Trùm Tài Nguyên - Đầu tư mạng Inte - Trùm Tài Nguyên

Trùm Tài Nguyên

Tác giả : Chưa rõ
Chương 679 : Trùm Tài Nguyên - Đầu tư mạng Inte

Phương Minh Viễn ở kiếp trước, theo sự phát triển kinh tế của Bắc Kinh, chính phủ đã tiến hành cải tạo kinh thành cũ với diện tích lớn, một số lượng lớn ngõ hẻm, tứ hợp viện cũ đều bị san bằng biến thành một tiểu khu, trong thời gian này, chẳng những các khu nhà trệt cũ nát đều bị giải tỏa, không ít tứ hợp viện có giá trị, chỗ ở của danh nhân, đã nằm dưới tiếng gầm rú của máy ủi đất, biến thành bãi đất bằng phẳng, khiến hậu nhân lâm vào cảnh thương tiếc không ngừng.

Mà tới mười năm trước thế kỷ mới, tất cả tòa nhà trong Bắc Kinh được gọi là Tứ hợp viện cũ, chỉ lưu lại không đến hai ngàn cái, hơn nữa phần lớn đều là hư hỏng nghiêm trọng, cần khẩn trương tu sửa.



Mà bởi vì thiếu tứ hợp viện và tầm mắt càng ngày càng rộng lớn của mọi người, mọi người mới ý thức được tứ hợp viện là 'Bảo bối', là 'vật hiếm lạ ', trong sân cửa chính, xây tườnglàm bình phong ở cổng đều thể hiện 'nơi thiên viên' là đặc sản văn hóa Bắc Kinh.

Đồng thời, cũng có càng ngày càng nhiều người giàu có mê cái cách sống và địa vị tôn quý của tứ hợp viện, vì thế khiến giá cả tứ hợp viện càng ngày càng tăng vọt, càng ngày càng ít, tứ hợp viện chính tông lại là tấc đất tấc vàng.

Phương Minh Viễn nhớ rất rõ, thế vận hội Ô-lym-pic Bắc Kinh khi đó,mỗi mét vuông tứ hợp viện ở thủ đô giá cả từ hai mươi nghìn đến một trăm nghìn , một tứ hợp viện khoảng ba trăm mét vuông trở lên, ít nhất cũng có giá trị mấy chục triệu đồng.

Hơn nữa nghe nói, trong kinh thành còn có một bộ tứ hợp viện, yết giá là hơn bốn trăm bốn mươi triệu nhân dân tệ.



Mà ở thời điểm năm chín tư, trong Bắc Kinh, tứ hợp viện vẫn là chỗ nào cũng có, không ai cho rằng, cái này sẽ có giá trị như vậy.

Giống như Phương Minh Viễn lúc trước, mua hai tứ hợp viện bên cạnh, cũng không mất nhiều sức lực, mọi người đều ước gì có thể thoát ly nhà trệt để vào nhà lầu sống.



Phương Minh Viễn không phải chưa nghĩ qua, chính mình làm việc này, đem những ngõ hẻm cổ,tứ hợp viện lớn nhất của Bắc Kinh cố gắng bảo tồn.

Dù sao mấy thứ này đều đại diện cho văn hóa xưa của Bắc Kinh, còn hơn cứ đẩy ngã một tòa là ít đi một tòa! Hiện đại hoá nhà cao tầng, được cái gì, chỉ cần có sung túc tiền bạc, muốn xây dựng là có thể xây dựng, làm sao có thể đánh đồng với kiến trúc cổ này chứ.



Nhưng Phương Minh Viễn cũng hiểu được, Tứ hợp viện đích thực tăng giá trị, phải chờ tới sau năm hai nghìn, trước đó, không thể nghi ngờ sẽ ứ đọng lại lượng lớn tài chính .

Hơn nữa phiền toái nhất chính là, anh vốn không biết khi nào thì gặp khả năng bị giải phóng mặt bằng.

Dựa vào Phương Minh Viễn một mình, muốn lật ngược thời đại, đó giống như là châu chấu đá xe!

Nếu muốn thay đổi phố cổ, danh vận Tứ hợp viện trong kinh thành này, nhất định phải đem càng nhiều người kéo theo, và chính mình đứng ở cùng trận tuyến, mới có khả năng tạo nên đại đội chống đỡ việc giải phóng mặt bằng trong tương lai.



Mà hôm nay, Mai Nguyên Vũ chủ động đề xuất muốn tìm con đường phát tài mới, Phương Minh Viễn thuận theo tự nhiên đã đem ý tưởng này nói ra.



- Nguyên Võ, đây là một ngạch đầu tư, trong khoảng thời gian ngắn là nhìn không rõ lợi nhuận , nhưng tôi có thể cam đoan với anh, mười lăm năm sau, nguồn đầu tư của anh bỏ ra trở mình thành mười lần đến năm mươi lần.


