Thái Cổ.

Phàm là nhân tộc Thái Cổ, khi nghe được tiếng chuông này đều phải lập tức chạy tới Thánh điện.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Phía trước chuông đồng, Phong Vân Vô Kỵ mặc áo trắng chắp hai tay sau lưng, lẳng lặng đứng ở ven rìa Thánh sơn, từ trên cao nhìn xuống chung quanh.

Ngay khi tiếng chuông vang lên, trước mắt hắn liền có vô số bóng người từ bốn phương tám hướng nhanh chóng chạy tới.

Trong tai vang lên tiếng xé gió, chỉ trong chớp mắt trên bầu trời và dưới mặt đất đã người đông nghìn nghịt.

Từ bốn phía vẫn có những bóng người không ngừng lướt tới.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>“Boong!”

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Tiếng chuông đồng lanh lảnh vang khắp bốn phương, thanh âm cuồn cuộn truyền khắp Thái Cổ.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Trên ngọn núi, Ngạo Hàn Yên nắm tay U Nhược ngồi bên vách đá, yên lặng nhìn chăm chú vào dòng người cuồn cuộn phía dưới, từ bốn phương tám hướng tràn về Kiếm vực.

Tiếng chuông vang vọng giữa không trung, trong thanh âm mang theo một sự thê lương khiến người ta sợ hãi.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Ngạo Hàn Yên ôm gối yên lặng nhìn về nơi xa, mí mắt đột nhiên chớp vài cái, sau đó đứng dậy, nói với U Nhược bên cạnh:


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Muội muội, chúng ta cũng đi thôi!

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Ừ.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>U Nhược gật đầu, nắm chặt lấy tay Ngạo Hàn Yên.

Hai người từ trên đỉnh núi nhảy xuống, hòa vào dòng nước lũ ồ ạt từ bốn phương tiến về hướng Kiếm các.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Một lão nhân râu bạc khép hai mắt lại, dựa lưng vào vách tường trong một hang động, lúc này đột nhiên mở mắt ra, thân thể vươn thẳng, ngơ ngác nhìn về cửa hang, trong mắt thoáng hiện lên vẻ mất mát và đau đớn không dễ phát giác.

Liếc nhìn về hướng bên trái hang động, lão nhân lẩm bẩm giống như tự nói với mình:


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Đồ nhi, chúng ta nên đi thôi!

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Đi à?


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Bên cạnh lão nhân, một thiếu niên đang tĩnh tọa nghe vậy liền mở mắt ra, nghi hoặc hỏi.

Đột nhiên giống như phát hiện được điều gì từ trong sắc mặt của lão nhân, vẻ mặt thiếu niên bỗng trở nên hơi tái nhợt, lẩm bẩm nói:


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Sư phụ, sẽ phải đại chiến sao?


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Đúng vậy, sẽ phải đại chiến.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Lão nhân gật đầu, ánh mắt lướt qua thiếu niên, trong mắt thoáng hiện lên vẻ áy náy thật sâu.

Lão đã không có thời gian dạy dỗ nó, cũng không có thời gian để cho nó tu luyện:


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Sợ sao?


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Vâng.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Thiếu niên cúi mặt xuống, gật đầu một cái như xin lỗi.

Hắn quả thật có phần khẩn trương.

Khi hắn phi thăng thì chính sách máu tanh đã sớm kết thúc, mà hắn cũng chưa bao giờ trải qua cuộc chiến thần ma, chỉ biết đại khái một chút mà thôi.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Có sư phụ ở đây, đừng sợ!

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Lão nhân mỉm cười vỗ vỗ bả vai của thiếu niên.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Vâng, có thầy ở đây, con sẽ không sợ.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Thiếu niên mỉm cười ngẩng đầu lên.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Đồ nhi, đừng sợ, trước khi ta chết sẽ không để cho bất cứ người nào làm tổn thương đến con.

Đáng tiếc là ta không có thời gian.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Lão nhân nhìn thiếu niên, trong lòng dâng lên một sự bi ai thâm trầm.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Người có thực lực như nó vốn không đủ tư cách tham gia cuộc chiến thần ma, thậm chí nó còn chưa hoàn toàn thích ứng với hoàn cảnh ở nơi này.

Lão nhân mặc dù không muốn, nhưng có thể để nó ở lại chỗ này sao?

Dưới ổ lật làm sao có trứng lành, bảo nó ở lại trong hang động này yên lặng chờ chết, không bằng để nó cùng chết trận với mình trên chiến trường.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Đồ nhi, sư phụ hi vọng con nhớ kỹ một chuyện!

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Lão nhân vuốt ve chiếc đầu của thiếu niên, yêu thương nói.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Sư phụ ở trên cao, đồ nhi xin nghe!

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Bất kể như thế nào cũng phải nhớ kỹ, con là nhân tộc Thái Cổ.

