Đại Ma Đầu - Linh thạch cũng có thể đập chết người - Đại Ma Đầu

Đại Ma Đầu

Tác giả : Chưa rõ
Chương 269 : Đại Ma Đầu - Linh thạch cũng có thể đập chết người

Muốn tính đông tính tây gì thì hiện giờ Lôi Động cũng đã có được hơn sáu trăm vạn linh thạch.

Hiện nay mục tiêu tu luyện đến Trúc Cơ kỳ tầng sáu cũng đã hoàn thành, muốn trong thời gian một năm rưỡi nữa tấn chức Trúc Cơ kỳ tầng bảy rõ ràng là không thực tế.

Như vậy việc cấp bách bây giờ là biến chỗ linh thạch hơn sáu trăm vạn này trở thành thực lực của bản thân mình, làm tăng thêm khả năng đánh chết Hoàng Phủ Sách hơn nữa.



Đối với một người tu sĩ, tu vi và công pháp đương nhiên là rất trọng yếu, nhưng nếu như không có trang bị mạnh mẽ hỗ trợ thì thuần túy sẽ bị người ta khi dễ bắt nạt mà thôi.

Dựa vào ngoại vật để khi dễ người khác mặc dù không tốt đẹp gì nhưng khi quyết đấu sinh tử, nếu có thể sử dụng linh thạch trực tiếp đập chết người thì Lôi Động cũng rất cam tâm tình nguyện.



Đứng ra mua đồ vật, Lôi Động cũng đã tỉ mỉ suy nghĩ qua, chính bản thân mình ra mặt mua thì không thỏa đáng chút nào.

Nếu như cải trang đi mua thì tất nhiên sẽ phải giống như hiện tại, run rẩy tránh né, gặp phải hạn chế rất lớn.

Nhưng nếu như sử dụng thân phận chân chính của mình đi mua thì tuy rằng an toàn, nhưng không bao lâu sau sẽ bị Hoàng Phủ Sách biết được tin tức, mất đi tính bất ngờ và thần bí.

Lôi Động đã sớm hạ quyết tâm, chưa đến ngày quyết đấu thì hắn tuyệt đối không gặp trực tiếp bất luận một kẻ nào thuộc Âm Sát Tông.



Bán thượng phẩm linh quỷ đó là Lôi Động không thể có cách nào khác.

Hắn không thể giao bí mật lớn nhất của mình vào tay người khác được.

Về phần dùng tiền mua đồ vật thì Lôi Động đã có người lựa chọn phi thường thích hợp.

Tiêu tốn mất một chút thời gian, hắn đã tới phụ cận phạm vi địa bàn của Âm Dương Hợp Hoan Tông.



Vài ngày sau, trong một khe núi hoang vắng không có hình bóng con người.



Thích Phỉ Phỉ mặc một thân hồng y, nàng phá lệ tổn hao rất nhiều tâm tư chăm chút cho trang phục một phen, hiện lên vẻ kiều diễm động lòng người.

Trong đôi mắt nàng tràn ngập ánh nước lung linh, xuân tình dào dạt.

Mấy năm đã không được gặp nàng, hiển nhiên càng ngày nàng càng trở nên xinh đẹp động nhân, trở nên thành thục giống như một cây đào mật, làm cho người ta phải thèm nhỏ rãi.

Trên thực tế, mấy năm nay Thích Phỉ Phỉ rất phong quang, sảng khoái.

Nguyên bản sau khi mang về hai trái tẩy tâm quả giúp cho nàng có địa vị cực cao trong tông phái, không gì có thể phá vỡ được.



***

Nếu không phải lúc trước Thích Phỉ Phỉ và Lôi Động lập thành tổ đội thì nàng đã không được phân phối thêm không ít lợi ích như vậy.

Dựa vào tài nguyên này, nàng đã có thể được hưởng thụ phương thức tu luyện vô cùng xa xỉ.

Mà nàng bản thân cũng là một người có tư chất cao, thâm tâm lại không muốn tu vi thua xa Lôi Động quá nhiều, bởi vậy cho nên những năm gần đây nàng luôn chỉ tập trung vào việc tu luyện, tu luyện mà thôi.



