Vị Gió Praha - The late night phone call. - Vị Gió Praha

Vị Gió Praha

Tác giả : Chưa rõ
Chương 14 : Vị Gió Praha - The late night phone call.

< Cuộc gọi đêm khuya.

> Anh nói này, hình như anh bị sốt rồi.

Chỗ em băng ấy, máu ra nhiều cực! Em đến đi được không?

-

- Những ngày hè bên đây rất kỳ diệu.

Gần 8 giờ tối, tắt nắng nhưng trời vẫn trong trẻo như mới sớm mai.

Một ngày dài.

Rời bàn học, Thiên Ly nhảy phóc lên giường, thoải mái nằm duỗi chân duỗi tay sau mấy tiếng đồng hồ cắm cúi học bài.

Vừa tách mình khỏi sách vở, cô đã nghĩ ngay tới Pink và dáng vẻ ưu tư của anh dạo gần đây.

Rõ ràng tâm trạng anh đang rất tồi tệ nhưng lại chẳng chịu hé môi.

Tâm tư anh là khối cảm xúc rối rắm, khó nắm bắt, khó thấu hiểu.

Người khác nhìn vào sẽ chỉ thấy mịt mờ.

Pink sống nội tâm và cực lười chia sẻ.

Tất thảy anh đều giữ rịt trong lòng rồi âm thầm tự gặm nhấm.

Anh thích chôn sâu dòng suy nghĩ hơn là tỉ tê chúng với người khác.

Có lẽ anh đang cho rằng chẳng ai có thể đồng cảm, hoặc tệ hơn là anh cóc cần.

Chỉ còn mấy hôm nữa, Pink sẽ chính thức lên Ostrava làm việc.

Dù anh đã hứa sẽ sắp xếp về thăm Thiên Ly thường xuyên nhưng cô vẫn chưa thôi rầu rĩ.

Một ngày sắp tàn, lòng cô lại thêm héo hon như cây con vật vờ dưới nắng gắt.

Cô lo nghĩ đủ thứ, và nhất là sợ người khác bắt nạt Pink của cô.

Xã hội này vô lí lắm! Chỉ cần một chút khác biệt, bạn sẽ bị cả cộng đồng cười cợt.

Nào có thể như thế! Họ lấy đâu ra quyền phán xét người khác khi họ không sống đời người ta?

*** Di động kê dưới gối chợt rung liên hồi, vực ngay Thiên Ly dậy khỏi giấc ngủ mơ màng.

Mi mắt nặng trĩu, không chịu mở hẳn ra mà chỉ he hé, đủ để cô thấy lờ mờ cái tên đáng ghét đang nhấp nhấy trên màn hình.

Cô ấn nút nghe, giọng ngái ngủ pha trộn chút cáu bẳn:

- Chuyện gì vậy?

- Đang ngủ hả?

- Bị đánh thức rồi! Đầu dây bên kia chợt truyền tới một tiếng cười rất khẽ, theo sau là chất giọng nam ấm và khàn:

- Anh nói này, hình như anh bị sốt rồi.

Chỗ em băng ấy, máu ra nhiều cực! Em đến đi được không?

Thiên Ly tỉnh hẳn ngủ, sửng sốt tung chăn bật dậy:

- Anh gọi bệnh viện ngay đi!

- Không cần.

Em tới được rồi!

- Em biết gì mà tới.

Lỡ anh có chuyện thì sao?

Đột ngột vang liền mấy tiếng tút ngay sau đó.

Thiên Ly ngẩn người nhìn chằm chặp chiếc di động trong tay, ai kia đã vừa tắt rụp máy.

*** Tiết kiểm tra toán trôi đi trong sự dở khóc dở cười.

Thiên Ly bị thầy phạt lên bảng giải một phép tính dài dằng dặc còn những kẻ nhìn bài phải xơi ngay con 5.

Đám đầu đất! Mới chỉ 10 phút ngắn ngủi, Thiên Ly đã diệt gọn đề kiểm tra nhưng giả bộ cắn bút nghĩ ngợi, hí hoáy ghi chép như vẫn đang bận rộn.

Tất tần tật bài giải của từng câu, chi tiết thế nào, rõ ràng ra sao, cô bê hết vào tờ giấy riêng cho chúng bạn tiện nhòm ngó.

Cẩn thận hơn, cô còn gạch be bét vài dòng để đánhthầy đó chỉ là giấy nháp.

Nhưng … lũ bạn hâm hấp lại chép y xì phần ngụy trang đó vào, cũng gạch nhoe nhoét như đúng rồi.

Điên hơn là có kẻ còn nhìn nhầm, đáp án này xọ đề bài kia … Lúc chấm bài, thầy Pavel chau mày vài cái rồi ôm trán cười sặc sụa.

Đã thế đám ngốc kia còn hùa theo, ngoác miệng cười rõ tươi …

- Cậu không học thể dục à Lilly?

Trong phòng thay đồ, một vài người lên tiếng hỏi Thiên Ly khi thấy cô nàng ngồi im một góc với bộ dạng đăm chiêu, tay không ngừng xoay xoay vật thể màu đen bóng.

Thi thoảng liếc mắt như đang đợi tin nhắn.

- Nay tớ mệt! Thiên Ly liếc nhanh qua những cô bạn tóc vàng đang cởi bỏ quần áo, chuẩn bị thay sang đồ thể dục.

Họ trừng mắt quát lên khi có tiếng đập cửa ầm ầm của lũ con trai phía bên ngoài.

Bọn giặc ấy hẳn đã thay đồ xong xuôi và đang hớn hở làm mấy trò khỉ.

- Này thì chui ra đi này! Lớp trưởng Lucie nghiến răng, nhấc chân đạp mạnh lên những ngón tay đang bò trườn qua khe cửa.

Tức thì, tiếng rống thảm thiết của tên con trai lọt thẳng vào tai tất cả những người đang ở đây.

Trong đó, có thầy Filip.

- Thay vì chọc phá bạn nữ, mấy đứa đi lấy bóng về nhanh.

Bóng rổ!

- Mình sẽ chơi bóng rổ à thầy!

- Gần như thế!

- Thế là thế nào hả thầy?

- Đi ngay! Tôi đá mông các cậu hết bây giờ! Phòng thay đồ nữ dậy lên những tiếng cười nhỏ khi cuộcđối thoại của thầy trò nhà kia vừa dứt.

Riêng Thiên Ly mặt nhăn nhăn, môi bĩu bĩu.

Mối thù 5 điểm công dân hôm bữa, còn sâu và sắc lắm.

Mới nghe qua giọng thầy Filip thôi, cô đã thấy ghét kinh khủng.

Nét mặt tự động tối lại.

- Lilly, thay xong đồ chưa?

Ra đây thầy gặp lát!

- Dạ em chưa! Thiên Ly thản nhiên ngồi vắt chân trong những ánh nhìn kỳ lạ xung quanh.

Thù dai, có gì sai?

Mạng Y Tế

Nguồn: https://amp.mangyte.vn/truyendoc-vi-gio-praha-the-late-night-phone-call-230294.html