Nhân tộc Thái Cổ cho dù chết cũng phải đứng thẳng người.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Vâng, đồ nhi nhớ rồi!

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Thiếu niên chỗ hiểu chỗ không gật đầu.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>“Một ngày nào đó con sẽ hiểu.

- Trong lòng lão nhân nghĩ như vậy, liền đứng dậy dắt thiếu niên rời khỏi hang núi, đi về hướng Thánh sơn.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Tại Tuyết vực mờ mịt ở phương bắc.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Khi tiếng chuông thê lương vang lên từ Thánh điện, những cô gái mặc lụa trắng bỗng từ trong đất tuyết đứng lên.

Những chùm tuyết đọng từ trên người bọn họ ào ào rơi xuống.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Chuông lớn của Thái Cổ vang lên, đã đến thời khắc chiến tranh rồi.

Các tỷ muội, chúng ta hãy chia tay ở đây… Ta đi đây, hẹn gặp lại các tỷ muội sau.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Một cô gái cao gầy che mặt bằng lụa mỏng lên tiếng trước, phá vỡ sự yên tĩnh:


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Hi vọng kiếp sau chúng ta vẫn có thể làm tỷ muội.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Nhưng mà tỷ tỷ, võ công của tỷ…

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Đúng, ta là một cô gái, hơn nữa võ công của ta rất kém.

Nhưng cho dù yếu kém, ta cũng muốn góp một phần sức lực yếu kém đó.

Trước tiên ta là một nhân tộc Thái Cổ, sau đó mới là một cô gái được các nam nhân bảo vệ.

Lúc Thái Cổ cần chúng ta nhất, không còn phân biệt giữa nam nhân và nữ nhân.

Võ công của ta tuy thấp kém, nhưng cho dù chết ta cũng muốn chết trận với các nam nhân trên sa trường, chứ không phải khuất nhục chết trong tay đám yêu ma.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Nói xong những lời này, cô gái cũng không quay đầu lại, đi về phía trước.

Tuyết đọng dưới chân nàng phát ra tiếng xào xạc, trong đó lộ ra một ý chí không gì thay đổi được.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Tỷ tỷ, chờ đã!

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Các cô gái ở phía sau đột nhiên gọi lại.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Các người?


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Cô gái chợt quay đầu, khó hiểu nhìn về đám tỷ muội phía sau.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Tỷ tỷ, sao tỷ có thể bỏ chúng tôi?


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Một đám nữ nhân lộ ra vẻ tươi cười, bước nhanh đến:


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Nếu kiếp này đã là tỷ muội, vậy thì đừng nghĩ đến chuyện bỏ chúng tôi.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Cô gái cao gầy mỉm cười.

Những người còn lại cũng nhìn nhau cười, cùng nắm tay đi về hướng Thánh sơn.

Giờ phút này tâm linh của bọn họ bình lặng và ấm áp.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Trong hang động dưới lòng đất của Phong tộc, hành cung của Chiến tộc, Bắc Hải, dãy núi tây nam… vô số cao thủ Thái Cổ rời khỏi nơi ở của mình.

Tại khoảnh khắc rời đi, rất nhiều người xoay lại phá hủy động phủ mà mình cư ngụ, sắc mặt bọn họ thản nhiên và kiên định… Vào lúc này, dù là người sinh ra tại hỗn độn, hay là người phi thăng sau này, tất cả đều đi về một hướng.

Gần trăm triệu nhân tộc Thái Cổ cùng nhau hội hợp.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Khi nhìn thấy vô số nhân tộc Thái Cổ mang theo vẻ bình tĩnh và thản nhiên từ bốn phương đi tới, một cảm giác run rẩy bỗng từ bàn chân lan đến đỉnh đầu Phong Vân Vô Kỵ, một dòng khí nóng chưa bao giờ có chảy trong thân thể hắn.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>“Trước giờ ta vốn không chỉ phấn đấu một mình, phía sau ta còn có rất nhiều huynh đệ và tỷ muội… Chúng ta không phải là người thân, nhưng lại hơn hẳn người thân.

Bất kể tương lai như thế nào, chúng ta cũng sẽ chiến đấu cùng nhau trong cuộc chiến này, cho đến phút cuối cùng.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Phong Vân Vô Kỵ đứng trên đỉnh núi, yên lặng thầm nghĩ.

Mỗi khi tiếp xúc với một ánh mắt, hắn đều không khỏi sinh ra một cảm giác huyết mạch nối liền.

Vào lúc này đã không có Chí Tôn, cũng không có Thánh điện, chỉ có tình nghĩa của những người trong một tộc.

Mặc dù năng lực của mỗi người khác nhau, nhưng giờ phút này trong lòng mỗi người đều có suy nghĩ giống nhau, đó là bảo vệ Thái Cổ, bảo vệ mảnh đất cuối cùng này.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Gào!