Đã nhiều năm không được gặp Lôi Động, Thích Phỉ Phỉ lúc này dĩ nhiên cảm giác được trong lòng giống như một con nai con, hận không thể lập tức nhảy về phía trước.

Thực sự nàng không ngờ được Lôi Động lại đến Âm Dương Hợp Hoan Tông tìm bản thân mình, trong lòng vừa có chút vui mừng, lại có chút sợ hãi.



- Ngươi sơ xuất quá, Phỉ Phỉ.



Thân ảnh Lôi Động bỗng nhiên xuất hiện phía sau Thích Phỉ Phỉ:



- Nếu như ta là địch nhân thì ngươi đã chết rồi.



Thích Phỉ Phỉ bỗng nhiên vừa quay đầu lại, cũng đã nhìn thấy Lôi Động đang khoanh tay, lăng không đứng cách nàng không xa.

Mảnh vải hắc sắc che khuất nửa khuôn mặt Lôi Động, chỉ có thể nhìn thấy cái miệng của hắn đang lộ ra vẻ tươi cười như có như không, áo choàng sau lưng phiêu đãng phập phồng trong gió.



- Lôi sư huynh.



Thích Phỉ Phỉ bỗng nhiên cảm giác được trái tim của mình giống như đang nhảy ra khỏi lồng ngực, gương mặt nổi lên một tầng hồng nhuận, mị nhãn như tơ liếc nhìn về phía Lôi Động:



- Vì sao ngươi vừa tới mà đã muốn hù dọa ta rồi?

Ngươi muốn giết thì cứ giết đi, dù sao đi chăng nữa thì tính mạng Phỉ Phỉ cũng là của ngươi mà.



Nói đi nói lại thì lúc Thích Phỉ Phỉ trở về Âm Dương Hợp Hoan Tông cũng nghe được không ít chuyện về Lôi Động ở Âm Sát Tông.



Việc nhỏ thì không thể biết được toàn bộ, nhưng mà những việc đại sự thì nàng có thể nghe được rất rõ ràng.

Không hỏi thăm thì thôi, sau khi đi nghe ngóng Thích Phỉ Phỉ càng cảm thấy bội phục Lôi Động hơn.



Trong các đồng môn, Lôi Động chỉ có tư chất tiên thiên trung đẳng, thế nhưng dựa vào sự cố gắng liều mạng hướng về phía trước của mình, cư nhiên tốc độ tu luyện của Lôi Động lại có thể nhanh hơn một bậc so với Thích Phỉ Phỉ.

Nàng tự nhận tư chất của mình so với Đông Phương Phức hay là Đạm Thai Băng Vân thì kém hơn nửa bậc, nhưng mà trong Âm Dương Hợp Hoan Tông cũng là một trong những tồn tại đứng đầu.

Tính ra so với Lôi Động thì mấy năm nay nàng đã sống quá mức cẩu thả rồi.



Nhưng điều này vẫn chưa phải là tối trọng yếu nhất, nàng nghe được hai chuyện trọng yếu hơn về Lôi Động.

Lôi sư huynh này tại Âm Sát Tông có một người yêu, người yêu của hắn cũng rất xuất sắc, là Đinh Uyển Ngôn, một người trong Âm Sát Song Anh.

Đông Phương Phức thì nàng đã được gặp, là một nữ tử cùng tuổi với nàng vô cùng xuất sắc.

Đinh Uyển Ngôn và Đạm Thai Băng Vân kia cũng là những nữ tử được người khác kiêng kỵ, tôn sùng như vậy, làm sao có thể kém được?



Vì thế cho nên Thích Phỉ Phỉ tự nhiên cảm thấy nguy hiểm tăng lên nhiều, trong lòng không khỏi hiện lên ý niệm phân tranh cao thấp cùng với Đinh Uyển Ngôn trong đầu.

