Vị Gió Praha - Rowdy classroom - Vị Gió Praha

Vị Gió Praha

Tác giả : Chưa rõ
Chương 4 : Vị Gió Praha - Rowdy classroom

Đúng 8 giờ.

Tiếng chuông cài sẵn réo khắp trường, cắt phựt mọi thanh âm huyên náo.

Cửa phòng các lớp học đều đóng kín, trả lại sự yên tĩnh tuyệt đối cho những dãy hành lang trống trơn.

Một vài học sinh vụt ra từ phía đầu cầu thang , vừa guồng chân chạy vừa bỏ vào miệng kẹo cai su, vội vã nhai để át đi mùi thuốc lá vừa hút trộm trong restroom.

Họ vuốt qua mái tóc bóng mượt, chỉnh sơ cổ áo rồi tếch thẳng vào lớp 9A.

Chủ nhiệm cái lớp nghịch ngợm nhất này là thầy Pavel, người lớn tuổi nhất và vui tính nhất trong đội ngũ giáo viên.

Rất dễ nhận ra thầy trong những bộ trang phục độc một màu nâu và chiếc cặp màu cỏ úa cũ kĩ luôn kè kè bên người.

Thầy rất hay cười và thường xoa đầu học sinh như người cha lớn cưng nựng những đứa con của mình.

Thong thả buông người xuống ghế giáo viên, thầy Pavel nhìn lướt qua các gương mặt sáng sủa khắp một lượt rồi giở sổ lớp, tự ghi những em vắng mặt ngày hôm nay.

Đương nhiên chẳng cầnđến lớp trưởng phải báo cáo.

9A do một tay thầy Pavel suốt khóa học qua, kể từ lúc họ còn là những học trò nhỏ chân ướt chân ráo chuyển lên 6A, bơi giữa vô sốthứ mới lạ.

Thầy tận mắt chứng kiến từng đứa bước vào tuổi dậy thì, lớn phổng lên và thể hiện cái tôi một nhiều thêm.

Tính cách đặc trưng của mỗi thành viên 9A ra sao, thầy Pavel đều nắm rõ hệt như những con số toán học hay các phương thức lý hóa.

Đặt sách giáo khoa lên bàn, thầy Pavel vừa lật giở vừa ngân ngân trong miệng những âm điệu hao hao ' tưn tưn tưn, từn từn từn '.

Thầy yêu âm nhạc, thậm chí có lúc hứng lên còn rung chân, nhịp tay và hát vu vơ trong khi chờ học sinh làm bài.

- Thứ 6 tuần này kiểm tra toán! Biết hết cả rồi chứ?

- Tận thế! Tận thế là đây!

- Tuần này?

Á Chúa ơi, thánh Maria ơi! Không phải tuần sau sao?

- Thứ 6 tuần sau đi thầy?

Làm ơn đi mà thầy! Chỉ một mẩu thông báo nho nhỏ từ thầy Pavel đã châm ngòi cho loạt phản ứng dữ dội của lớp 9A.

Kẻ úp mặt vào bàn rầu rĩ, kẻ ngửa cổ lên trời thở than, kẻ chắptay trước ngực như đang chờ phép lạ, kẻ mếu mặt nằn nì ỉ ôi .

Còn mấy tiếng vâng dạ thưa thớt thì bị lấn át triệt để, chìm nghỉm như lúc tàu Titanic đâm sầm vào tảng băng.

Hẳn thế rồi! Ngoài Thiên Ly và vài ba thành viên chăm ngoan ra, 9A toàn học sinh lười nhác quá mức, luôn hùa nhau rên rỉ và làm loạn xị mỗi khicó bài tập về nhà hoặc bị bắt phảichuẩn bị buổi diễn thuyết.

Nghe tới hai chữ ' kiểm tra ' thì giật thót, tưởng như thiên thạch sắp rơi trúng đầu.

Và toán là cái môn gây hãi hùng nhất! Tin nổi không?

Một số kẻ lơ mơ còn phảivắt óc mãi mới trả lời nổi phép tính 5 5 mà đáp án .

có khi trật lất.

Thế nên Thiên Ly với chút chút kiến thức toán học lượm sang từ Việt Nam đã khiến thần dân 9A phải tôn sùng.

Mọi người vô cùng mến cô trò ngoại quốc cũng bởi thế.

Năm lớp 7 mới nhập học, thầy Pavel thử sức Thiên Ly với đề toán khá dài nhưng cô nàng xoẹt cái đã nộp thầy nguyên bài làm chính xác tuyệt đối, cách giải cũng khá khác với bên đây.

Thầy cứ tấm tắc khen cô mãi, còn đemchuyện khoe khắp nơi.

Đợt ấy, toàn trường không ai là không biết đến cô bé Việt mới tới.

Thật ra việc này chẳng đáng ngạc nhiên, học sinh châu Á đa phần đều giỏi toán hơn châu Âu.

Huốnghồ Thiên Ly ngày trước thuộc trường chuyên, chương trình học nằng nề so với bài vở nhẹ nhàng bên đây thì chẳng khác nào tấn sắt và nhúm lông vũ.

- Nếu tuần sau thì đề sẽ khó hơn!– Thầy Pavel tặc lưỡi, mau gọn dẹp tan đám ồn ào.

Vô số cái thở dài đồng loạt phả vào lớp học thoáng đãng.

Mấy cô mấy cậu bí xị lôi ra giấy nhớ, uể oải ghi ghi chép chép vào đó ngàygiờ cụ thể tiết kiểm tra đè xuống người.