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Kéc!

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Gừ!

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Phía bắc bỗng vang lên ba tiếng kêu lớn.

Trong tiếng gầm rung trời, ba vệt cầu vồng màu trắng, đỏ và vàng từ hướng bắc bay đến.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>“Vô Kỵ, chúng ta tới rồi.

- Ngay khi ba vệt cầu vồng từ hướng bắc bay đến, ba giọng nói quen thuộc lần lượt vang lên trong biển ý thức Phong Vân Vô Kỵ.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>“Ba vị Chí Tôn!”

- Trong lòng Phong Vân Vô Kỵ thầm nói, ngẩng đầu nhìn về ba vệt cầu vồng từ hướng bắc bay đến.

Ba vệt cầu vồng kia gập lại trên bầu trời, sau đó đáp xuống mặt đất.

Ánh sáng chợt tan đi, gió nhẹ rung động phía sau Phong Vân Vô Kỵ, hiện ra thân hình của ba vị Chí Tôn.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>“Ầm ầm!”

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Phía sau ba vị Chí Tôn có một mảng mây đen tràn tới, nhìn kỹ lại là do những nam tử mặc áo bào đen có thân hình cao lớn tạo thành.

Từ trên người bọn họ, Phong Vân Vô Kỵ cảm nhận được khí tức cổ xưa như Hồng Hoang, trong đó còn tỏa ra từng tia sát khí lẫm liệt, đó là khí tức của những người đã trải qua chiến trường.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Những cao thủ Thần cấp hậu kỳ cổ xưa từ phía bắc đi đến này đầu tóc rối bù, đạp bước hư không, mí mắt khép mở bắn ra ánh sáng bốn phía, mang theo một luồng khí tức lạnh lẽo.

So với những cao thủ Thần cấp hậu kỳ khác của Thái Cổ, những người này sở hữu một loại khí tức cường hãn giống như đã trải qua muôn ngàn thử thách, những người khác không thể nào có được.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Tham kiến Chí Tôn!

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Trong trời đất bốn phương, vô số nhân tộc Thái Cổ quỳ một chân xuống, giọng nói hùng hồn vang vọng trên bầu trời, như tiếng sấm cuồn cuộn lan về bốn phương.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Vô Kỵ!

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Phía trước chuông cổ, Bạch Hổ Chí Tôn nhìn Phong Vân Vô Kỵ, ôn tồn nói:


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Khoảng thời gian này vất vả cho ngươi rồi.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Không dám, đây vốn là trách nhiệm của ta.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Phong Vân Vô Kỵ hờ hững nói.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Ba vị Chí Tôn chỉ cười mà không nói.

Ánh mắt của Bạch Hổ Chí Tôn quét qua dưới dốc núi, vạt áo rung động, liền tiến lên phía trước một bước, đồng thời giơ ngang hai tay, nói:


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Tất cả chư vị hãy đứng lên đi!

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Giọng nói của Bạch Hổ Chí Tôn ôn hòa và bình tĩnh, mang theo một lực lượng trấn an lòng người.

Nhìn những cặp mắt tín nhiệm ở chung quanh, trong mắt y thoáng hiện lên vẻ cảm động.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Chư vị tộc nhân, hôm nay ta có một thỉnh cầu nho nhỏ.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Bạch Hổ Chí Tôn nhìn chung quanh một vòng, lớn tiếng nói.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Xin Chí Tôn cứ nói, chúng tôi nhất định sẽ đáp ứng ngài.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Mọi người đồng thanh nói.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Ta hi vọng, hôm nay chúng ta sẽ không còn phân biệt Chí Tôn hay không nữa.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Bạch Hổ Chí Tôn dừng một chút, sau đó nói tiếp:


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Nhờ chư vị ủng hộ, Công Tôn đảm nhiệm vị trí Chí Tôn tính ra đã có trăm triệu năm.

Trong vô số năm qua, Công Tôn cảm thấy hổ thẹn vì được chư vị cúi lạy.

Hôm nay xin chư vị tộc nhân cũng nhận của Công Tôn một lạy!

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Dứt lời Bạch Hổ Chí Tôn liền quỳ xuống trên đất.

Chu Tước và Huyền Vũ ở phía sau cũng quỳ theo.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Cũng xin chư vị tộc nhân nhận của Chu Tước ta một lạy!

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Xin hãy nhận của Huyền Vũ ta một lạy!

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Tất cả mọi người kể cả Phong Vân Vô Kỵ đều bối rối.

Trên vùng đất hoàn toàn yên tĩnh, có nghể nghe cả tiếng lá rụng.

Hành động của ba vị Chí Tôn hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của tất cả mọi người.

Dù là Phong Vân Vô Kỵ, đối mặt với một lạy của ba vị Chí Tôn cũng kinh ngạc đến ngây người.

