Trùm Tài Nguyên - Cắn ngược lại một cái - Trùm Tài Nguyên

Trùm Tài Nguyên

Tác giả : Chưa rõ
Chương 869 : Trùm Tài Nguyên - Cắn ngược lại một cái

Park Gyeong Won biết tiếng phổ thông của Đông Bắc, khiến hầu hết mọi người ở đây đều trước tiên là ngẩn người ra, bọn họ không ngờ, người Hàn Quốc này không ngờ có thể nói tiếng Hán lưu loát.



Mã Hữu Lập nhíu nhíu mày, quay đầu nhìn Kim Hân Hân một cái, cũng chính là cô gái người hoa đến từ Đông Bắc và biên giới Triều Tiên nói:


-Diễn viên của tôi rõ ràng nghe được các anh đang nói như vậy.

Cô ta chẳng qua là phản bác một chút, vợ của anh liền đến đánh người!

Park Gyeong Won cười nhạt nói:


-Vị tiên sinh này, tôi không biết tòa án Hoa Hạ các anh thẩm tra xử lí vụ án như thế nào, nhưng ở nước Hàn chúng tôi, nếu anh nói chúng tôi đã nói những lời đó, vậy thì nhất định đã đưa ra chứng cứ hữu hiệu có thể chứng minh.

Nếu nói các anh dựa vào một cô gái nói không không như vậy, thì nhận định xác thực việc đó cũng không tránh khỏi rất qua loa chứ?

Hoa Hạ và nước chúng tôi thiết lập quan hệ ngoại giao không lâu, lẽ nào nói, người của quý quốc đối đãi với với bạn bè ngoại quốc đến như thế này sao?



Mã Hữu Lập cau mày, anh ta không ngờ người Hàn Quốc này vẫn ăn nói sắc sảo, những lời này nói ra, những tiếng bàn luận của nhóm người trong đại sảnh lập tức nhỏ đi không ít, đã có không ít người dùng ánh mắt hoài nghi nhìn hướng đến bên mình.



-Các anh dùng tiếng Hàn nói chuyện với nhau, thì cho rằng không có người có thể nghe hiểu phải không?

Diễn viên này của tôi từ nhỏ ở trong huyện tự trị dân tộc Triều Tiên trưởng thành, mặc dù nói không phải dân tộc Triều Tiên, nhưng lại rất thành thục với tiếng Triều Tiên, hoàn toàn nghe hiểu.

Tôi tin tưởng diễn viên của tôi, không nhất định nói dối tôi về việc này.


Mã Hữu Lập lúc này cất cao giọng nói.


-Đối với những người bạn đến nước tôi, chúng tôi đương nhiên là hoan nghênh cả hai tay, nhưng đối với những mục đích không thể để cho ai biết, giống như bọn quỷ Nhật Bản ý đồ chiếm lấy quốc gia năm đó, nghênh đón các anh chỉ có súng săn.



-Nói rất hay.


Trong đám người không biết có ai đột nhiên cao giọng gọi một tiếng, đã dẫn đến sự cộng hưởng của không ít người, đến nỗi có một số người vỗ tay.



Trong lòng Park Gyeong Won hiện lên một vẻ kinh hoàng, nhưng về điểm này, từ đầu y đã nghĩ đến rồi, nếu nói cô gái nếu nghe tiếng Hàn không hiểu, tất nhiên cũng sẽ không đem những lời Lý Trí Lợi các cô vừa mới nói nói lại đúng nguyên bản.



Park Gyeong Won tự nhiên vung tay lên nói:


-Chứng cứ, tôi nói anh rốt cuộc có hiểu rõ cái gì gọi là chứng cứ?

cô ta nói vợi tôi đã nói rồi, vậy thì là nói rồi?

vợ tôi vẫn nói cô ta đang vu khống chúng tôi, rõ ràng các cô ấy vừa mới đang bàn tán tiết mục truyền hình trong nước tôi, người phụ nữ này lại đột nhiên nhảy lên nói linh ta linh tinh.



Chỉ trích chúng ta! Vợ tôi rất phẫn nộ, vậy mới động tay.



