Chân Tiên - Thiên Đạo Thiên Đạo. - Chân Tiên

Chân Tiên

Tác giả : Chưa rõ
Chương 232 : Chân Tiên - Thiên Đạo Thiên Đạo.

  Mà phong lôi ưng tộc bất quá là một trong những tộc đàn nhất đẳng trong yêu vực, tộc đàn tương đương với phong lôi ưng tộc tuy không nhiều những cũng không ít.

Mỗi một tộc đều chiếm phạm vi tương đương phong lôi ưng tộc, nhỏ nhất cũng khoảng bốn mươi vạn dặm.

Đối với toàn bộ yêu vực mà nói, mấy tên yêu tu Trúc Thai kỳ hay Dẫn Hồn kỳ không biết bao nhiêu mà tính, nếu yêu tu không đạt tới Kim Đan kỳ trở lên, rất ít khi rời khỏi phạm vi tộc đàn của chính mình, vì vậy đám yêu tu Cổ Thần giết chỉ có kiến thức đối với phạm vi quản hạt hơn 10 vạn dặm của thương lang tộc cùng với một ít lãnh địa phụ cận thương lang tộc mà thôi.

Đối với phong lôi ưng tộc, chỉ là nghe tên, không hề biết tình huống thực tế.

Đối với độ rộng lớn của yêu vực Đông Hoang, Cổ Thần từ kiếp trước đã có mường tượng qua, nhưng lúc này vẫn như trước bị chấn động mạnh mẽ, toàn bộ Trung Hoang, tứ đại Đế Đình cộng lại cũng chỉ có diện tích hơn 200 vạn dặm, cộng thêm diện tích Thánh Đình Đại Kiền cũng chỉ là hơn 400 vạn dặm mà thôi.

Trong yêu vực, lãnh địa của một phong lôi ưng tộc cũng đã đương tương với một phần ba Trung Hoang rồi, như vậy rốt cuộc yêu vực Đông Hoang rộng lớn tới mức nào?

Thực sự nghe mà rợn cả người.

Mang theo tâm tình chấn động, Cổ Thần một đường phi độn theo hướng tây, mấy ngày sau đã tới Thương Lang Động Phủ.

- Lang Vương… Người đã về rồi.

Cổ Thần vừa mới hạ xuống bên ngoài Thương Lang Động Phủ lập tức có mấy tiểu yêu Trúc Thai kỳ chạy ra nghênh tiếp.

Cổ Thần gật đầu, đi vào Thương Lang Động Phủ, nói:

- Ngươi phân phó xuống dưới, không có đại sự thì đừng cho bọn chúng quấy rầy ta!

- Rõ, lang vương, Tiểu yêu gật đầu nói.

Cổ Thần trực tiếp đi vào hậu phủ Thương Lang Động Phủ, gọi tất cả tiêu yêu và mẫu yêu lang ra, dặn dò:

- Không có mệnh lệnh của bản vương, không cho phép kẻ nào chạy vào.

Đợi khi động phủ không còn một bóng người, Cổ Thần lập tức tiến hành tìm kiếm mọi thứ lưu lại trong Thương Lang Động Phủ.

Đám tiểu yêu và mẫu yêu thấy lang vương có chút lạ lùng, nhưng đều không dám nói câu gì, lập tức thi hành.

Trong Đông Hoang, sản vật phong phú, tuy rằng thương lang tộc chỉ là một tộc đàn tầng trung bình, nhưng dù sao cũng quản lý lãnh địa hơn mười vạn dặm, Thiên Dạ Lang Vương xác thực tích lũy không ít bảo bối.

Một ít linh thảo khó xuất hiện tại Trung Hoang, tài liệu luyện chế pháp bảo đặc thù Cổ Thần tìm ra không ít, nhưng khiến Cổ Thần kinh hỉ chính là, tại một chỗ có cấm chế phong ấn dĩ nhiên tìm ra một đống lớn linh thạch trung phẩm, Cổ Thần tính toán, có hơn ba vạn khối.

Một khối linh thạch trung phẩm tương đương với 100 khối linh thạch hạ phẩm, ở đây có ba vạn khối linh thạch trung phẩm chính, như vậy tương đương với ba trăm vạn linh thạch hạ phẩm.