Trong hư không phía bắc Thánh sơn, đám cao thủ Thần cấp hậu kỳ cổ xưa mới từ trong ngủ say tỉnh dậy cũng kinh hãi nhìn về đỉnh Thánh sơn.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>“Cộp!”

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Ba vị Chí Tôn quỳ rạp dưới đất, lạy một cái thật sâu, sau đó mới ngẩng đầu lên:


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Hôm nay, người thật sự phải quỳ xuống không phải là chư vị cùng tộc, mà là bọn ta.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Ba tiếng dập đầu rõ ràng này đã thức tỉnh mọi người, mọi người chung quanh cuối cùng tỉnh táo lại, lập tức kinh hô:


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Chí Tôn, không thể được!

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Từ trước tới nay, Chí Tôn là người có địa vị cao quý nhất tại Thái Cổ.

Tại Thái Cổ đã sớm hình thành một loại quan niệm, Chí Tôn là người đã dốc sức nhiều nhất vì Thái Cổ, nhân tộc Thái Cổ không quỳ lạy trời đất, chỉ có thể quỳ lạy Chí Tôn.

Bọn họ đã không chỉ là Chí Tôn mà còn là cột trụ tinh thần của Thái Cổ.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Đây chính là Chí Tôn của Thái Cổ sao?


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Ven rìa đám người, thiếu niên cũng quỳ xuống, kích động hỏi sư tôn bên cạnh.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Đúng vậy, bọn họ chính là Chí Tôn của tộc ta.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Lão nhân gật đầu, trong cặp mắt có phần ươn ướt.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Chư vị tộc nhân!

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Giọng nói của Bạch Hổ Chí Tôn vang khắp bốn phương:


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Cửu tinh hội tụ, cuộc chiến thần ma lần thứ hai đã bắt đầu, không lâu sau quân tiên phong của ma tộc sẽ tấn công đến.

Đây có thể là lần cuối cùng tộc ta họp mặt.

Trước khi chiến tranh bắt đầu, xin cho phép Công Tôn tạ tội với chư vị!

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Cả đời này của Công Tôn có ba tội trạng, không thể tha thứ.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Tội thứ nhất, Công Tôn thân là Chí Tôn của Thái Cổ, gánh vác vận mệnh của Thái Cổ.

Trong cuộc chiến thần ma lần đầu tiên, mấy chục triệu tộc nhân của tộc ta đã chết trận, chỉ có Công Tôn là vẫn sống tạm bợ qua ngày.

Đây là tội thứ nhất của ta.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Bạch Hổ Chí Tôn nói đến đây lại cúi lạy một lần, khi đứng dậy dường như lại nhớ tới tộc nhân chết trận trong cuộc chiến thần ma, nhất thời lệ rơi đầy mặt.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Sau cuộc chiến thần ma lần đầu tiên, Công Tôn khăng khăng làm theo ý mình, thi hành chính sách máu tanh, khiến cho mấy chục triệu tộc nhân chết oan dưới chính sách này.

Bàn tay Công Tôn đã dính đầy máu tươi của tộc nhân, tội này khó tha.

Đây là tội thứ hai của ta.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Dứt lời Công Tôn lại cúi lạy thật sâu.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Mọi người đều im lặng.

Chính sách máu tanh đúng là do Thánh điện lập ra, ở một mức độ nào đó, trong tay Bạch Hổ Chí Tôn quả thật đã dính đầy máu tươi của tộc nhân.

Nhưng mỗi người đều biết, chuyện đó cũng không thể trách y, tất cả đều là do hoàn cảnh tạo nên.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Công Tôn thân là Chí Tôn của Thái Cổ, nhưng không biết cố gắng.

Sau vô số năm, tình hình của tộc ta vẫn không thay đổi chút nào, còn làm liên lụy đến tộc nhân.

Công Tôn thật bất tài.

Đây là tội thứ ba của ta.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Đây là ba tội lớn của Công Tôn trong cuộc đời này.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Bạch Hổ Chí Tôn liên tục kể ra ba tội, mỗi lần liệt kê một tội đều dập đầu một cái thật sâu.

Sau khi kể ra ba tội, hai tay y dang ra, nằm rạp xuống đất không đứng dậy.

Từng ánh mắt tập trung vào Bạch Hổ Chí Tôn, trong đám người vang lên tiến nức nở thật thấp, trong mắt mỗi người đều ươn ướt.

Nhìn Bạch Hổ Chí Tôn quỳ rạp dưới đất, liệt kê ra ba tội lớn của mình, trong lòng Phong Vân Vô Kỵ cũng dâng lên một sự kính trọng.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>“Đây là Chí Tôn của chúng ta!”