-Ồ!
Trong đám người lập tức phát ra một hư thanh.



Ai cũng không phải đồ ngốc, đã trôi qua lâu như vậy, thân phận của hai bên mọi người cũng đều đã biết.

Một bên là công tử của Phó trưởng ban tuyên giáo tỉnh và bốn người Hàn Quốc, bên khác thì mấy người nhận lời mời của bọn họ mới đến không lâu, một nữ diễn viên còn chưa hề nổi tiếng, chuyện này chẳng nhẽ không ai hiểu nguyên nhân?

Nếu nói không phải Kim Hân Hân kia bị chọc cho tức giận thì làm sao có thể nhảy lên chỉ trích khách nước ngoài, còn tùy tiện vu tội khách nước ngoài?

Muốn lừa người cũng nói để người ta tin chứ?



Mã Ngọc Tài khẽ ho nhẹ một tiếng:


-Xem ra đây là một sự hiểu nhầm, các anh phải hướng đến ông Park bọn họ trịnh trong xin lỗi! Bọn họ là khách quý chúng tôi mời đến, xảy ra sự việc không vui này, thực sự có tổn hại tiếng tăm trên quốc tế của nhân dân nước ta về tình bạn hữu nghị.


Mã Ngọc Tài mới không tin những lời nói ma quỷ của Park Geong Won, nhưng y cũng chỉ có thể nói như vậy mà thôi.



Chưa kể nếu y vạch trần lời nói dối của Park Geong Won, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch tương lai của y, chính là Park Geong Won, bọn họ là do y đem đến buổi tiệc trong đại sảnh này, y cũng sẽ trở thành đối tượng ngày mai rất nhiều giới truyền thông dùng ngòi bút làm vũ khí, cho nên, y cũng chỉ có thể giúp Park Geong Won để che dấu.



Một đám người ồ lên trầm ngâm lại, nếu nói Mã Hữu Lập bọn họ có thể đưa ra những chứng cứ xác thực, vậy thì mọi người phải đứng bên người trong nước, cho dù Mã ngọc Tài là công tử của Trưởng ban tuyên giáo tỉnh, cũng tuyệt đối không dám mạo phạm dân chúng về vấn đề nhạy cảm, nhưng Mã Hữu Lập bọn họ nếu nói không đưa ra được chứng cứ đáng tin, vậy thì lại trêu chọc Mã Ngọc Tài, không còn nghi ngờ là hành vi rất không minh bạch nữa.

Cho dù là những kí giả truyền thông ngoại tỉnh của Bắc Kinh, thành phố Thượng Hải, sẽ không vì chuyện này đi đắc tội với một cán bộ lãnh đạo cấp Bộ.



-Tôi nghe rất rõ ràng , hai cô gái đó bàn luận cơ bản không phải là tiết mục ti vi gì, các cô đang làm nhục người Hoa chúng ta.


Đứng sau lưng Mã Hữu Lập, trên khuôn mặt xinh đẹp có vài tia máu, Kim Hân Hân nước mắt lưng tròng kêu lên một âm thanh sắc sảo:


-Tôi không nghe lầm.



Mã Hữu Lập và Lý Tùng nhìn nhau ngơ ngác, từ trong đôi mắt của đối phương đều thấy rõ vài phần hoang mang, mặc dù nói, bọn họ cũng không tin tưởng những lời ma quỷ của Park Geong Won, nhưng Park Geong Won không nói sai.

Ngoài Kim Hân Hân ra, trong những người ở hiện trường, không có người có thể lấy ra chứng cứ có thể tin tưởng tuyệt đối để chỉ ra và xác nhận Park Geong Won bọn họ.

Điều này không còn nghi ngờ khiến bọn họ lâm vào hoàn cảnh vô cùng xấu hổ.



Hiện giờ Phác Đông Xương cắn ngược lại một cái, Mã Ngọc Tài lại đứng bên cạnh giúp đỡ Phác Đông Xương, tiếp theo phải như thế nào thì tốt?



