Trùm Tài Nguyên - Ý tưởng mới - Trùm Tài Nguyên

Trùm Tài Nguyên

Tác giả : Chưa rõ
Chương 702 : Trùm Tài Nguyên - Ý tưởng mới

Phương Minh Viễn tuy biết mấy năm qua thành tích của trung tâm kiểm tra đo lường chất lượng rất tốt, kết quả quản lý nghiêm ngặt, chính là việc sản phẩm mà siêu thị Carrefour đưa ra tiêu thụ trong thành phố rất khó có thể xuất hiện hàng giả kém chất lượng.

Tuy rằng những chuyện tương tự giống nhau ở tất cả các nơi trên khắp đất nước có thể nói là nhiều không đếm xuể, nhưng trong các đại lý của siêu thị Carrefour trải rộng ở khắp mọi nơi, lại rất hiếm khi có chuyện khách hàng tìm đến bắt đền.

Có vài ví dụ sau này cũng đã chứng minh, phần lớn là những người có dụng ý xấu, muốn mượn cớ để nói bôi nhọ danh tiếng của siêu thị Carrefour, hoặc là lừa bịp, tống tiền.

Nhưng hắn thật không ngờ mọi người lại đưa ra đánh giá như vậy!

- Đúng vậy!
Đường Vũ Cường xúc động nói.


- Siêu thị Carrefour đến thành phố Thượng Hải chưa được bao lâu, mọi người cũng đã biết đến, quan hệ rộng lớn, chính là vì khi còn ở thành phố Phụng Nguyên nó đã đấu tranh kịch liệt chống lại những kẻ kinh doanh buôn bán bất lương kia.

Mọi người thà rằng bỏ ra nhiều tiền hơn một chút, đi xa hơn một đoạn, cũng muốn đến siêu thị Carrefour mua thịt.

Đó là lí do khi chi nhánh của siêu thị Carrefour ở Thượng Hải mở đến đâu, những hàng thịt rởm phải đóng cửa đến đó.



- Các siêu thị khác cũng có thể thành lập bộ phận kiểm tra chất lượng như vậy, chỉ cần thắt chặt khâu kiểm tra là được.

Siêu thị Jingkelong quy mô cũng không nhỏ, tự mình thành lập tất cả các chế độ, tuy rằng chi tiêu nhiều hơn một chút nhưng lại có thể tiếp đón được nhiều khách hơn, chẳng phải như vậy rất tốt sao?


Phương Minh Viễn nói với chút khó hiểu.



- Chi tiêu nhiều hơn một chút quả thật không là gì, thế nhưng việc này lại đòi hỏi cả một quá trình.

Hơn nữa bộ phận kiểm tra đo lường chất lượng này không phải vừa thành lập là liền lập tức có thể hoạt động và được người dân tán thành, ủng hộ ngay!
Đường Vũ Cường cười khổ nói.


- Siêu thị Carrefour sở dĩ được quần chúng ủng hộ nhiệt tình cũng là bởi vì mấy năm qua thông tin ở siêu thị này xuất hiện hàng giả kém chất lượng là cực kỳ ít, với lại phần lớn những thông tin có hàng nhái cuối cùng đều được làm sáng tỏ là tin thất thiệt, vô căn cứ, không có thật.

Siêu thị Jingkelong ở Thượng Hải đến nay cũng đã có bộ phận kiểm tra chất lượng riêng, thế nhưng sự chỉn chu thì không phải chỉ trong mấy ngày là có thể xây dựng được lên.



Phương Minh Viễn cười ngượng, chính bản thân hắn quả thật đã xem nhẹ việc này.



Đường Vũ Cường nhìn với chút lo lắng, thời gian cũng đã gần bốn giờ rưỡi, vậy mà người phụ trách của siêu thị Carrefour mà họ đã hẹn vẫn chưa xuất hiện.

Cùng chung con đường tiêu thụ với siêu thị Carrefour, đây là đề xuất của Đường Vũ Cường.



Đường Vũ Cường đã từng ở tỉnh Tần Tây khá lâu, thậm chí còn có một khoảng thời gian anh ta làm ở siêu thị Carrefour của thành phố Phụng Nguyên.

Sau khi từ Phụng Nguyên trở lại Thượng Hải, dưới sự giúp đỡ của dòng họ, thành lập nên siêu thị Jingkelong.