Mấy năm nay nàng phá lệ khắc khổ, liên tục tu luyện, hiện giờ đã có tu vi Trúc Cơ kỳ tầng năm rồi.

Đó chính là thời gian miệt mài năm năm tăng được hai tầng, nhưng mà vẫn không được, so với Lôi Động thì nàng vẫn còn thua kém một bậc.



Thứ hai, Thích Phỉ Phỉ cũng biết Lôi Động và cái tên ghê tởm Hoàng Phủ Sách kia có sinh tử chi ước mười năm.

Sau khi lý giải được một chút tên Hoàng Phủ Sách kia là ai, Thích Phỉ Phỉ cũng cảm thấy một trận khẩn trương trong lòng, nhưng rất nhanh sau đó nàng đã cảm thấy buông lỏng xuống.

Dù sao thì thủ đoạn và tâm tư của Lôi Động nàng đã được lĩnh giáo qua rất nhiều, hắn tựa hồ như chưa bao giờ làm chuyện gì mà mình không nắm chắc cả.



Nguyên nhân chính là vì sinh tử chi ước mười năm kia nên trong lòng Thích Phỉ Phỉ vẫn cho rằng Lôi sư huynh tìm đến mình là muốn cùng mình trở thành đạo lữ song tu, để giúp đề thăng thêm một chút tu vi thực lực, đề cao thêm tỷ lệ chiến thắng.

Tuy rằng lúc này âm dương hòa hợp có hơi chút đáng tiếc, nhưng hiệu quả cũng không tồi chút nào, chính mình cũng có thể đề thăng lên Trúc Cơ kỳ tầng bảy, mà Lôi sư huynh hiện tại đang có tu vi Trúc Cơ kỳ tầng sáu, có khi sẽ trực tiếp bạo tăng lên Trúc Cơ kỳ tầng tám.

Điều duy nhất khiến cho Thích Phỉ Phỉ thấp thỏm chính là mặc kệ nàng có phải là đệ tử của Âm Dương Hợp Hoan Tông không nhưng đây cũng là lần đầu tiên của nàng làm chuyện đó cùng với nam nhân, trong lòng không khỏi khẩn trương, vừa cảm thấy ngọt ngào, vừa cảm thấy sợ hãi.






Lôi Động nằm mơ cũng không ngờ đầu óc Thích Phỉ Phỉ lúc này lại đầy tư tưởng như vậy.

Hắn thấy âm điệu, giọng nói của nàng, biểu tình diện mục tràn đầy vẻ e thẹn, mị ý, nhưng hắn vẫn chưa phát giác ra chuyện gì, chỉ nhíu hai đầu lông mày lại nói:



- Phỉ Phỉ, không nên sử dụng mị thuật với ta, ta có chính sự cần nhờ đến nàng.



- Lôi sư huynh, Phỉ Phỉ tuy rằng không có kinh nghiệm nhưng chuyện gì cũng đã hiểu.



Thích Phỉ Phỉ mị nhãn như tơ, câu nói câu không, đôi tay nghịch nghịch mép áo, hơi thở như đàn hương nói:



- Nhất định sẽ làm cho sư huynh thỏa mãn.



Lôi Động ngạc nhiên một chút, sau đó mới nhất thời cười khổ, lắc đầu nói:



- Trong đầu ngươi đang nghĩ đến chuyện ở đâu đâu vậy?

Lần này ta đến là muốn nhờ ngươi giúp ta đi mua một đồ vật, lại không biết rằng ngươi đã biết ta mua gì rồi sao.



Thích Phỉ Phỉ cảm thấy vô cùng xấu hổ, cũng không biết là nàng đang cảm thấy thất vọng hay là may mắn nữa.

Nàng nhất thời trừng đôi mắt trắng dã nhìn hắn, tâm tình hạ xuống nói:



- Lôi sư huynh muốn nhờ Phỉ Phỉ đi mua vật gì vậy?



- Đương nhiên là mua vật gì đó để giết người rồi.



Nửa tháng sau, trong phạm vi thế lực của Âm Dương Hợp Hoan Tông, tại một phường thị lớn nhất, bảo vật trấn điếm của một cửa hàng

- một kiện cực phẩm linh thuẫn.