Từ khi bước vào Thần Hải cảnh, Cổ Thần tu luyện hầu như chỉ hấp thu linh thạch trung phẩm là chính, trước kia lấy được mấy nghìn linh thạch trung phẩm trong Càn Khôn Trạc của gã ma tu Tà Băng Tông, hiện tại đã tiêu hao sạch sẽ, không có linh thạch trung phẩm bổ xung, thời điểm tu luyện Cổ Thần không thể làm gì khác hơn là hấp thu linh thạch hạ phẩm, so với linh thạch trung phẩm hiệu quả kém hơn bốn lần.

Tuy rằng trong Càn Khôn Trạc có hơn ba trăm khối linh thạch thượng phẩm, thế nhưng linh thạch thượng phẩm quá mức trân quý, chỉ khi đến tu vi Mệnh Tuyền cảnh mới có thể triệt để hấp thu linh khí ẩn chứa trong linh thạch thượng phẩm, hiện tại chỉ có thể hấp thu tối đa một nửa linh khí, như vậy quá mức hao phí rồi.

Một lần lấy được hơn ba vạn khối linh thạch trung phẩm, cũng đủ cho Cổ Thần tu luyện một mạch tới Mệnh Tuyền cảnh không cần phải lo lắng thiếu linh thạch trung phẩm, đồng thời còn có dư thừa chút ít.

Sau khi thu hết toàn bộ linh thạch vào Càn Khôn Trạc, trong lòng Cổ Thần rất vui mừng, số lượng linh thạch này hắn tối đa dùng hết hai vạn khối, còn thừa một vạn khối, trong lòng hắn đã có tính toán, phân nửa cung cấp cho phụ thân hắn, phân nửa tặng sư tỷ, bọn họ không tu luyện Phệ Linh Quyết như hắn, có số lượng linh thạch này nhất định đủ khiến tu vi tăng trưởng nhanh hơn không ít.

Ngoại trừ linh thạch, linh thảo, tài liệu pháp bảo, trong Thương Lang Động Phủ có rất nhiều, thậm chí là có một số vật phẩm vô cùng kỳ lạ chẳng thấy bao giờ xuất hiện tại Trung Hoang, những vật phẩm này đối với tu luyện không có bao nhiêu tác dụng, Cổ Thần từ trong số đó nhìn thấy một khối thủy tinh màu tím.

Khối thủy tinh màu tím này có vô số mặt, mỗi một mặt đều cso thể phản quang lại cảnh vật xung quanh, thoạt nhìn tầng tầng lớp lớp, cộng thêm sản sinh một tầng quang mang màu tím mộng ảo, nhìn mỹ luân mỹ huyễn, như đang trong mộng.

- Khối thủy tinh màu tím này thực xinh đẹp! Tiểu Bạch đứng bên cạnh Cổ Thần, hài lòng cười nói.

Cổ Thần mỉm cười:

- Nhìn bên ngoài rất giống sư tỷ, xinh đẹp thiên tiên, như đang trong mộng ảo, tặng cái này cho sư tỷ, nàng nhất định rất thích.

Tiểu Bạch chu miệng nói:

- Ta cũng muốn nó!

- Này.

Cổ Thần có chút chần chờ, nói:

- Ngươi nhìn trong động phủ này còn thích cái gì hay không, cứ việc lấy đi, sau này nếu gặp phải loại thủy tinh này sẽ dành cho ngươi?

Hiện tại chỉ có một khối, ta muốn tặng sư tỷ! Tiểu Bạch mỉm cười, gật đầu:

- Cũng được… Không có mệnh lệnh của hắn, không có một yêu tu nào dám can đảm tự ý tiến vào hậu phủ, rất nhanh Cổ Thần đã dò xét từ trên xuống dưới một lần, rốt cuộc cũng tìm ra một phần địa đồ.

Bất quá khiến Cổ Thần thất vọng chính là, một phần địa đồ này chỉ ghi lại phạm vi 60 vạn dặm, bên trên ghi lại lãnh địa phương viên hơn 50 vạn dặm của hắc hổ tộc cùng với một ít địa phương tiếp giáp xung quanh.

Đối với vị trí địa lý trong phạm vi lãnh địa hắc hổ tộc có thể nói ghi chép phi thường tường tận, thương lang tộc và xích chuẩn tộc ở phương hướng tây nam lãnh địa hắc hổ tộc, mà sào huyệt hắc hổ lĩnh của hắc hổ tộc ở trung tâm lãnh đại, Thương Lang Động Phủ thì ở phương bắc, hơi nghiêng về phía tây, khoảng chừng cách nhau 23 vạn dặm.