Có thể xem đây như là siêu thị trong một chuỗi các doanh nghiệp xuất hiện sớm nhất ở thành phố Thượng Hải.

Dưới sự chỉ đạo kinh doanh của anh ta, siêu thị Jingkelong đã phát triển đến tận ngày hôm nay, chủ yếu mở rộng khắp Thượng Hải và các tỉnh xung quanh, các cửa hàng chính cũng phải đạt đến con số ba mươi mốt.



Chỉ có điều ngoại trừ ba cửa hàng chính ở thành phố Thượng Hải ra, các cửa hàng khác của siêu thị thực ra nhiều nhất cũng chỉ có thể xem như siêu thị hạng trung, so với diện tích của các chi nhánh của siêu thị Carrefour ở bất kỳ nơi nào đương nhiên cũng đều không thể bằng.

Hơn nữa theo như Đường Vũ Cường thấy thì hiện nay sự cạnh tranh giữa siêu thị Jingkelong và siêu thị Carrefour thật ra cũng không phải là quá gay gắt.

Mọi người tuy thích đến những siêu thị lớn mua sắm, nhưng như vậy cũng không có nghĩa là các siêu thị loại vừa và nhỏ không có không gian kinh doanh.



Dù sao trong một thành phố, những người có đủ điều kiện và thời gian rảnh rỗi để đến các siêu thị lớn mua sắm cũng vẫn là có hạn, phần lớn mọi người đều là vì thời gian và khả năng hạn chế, đối với những siêu thị loại vừa lại cách nhà không xa lắm thì nhu cầu cũng khá nhiều.

Lấy một ví dụ khá đơn giản, nếu chỉ là định mua một ít đồ dùng cho cuộc sống sinh hoạt hàng ngày, chi tiêu khoảng hai, ba mươi tệ, vậy thì sao phải đi những năm, sáu trạm xe để đến mua ở siêu thị Carrefour trong khi chỉ cần đến siêu thị Jingkelong gần đó mua cũng đã rẻ hơn năm phần trăm.

Như vậy thông thường mọi người sẽ không chọn cách bỏ ra hơn nửa tiếng đồng hồ chỉ để chạy đến siêu thị Carrefour mua món đồ rẻ hơn chưa đến một, hai tệ.



Hơn nữa Đường Vũ Cường cũng cho rằng khi hai ông trùm lớn ngành thương mại ở Âu Mĩ đang chằm chằm nhìn vào thị trường Hoa Hạ như hổ đói rình mồi, siêu thị Carrefour hiển nhiên hy vọng bản thân sẽ ổn định vị trí sớm hơn một bước trên thị trường Hoa Hạ trước khi sói đến, có như vậy siêu thị Jingkelong mới chủ động đến dựa dẫm vào siêu thị Carrefour, đối với hai bên mà nói đây đều là việc có lợi, có thể sẽ nhận được thiện ý tốt từ phía siêu thị Carrefour.



Phương Minh Viễn lặng im suy nghĩ hồi lâu, tuy toàn bộ sự việc hắn vẫn là mới chỉ được nghe đến, còn chưa suy nghĩ được rõ ràng, nhưng hắn lại cảm thấy ý tưởng này của Đường Vũ Cường cũng quả thật rất đúng với những điều hắn đã nói, cả hai bên đều có lợi.

Siêu thị Carrefour đối mặt với việc cung ứng hàng hóa, tất nhiên bớt đi vài phần lo lắng, mà giá nhập hàng từ bộ phận thu mua ở siêu thị Carrefour của siêu thị Jingkelong cũng phải thấp hơn một chút so với việc hai bên độc lập đàm phán, thương lượng với nhà sản xuất, như vậy có thể giảm bớt giá thành phẩm.



Mà trong đó quan trọng nhất là đánh giá của Đường Vũ Cường về trung tâm kiểm tra đo lường chất lượng của siêu thị Carrefour.

Nói thật, chính bản thân Phương Minh Viễn cũng thật không ngờ, trung tâm này hiện nay trong cảm nhận của người dân lại có uy tín lớn đến như vậy! Chuyện này đối với việc sắp tách ra mà nói, không thể nghi ngờ việc sẽ trở thành trung tâm kiểm tra đo lường chất lượng độc lập của công ty, là một chuyện tốt! Càng nhiều người tán thành, cũng có nghĩa là sức ảnh hưởng và sự uy tín của nó sau này càng mạnh.

