Thần Thương Vô Địch - Dược Tề Cuồng Nhân - Thần Thương Vô Địch

Thần Thương Vô Địch

Tác giả : Chưa rõ
Chương 27 : Thần Thương Vô Địch - Dược Tề Cuồng Nhân

  Triệu Lôi thấy thần kỳ như vậy, nhìn không chớp mắt, chợt phát hiện quái lão đầu kia dùng Tiểu Chủy thủ cắt ngón tay của mình.

Bởi vì có chân khí hộ thể, quái lão đầu cắt vài cái cũng không thể cắt đứt da.

Hắn vô cùng hoài nghi độ sắc bén của tiểu chủy thủ, nhưng khi đâm chủy thủ vào mặt bàn, lại đâm sâu hơn phân nửa.

Quái lão đầu không tin lại thử cắt vào ngón tay Triệu Lôi.

Lúc này dùng khí lực rất lớn, rốt cục cắt được một miệng máu nhỏ, tựa hồ máu chảy ra.

Nhưng quái lão đầu chờ đợi hồi lâu, vết thương kia tự nhiên khép lại.

'Làn da của ngươi quả thực giống như Cự Long, nhưng ta muốn máu của ngươi.

' quái lão đầu chung quanh tìm chung quanh, bắt loạn, cuối cùng cầm lấy một thanh đại kiếm, muốn thấy bộ dạng Triệu Lôi chảy máu.

'Ngươi vì sao lại muốn máu của ta?

' Triệu Lôi không hiểu hỏi.

'Máu của ngươi ẩn chứa năng lượng rất mạnh, ta muốn đem nó luyện chế thành hắc sắc dược tề, nếu ta thành công, như vậy ta sẽ là dược tề đại sư vĩ đại nhất.

Ta có phương pháp đặc thù để lấy sức mạnh của Thần Minh ra, thông qua phát minh vĩ đại của ta, hắc sắc dược tề thần kỳ tùy thời có thể biến một người trở nên mạnh mẽ.

Đến lúc đó, ta sẽ là dược tề đại sư vĩ đại nhất thế gian.

A ha ha ha, nghĩ đến đây ta liền nhịn không được bật cười, ta thật là quá vĩ đại rồi.

' quái lão đầu giống như kẻ điên khua tay múa chân, một bên giải thích.

'Cái ý nghĩ này đúng là quá điên cuồng, nếu có thể như vậy, ai sẽ còn đi thần điện quyên tặng để gia tăng độ thành kính cùng lực lượng?

' Hổ hừ nói:

'Nếu là như vậy, không phải tất cả mọi người sẽ tới mua hắc sắc dược tề sao?

' 'Ngươi cho rằng hắc sắc dược tề này muốn là có thể luyện chế ra sao?

Ngươi đúng là tên ngu ngốc!' quái lão đầu vừa nghe thấy Hổ chất vấn, lập tức rống giận xông lên, tóm lấy cổ áo của Hổ, tức giận quát:

'Hắc sắc dược tề hao hết tất cả tài nguyên của ta mới luyện chế thành, trong đó ít nhất cũng chứa trăm loại nguyên liệu cùng gần mười loại chất xúc tác.

Ai muốn mua, cho một vạn kim tệ ta cũng vậy không bán, bán Thú Nhân ngu ngốc như ngươi biết cái gì a?

' 'Theo tính toán, hắc sắc dược tề của người giá mua 130069 kim tệ sẽ không bị lỗ vốn.

' Mạt Lạp Ti vừa nói, Hổ cùng Triệu Lôi nhất thời cùng té trên mặt đất.

Vì giải thưởng một trăm kim tệ, Triệu Lôi cùng siêu cấp cương thi liều chết đánh một trận, còn chút nữa mất mạng.

Tại hạp cốc giết lang nhân, nơi đó đầy đất là xác lang nhân, lại vô cùng hung ác, kết quả đoạt được mới hai mươi cái tiền bạc, trả cho một nửa cho dong binh công hội làm phí điều tra.

Thần bí chi phòng này giống như một cửa hàng chặt chém, một lọ dược thủy liền trị giá hơn một vạn kim tệ, dược thủy này người nào mua được a?

