Vị Gió Praha - Bite. Why that dog chose him? - Vị Gió Praha

Vị Gió Praha

Tác giả : Chưa rõ
Chương 12 : Vị Gió Praha - Bite. Why that dog chose him?

Chap 12:

Bite.

Why that dog chose him?

( Cắn.

Cớ gì em cún ấy chọn hắn?

) Bé em này, vừa nãy anh chợt nhớ ra, mình quên đem theo tiền! -

- Vài chiếc lá vàng tà tà bay theo gió, nhẹ nhàng đáp thân trên mặt đường thưa bụi.

Người đi bộ vội vã lướt qua nhau, chẳng ai để ý tới ai.

Trong thế giới lớn rộng này, mỗi người một cuộc sống, không tự lo lấy thân ắt sẽ bị đè bẹp.

Bên vệ đường, chàng trai khoanh tay, tia nhìn hời hợt rớt xuống dáng người nhỏ con của cô bé phía đối diện.

Dời mắt đến đôi môi sắc hồng đang mim mím, anh khẽ cau mày.

- Muốn nói gì đây?

- À, cái này …

- Thiên Ly ngập ngừng chìa ra bịch túi bóng trong suốt, hiện rõ mồn một lon nước Shock và hộp băng cứu thương.

Cô hắng giọng

- Này là em mua hộ thôi! Giờ anh trả tiền lại nhé! Thay vì thông báo hết thảy bao nhiêu tiền, Thiên Ly giơ luôn ra phiếu thanh toán.

Rõ ràng và sòng phẳng.

Rút kinh nghiệm từ lần trước, chẳng dại gì đưa không cho Jay.

Lòng tốt của cô hẳn sẽ bị anh ta bóp méo thành những câu nói sặc mùi sĩ diện như “ Đến nước uống tôi cũng phải bám nít ranh chắc?

” , “ Có nằm ở nhà xác tôi cũng không mượn em bố thí băng cứu thương! ” … Thiên Ly đã định mặc xác kẻ tính khí bất thường ấy nhưng khi nhân viên siêu thị định bỏ lại đồ Jay mua thì cô chen luôn lên hàng đầu, rối rít nhận vơ.

Có lẽ, sự ngông của Jay lúc bất bình vì bé Digan đã dội thẳng vào Thiên Ly ấn tượng mạnh.

Cô bỗng nhiên thấy anh người lớn hơn , trải đời hơn và có cái tôi rất đỗi cá tính.

Hơn nữa, Thiên Ly ít nhiều cũng từng cư xử sai trước Jay, dù đã thử tống khứ anh ta khỏi ngăn kéo trí nhớ nhưng mọi sự chẳng khá khẩm hơn là bao.

Cảm giác mắc lỗi, có tội cứ như khúc xương cá chắn ngang cổ họng Thiên Ly, vướng víu và gây khó chịu từng ngày.

Dĩ nhiên không thể nuốt trôi.

Muốn yên thân, chỉ có nhổ bỏ.

Jay im lặng nhận lấy bịch túi từ đôi tay nhỏ nhắn, tia cười ma mãnh lan dần trên gương mặt điển trai.

- Bé em này, vừa nãy anh chợt nhớ ra, mình quên đem theo tiền!

- Hả?

! Thiên Ly ngẩn ngơ trong chốc lát rồi bất giác bật cười theo.

Đôi mắt trong veo thấp thoáng sự ngỡ ngàng.

Đâu ai ngờ, màn bênh vực bé Digan và chê trách nhân viên là chỉ để Jay mượn cớ rút êm khỏi siêu thị.

Lại bệnh kiêu! Dường như nếu chịu thừa nhận mình không có tiền bên người, với Jay đó là một sự sỉ nhục lớn.

*** Dấu răng sâu hoắm cắm rõ trên làn da rám nắng.

Thứ chất lỏng màu đỏ tứa ra từ miệng vết thương, vấy cả lên ống tay áo trắng tinh.

- Anh bị chó cắn à?

- Thiên Ly thốt lên kinh ngạc khi đã săm soi tay Jay chán chê.

Lông mày cau chặt đầy nghiêm trọng.

Ở đây rất hiếm khi có vụ bị chó cắn.

Bởi đa phần đề là những em chó xinh ngoan, siêng chạy nhảy lung tung và luôn đuôi vẫy tít mù.

Số ít chó dữ còn lại thường bị quản rất chặt, phải khoá mõm để tránh gây nguy hiểm.

Chẳng hiểu tên Jay này sao lại bị lũ nanh sắc thăm hỏi?

Chả nhẽ … đến động vật cũng thấy ác cảm.

Jay ừm ừ qua loa, ánh nhìn lảng tờ ghim lên tận nền trời trong xanh, vờ như đang bận bịu ngắm những cụm mây trắng muốt.

Mạng Y Tế

Nguồn: https://amp.mangyte.vn/truyendoc-vi-gio-praha-bite-why-that-dog-chose-him-230292.html