Nhìn thấy người ở đây, còn có Mã Hữu Lập cũng như mọi người trong lúc nhất thời không thể nói lời nào, Lý Trí Lợi khoanh hai tay cười một cách lãnh lẽo nói…
-Các anh nhất định phải dập đầu xin lỗi chúng tôi! Lời nói của các anh đã làm nhục một cách nghiêm trọng đến sự tôn nghiêm của dân tộc Hàn quốc, nếu không chúng tôi nhất định phải đưa ra kháng nghị nghiêm chỉnh đến Bộ ngoại giao của quý quốc.



Trong đám người lại ồ lên! Mã Ngọc Tài yêu cầu Mã Hữu Lập bọn họ chịu nhận lỗi, thì đã khiến cho nhiều người cảm thấy bất mãn, thật không ngờ người phụ nữ Cao Ly kia lại yêu cầu Mã Hữu Lập gập người nhận lỗi!

Hoa Hạ không phải Hàn Quốc, người Hoa cũng không phải cây gậy Triều Tiên, cúi đầu trước chuyện này đối với đại đa số người Hoa mà nói, cũng chỉ là đang đối diện với thần tượng, hoặc ba mẹ và thậm chí người thân bề trên, mói có sự kính trọng như thế, đừng nói là mấy người Triều Tiên gì đó, cho dù là đối mặt với chủ tịch nước, cũng không yêu cầu cúi đầu!

Mã Ngọc Tài cũng không nhin nổi trong lòng có chút tức giận, phụ nữ Hàn Quốc này cũng không tránh khỏi quá lỗ mãng, đây chẳng phải rõ ràng cố ý chọc giận những người ở đây sao?

Cô ta chẳng lẻ nói, không nhìn thấy, cô ta vừa nói ra lời, thì ngay cả những nhân viên an ninh của khách sạn Cẩm Hồ đứng ở giữa tách hai bên ra, trong những ánh mắt nhìn qua đây đều lộ rõ sự bất mãn.



-Điều này tuyệt đối không thể.


Mã Hữu Lập cự tuyệt nói không chút do dự, nếu là hôm nay bọn họ dập đầu chịu nhận lỗi với Park Geong Won trước mọi người, ngày mai những người bọn họ sẽ trở thành trò cười của người trong nước!

Bản thân càng vĩnh viễn không có cơ hội ngẩng đầu lên trước mọi người!

-Tuyệt đối không thể?


Lý Hổ Đông cười nhạt hai tiếng nói:


-Vậy chúng ta đệ trình kháng nghị nghiêm khắc đến Bộ ngoại giao của quý quốc! Các anh làm như vậy là sự sĩ nhục Đại hàn dân quốc chúng ta.



Mọi người ở đây đã phát ra một âm thanh xáo trộn, sự uy hiếp của Lý Hổ Đông thực tế khiến nhiều người cảm thấy hơi đau đầu, người có thể đến đây, không phải hạng người nắm bắt tin tức nhanh thì cũng là người đã lăn lộn nhiều năm ở điện ảnh và truyền hình Hoa Hạ, tất nhiên hiểu được, sự việc nếu lên tới Bộ ngoại giao, hậu quả khôn cùng, Mã Hữu Lập không có chứng cứ bắt bọn họ thì khẳng định là không có kết quả gì tốt đẹp.



-Nhường đường một chút, nhường đường một chút!
Bên ngoài đám người truyền đến một giọng nói của đàn ông, dưới sự thác tùng của mấy người bảo an khách sạn Cẩm Hồ, hai người Phương Bân và Phương Minh Viễn đã đi vào trong đám người.




-Phương tổng đến rồi!

-Tổng giám đốc Phương Bân của phim trường Hành Dương đến rồi!

-Phương tổng đến rồi, này, người trẻ tuổi đi bên cạnh anh ta là ai?


Trong đám người mọi người xôn xao tiếng bàn luận.





-Phương tổng, thật ngại quá, bạn của tôi và bọn họ đã phát sinh một chút xung đột nho nhỏ, đã gây thêm phiền phức cho Phương tổng rồi!
Mã Ngọc Tài nét mặt tười cười nghênh đón, đưa tay ra nói, đối với Phương Bân, Mã Ngọc Tài vẫn không dám quá mức chậm trễ.