Nhân lúc thầy chủ nhiệm đang gợi ý những phần bài cần ôntập, có những chiếc nháy máy mờám búng về phíaThiên Ly, có mẩugiấy rơi ngay trước mũi chân cô sau cú lượn vòng cung, có đầu bút nhọn chọc chọc vào lưng, có tiếng thầm thì ngọt xớt rót bên tai cô.

- Nhớ bày tớ á nhá! Tớ yêu nhiềuluôn! Cô bé tóc đen ừm ừm, gật gật.

Ngoài mặt thì treo tia cười giống hoa hậu thân thiện nhưng trong lòng lại chật đầy uất ức.

Tiết sau là giáo dục công dân, chính đám nhắng nhít này sẽ lại vô tư biến cô thành tâm điểm của sự đùa giỡn Ngồi ngay trên mép bàn giáo viêncho tiện nhìn bao quát cả lớp, thầy Filip một tay đút vào túi quần, tay còn lại cầm sổ điểm đầy quyền lực.

- Như tiết trước đã dặn, thầy sẽ kiểm tra miệng vài em! Lần này ngoại trừ Thiên Ly, lớp chia ra thành hai phe đối lập.

Một bên là đám con gái trưng ra vẻ mặt cực kỳ tự tin vào mong ngóng được thầy kêu lên.

Bởi lẽ họ đều có ý tán tỉnh vị thầy giáo trẻ nên luôn cố tình lọt vào sự chú ý của thầy và gây ấn tượng thật tốt.

Về phe đối lập là lũ con trai đang chìa ra bộ mặt lo lắng, lấm lét nhìn nhau hoặc cắm mắt vào trang vở nuốt vội nuốt vàng mấy chữ.

Họ căng thẳng chẳng khác tù nhân nhốt trong ngục là mấy, sợ hãi chờ ngày bị xướng tên đem ra pháp trường.

- Lucie Kovandová ! Cô bạn lớp trưởng rời khỏi chỗ ngồi trong những ánh mắt tiếc hùihụi và cả loạt tiếng thở phào nhẹ nhõm Thừa lúc Lucie trả bài, những thành phần quỷ sứ dưới lớp bắt đầu nháy nhau cùng giỡn hội đồng cô bạn tóc đen.

Không như ngày thường luôn sầmmặt ra vẻ bực bội, lần này Thiên Ly bỏ hết ngoài tai.

Khối óc cô đang bị thách thức bởi dấu hỏi to đùng, hơi đâu mà màng tới lời khùng điên của mấy kẻ nông nổi.

“ Hôm qua quên hỏi tên.

Thế muốn anh gọi Thiên Ly hay Lilly?

” Mân mê chiếc di động dưới gầm bàn đầy bối rối, Thiên Ly thầm trách Anna và Thomas lanh chanh.

Sao có thể tùy tiện đem số bạn thân dâng cho kẻ xa lạ, lại còn báo cáo chi tiết tên Việt lẫn tên Séc của cô.

Ấy là còn chưa biết hết hai tên bạn kia bép xép những gì, có khi đến cả cỡ áo số giày của cô đã bị tiết lộ rồi cũng nên.

Thiên Ly bấm nút xóa tin nhắn, bực bực thế nào tắt luôn nguồn điện thoại.

Cô có tật đã ghét ai thìghét tới kiệt cùng, mỗi cử chỉ củangười ấy dù nhỏ nhặt hay bình thường nhất cũng sẽ đều bị liệt vào dạng gây chướng tai gai mắt.

Chưa kể tới sự dị ứng của cô đã tăng vọt khi Jay bình thản bật lại cô bằng câu nói trắng trợn kia.

May mà God tấp việc cho anh ta phải rời đi gấp ngay sau đó, giải thoát đứa con chiên bé bỏng Thiên Ly khỏi bộ dạng mặt ngẩn tò te, miệng lưỡi đơ cứng.

- Chậc chậc, cậu ghen với Lucie chưa kìa?

- Thomas từ bàn dưới rướn người lên gây sự.

- Im! Thiên Ly cầm sách đập thẳng vào bản mặt đáng ghét của cậu bạn khiến cậu ta bật ngửa, khổ sở rống lên.

- Lilly!!! Thầy Filip ném ngay vào Thomas cái nhìn cảnh cáo, kèm thêm mệnh lệnh cứng nhắc:

- Em lên bảng! Ngay cho tôi! Thomas vò đầu như kẻ lên cơn, miễn cưỡng cầm vở lững thững bước lên bảng.

Khi thầy bận cho nốt điểm lớp trưởng thì cậu ta khẽ buột miệng văng một chữ tụctĩu:

- Bit.

ch! Chiếc bút trong tay thầy Filip ngay lập tức dừng lại, thầy chậm rãi ngẩng đầu, chìn chòng chọc tên học trò gan to và thấp giọng chất vấn:

- Bit.

Dùng từ đó nói giáo viên à?

Cả lớp còn chuyện trò râm ran bỗng im phăng phắc, hết lấm lét liếc thầy đang sầm mặt lại ngó sang Thomas đang tái người, ho khan vài tiếng:

- Không ạ, không phải bit.

ch! Em vừa nói là teacher! Nhìn nét mặt đang dần thay đổi của thầy, tim gan Thomas nhảy cẫng thầm khen mình nhanh trí.

Bit.

ch và teacher phát âm rất giống nhau.

Đã phục trí thông minh của cậu chưa?

Mạng Y Tế

Nguồn: https://amp.mangyte.vn/truyendoc-vi-gio-praha-rowdy-classroom-230284.html