Vị Gió Praha - Stop racism. Stop hate. - Vị Gió Praha

Vị Gió Praha

Tác giả : Chưa rõ
Chương 11 : Vị Gió Praha - Stop racism. Stop hate.

< Ngừng kỳ thị.

Dừng ghét bỏ > Chú mày được! Điệu bộ này sau làm tổng thống là chuẩn luôn! -

-

- Các anh các chị làm cái gì thế?

Trò đùa này vui lắm hả?

Lấy người khác ra trêu chọc, thật đáng xấu hổ! May tôi chưa ngã ra đây đấy, nếu không sẽ nguy hiểm cỡ nào?

Một tên nhóc tầm 12, 13 tuổi tỏ ra thật tức giận, tay khua từng đường dứt khoát như đang thuyết trình.

Nhóc có khuôn mặt nhỏ thó sau lớp kính cận dày cộm, tàn nhang li ti đậu khắp má.

Những học sinh lớp 9A quanh đó ngầm nháy nhau cười thầm.

Chả là họ đang ở trước phòng học âm nhạc chờ giáo viên bộ môn, mấy tên quỷ sứ có tính nghịch ngợm ăn sâu vào máu nên không chịu nổi buồn tẻ, đứng ngáng chân những bé lớp dưới ngang qua.

Hầu hết bọn trẻ đều chỉ á lên một tiếng rồi nhanh chóng chuồn đi, còn riêng tên nhóc kính cận răng hô thì đứng lại nhìn chằm chằm cả lớp 9A, nhất là Thomas, kẻ đã trực tiếp chìa chân gây sự.

- Chú mày được! Điệu bộ này sau làm tổng thống là chuẩn luôn!

- Thomas vỗ vai tên nhóc như bậc đàn anh đang phun ra lời tán dương thật lòng, nét mặt lại hiện rõ vẻ đắc ý nhơn nhơn.

- Còn bỡn cợt được nữa à?

Chủ nhiệm lớp anh là thầy Pavel phải không?

Được rồi, tôi sẽ nói chuyện với thầy ấy!

- Ôi ôi, sợ quá, sợ quá đi! Thomas vờ sợ sệt núp sau vai Thiên Ly nhưng ngay lập tức đã bị cô nàng giáng ngay vào chân một phát đau điếng.

Cậu chàng buông ngay cô bạn ra, cắn chặt răng ngăn tiếng kêu la nhằm tránh gây mất mặt dù đối với những người có mặt tại đây, cậu vốn đã bị cho là đứt dây thần kinh xấu hổ từ lâu.

Rốt cuộc, lớp trưởng Lucie phải ra mặt đàm phán, tên nhóc lớp dưới mới chịu bỏ qua nhưng vẫn chưa thôi hậm hức, trước khi đi còn lườm Thomas cái sắc lẻm.

Là nhóc ta may mắn, còn nếu cứ vênh mặt giảng giải như ông cụ non thì Thomas và một số phần tử nổi loạn khác của 9A sẽ vác thẳng nhóc vào nhà vệ sinh, không bị nhốt cũng bị tạt nước ướt người.

Con trai 9A trông to xác và quậy phá thế thôi, nhưng thực ra là .

toàn bắt nạt con nít.

*** Cô dạy nhạc vừa ngồi vào chiếc ghế kê sát đàn piano, phía dưới lớp bỗng vang lên tràng cười thô bạo.

Ngay cả Thiên Ly vốn rất giữ ý giữ tứ cũng gục đầu xuống bàn, cười đến rung vai.

Hình ảnh cô giáo trên bục giảng kia đang gợi lại cảnh tượng ồn ào lúc nãy.

Khi cô rời lớp dăm vài phút, một số chàng trai của 9A bỗng lên cơn dở hơi hội đồng.

Kẻ nhảy hẳn lên ghế vò đầu xốc tóc như khỉ đột trong rừng già.

Kẻ nằm ườn trên mặt bàn, phanh cổ áo và oằn thân tạo dáng gợi tình hệt những người mẫu bikini giữa bãi tắm.

Kẻ chạy quanh lớp, gào rú ầm ĩ, hú hét hoang dại … Rặt một lũ biến thái! Level khùng điên cao nhất thuộc về nhóm bu quanh chiếc piano đắt tiền.

Một lũ to đầu thay phiên nhau kê mông lên phím đàn, vừa nhún nhảy tưng tưng vừa cười hô hố.

Bựa hết cỡ!

- Lilly ới, chỉ tớ câu “ ngực to ” tiếng Việt nói thế nào đi! Tớ khen cô phát!

- À “ mông to ” nữa.

Nói sao Lilly ?

Giờ ra chơi, bỗng đâu mấy tên con trai xúm lại gần Thiên Ly, thầm thì to nhỏ những câu nham nhở.

Tiết sau có bà cô khó tính, muốn trêu đùa chút.