Nhất là người Hàn Quốc mình đem đến, trong buổi tiệc ăn mừng của ông ta gây ra chuyện ồn ào, bất kể như thế nào như thế cũng là có lỗi.



Nếu nói là người khác, Mã Ngọc Tài cũng không cần để trong lòng, nhưng Phương Bân lại là tầng quản lý cốt lõi của tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ lại thêm thân phận là thành viên cốt lõi của nhà họ Phương, khiến y cũng không dám có chút chậm trễ, đây có thể là một ở HongKong, một ở nội địa, hai gia tộc buôn bán lớn có ảnh hưởng quan trọng được những người mạnh hậu thuẫn! Chính là ba của y, cũng tuyệt đối không muốn dễ dàng kết oán hận với Phương Bân!

Càng không cần nói nữa, trong thời gian ngắn ngủi mấy năm Phương Bân đã đem tên tỉnh vốn dĩ chưa từng được biết đến, một thị trấn nhỏ không có tiếng tăm phát triển thành thị trấn có tiếng, tốc độ tăng trưởng GDP của nó khiến những người lãnh đạo trong tỉnh nghẹn họng.

Hơn nữa bởi vậy mà nâng cao tiếng tăm rất lớn, càng khiến cho các lãnh đạo mừng rỡ cười toe toét, tưởng tượng phim trường Hành Dương sau này sẽ trở thành nơi lớn nhất của toàn bộ sự nghiệp điện ảnh và truyền hình Hoa Hạ.



Cho nên, Mã Ngọc Tài mói chủ động đưa tay ra với Phương Bân – người chỉ là một thương nhân bình thườngđây thật sự là một chuyến hiếm có.



Phương Bân vẻ mặt trầm ngâm và nắm tay Mã Ngọc Tài nói:


-Ông Mã, tại thời điểm vui mừng này xảy ra sự việc như vậy thực sự khiến người ta cảm thấy rất đáng tiếc, cũng khiến tôi khó mở mặt à! Các ông đã đưa ra một vấn đề nan giải cho tôi.



Mã Ngọc Tài thốt tim, lời này của Phương Bân không giống như muốn dàn xếp ổn thỏa!

Không đợi anh ta nói, Phương Bân đã đi đến trước hai người Park Geong Won và Mã Hữu Lập, cất cao giọng nói:


-Chư vị, chư vị, các quý ông các quý bà, mời yên lặng trước một chút.



Những âm thanh ồn ào nhanh chóng lắng lại, mọi người từng người nghển cổ chờ, đợi xem thử Phương Bân xử lý sự việc đột ngột xảy ra này như thế nào.



-Hôm nay, là một ngày vui, bởi vì chúng ta không chỉ đã mời được đạo diễn nổi tiếng thế giới ông Cameron và chủ tịch tập đoàn điện ảnh Jade Bird công ty điện ảnh nổi tiếng thế giới bà Gaul đến tham dự nghi lễ chính thức khai trương khách sạn Cẩm Hồ, hơn nữa trong ngày này, chúng tôi chính thức kí hiệp nghị hợp tác với đạo diễn trong nước ông Phong Hiểu Cương, dấu hiệu này tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ chính thức mở ra sự nghiệp điện ảnh trong nước, tất cả mọi người của tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ rất hi vọng có thêm những nhân vật tinh anh đồng hành trong nước, do đó khiến chúng ta nhất tề đồng tâm hiệp lực, đem điện ảnh Hoa Hạ chúng ta ra thế giới!
Giọng nói của Phương Bân cũng không cao lắm, nhưng mọi người ở đây nghe rất rõ ràng, sau khi tạm thời trầm lặng, tiếng hoan hô rất lớn phát ra từ yến tiệc trong đại sảnh!

Mạng Y Tế

Nguồn: https://amp.mangyte.vn/truyendoc-trum-tai-nguyen-can-nguoc-lai-mot-cai-82200.html