- Nhìn Bạch Hổ Chí Tôn quỳ trên đỉnh núi, mọi người đều rơi nước mắt, trong lòng dâng lên một cảm giác vô cùng tự hào, cũng không hề có ý trách cứ.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Chí Tôn, bất kể Thái Cổ tồn tại hay hủy diệt, ngài vĩnh viễn là Chí Tôn của chúng tôi.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Trong đám người bỗng có người hướng về Thánh điện nằm rạp xuống.

Ở bốn phía càng lúc càng có nhiều người quỳ xuống.

Khi Bạch Hổ Chí Tôn tạ tội với mọi người, tất cả mọi người trên trời dưới đất cũng hướng về Chí Tôn quỳ xuống.

Trên vùng đất Thái Cổ không một người nào còn đứng yên.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Bên cạnh chuông đồng, Phong Vân Vô Kỵ nhìn vô số nhân tộc Thái Cổ đang quỳ, trong lòng rung động, cũng lập tức quỳ xuống.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Vô Kỵ, ngươi cũng không phạm phải lỗi lầm gì lớn, không cần phải giống như chúng ta.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Nhìn thấy Phong Vân Vô Kỵ quỳ xuống, Bạch Hổ Chí Tôn liền nói.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>“Không phải ta xin tạ tội.

- Phong Vân Vô Kỵ yên lặng nói:

“Đây là ta biểu thị sự tôn kính của mình đối với những con người trên mảnh đất này.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>“Mọi người trên mảnh đất này rất bình thường và khả ái, bất cứ tội lỗi nào bọn họ cũng có thể tha thứ được.

Bọn họ không sợ trời đất, nhưng lại kính trọng những người đã hi sinh tất cả vì chủng tộc.

Vì mảnh đất cuối cùng này, bọn họ có thể ném đầu người, rải máu tươi.

Đây chính là tộc nhân của ta.

- Trong lòng Phong Vân Vô Kỵ yên lặng suy nghĩ, ánh mắt dời đi, nhìn vô số bóng người chung quanh.

Nghĩ đến sau ngày hôm nay, Thái Cổ sẽ hóa thành một vùng núi thây biển máu, không biết sẽ có bao nhiêu người chết đi trong cuộc chiến này, trong lòng hắn cũng không khỏi cảm thấy khổ sở thật sâu.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Bạch Hổ Chí Tôn ngẩng đầu lên, ánh mắt quét qua mặt đất, lớn tiếng nói:


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Chư vị tộc nhân, xin cho phép Công Tôn dùng tấm thân mang tội này tạm giữ chức Chí Tôn, đợi sau khi chiến tranh thắng lợi sẽ rút khỏi vị trí này.

Hôm nay ma tộc đã sắp tấn công đến, Thái Cổ phải nhờ vào chư vị rồi!

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Dứt lời y lại cúi người thật sâu.

Tất cả mọi người đều đáp lễ, sau đó đứng lên.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Trong số bốn Chí Tôn của Thái Cổ, trước giờ đều là do Thanh Long đứng đầu.

Hôm nay truy Thanh Long đã chết, nhưng Thanh Long Chí Tôn vẫn còn tồn tại.

Hơn nữa Công Tôn đã không còn tư cách dẫn dắt Thái Cổ.

Cuộc chiến thần ma lần này sẽ do Đệ Ngũ Chí Tôn Phong Vân Vô Kỵ phụ trách.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Dứt lời, Bạch Hổ Chí Tôn liền xoay người nói với Vô Kỵ:


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Vô Kỵ, hôm nay ngươi là nhân vật chính.

Trong cuộc chiến thần ma lần này, việc điều phối binh lực Thái Cổ sẽ do ngươi phụ trách.

Chúng ta tin tưởng ngươi.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Phong Vân Vô Kỵ không nói gì, mái tóc dài phất phơ trong gió.

Lời nói của Bạch Hổ Chí Tôn đã đẩy hắn ra trước mắt mọi người.

Trong triệu ánh mắt kia, mái tóc trắng như sương của hắn tỏ ra rất nổi bật.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Chư vị!

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Bốn phía không một tiếng động.

Ánh mắt Phong Vân Vô Kỵ quét qua chung quanh, chậm rãi nói:


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Mỗi lần thần ma chiến tranh đều sẽ có rất nhiều tộc nhân an giấc ngàn thu.

Ta không biết trong cuộc chiến thần ma lần này, chúng ta cần phải trả giá bằng bao nhiêu tộc nhân.

Những người an giấc này có thể là ngươi, cũng có thể là ta.

Nhưng cho dù kết cục cuối cùng như thế nào, ta chỉ muốn nói một câu, ta rất tự hào có thể cùng chư vị đứng trên mảnh đất này, kề vai chiến đấu vì Thái Cổ, vì nhân tộc.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Vô Kỵ phi thăng mười triệu năm trước, số tuổi có lẽ còn không bằng đa số tộc nhân có mặt ở đây.