Mà sự cho phép của công ty, đối với nó mà nói, cũng có ý nghĩa vô cùng to lớn.



Phương Minh Viễn đánh giá một chút về toàn bộ con người Đường Vũ Cường, anh ta có phần háo sắc, nhưng cũng có chút khả năng quan sát!

- Giám đốc Đường, e rằng ngài vẫn chưa biết, siêu thị Carrefour đã cố ý tách riêng trung tâm kiểm tra đo lường chất lượng ra độc lập, thành lập công ty ở Hồng Kông.

Sau này, không chỉ có hàng hóa của siêu thị Carrefour, sản phẩm của các công ty khác cũng có thể đưa đến đó để kiểm tra.


Phương Minh Viễn nói khẽ.



- Tách riêng độc lập?


Đường Vũ Cường giật mình kinh ngạc.


- Vì sao?



- Ý kiến hay!
La Viễn Đạt ngồi một ở bên lên tiếng tán thành.


- Thật sự là một ý kiến hay! Tách ra, thành lập công ty độc lập, còn thiết lập ở cả Hồng Kông, vừa thể hiện sự độc lập, tính trung lập, lại giảm bớt được những mâu thuẫn mà siêu thị Carrefour phải trực tiếp đối mặt với nhà sản xuất, đồng thời còn tránh được cơ cấu tổ chức tương quan trong nước sau này có thể sẽ bị ảnh hưởng! Quả thực là một mũi tên trúng ba đích!

Đường Vũ Cường cũng là người thông minh, ngẫm nghĩ lại, anh ta liền hiểu được ngay vấn đề.

Trung tâm kiểm tra đo lường chất lượng không phụ thuộc, đối với siêu thị Carrefour mà nói thì đúng là chỉ có lợi mà không có hại, còn đối với các xí nghiệp khác, đây có lẽ cũng là một cơ hội!

Phương Minh Viễn mỉm cười không nói gì, ánh mắt chuyển hướng nhìn vào mấy tờ báo đặt trên bàn.

Hắn tiện tay cầm lên xem, lật hai trang, tay hắn bỗng dừng lại.

Đây là một bài báo ngắn, cũng chỉ đề cập đến một chuyện vô cùng nhỏ.

Ngày hôm qua, một siêu thị trong thành phố Thượng Hải, bởi vì nhân viên thu ngân quá ít, khiến khách hàng phải xếp cả một hàng dài đợi trước quầy thanh toán.

Phần lớn khách hàng vì thời gian chờ đợi quá lâu, nên không thể không chọn cách từ bỏ mua các sản phẩm tốt.

Nơi xuất hàng của siêu thị, đâu đâu cũng đều chứa đầy các loại xe mua hàng, giỏ đựng hàng để rất lộn xộn.

Mà những vị khách xếp hàng trả tiền cũng nhốn nháo, tỏ vẻ không hài lòng, họ cho rằng thời gian đợi thanh toán còn lâu hơn cả thời gian họ đến chọn mua hàng ở siêu thị trong thành phố.



Sau cùng, tác giả bài viết đề xuất, hiện nay là xã hội của hàng hóa, cũng là xã hội của sự cạnh tranh, quan niệm “thời gian là vàng là bạc” đã ăn sâu vào tư tưởng của mỗi người.

Không ai muốn lãng phí quá nhiều thời gian cho việc đứng xếp hàng chờ đợi, những nhà kinh doanh này không thể chỉ chú trọng việc quản lý của các cửa hàng chính, đồng thời cũng cần phải chú ý đến những yếu tố độc hại, ảnh hưởng đến công ty, hai tay đều phải cứng, như vậy mới có thể cung cấp chất lượng phục vụ tốt nhất cho khách hàng.



Đường Vũ Cường quay đầu nhìn một chút, da mặt không khỏi có chút nóng.

Siêu thị mà bài báo này nói đến chính là một chi nhánh của Jingkelong.

Khi đó là buổi chiều, vốn cũng không phải là lúc lưu lượng khách đông nhất trong ngày, nhưng không hiểu vì sao ngày hôm đó bỗng nhiên lượng khách đến lại tăng vọt, kết quả chính là do số nhân viên thu ngân trực ban quá ít, căn bản không đủ để đáp ứng nhu cầu.

Trước mỗi quầy thu ngân đều có một hàng dài khách xếp hàng đợi thanh toán.