Phương Minh Viễn trịnh trọng nói.



'Hả.

' Mai Nguyên Vũ không khỏi kinh ngạc hớp một ngụm không khí.

Thứ nhất là bởi vì thời gian đầu tư dài, một khác mặt là vì khả năng tiền lời tới tay thật lớn.



- Hơn nữa, đến lúc đó, cái anh đoạt được không chỉ có là lợi nhuận kếch sù, còn có nhiều ưu đãi khác.

Tin tưởng đến lúc đó, sẽ có rất nhiều kẻ có tiền sẽ giống như nhìn đến mỹ vị, ruồi bọ giống nhau xoay chung quanh anh.


Giọng nói Phương Minh Viễn sung mãn sức sống.



- Trời, Minh Viễn, tính toán của cậu đúng là vượt bậc nha?

Không phải nói tớ giống lũ ruồi bọ kia sao?


Mai Nguyên Võ dở khóc dở cười nói.



- Nếu tất cả kẻ có tiền đều mỗi ngày quơ chi phiếu, khóc lóc muốn tôi thu mua, không thu mua sẽ nói là không nể mặt mũi họ, tôi không ngại biến thành lũ ruồi bọ trong mắt của anh.


Phương Minh Viễn nhún nhún vai không có ý kiến gì.



- Làm gì có khả năng chứ?


Mai Nguyên Vũ kinh ngạc nói.

Tứ hợp viện đó có sức hấp dẫn lớn như vậy sao?

Làm sao có thể khiến đám người giàu điên cuồng mà theo đuổi?



- Sao lại không có khả năng?


Phương Minh Viễn hỏi ngược lại:


- Nguyên Võ, lấy ví dụ này nhé, thời điểm mà chín mươi chín phần trăm người dân trong kinh thành đều ở nhà trệt, thì có phải tất cả mọi người đều muốn sống trong nhà lầu?



- Đó là điều đương nhiên.


Mai Nguyên Vũ nặng nề mà gật gật đầu.



- Nhưng nếu nói có một ngày, khi 90% mọi người đều ở trong nhà lầu, nếu là một người giàu có, anh sẽ thể hiện như thế nào để khiến chính mình không giống với những người bình thường khác?


Phương Minh Viễn hỏi tiếp:


- Ra ngoại ô mua biệt thự sao?

Mỗi lần muốn đến trung tâm thành phố phải lái xe hơn một giờ đồng hồ.

Cùng so sánh với việc, nếu anh có thể có được một tòa tứ hợp viện cách Cố Cung khoảng một cây số, vậy thì cái nào càng có thể thể hiện được địa vị cao quý của anh ở trước mặt mọi người?



Mai Nguyên Vũ nghẹn họng nhìn trân trối, run run, sau một lúc lâu, nặng nề mà vỗ đùi nói:


- Tôi hiểu rồi!

- Hiểu?


Phương Minh Viễn cười cười nói:


- Nếu nói các anh thật sự muốn làm, tôi có thể trợ giúp cho các anh một ít tài chính, hơn nữa tôi còn có thể tặng kèm các anh mộtcon đường phát tài.



- Con đường phát tài gì?


Mai Nguyên Võ lập tức tinh thần phấn chấn hẳn lên, truy hỏi:


- Không phải lại là cái gì đầu tư dài kỳ chứ?



Phương Minh Viễn khinh miệt nhìn y một cái nói:


- Anh nghĩ tôi muốn cho các anh hai con đường phát tài bằng đầu tư dài kỳ ư, dựa vào tài lực hiện tại của công ty các anh, chống đỡ nổi chi phí đầu tư giai đoạn đầu sao?


Mai Nguyên Vũ ngượng ngùng xoa tay, không nói gì nữa.



Phương Minh Viễn vạch ra cho Mai Nguyên Vũ con đường phát tài, chính là làm mạng inte!

Mạng Inte, ở kiếp trước từng được nhóm chính phủ và các bậc phụ huynh cho rằng đây là ngành sản xuất giống như mãnh thú và hồng thủy, năm nay cũng chính thức đem lên vũ đài thế giới, Phương Minh Viễn chỉ nhớ rõ mạng inte đầu tiên của thế giới xuất hiện ở London Anh quốc , còn ở Trung Hoa, nhà mạng inte đầu tiên thì tới năm chín sáu mới có.

Lúc này giá cả mạng inte đắt đến nỗi khiến cho người ta phải líu lưỡi, bình thường giờ đồng hồ cần nạp chi phí khoảng hai mươi tệ, không phải gia đình có điều kiện khá giả đều chi trả không nổi!