Trước ngày hôm nay, trong lòng Vô Kỵ vẫn luôn có một mơ ước.

Chính nhờ mơ ước này thúc giục, mới khiến cho ta trong vòng mười triệu năm, từ một phi thăng giả ban đầu đạt đến cảnh giới Chí Tôn.

Có lúc ta cũng quay đầu lại nghĩ, vì sao ta có thể kiên trì đến tận bây giờ.

Đến sau này ta mới hiểu, tất cả những thứ này là vì một tinh thần của tộc ta, một tinh thần mà ta cảm nhận được từ trên người tất cả tộc nhân, hơn nữa còn ảnh hưởng đến bản thân ta.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Sau cuộc chiến thần ma lần đầu tiên, tộc ta cứ một triệu năm lại có hàng ngàn tộc nhân đi đến Ma Giới làm con tin.

Cuộc sống của bọn họ trong thủy lao Ma Giới tối đen giống như súc vật, mỗi ngày đều bị yêu ma hút lấy chân lực, nhưng lại chưa bao giờ oán thán.

Từng nhóm người này không ngừng đi đến Ma Giới, dùng sự hi sinh của mình để bảo vệ Thái Cổ.

Tại Bắc Hải Hiên Viên khâu, ta từng nhìn thấy những tộc nhân vì lâu dài không thể đột phá bình cảnh, bị tâm ma vây khốn, cuối cùng đã tự sát.

Ta cũng từng nhìn thấy những Bắc Hải tù đồ trong lòng sầu muộn, dùng dây xích xuyên qua người, khóa mình trước phần mộ của Hiên Viên Chí Tôn… Sư huynh của ta là Thái Huyền, đã từng dẫn dắt rất nhiều tộc nhân Thái Cổ đi đến Ma Giới.

Chỉ vì chấp hành nhiệm vụ làm suy yếu ma tộc, nhiều người tự biết phải chết, nhưng bọn họ vẫn bước đi mà không chùn bước.

Trước đây không lâu khi như vừa mới tỉnh lại, ta phát hiện đã mất đi cảm ứng với khí tức của Thái Huyền sư huynh, ta biết huynh ấy đã đi rồi… Sư tôn của ta là Kiếm tiền bối, vì âm thầm bảo vệ tộc nhân tại Ma Giới, đã nhốt mình ở Ma Giới ngàn vạn năm, trước đây không lâu mới trở về.

Một vị tộc nhân khác là Đông Phương Phá Thiên, vì thăm dò uy hiếp lớn nhất của tộc ta, tìm hiểu bí mật của Chủ Thần, đã một mình xông vào trong không gian của Hắc Ám Chủ Thần… Rất nhiều, rất nhiều người… đối với bọn họ sống chết đã không còn quan trọng.

Ta đã từng nghĩ, rốt cuộc là thứ gì khiến cho bọn họ có thể thản nhiên đối mặt với cái chết như vậy.

Ta đã từng nghĩ, là thứ gì khiến cho hàng ngàn tộc nhân cứ cách một triệu năm lại tự nguyện đi đến Ma Giới.

Ta đã từng nghĩ, là thứ gì khiến cho hàng ngàn tộc nhân trong thủy lao dưới lòng đất Ma Giới chịu đựng đau đớn do thân thể biến dị, nhằm để sáng tạo ra một môn ma công có thể đối phó với ma tộc.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Ánh mắt Phong Vân Vô Kỵ từ từ ngẩng lên, nhìn bầu trời mênh mông, nhất thời ngơ ngẩn.

Chung quanh Thánh sơn, mọi người đều lộ ra vẻ sầu thảm.

Trong cuộc chiến này, Thái Cổ đã hi sinh quá nhiều rồi.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Bốn phía không tiếng động, Chu Tước cũng không khỏi quay mặt sang chỗ khác, trong mắt đã sớm đầy lệ.

Mỗi người đều nghĩ đến những tộc nhân đã chết vì Thái Cổ.

Trên trời và dưới đất lại vang lên tiếng ngẹn ngèo thật thấp.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Hít sâu một hơi, ánh mắt Phong Vân Vô Kỵ lại nhìn vào tộc nhân chung quanh:


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Đã có lúc ta không thể hiểu, nhưng bây giờ ta đã biết… Trước giờ sống chết vốn không thể chi phối được chúng ta, bởi vì chúng ta là nhân tộc Thái Cổ.

Chúng ta là một ngọn núi bất khuất, bởi vì chúng ta không chỉ bảo vệ Thái Cổ, mà còn có tộc nhân trong hàng tỉ không gian khác.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Trong lòng ta vẫn luôn có một mơ ước không thể hoàn thành.

Ta hi vọng, dù phải trả giá như thế nào cũng phải thực hiện mơ ước này.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Nói đến đây, Phong Vân Vô Kỵ dừng một chút, nhìn sang chung quanh.