Bị một trong những đệ tử trẻ tuổi kiệt xuất hiện nay của Âm Dương Hợp Hoan Tông là Thích Phỉ Phỉ tiêu phí một trăm bảy mươi vạn linh thạch mua mất.

Một tháng sau, tại phạm vi thế lực của Ma Ngục Tông có tổ chức một lần đấu giá vô cùng lớn, một thanh cực phẩm linh khí phi kiếm Xích Luyện bị Thích Phỉ Phỉ tiêu phí hai trăm mười lăm vạn linh thạch mua lấy.



Thích Phỉ Phỉ mệt mỏi qua lại khắp nơi, lấy đủ các loại thân phận khác nhau, giúp cho sáu trăm vạn linh thạch của Lôi Động tiêu hao sạch sẽ.

Mặc dù đó không phải là linh thạch của mình nhưng mà Thích Phỉ Phỉ tiêu xài cũng có cảm giác nghiện, đời này nàng còn chưa bao giờ được tiêu xài linh thạch hoang phí đến như vậy.

Thế nhưng đó là sáu trăm vạn linh thạch a.

Ngay cả rất nhiều Kim Đan lão tổ cũng không nhất định có thể xuất ra được nhiều linh thạch như vậy.



Lôi sát đạn, loại bảo bối này Lôi Động đã từng được lĩnh giáo qua, uy lực không kém chút nào, hầu như tương đương với một kích toàn lực của tu sĩ Trúc Cơ kỳ tầng ba, tầng bốn.

Vật này tiêu phí mất năm nghìn linh thạch một quả, Thích Phỉ Phỉ trực tiếp mua hai mươi quả liền.

Bạo viêm phù, loại này trong các tu sĩ Trúc Cơ kỳ thì chỉ có đến hậu kỳ thì miễn cưỡng mới có thể sử dụng, là một loại phù vô cùng cường hãn, tiêu tốn mất ba vạn linh thạch, Thích Phỉ Phỉ trực tiếp mua năm trương phù.

Nếu như không phải thực lực của Lôi Động không thể thôi động sử dụng được phù lục của tu sĩ Kim Đan kỳ, nói không chừng Thích Phỉ Phỉ sẽ trực tiếp mua luôn cả phù lục đại uy lực của tu sĩ Kim Đan kỳ.



Còn có thêm hai viên nhân uân hoàn linh đan, thứ đan dược này so với đan dược trước kia Thích Phỉ Phỉ sử dụng còn cao cấp hơn nhiều.

Lấy tu vi của Lôi Động hiện nay nếu như sử dụng nhân uân hoàn linh đan thì có thể giúp hắn chống đỡ được rất lâu, với điều kiện là hắn không thi triển ra Thiên Ma Biến.

Hai viên đan dược này giá trị ba mươi vạn linh thạch.

Nhân uân hoàn linh đan là loại đan dược ngay cả tu sĩ Kim Đan kỳ sử dụng bổ sung năng lượng trong lúc chiến đấu còn có chút xa xỉ và quá phận.

Chỉ có điều đây là loại đan dược mà Lôi Động muốn, đối với Thiên Ma Biến thì có lực lượng càng cao thì càng tốt.



Tiểu nhân uẩn hoàn linh đan mười viên, thứ này ba vạn linh thạch một viên, mười viên là vừa vặn mất đi ba mươi vạn linh thạch nữa.

Kim cương bất diệt phù, đây là một loại phù lục có năng lực phòng ngự do Kim Cương Tự chế tạo ra.

Có người nói để chế tác được phù này hoàn thiện, nguyên liệu tiêu tốn mất mười vạn linh thạch một trương, cần đến một gã Kim Đan cấp chế phù đại sư tiêu phí một tháng thời gian và chí ít tu vi phải tầng bốn.

Phù này Trúc Cơ kỳ tu sĩ đã có thể trực tiếp sử dụng.