Thương lang tộc chỉ có địa đồ phạm vi lãnh địa hắc hổ tộc, trong lòng Cổ Thần thầm tính toán, chỉ sợ trong tay hắc hổ tộc cũng chỉ có địa đồ phạm vi lãnh địa phong lôi ưng tộc.

Muốn lấy được toàn bộ địa đồ yêu vực, sợ rằng chỉ có loại tộc đàn nhất đẳng như phong lôi ưng tộc mới có.

Yêu vực to lớn, những tộc đàn không dưới nhất đẳng thực sự khó mà biết được.

Cổ Thần nhíu mày, yêu vực này rộng lớn không gì sánh được, Trung Hoang rộng mấy trăm vạn dặm cũng chỉ tiếp giáp với một phần yêu vực mà thôi, theo chiều từ nam tới bắc, phía nam yêu vực còn giáp với Hỏa Hải Nam Hoang, phía bắc giáp với Băng Nguyên Bắc Hoang, không có địa đồ trong tay, cũng không biết nơi này là nam bộ hay bắc bộ yêu vực, nếu chỉ đi thẳng về hướng tây, có thể hay không trở về Trung Hoang thì không người nào biết được.

Trong lòng Cổ Thần ngưng trọng, ánh mắt rơi vào bản đồ Hắc Hổ Lĩnh, nếu như có thể lây được địa đồ lãnh địa của phong lôi ưng tộc, có thể nhìn ra được một ít đầu mối, cũng có thể phán đoán ra phương vị.

Trung Hoang, Hư Thiên Tông… Lúc này đã là hạ tuần tháng chín, cuối thu không khí mát mẻ.

Ngày hôm nay, Hư Thiên Tông có một vị khách nhân, vị khách này có thân phận không hề đơn giản, chính là tông chủ Thiên Đạo Tông, Đạo Vô Cực.

Thiên Đạo Tông là một môn phái đặc thù, số lượng môn nhân cực nhỏ, tu sĩ thiên hạ không ai biết tông môn này ở nơi nào?

Thiên Đạo Tông này đặc thù ở chỗ nào?

Là thiên đạo mà không phải thiên đạo, đại đạo dã… Nghe Đạo Vô Cực và Đạo Cửu Thiên nói, trong mắt chúng tu sĩ đều có vẻ hưng phấn, bất quá sắc mặt hai người Lệ Kiếm Quân và Tà Lạc Hồng toàn bộ đều là kích động, mà sắc mặt hai người Quản Bách Dương và Hoàng Dược Tiên thì có chút khống chế, Vô Thủy thì càng nghiêm túc đắn đo.

- Sư huynh đã biết vị trí Côn Ngô Bí Cảnh, vì sao không tự mình đi vào lấy bảo bối bên trong?

Gọi thêm Hư Thiên Tông chúng ta không phải là tổn thất hay sao?

Vô Thủy hỏi.

Đạo Vô Cực thu lại quạt giấy, nói:

- Sư đệ có điều không biết, chỗ vào Côn Ngô Bí Cảnh có một đạo cấm chế vô cùng lợi hại, tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh trở lên không thể tiến vào, nếu cường ngạnh xông vào sẽ bị gạt bỏ, trừ phi là đại tiên thượng cổ mới có ngoại lệ, bằng không chỉ có tu sĩ dưới Mệnh Tuyền cảnh mới có thể tiến vào.

Dừng lại một chút, Đạo Cửu Thiên tiếp lời:

- Thiên Đạo Tông chúng ta mặc dù không gì không biết, nhưng số lượng môn nhân không nhiều, nếu không thì người đi vào chỉ có một mình ta mà thôi, thế nhưng Tàng gia từ trong miệng Lý gia đã biết được vị trí Côn Ngô Bí Cảnh, từ hơn một tháng trước Tàng Thiên Cơ đã dẫn theo không ít tu sĩ Thần Hải cảnh của Tàng gia thông qua cổ truyền tống trận, tiến vào trong yêu vực Đông Hoang, trong tay yêu tu yêu vực còn có địa đồ Côn Ngô Bí Cảnh, đến lúc đó yêu tộc, Tàng gia Đại Doanh nhất định có không ít tu sĩ tiến vào, Thiên Đạo Tông chúng ta người ít thế yếu, duy nhất chỉ có Hư Thiên Tông là chi nhanh đồng tông, đặc biệt tới Hư Thiên Tông xin hợp tác.

- Tàng gia?