'Mạt Lạp Ti tiểu thư, cám ơn trước ngài vì Tam Diệp Thảo may mắn ( Cỏ 3 lá).

Mong vẻ đẹp của ngài vĩnh hằng như sao trên trời! ' Hổ bò dậy, vừa nhìn Mạt Lạp Ti hì hì cười, bừng tỉnh lên chính mình còn không có nói cảm ơn.

Vội vàng hướng về phía lão quái đầu đang dùng Tiểu Chủy thủ cắt ngón tay Triệu Lôi quát:

'Ngươi cái lão gia hỏa này thật to gan, vậy không hỏi qua người khác có đồng ý hay không, mau dừng tay.

' 'Ta cho hắn ma trượng của ta, có ma lực hào quang hồng bảo tinh toản ma trượng! ' quái lão đầu quyết tâm muốn máu của Triệu Lôi, chỉ thiếu chút nữa dùng răng cắn.

'Hắn là người miễn dịch ma pháp, không dùng được.

' Mạt Lạp Ti cười nhạt, nói:

'Hơn nữa hắn cũng không phải Ma Pháp Sư!' 'Ta đã quên, ta đây cho hắn.

Ai nha, ta đồ tất cả đều là gia phụ ma lực , làm sao bây giờ?

' quái lão đầu vừa nghĩ, khó rồi, nhưng hắn vừa thấy y phục Triệu Lôi, lập tức nói:

'Ngươi là tiểu tử nghèo, có phải hay không?

Ta lập tức cho ngươi giàu nhanh, ta cho ngươi một vạn kim tệ.

' 'Đức Bố

- La Ý tiên sinh, hiện tại ngươi không có một vạn kim tệ.

' Mạt Lạp Ti hì hì cười một tiếng, nói:

'Hiện tại ngươi đang có năm mươi chín kim tệ cùng một trăm chín mươi bảy ngân tệ, còn có một ngàn lẻ bốn mươi bốn tiền đồng.

' 'Cái gì?

Kim tệ của ta đâu?

' quái lão đầu kinh ngạc hỏi.

'Toàn bộ bị nổ tung.

' Mạt Lạp Ti nhún vai, nhoẻn miệng cười, nói:

'Nếu như ngươi nhớ rõ.

ở ba tháng trước ta đã nói cho ngươi biết.

' 'Kim tệ của ta a.

' quái lão đầu nghe vậy, lập tức thương tâm không dứt.

Nhưng là chưa đầy một giây đồng hồ, tinh thần của hắn liền hưng phấn, liền cầm tay Triệu Lôi mà cắt, một bên lẩm bẩm nói:

'Không sợ, chỉ cần luyện chế ra hắc sắc dược tề, ta lập tức từ dược tề đại sư nghèo nhất thế gian biến thành kẻ giàu có nhất .

Hơn nữa nếu như có thể luyện ra hắc sắc dược tề, nghèo như vậy cũng vậy không sao cả.

' 'Ngươi cũng là rất chấp nhất .

' Triệu Lôi nghe vậy, cười to nói:

'Buông tay ra, nếu như ngươi muốn máu của ta.

' * 'Lôi, ngươi muốn cho hắn máu sao?

Ngươi không cần để ý tới lão nhân này.

' Hổ khuyên nhủ.

'Ta bội phục tính chấp nhất của hắn.

' Triệu Lôi ha hả cười nói:

'Thúc thúc nói, một người nếu như làm chuyện gì có thể quên mình, đó là một người rất giỏi.

Cho nên, cho một chút máu không sao cả !' 'Không phải là một chút xíu, ít nhất phải đựng đầy một lọ, quá ít ta không thí nghiệm ra.

' quái lão đầu vội vàng sửa lại.

( Được voi đòi 2 bà trưng ) 'Ngươi có phải hay không quá mức một chút xíu a?

' Hổ như muốn điên rồi, thiếu chút nữa không kiềm chế được đấm ngất quái lão đầu này.

Chấp nhận cho hắn một chút máu đã là nể hắn rồi, hắn lại còn muốn đựng đầy một lọ, đây cũng quá được voi đòi hai bà Trưng đi?

'Cái bình này thật to a! ' Triệu Lôi thấy vậy sợ hết hồn.