Thiên Ly vừa gập mạnh cuốn sách trinh thám đang đọc dở, cả đám liền cười lảng vài tiếng hê hê rồi tản đi.

Gì chứ học chung đã vài năm, ai không biết cô bạn có tật dùng sách làm vũ khí, cứ nhè mặt người khác nện cả tập giấy dày cộm.

Thomas là đứa hứng đòn nhiều nhất, thậm chí có lần còn bị Thiên Ly táng bẹp mũi khi dám huyên thuyên mấy thứ đen tối.

Mấy vấn đề nhạy cảm và chuyện yêu đương nhắng nhít luôn nằm đầu trong danh sách cấm của Thiên Ly.

Cô rất dễ cáu tiết nếu để những thứ này lọt vào tai.

Thề đấy! *** Tan học, Thiên Ly tạt qua siêu thị mua hoa tươi và hộp sôcôla sữa thăm Anna.

Cô bạn sốt nặng đã mấy ngày qua, cho tới sáng nay thì buộc phải nhập viện.

Xách làn tới quầy tính tiền, tim Thiên Ly giãy lên một nhịp khi thấy dáng cao ráo của chàng trai đứng ngay trước cô.

Món đồ anh ta mua chỉ đơn giản là lon nước Shock, loại nước tăng lực chỉ dành cho người đã trên 18 tuổi và một hộp băng cứu thương cá nhân.

Đứng đầu dãy là một cô bé người Digan đen nhẻm, tóc quăn tít.

Ăn mặc khá lôi thôi, nhếch nhác.

Đến lượt bé ta tính tiền, chiếc máy chống trộm gần đó bỗng kêu to vài tiếng bíp bíp, báo hiệu có đồ lẫn trong người khách hàng.

Loạt ánh mắt hiếu kỳ cùng lúc đổ dồn như thiêu đốt cô bé Digan.

Mặt mũi bé ta đỏ gay, vừa lo ngại vừa hoảng hốt.

Nhân viên bảo vệ ngay tức khắc có mặt.

Đưa máy soát khắp người cô bé một lượt, tiếng báo động tít tít lại văng ra khi máy dò tới chân cô bé.

Nhân viên nhanh chóng yêu cầu bé cởi giày.

Thái độ gay gắt lẫn đanh cứng của họ khiến Thiên Ly nhức mắt.

Nhoáng qua đã thấy mùi phân biệt.

Người Séc không ưa người Digan, nếu không muốn nói thẳng là ghét.

Digan sinh sống tại đây hầu hết đều vô công rồi nghề, ngồi không vẫn được hưởng tiền trợ cấp nhà nước ngon lành.

Con cái thì mỗi nhà luôn trên hai đứa, cứ đẻ con ra lại được cấp tiền mua sắm đủ thứ.

Họ lại bẩn thỉu và có vô số tật xấu gây chướng tai gai mắt.

100 người Séc làm việc quần quật thì chỉ có 1 người ăn cắp và ngược lại, 1 người Digan mới động tý việc thì 100 người khác chuyên đi ăn cắp, lừa gạt.

Người Séc thường kêu chung luôn là “ Cigan ”, tức bọn xảo trá.

Còn người Việt gọi họ là Mọi.

Nhưng không phải cứ người Digan thì đều xấu xí như thế.

Đâu cũng vậy, có người này người kia.

Kỳ thị hay quy chụp đều là thứ Thiên Ly cực căm ghét.

Cô bé Digan chẳng lấy gì sất! Không khí lại trở nên bình thường, giống như chưa từng xảy ra bất kỳ chuyện gì.

- Oh, buồn cười nhỉ! Nhân viên ở đây không thể nói xin lỗi sao?

Tệ thật!

- Chàng trai có gương mặt nửa Âu nửa Á là người duy nhất lên tiếng.

Giọng nói điềm tĩnh như không nhưng sự chế giễu lẫn tức giận lại len qua từng chữ

- Máy chống trộm còn nhầm lẫn thì máy tính tiền .

biết đâu đấy! Jay nhấn nhả đầy ẩn ý.

Hai tay kiêu ngạo đút túi, mặc kệ mấy món đồ đang nằm trơ trên quầy, chờ anh hốt về.

Lúc bước qua đám nhân viên, môi anh nhếch hờ đầy khiêu khích.

Biết tới dáng người bé nhỏ đang đứng tận cuối hàng nhưng Jay chỉ lướt qua.

Ánh mắt lạnh ngắt tựa dòng điện vuốt dọc sống lưng Thiên Ly, làm run từng tế bào.

Cô vô thức ngoảnh mặt né tránh.

Len qua tim là tia bối rối và cả chút hẫng hụt.

Hẫng ư?

Thiên Ly cứ thắc mắc mãi.

Mạng Y Tế

Nguồn: https://amp.mangyte.vn/truyendoc-vi-gio-praha-stop-racism-stop-hate-230291.html