Yêu Lại Từ Đầu Em Nhé - Tỏ Tình - Yêu Lại Từ Đầu Em Nhé

Yêu Lại Từ Đầu Em Nhé

Tác giả : Chưa rõ
Chương 25 : Yêu Lại Từ Đầu Em Nhé - Tỏ Tình

Tiếng chuông reng báo hiệu hết giờ học, hôm nay Quốc Huy chở nó về.

Cậu nhóc lại chở nó đi ăn và ra bờ sông có những tảng đá.

Hai người đùa giỡn, nói chuyện đến khi trời gần tối mà nó cũng không biết, bỗng nó nhớ ra điều gì đó :

- Về thôi Huy

- Sao vậy ?

Mới có 7h mà

- Nhanh đi, Ny có hẹn với bạn

- Với Trâm hả ?

Ở đâu ?

Để Huy chở tới.

- Không…không, Huy chở Ny về nhà được rồi.

Quốc Huy chở nó về nhà, nó vội chạy vào nhà tắm rồi thay đồ, ôi đã 7h10 rồi, làm sao đây, trễ mất, trễ mất.

Xong xuôi đâu đó nó gọi Taxi đến và đi tới quán bar MTM.

Bước vào quán bar, nó không thấy anh đâu cả, vừa móc điện thoại ra định gọi điện cho anh thì máy nó rung lên “ em nhìn qua bên trái đi ”.

Nó ngước mặt nhìn qua phía bên trái thì thấy có 1 tấm rèm mỏng, vừa lúc đó tấm rèm được kéo lên, một chàng trai tóc vàng với bộ đồ vest màu trắng nhìn như bạch mã hoàng tử vậy, anh ngồi bên cây đàn piano và hát, bài hát mà nó từng được nghe khi đi với Trâm, chẳng lẽ trên đời này lại có người giống nhau cả về giọng nói và giọng hát vậy sao.

Anh vừa đàn vừa hát, giọng anh ấm áp, ngọt ngào làm nó cứ đứng ì ra một chỗ mà không nhúc nhích gì cả.

Khi bài hát kết thúc, anh bước ra phía nó, nở một nụ cười tươi, anh cầm tay nó lên và nhẹ nhàng hôn vào tay nó.

Ngước mặt lên nhìn nó anh lại mỉm cười “ NaDy ah, anh yêu em, đã yêu em từ khi anh còn ở bên Anh kìa, dù chỉ biết cái tên em thôi nhưng anh chắc chắn em chính là người con gái đó, người con gái mà anh thường mơ thấy, người con gái mà bấy lâu anh tìm kiếm ” .

Cô tròn mắt trước những lờn nói của Phước Thiên, anh nhẹ nhàng cuối xuống hôn cô, ngọt ngào quá, như là kẹo mút vậy, cô cũng choàng tay ôm lấy anh nhưng sau đó liền đẩy anh ra khỏi mình, cô cúi đầu lặng lẽ nói :

- Mà thầy đã có người yêu rồi, hôm bữa chính mắt em đã thấy cô gái đó ôm thầy rất chặt, em…

Cô chưa kịp nói gì thêm thì Phước Thiên đã đưa tay lên để ngay môi cô như không cho cô nói nữa.

Anh nâng cằm cô lên, nhìn thẳng vào mắt cô trả lời.

- Anh không phủ nhận với em rằng người con gái ấy có liên quan tới anh, nhưng em nghe cho rõ đây NaDy, đối với anh từ khi anh thức dậy sau vụ tai nạn, trong đầu anh chỉ văng vẳng cái tên NaDy của em, anh không biết là giữa anh và cái tên đó có mối liên hệ gì mà nó cứ thôi thúc anh phải tìm cho ra người có cái tên đó, rồi khi gặp em, tuy ấn tượng ban đầu không đẹp về nhau nhưng ở em luôn có một cái gì đó làm anh phải chú ý, hãy tin anh, đây là lời nói chân thành nhất của Phước Thiên dành cho NaDy và chỉ một mình NaDy mà thôi, còn cô gái kia thì từ từ anh sẽ cho em biết, chỉ cần em luôn tin anh không bao giờ lừa dối em là được.

Nói rồi anh hôn nhẹ lên trán rồi môi cô sau đó ôm thật chặt cô vào lòng, mặt cô đỏ lên vì ngại, tuy gặp anh chỉ mới 3, 4 tháng nhưng cô tin anh, tin những lời anh vừa nói với cô là thật lòng, không biết vì sao lại tin như vậy, chỉ biết rằng người con trai đó đã tạo cho cô một cảm giác rất ấm áp, thân quen và tin tưởng.

Có lẽ niềm hạnh phúc đã bao trùm lấy cô nên cô không để ý rằng hôm nay quán bar rất vắng, hầu như là không có một người nào hết.

Lúc này, tại căn biệt thự màu tím môn, Thy Loan đang đi qua đi lại, cô không biết là Phước Thiên đi đâu, anh cũng không thèm nói cho cô biết, thật quá đáng mà.