'Vậy nửa bình, chỉ cần nửa bình! ' quái lão đầu sợ Triệu Lôi không đồng ý, lập tức thay đổi chú ý nói.

Triệu Lôi thu hồi hộ thể chân khí, cắt lòng bàn tay, để cho máu tươi nhỏ vào cái bình kia.

Lão quái đầu cùng Hổ hai mắt chớp không ngừng, một kẻ sợ Triệu Lôi thiếu một giọt, một người sợ Triệu Lôi nhiều hơn một giọt.

Mạt Lạp Ti nhìn vậy khẽ mỉm cười, ngón tay ngọc thon nhỏ và dài khẽ động, môi anh đào hé mở, phun ra mấy thanh âm trong trẻo, tiếp theo một sợi tơ trắng noãn dần dài ra trong tay của nàng.

'Đủ rồi, đủ rồi.

' Hổ nhìn giọt được không sai biệt lắm, nhưng là quái lão đầu nắm chặt tay Triệu Lôi, liên tục nói:

'Không có, không có.

' Hổ tức giận xông qua kéo tay hắn ra, kết quả hai người xoay người đánh nhau.

Cuối cùng chờ bọn hắn đánh xong, Triệu Lôi đã không sai biệt lắm giọt đầy một lọ, lòng bàn tay đã được Mạt Lạp Ti băng bó lại.

Quái lão đầu vừa nhìn, lập tức hoan hô, cầm bình máu lập tức xông về bàn thí nghiệm, một bên hét lớn:

'Oa ha ha ha, có nhiều máu như vậy, ta có thể thí nghiệm thoải mái rồi! ' Hổ vừa nhìn sắc mặt Triệu Lôi không thay đổi gì, cuối cùng không nhịn được hướng về mông quái lão đầu đá một cước.

Mạt Lạp Ti đang bận rộn băng bó cho Triệu Lôi, vô cùng cẩn thận, vô cùng ôn nhu, mà Triệu Lôi thì có chút mất tự nhiên nói vết thương này rất nhanh sẽ hoàn toàn khép lại, không có việc gì.

'Lôi, ngươi mất rất nhiều máu , chúng ta nghỉ ngơi một chút.

' Hổ vừa nhìn ánh mắt Mạt Lạp Ti nhìn Triệu Lôi, còn có động tác ôn nhu, bỗng nhiên nói:

'Ta muốn đi xem lão đầu tử kia, tránh cho hắn lãng phí máu quý giá.

' 'Đây coi là cái gì, trước kia khi ta bị thương từng chảy máu nhiều hơn so với hiện tại không chỉ gấp mười lần.

' Triệu Lôi mãn bất nói.

Lúc này một người mặc lam bào bước tới cửa, một trung niên phụ nhân đầu tóc chỉnh tề, trên người sạch sẽ, nàng mang một ít nghiêm túc, nhưng hướng Mạt Lạp Ti gật đầu, nói:

'Ngài khỏe, Mạt Lạp Ti tiểu thư.

'(Đoán bừa) 'Ngài khỏe, Đặc Luân Mạc Lạp nữ sĩ.

' Mạt Lạp Ti khẽ mỉm cười, vươn ngọc thủ vỗ vỗ cánh tay Triệu Lôi, giới thiệu nói:

'Đây là Lôi, đệ đệ của ta.

' 'Ngài khỏe, Lôi thiếu gia.

' trung niên phụ nhân tên Đặc Luân Mạc Lạp hướng Triệu Lôi gật đầu, thăm hỏi nói.

'Ngươi gọi ta là Lôi, không cần gọi thiếu gia, ta không phải thiếu gia.

' Triệu Lôi không chịu được người khác gọi hắn là thiếu gia, bởi vì Hổ nói cái tên nam tử tóc vàng bắt Phỉ Ty được gọi là thiếu gia, trong lòng vô cùng không muốn được gọi như cái tên bại hoại tóc vàng đó.

'Tốt, Lôi thiếu gia.

' Đặc Luân Mạc Lạp gật đầu, nói.

'Gọi ta Lôi là được rồi.

' Triệu Lôi tưởng đối phương không nghe thấy, bèn nói.

'Đúng vậy, Lôi thiếu gia.