Vô Thủy niệm một câu, nói:

- Thì ta là thế, Hư Thiên Tông tự nhiên sẽ hết sức tương trợ, cùng nhau tiến vào Côn Ngô Bí Cảnh.

Nói xong, ánh mắt của Vô Thủy quét qua thủ tọa các mạch mệnh lệnh:

- Đô Thiên Phong, Ẩn Kiếm Phong, Thanh Viêm Phong, Lạc Hà Phong đều phái đi một tu sĩ Kim Đan kỳ, ba tu sĩ Bồi Nguyên kỳ, sáu tu sĩ Dẫn Hồn kỳ, Đô Thiên Phong phái nhiều hơn một tu sĩ Kim Đan kỳ, cùng nhau tiến vào Côn Ngô Bí Cảnh.

- Rõ, chưởng môn sư huynh! Lệ Kiếm Quân, Quản Bách Dương, Tà Lạc Hồng cùng ứng tiếng.

Mọi người vừa dứt lời, Hư Tử Uyên đột nhiên nói:

- Khởi bẩm chương môn sư bá, đệ tử nguyện ý tiến vào Côn Ngô Bí Cảnh.

Vô Thủy nhướng mày, nói:

- Lần này đệ tử tiến vào chí ít phải có tu vi Dẫn Hồn Kỳ, ngươi mới chỉ có tu vi Trúc Thai trung kỳ, không thể đi vào.

Từ di chỉ địa cung trở về đã hơn tám tháng, tu vi của Hư Tử Uyên đột phá tới Trúc Thai trung kỳ.

Cổ Thần từng nói với nàng, tối đa hai tháng liền trở về, Hư Tử Uyên ngày nhớ đêm mong, nhất là đã mấy tháng trôi qua vẫn không thấy hình bóng Cổ Thần trở về, mà còn nghe được Đế Đình Đại Doanh hạ mệnh lệnh truy nã Cổ Thần khắp nơi, lệnh truy nã này do chính thái tử Tàng Thiên Cơ truyền đi.

Lúc đó Cổ Thần tựa như đá chìm đáy biển, biến mất không còn hình bóng, Hoàng Dược Tiên không chỉ một lần khuyên bảo nàng, Cổ Thần khả năng đã gặp bất trắc, thế nhưng nàng vô luận thế nào cũng không chịu tin tưởng Cổ Thần rơi vào kết quả như vậy, trong lòng nàng tin tưởng vững chắc, Cổ Thần nhất định còn sống… Nàng nhớ kỹ Ngô Tinh đã từng nói với nàng và Cổ Thần, trong Côn Ngô Bí Cảnh có Như Ý Linh Lung Bảo Tháp, có thể kéo dài tính mệnh cho nàng, hiện tại vừa nghe được Côn Ngô Bí Cảnh, nàng có một loại cảm giác chỉ cần Cổ Thần còn sống, hắn nhất định sẽ tiến vào trong đó… “Vô luận thế nào đi nữa cũng phải tới Côn Ngô Bí Cảnh, gặp lại Cổ sư đệ.

” Trong lòng Hư Tử Uyên kiên định thầm nhủ, trong khoảng thời gian này nàng đã hiểu ra tương tư là như thế nào?

Nàng không thể tiếp tục chờ đợi được nữa.

- Chưởng môn sư bá, ý đệ tử đã quyết, xin chưởng môn sư bá ân chuẩn.

Hạ Tử Uyên lần thứ hai ôm quyền nói, không vì Vô Thủy cự tuyệt mà có chút dao động.

Vô Thủy nhíu mày, ánh mắt rơi vào mặt Hoàng Dược Tiên, đánh mắt ra hiệu với hắn.

Hoàng Dược Tiên hiểu ý, nói:

- Tiểu Uyên, ngươi không nghe thấy hay sao, Côn Ngô Bí Cảnh tại nơi yêu vực, cách nơi này hơn 1700 vạn dặm, ngươi chạy tới xem náo nhiệt làm gì?

Hư Tử Uyên khẽ cắn môi, nói:

- Đệ tử không thể không đi!

- Vì sao?

Hoàng Dược Tiên hỏi.

- Sư phụ… Hư Tử Uyên ngẩng đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Hoàng Dược Tiên, nói:

- Nếu Cổ sư đệ còn sống, hắn nhất định sẽ tiến vào Côn Ngô Bí Cảnh, vô luận thế nào đệ tử cũng muốn đi vào, nếu kiếp này không thể gặp lại Cổ sư đệ, đệ tử sống còn có ý nghĩa gì?