Bỗng điện thoại cô reo lên, cô bắt máy, một giọng nữ trong điện thoại vang lên :

- Cô có phải là Thy Loan, vợ chưa cưới của thầy Phước Thiên không ?

- Đúng rồi, ai vậy ?

- Tôi sẽ là một người bạn của cô đấy, tôi là Thúy An, chúng ta có thể gặp nhau không ?

Tôi sẽ cho cô biết về NaDy, người mà thầy Phước Thiên đang theo đuổi.

- Sao ?

Cô…tôi…được rồi, ở đâu, tôi sẽ đến.

Quán Café Lặng.

Thy Loan bước vào quán làm biết bao người con trai phải ngước nhìn, cô đẹp, thật sự là quá đẹp đi, lại còn là người mẫu chính của tập đoàn Denis nổi tiếng khắp Châu Á lẫn Châu Âu.

Chọn một chiếc bàn ở góc khuất tránh sự để ý của mọi người, cô móc điện thoại ra gọi cho số máy lạ.

- Tôi đã đến rồi đây.

- OK.

Vừa lúc đó, phía cửa quán lại được chào đón một cô gái nữa, tuy nhan sắc không được mặn mà như Thy Loan nhưng ở cô gái này toát lên một vẻ đẹp sắc sảo và thu hút.

Cô lại ngay chiếc bàn của Thy Loan ngồi xuống, mỉm cười và nói :

- Tôi là Thúy An, hiện đang là sinh viên năm 3 của ĐH Blue Moon, trường mà thầy giáo Phước Thiên đang dạy đó.

- Chào cô, tôi là Thy Loan.

- Tôi thấy cô và thầy có vẻ không tình cảm như cái mác vợ chồng sắp cưới nhỉ.

- Sao cô biết, ah mà không ảnh cũng rất yêu tôi, không như cô nói đâu.

Thúy An bật cười nhìn Thy Loan rồi lên tiếng :

- Cô biết cái tên NaDy chứ.

- B.

Thy Loan nói từng chữ một

Sauk hi Thy Loan ra khỏi quán thì Thúy An móc điện thoại ra, vừa nhếch miệng cười, vừa nói chuyện với ai đó trong điện thoại

- Chị đã làm theo những gì em nói rồi đây, cô ta có vẽ rất tức giận, chắc là sắp có phim hay coi rồi, ukm, ukm chị biết rồi em yên tâm, thôi bye em.

Loan trở về nhà với một mớ bong bong trong đầu, thì ra anh đã tìm được người con gái có cái tên NaDy, vậy bây giờ anh đang ở đâu, chẳng lẽ đang ở bên người con gái đó sao, không được, không được.

Nghĩ rồi cô móc điện thoại ra gọi cho anh, nghe nhạc chờ mãi mà anh không bắt máy, bực mình quá Loan quăng nguyên cái điện thoại xuống lầu, lúc này cô nghe ai “ á ” lên một tiếng, thì ra cái điện thoại rơi trúng đầu một chị giúp việc, cô nhẹ nhàng đi xuống thì thấy 2, 3 người giúp việc đang bu quanh xem vết thương của người vừa bị cái Iphone của cô quăng trúng.

Cô vừa định bước xuống thì nghe mấy người giúp việc nói chuyện với nhau.

- Cô gái này xinh thì có xinh đấy, mà chanh chua, đanh đá quá, không dịu dàng bằng cái cô bạn gái trước của thiếu gia.

Giúp việc 1

- Ukm, cái cô đó vừa đẹp người, lại đẹp nết nữa.

GV2

- Cả cái tên cũng đẹp nữa chứ, cứ mỗi lần nghe thiếu gia kêu tên cô ấy là tui thấy giọng thiếu gia dịu dàng lạ thường, ánh mắt thì rất ấm áp mỗi khi nhìn cô ấy.

GV3

- Blablabla

Thy Loan tức điên lên với những gì vừa nghe thấy, cô bước nhanh xuống nhà, chỉ tay vào đám giúp việc, mặt đỏ lên gằn từng tiếng một :

- Con nhỏ đó tên gì ?

- ……………Cả đám im lặng không ai dám hó hé.

- Tôi hỏi nó tên gì ?

Loan nạt lớn

- ……………Vẫn là im lặng, Loan tức quá cầm lấy ly nước trái cây ở bàn tạt thẳng vào người của đám giúp việc hét lớn.

- Tụi mày mà không nói thì ngày mai dọn đồ về quê hết đi.

Nói rồi cô chỉ tay vào chị giúp việc đang bị thương, ý như muốn chị đó nói.

- Dạ…dạ…thưa…cô…cô gái đó tên là NaDy

Lại là NaDy, con khốn đó đã từng ở đây với anh Thiên sao, tao sẽ không để mày yên đâu, hãy đợi đấy.

Mày sẽ phải trả giá vì đã dám ở đây cùng anh Thiên.

Cô móc điện thoại ra gọi cho ai đó, chỉ nghe tiếng thì thào nói chuyện rất nhỏ, rất nhỏ.

Mạng Y Tế

Nguồn: https://amp.mangyte.vn/truyendoc-yeu-lai-tu-dau-em-nhe-to-tinh-237625.html