Những ánh mắt từ bốn phía cũng tập trung vào hắn.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Chí Tôn, ngài nói đi, chúng tôi nhất định sẽ thực hiện thay ngài.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Trong lòng ta vẫn luôn có một giấc mộng.

Trong tương lai, ta hi vọng nó sẽ không còn là một giấc mộng nữa.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Giọng nói của Phong Vân Vô Kỵ đột nhiên cao hơn rất nhiều:


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Ta hi vọng sau này, trong địa lao của Ma Giới sẽ không còn nhân tộc chúng ta.

Ta hi vọng sau này, chúng ta sẽ không còn phải hi sinh nhiều tộc nhân như vậy.

Ta hi vọng, loài người trong vô số không gian sẽ không còn trở thành thức ăn của yêu ma.

Ta hi vọng, những dũng sĩ của tộc ta ngủ say trong lòng đất có thể được yên nghỉ, không còn nhìn thấy các tộc nhân phải chiến đấu vĩnh viễn không dừng.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Giọng nói của Phong Vân Vô Kỵ như tiếng sấm quanh quẩn trên bầu trời Thánh điện, thanh âm vang vọng có lực như sắt thép:


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Ta hi vọng… tương lai sẽ có một ngày, tộc ta có thể ngạo nghễ đứng trên đỉnh vũ trụ.

Chỉ cần có thể thực hiện mơ ước này, chết vạn lần… không hối tiếc.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>“Oành!”

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Một dòng hơi nóng chảy qua trong lòng tất cả mọi người, trên mặt rất nhiều người bỗng hiện lên màu đỏ.

Phong Vân Vô Kỵ đã nói ra tất cả tiếng lòng của mọi người.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Chết vạn lần… không hối tiếc!

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Chết vạn lần… không hối tiếc!

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Mọi người vung tay hô lớn, bốn phương đồng loạt vang lên tiếng hưởng ứng.

Những ý niệm mơ hồ trước đây đột nhiên ngưng tụ làm một, hóa thành một dòng năng lượng tinh thần cuồn cuộn chảy qua trong lòng tất cả mọi người.

Vô số người lệ rơi đầy mặt.

Vào giờ phút này, mơ ước của Phong Vân Vô Kỵ đã hòa vào trong huyết mạch, trong xương và trong linh hồn của tất cả mọi người.

Đây đã không còn là mơ ước của một người, mà là mơ ước của toàn bộ nhân tộc Thái Cổ.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Chiến tranh đã sắp đến, cho dù kết quả như thế nào, ta tin tưởng chỉ cần tinh thần bất diệt này của chúng ta còn tồn tại, mơ ước sẽ có một ngày được thực hiện… Thái Cổ xin nhờ chư vị rồi.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Dứt lời, Phong Vân Vô Kỵ liền vái một cái thật sâu.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Ở chung quanh, ngàn vạn nhân tộc Thái Cổ cũng khom người đáp lễ.

Trong đám người, thiếu niên đứng bên cạnh lão nhân tóc bạc đã rơi lệ lúc nào không hay.

Đối với cuộc chiến này, cùng với vận mệnh tương lai, thiếu niên dường như đã nhận ra một điều gì đó từ trong bầu không khí này.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Sư tôn…

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Lão nhân thở dài một tiếng:


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Đồ nhi…

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Sư tôn, đồ nhi đã hiểu… Là một nhân loại Thái Cổ, con cảm thấy rất tự hào.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Trong lòng ba vị Chí Tôn không ngừng thở dài.

Bởi vì cái chết của Thanh Long, cùng với Chủ Thần thứ mười bốn xuất thế ngang trời, cuộc chiến này đã trở nên cực kỳ bất lợi với Thái Cổ.

Hôm nay cả Thái Cổ gần trăm triệu người tụ tập, sau đại chiến không biết sẽ còn bao nhiêu người có thể sống sót.

Thậm chí ngay cả Thái Cổ có thể tồn tại hay không cũng chưa biết được.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Vô Kỵ, thời gian không còn nhiều, bắt đầu đi!

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Bạch Hổ Chí Tôn nhìn Phong Vân Vô Kỵ nói.

Trước khi rời đi, ba vị Chí Tôn đã sớm đem những tin tức của cuộc chiến thần ma lần đầu tiên mà mình biết, có thể hữu dụng với Phong Vân Vô Kỵ nói cho hắn.

Tuy đây là lần thứ hai cửu tinh nối liền, nhưng tình thế của Thái Cổ lại không tốt hơn bao nhiêu so với lần đầu tiên.