- Ngươi… Hoàng Dược Tiên quýnh lên, nói:

- Cổ Thần nó… Tháng trước Đế Đình đã thủ tiêu lệnh truy nã, cho tới bây giờ vẫn chưa thấy hắn trở về, cũng không thu được tin tức của nó, nó đã không còn trên đời này nữa rồi…

- Cổ sư đệ sẽ không chết, hắn còn sống, nhất định còn sống… Hư Tử Uyên khẳng định nói, trong giọng nói không hề có nửa phần nghi vấn.

- Côn Ngô Bí Cảnh là địa phương thượng cổ, hung hiểm dị thường, vô luận thế nào đi nữa ta cũng không cho ngươi đi vào… Hoàng Dược Tiên phất ống tay áo, ngữ khí cũng chắc chăn như đinh đóng cột.

Rất nhanh, trong mắt Hoàng Dược Tiên tối sầm lại, nói:

- Cổ Thần chính là tuyệt thế thiên tài luyện đan chưa từng có của Bách Thảo Phong chúng ta, ta cũng không nguyện tin tưởng nó đã gặp bất trắc, thế nhưng Đế Đình đã triệt tiêu lệnh truy nã, Trung Hoang không thấy nửa phần tin tức, sự thực chứng minh, nó xác thực đã chết… Phịch, Hư Tử Uyên quỳ rạp xuống đất, nói:

- Nếu quả thực như vậy, hơn mười năm còn lại của đệ tử cũng không cần thiết nữa rồi, nếu sư phụ không chịu đáp ứng cho đệ tử tiến vào Côn Ngô Bí Cảnh, vậy đệ tử chỉ còn cách lấy cái chết để đuổi theo bước chân của Cổ sư đệ… Đệ tử bái tạ sư phụ, tạ ân hai mươi năm dưỡng dục! Nói xong, thân thể Hư Tử Uyên nhất thời phát ra một tầng sương trắng, sắc mặt của nàng trong sát na trắng bệnh, bông tuyết dần dần xuất hiện, huyền âm hàn khí trong cơ thể nàng đang bộc phát.

Đột nhiên, toàn bộ Hư Thiên Điện như biến thành hầm băng, nhiệt độ giảm xuống cực nhanh, vài tên đệ tử thân truyền Trúc Thai cảnh lạnh tới run rẩy cả người!

- Tiểu Uyên… Hoàng Dược Tiên thất kinh, không nghĩ tới Hư Tử Uyên dĩ nhiên tự bạo huyền âm tuyệt mạch! Khẽ lật tay, một viên dương nguyên đan xuất hiện trong tay Hoàng Dược Tiên.

Huyền âm hàn khí do Hư Tử Uyên bạo phát cực kỳ mãnh liệt, chỉ trong thời gian một lần hô hấp mà thân thể bắt đầu hóa thành tượng băng, lúc này do chính bản thân nàng tự bạo huyền âm tuyệt bạch, vì vậy nàng không hề có hành động chống lại, tình huống cực kỳ nghiêm trọng.

Hoàng Dược Tiên cầm dương nguyen đan trong tay đẩy vào miệng Hư Tử Uyên, thế nhưng còn chưa chạm vào môi Hư Tử Uyên, cánh tay Hoàng Dược Tiên đã bị đông lạnh thành băng, không thể tiến thêm nửa điểm.

Huyền âm hàn khí bá đạo cho dù là tu sĩ Kim Đan kỳ cũng không thể chống đỡ được.

Thân ảnh chợt lóe, Vô Thủy lập tức xuất hiện bên cạnh Hoàng Dược Tiên, từ trong tay bị đóng băng của Hoàng Dược Tiên tiếp nhận dương nguyên đan, khẽ điểm ngón tay lên người Hư Tử Uyên, Hư Tử Uyên theo bản năng má miệng, dương nguyên đan nhất thời bay vào miệng nàng, nuốt vào trong bụng.

Tuy rằng dương nguyên đan có thể điều hòa huyền âm hàn khí, nhưng huyền âm hàn khí không có một canh giờ không tan được, Hư Tử Uyên vẫn bảo trì trạng thái bị đóng băng một canh giờ.

Mạng Y Tế

Nguồn: https://amp.mangyte.vn/truyendoc-chan-tien-thien-dao-thien-dao-175745.html