Thời kỳ mạng inte phát triển mạnh ở Trung Hoa vẫn là sau những năm chín tám, nhiều nguồn đầu tư có quy mô đều đổ vào ngành này, số lượng các quán inte bắt đầu bành trướng, đồng hành với việc bắt đầu đại cạnh tranh quy mô lớn.

Bởi vì chính phủ thả lỏng trong việc quản lý ngành này, cũng bởi vậy mà nảy sinh một số vấn đề xã hội .



Nhưng đối với một số vấn đề tồn tại trong xã hội, cũng không thể phủ nhận sự xuất hiện của inte, đối với sự cống hiến cho toàn bộ xã hội.

Có thể nói ý nghĩa tích cực của mạng inte đối với xã hội luôn nhiều hơn các điểm bất lợi.

Ở lúc ấy, là thời đại mà máy tính cũng chưa thông dụng , mạng inte là môi trường thích hợp nhất cho những người trẻ tuổi tiêu phí thời gian nhàn rỗi, cũng là nơi rèn luyện các kỹ năng máy tính và là nơi bồi dưỡng ứng dụng inte tốt nhất.

Ở Trung Hoa khi inte vừa mới trèo lên ngôi thứ sáu, quán inte đúng là nơi khiến bạn bè khắp nơi có thể tiếp xúc inte, do đó cũng kéo các tin tức của các ngành sản xuất phát triển.



Tin tức của các ngành sản xuất phát triển, không thể không kể đến sự góp sức của inte.



Hơn nữa, bất kỳ một nhà doanh nghiệp nào xuất hiện, tuyệt đại đa số đều lấy lợi nhuận làm mục đích, mà ở Trung Hoa, ngay cả các ngành sản xuất phi lợi nhuận được quốc tế công nhận, như ngành giáo dục và từ thiện, đều đã trở thành vì mục đích lợi nhuận mà không tiếc thủ đoạn.

Trong hoàn cảnh như vậy, mọi người có tư cách gì mà trách móc nặng nề ngành mạng inte lấy lợi nhuận làm mục.

Tuy rằng, rất nhiều mạng inte vì văn hóa, điện tín, công thương mà khắp nơi tranh giành ích lợi lẫn nhau, ngay cả một số ông chủ vì mục đích lợi nhuận mà áp dụng các phương thức, mặc kệ có phù hợp với chuẩn mực đạo đức hay không, khiến xã hội đối với inte có nhận thức không tốt, nhưng việc này cũng không thể phủ nhận inte có lợi cho xã hội.



Giống như nhân loại không thể vì sự xuất hiện của đầu đạn hạt nhân, liền phủ nhận sự cống hiến của các nhà khoa học ; không thể bởi vì có tồn tại của điện ảnh mà phủ nhận máy quay phim; không thể vì có người phụ nữ nguyện ý làm công tác phục vụ, liền phủ nhận phụ nữ cả nước đều giống như tiểu thư.



Cho nên, Phương Minh Viễn đối với ngành inte tại Trung Hoa, vẫn rất có thiện ý.

Đúng là bởi vì có nó tồn tại, mà ngành sản xuất máy tính, trò chơi điện tử, inte mới có thể có ngày phồn vinh hưng thịnh.



- Inte?

Đó là cái gì vậy?


Mai Nguyên Võ kinh ngạc nói.

Tuy rằng, y đã không chỉ có một nghe được Phương Minh Viễnnhắc đến danh từ mới này, nhưng mỗi một lần nghe được, y vẫn là khó có thể che dấu sự kinh ngạc của mình.



- Inte chính là cung cấp mạng phục vụ mở cửa cho công chúng vì lợi nhuận, là nơi mà công chúng xã hội có thể lợi dụng máy tính sử dụng và thiết bị tiếp nhập mạng để lên xem các trang web học tập, nói chuyện phiếm, xem video, nghe nhạc hoặc các hoạt động khác.

Người kinh doanh inte thông qua việc sử dụng phí hoặc cung cấp các dịch vụ gia tăng khác để thu vào lợi nhuận.

Đương nhiên, inte phải là nơi cho người trưởng thành để tạo nơi cho họ học tập, thư giãn giải trí và hoạt động khác, nên nghiêm cấm đối với người chưa thành nhân.


Phương Minh Viễn giải thích nói.



Vì thế, Phương Minh Viễn vẫn luôn ôm hoài bão lớn với ngành Inte của Hoa Hạ.

Vì nó tồn tại thì ngành máy tính, trò chơi và công nghệ inte ở Hoa Hạ sau này mới có thể phồn vinh hưng thịnh.

Mạng Y Tế

Nguồn: https://amp.mangyte.vn/truyendoc-trum-tai-nguyen-dau-tu-mang-inte-82010.html