Đối với Phong Vân Vô Kỵ, một người đã sáng tạo ra kỳ tích, ba vị Chí Tôn đều hết sức tín nhiệm.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Giọng nói của Bạch Hổ Chí Tôn vừa dứt, ở chung quanh, ánh mắt của Huỳnh Hoặc, các đời chưởng khống giả và các nhân viên thánh chức của Thánh điện đều nhìn về phía Phong Vân Vô Kỵ.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Cuộc tấn công của Ma Giới sắp đến, bây giờ ta sẽ tiến hành phân phối binh lực.

Tất cả tộc nhân dưới Thần cấp nghe lệnh!

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Phong Vân Vô Kỵ trầm giọng nói, thanh âm vang tận mây xanh.

Chung quanh không tiếng động, tất cả mọi người đều đang chờ đợi mệnh lệnh của hắn.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Những tộc nhân dưới Thần cấp lập tức đi đến hai lỗ hổng không gian ở tây bắc và đông nam, hội hợp với mọi người trong pháp tộc, đồng thời chờ đợi mệnh lệnh của Thánh điện.

Đi đi!

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Trong mấy trăm ngàn dặm Thánh sơn, bóng người bắt đầu lay động.

Trong số đám người Thái Cổ, cao thủ cấp Thái Cổ, Hoàng cấp và Đế cấp là nhiều nhất.

Mệnh lệnh của Phong Vân Vô Kỵ vừa ban ra, hàng triệu cao thủ dưới Thần cấp này liền nhìn về hướng Thánh sơn, quỳ lạy một cái, sau đó xoay người đi về hướng hai lỗ hổng không gian.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>“Tạm biệt bốn vị Chí Tôn, tạm biệt Thánh điện!”

- Trong đám người, một tên nam tử lưu luyến nhìn về hướng Thánh điện, trong lòng yên lặng nói:

“Đời này kiếp này, không uổng là nhân tộc.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Nam tử áo xanh nâng đao lên, xoay người lại, đạp bước chân kiên định, không quay đầu đi về hướng tiền tuyến của chiến trường.

Trong lòng hắn hiểu được, sau ngày hôm nay có lẽ mình sẽ không còn cơ hội trở về đây nữa.

Cái chết đã không còn đáng sợ, trong lòng chỉ còn lại một sự cố chấp và bình tĩnh.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Chung quanh hoàn toàn yên tĩnh.

Những Cao thủ Thần cấp trở lên vẫn yên lặng đứng ở Kiếm vực, còn những người dưới Thần cấp lại trật tự đi về hướng tây bắc và đông nam.

Ánh mắt Phong Vân Vô Kỵ lướt qua trên đất, đột nhiên dừng lại ở một đám nhân tộc Thái Cổ mặc chiến bào màu trắng.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Những người này tay cầm chiến đao, người mặc chiến bào, đầu cột dải lụa màu trắng, chính là đệ tử Chiến tộc.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Đế quân, tạm biệt!

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Tất cả đệ tử Chiến tộc đều nhìn về hướng Thánh sơn, quỳ một chân xuống, một tay ôm ngực hành lễ.

Sau ba nhịp thở, tất cả đệ tử Chiến tộc liền đứng dậy, kiên quyết đi về hướng mặt trận phía trước.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

- Chủ công, xin bảo trọng!

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Bên dưới Kiếm các, vô số Hoàng Kim giáp sĩ và chiến sĩ Kiếm các thần sắc trang nghiêm, lần lượt quỳ gối hành lễ.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Trong lòng Phong Vân Vô Kỵ nặng nề, tràn đầy thương cảm.

Kế sách của chiến tranh là do Thánh điện định ra, nhằm để phân phối quân lực Thái Cổ một cách tốt nhất, cho nên lực lượng của Kiếm các cũng bị chia ra.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>Thở dài một tiếng, Phong Vân Vô Kỵ phất phất tay.

Hoàng Kim giáp sĩ tầng tầng lớp lớp như sông biển lập tức đứng dậy, toàn thân chiết xạ ra những luồng ánh sáng màu vàng rực rỡ.

Trong tiếng áo giáp rung động, trật tự đi về hướng tây.

Những chiến sĩ Kiếm các cũng bước theo sau.


13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>

13px; background-color:

rgb(245, 245, 255);'>“Mười triệu năm chỉ trong nháy mắt đã qua.

Mười triệu năm trước ta đưa các ngươi từ trong không gian đến Thái Cổ, còn bây giờ lại phải đưa các ngươi trở về với chiến trường.

Tạm biệt, môn nhân của ta, các đệ tử của ta!”

- Nhìn đám Hoàng Kim giáp sĩ biến mất ở cuối chiến trường, Phong Vân Vô Kỵ cũng không nhịn được trong lòng bồi hồi.

Mạng Y Tế

Nguồn: https://amp.mangyte.vn/truyendoc-phi-thang-chi-hau-phan-2-than-ma-chi-chien-hoi-chuong-lon-cua-thai-co-101843.html