' nhưng Đặc Luân Mạc Lạp biết hắn nếu là đệ đệ của tiểu thư Mạt Lạp Ti, dĩ nhiên là thiếu gia rồi, với sự nghiêm túc về lễ tiết truyền thống như nàng, tự nhiên không cho phép chính mình gọi sai, cho nên đã đem tên Triệu Lôi tự động giảm bớt một chút.

Triệu Lôi còn muốn sửa lại, Mạt Lạp Ti nhìn thấy, lập tức kéo Lôi lên lầu, tránh khỏi một cuộc đại chiến tên gọi vô nghĩa.

Khi lên lầu, Mạt Lạp Ti một bên giải thích cho Triệu Lôi, Đặc Luân Mạc Lạp là nữ bộc trước kia của Mạt Lạp Ti, bây giờ là trợ thủ của nàng.

Mà quái lão đầu Đức Bố

- La Ý trước kia là giáo sư dạy kèm Mạt Lạp Tu ở nhà, chịu trách nhiệm dạy Mạt Lạp Ti dược tề cùng luyện kim thuật.

Dĩ nhiên, hai người bây giờ là đồng bạn hợp tác, thần bí chi phòng này là hai người cùng nhau mở ra.

Phía dưới là phòng thí nghiệm và là nhà ở của quái lão đầu, lầu hai là địa phương của Mạt Lạp Ti, gần như trong mỗi một gian phòng, đều có được nhiều phát minh nhỏ.

Là ngày thường Mạt Lạp Ti nhàm chán làm ra để giết thời gian, cơ hồ có khoảng vạn thứ, nhưng cũng không có tác dụng lớn.

Tỷ như gương, luyện kim thuật sĩ đem một mặt pha lê tráng bạc, làm thành gương.

Mà Mạt Lạp Ti thì đem gương biến thành hình dạng cổ quái, có lồi , cũng có lõm , thậm chí còn đem chúng làm thành kính phóng đại cùng ống nhòm, đem dùng để phân biệt chữ cổ thư nhỏ, cùng lúc nhàm chán ngắm nhìn phía xa.

Mặc dù ánh mắt Triệu Lôi bình thường giống như chim ưng, nhưng cầm lấy ống nhòm, lại phát hiện có thể nhìn thêm càng xa, hơn nữa rất rõ ràng, không khỏi khen ngợi.

Còn có thuốc nhuộm y phục, Mạt Lạp Ti đem chúng luyện được muôn màu muôn vẻ, đủ mọi màu sắc, dùng để vẽ tranh cùng nhuộm tóc tượng.

Mạt Lạp Ti có rất nhiều tượng người, có đầu gỗ , cũng có tảng đá, cũng có bắc làm từ cương thiết chế tạo áo giáp.

Những tượng này chỉ cần ở bên trong pháp trận bỏ vào ma tinh hoặc là truyền vào ma lực, thì có thể làm cho bọn họ làm rất nhiều chuyện đơn giản, thậm chí có thể khuân đồ.

Mạt Lạp Ti có đồng hồ cát giúp tính giờ chính xác hơn, thậm chí có thể tốt hơn ma lực chuông nước hay ma lực đồng hồ cát trong thần điện một chút.

Nàng tính giờ tiểu bảo bối là mười mấy viên pha lê trong có nhuộm màu sắc bất đồng, bởi vì lớn nhỏ bất đồng, ở đây chút ít đặc thù vòng tròn thời gian cũng bất đồng, sau đó thông qua sự xoay tròn không đình chỉ có thể biết được thời gian chuẩn.

Dĩ nhiên, người bình thường nhất định là không nhận ra.

Lôi liền nhìn không ra, nhưng lại biết vật nhỏ này thật sự rất thần kỳ, hắn quả thực không tưởng tượng được Mạt Lạp Ti rốt cuộc là làm sao nghĩ ra được.

Mang một ít huyền diệu nhỏ , Mạt Lạp Ti lôi kéo Lôi, giới thiệu cho hắn.

Nghe hắn sách sách xưng kỳ cùng than thở, Mạt Lạp Ti lần đầu tiên trong đời cảm thấy những thứ tiểu phát minh này của mình vô cùng có giá trị.

Mạng Y Tế

Nguồn: https://amp.mangyte.vn/truyendoc-than-thuong-vo-dich-duoc-te-cuong-nhan-94571.html