Trong những người khách đó có một người là phóng viên.

Sau đó người phóng viên này còn cầm bài viết này tìm đến tận văn phòng chính của siêu thị Jingkelong để “xác minh tình hình”.

Cũng may văn phòng của siêu thị Jingkelong cũng khá hiểu cách đối nhân xử thế, ngầm đưa cho người phóng viên này 500 tệ, vậy nên bài báo mới không ghi rõ ra tên của siêu thị Jingkelong.



Tình huống tương tự, Phương Minh Viễn đã gặp không ít ở kiếp trước, nhiều lúc hắn vừa đến siêu thị, trước hết là nhìn số người đứng đợi thanh toán ở quầy thu ngân xem là bao nhiêu, nếu đông quá, chỉ cần không phải là quá cần thiết thì hắn sẽ liền quay người bước đi.

Cũng giống chuyện ở chi nhánh này của siêu thị Jingkelong, chỉ có điều do quầy thanh toán không thể tính tiền kịp, không những sẽ làm rất nhiều khách hàng thay đổi quyết định, không mua những sản phẩm đã chọn, tổn thất về lợi nhuận, còn có thể mang đến rất nhiều phiền toái cho các nhân viên trong siêu thị.

Quan trọng hơn nữa là như vậy sẽ làm khách hàng có ấn tượng không tốt, nếu không muốn nói là có thành kiến, rất nhiều người chỉ cần có thể là liền sẽ lựa chọn mua ở siêu thị khác.



Chuyện tương tự cũng đã từng xảy ra ở siêu thị Carrefour, chỉ có điều các chi nhánh của siêu thị Carrefour phần lớn thuộc loại hình lớn, thậm chí là những siêu thị lớn, số lượng nhân viên trực mỗi buổi đều khá đông, nhân viên thu ngân đương nhiên cũng không ít, cho dù là ở thời điểm có lượng khách đến mua ít, đa số các quầy thanh toán đều sẽ đóng cửa.

Thế nhưng một khi lượng khách hàng tăng lên, vẫn có thể có đủ nhân viên thu ngân để phân chia đi thanh toán cho khách.

Vì thế, rất ít khả năng sẽ xuất hiện loại kết quả có tính đả kích mạnh như trong bài báo được nhắc đến này.

Nhưng đối với các siêu thị loại vừa và nhỏ mà nói, bởi vì số lượng nhân viên thuê tương đối ít, nên không đủ nhân viên dự bị, một khi có sự việc đột xuất xảy ra, quầy thu ngân sẽ rất bận rộn, loạn thành một đoàn.



Phương Minh Viễn cũng đã từng tưởng tượng qua những tình huống như vậy, nếu hắn là giám đốc của những cửa hàng này thì sẽ nên làm gì để đối phó với những chuyện như thế này.



Đó chính là điều chuyển nhân viên đến quầy thanh toán nhiều hơn, đảm bảo đáp ứng đủ nhu cầu của khách hàng.

Còn như những phiền phức do không đáp ứng kịp, hoàn toàn có thể đợi sau khi thanh toán xong sẽ tiến hành bổ sung thêm nhân viên.

Thế nhưng ở đây lại xuất hiện một vấn đề, công việc đứng thanh toán không phải ai cũng có thể làm được, cũng không phải cứ đưa người đến là đủ, mà trước tiên cần trải qua lớp đào tạo để biết cách làm, như một nghệ thuật trong nghề, không giống như đưa hàng lên giá, những việc đó cần dùng lao động bằng chân tay nhiều hơn.



Cần đào tạo cho nhân viên thu ngân những hiểu biết và khả năng cần thiết, không thu tiền phí học của họ, điều kiện như vậy không ai lại không bằng lòng.

Nhưng Phương Minh Viễn lại có linh cảm từ trong tiểu thuyết, những kỹ năng mà nhân viên học được có ảnh hưởng đến tiền lương của họ, biết được càng nhiều kỹ năng thì càng có thể mang lại nhiều trợ cấp cho công ty, và được công ty ưu tiên đề bạt, cất nhắc.

Cứ như vậy, nhân viên công ty sẽ càng nhiệt tình hơn trong việc học các kỹ năng mới!

Mạng Y Tế

Nguồn: https://amp.mangyte.vn/truyendoc-trum-tai-nguyen-y-tuong-moi-82033.html