Kim Cương Tự bán phù này ra ngoài với giá hai mươi vạn linh thạch một trương, hơn nữa chỉ cung cấp cho đồng minh của bọn họ.

Vì vậy Thích Phỉ Phỉ phải mất rất nhiều công phu và tinh lực, dùng ba mươi vạn linh thạch mới mua được cho Lôi Động.

Chỉ cần phù này vừa xuất ra, ngay cả tu sĩ Kim Đan kỳ tầng một, nếu muốn phá bỏ kim cương bất diệt thuẫn của Lôi Động thì không có thời gian dài căn bản không làm được.

Chiến kỹ của Kim Cương Tự tuy rằng hung mãnh nhưng các hòa thượng này nổi danh vẫn là nhờ phòng ngự nhiều hơn.



Còn lại một trăm vạn linh thạch, Thích Phỉ Phỉ mua một kiện chiến tranh khôi lỗi làm cho Lôi Động cũng vô cùng yêu thích.

Khôi lỗi này hình người, toàn thân được chế tạo bằng thiết tinh vô cùng quý giá, tay cầm kiếm, thuẫn, sở trường chiến đấu cận chiến.

Thực lực của khôi lỗi này có thể chính diện đối kháng với một gã tu sĩ Trúc Cơ kỳ tầng mười mà không rơi xuống thế hạ phong, là một trong những tinh phẩm thuộc về loại chiến tranh khôi lỗi.

Điều duy nhất có chút vấn đề là sử dụng khôi lỗi này thì cần thần niệm phải đạt được trình độ nhất định mới có thể điều khiển được nó.

Bình thường mà nói thì cần một tu sĩ Trúc Cơ kỳ tầng mười mới có thể sử dụng nó nhuần nhuyễn được.



Kỳ thực thì khôi lỗi trong thế giới này cũng không phải như Lôi Động tưởng tượng trước kia, thuần túy là người máy có trí năng công kích.

Phải thừa nhận rằng thế giới này có rất nhiều điều phi thường kỳ diệu, rất hùng mạnh, nhưng mà về phương diện trí năng nhân tạo thì dường như chưa từng có người nào phát triển nó cả.

Con khôi lỗi này sở dĩ có thể chiến đấu được, cũng có ý thức độc lập của riêng mình là do nó vốn được tạo thành từ một tu sĩ bị xóa đi ký ức vốn có, chỉ còn lại phần bản năng chiến đấu và sinh tồn mà thôi.



Mà lưu xuống bản năng của khôi lỗi, từ ý nghĩa nào đó thì nó cũng là một nửa của sinh mệnh thể.

Mà bản năng của sinh mệnh thể có một điều phi thường đặc thù, đó chính là bản năng chống cự lại những ai có thực lực yếu hơn mình mà lại muốn điều khiển mình, cho dù là quỷ phó bản mạng của Lôi Động cũng là như vậy.

Bởi vậy muốn sử dụng loại chiến tranh khôi lỗi này của Cơ Quan Tông sản xuất thì điều đầu tiên là phải có thực lực cao hơn bản thân con khôi lỗi đó.



Lại nói về Vương Huy trước đây, hắn có thể sử dụng một con khôi lỗi Trúc Cơ kỳ đỉnh phong cũng không phải là do hắn có năng lực điều khiển, mà là thông qua thần hồn của lão tổ tông hắn, mạnh mẽ ngăn chặn lại sự phản kháng của khôi lỗi, lúc này mới để Vương Huy miễn cưỡng có thể sử dụng.

Mà nguyên nhân chính là vì như vậy nên lúc con khôi lỗi kia bị diệt, kể cả đạo thần hồn của Nguyên Anh tu sĩ cũng bị diệt theo sau đó.



Nguyên Anh Kỳ lão tổ tông kia tuyệt đối cũng sẽ không dễ chịu gì, cần một đoạn thời gian dài mới có thể khôi phục lại được thần hồn.


Mạng Y Tế

Nguồn: https://amp.mangyte.vn/truyendoc-dai-ma-dau-linh-thach-cung-co-the-dap-chet-nguoi-167777.html