Đại Ma Đầu - Tổn thất thảm trọng - Đại Ma Đầu

Đại Ma Đầu

Tác giả : Chưa rõ
Chương 814 : Đại Ma Đầu - Tổn thất thảm trọng

- Chủ nhân, chúng ta đi.



Linh trí của Quỷ Thứ đã không thấp, lập tức hóa thành một đoàn quỷ khí, đem Lôi Động cùng Tà Phượng bao bên trong, thi triển thân pháp hư vô quỷ mị bay đi, chạy về phía trước như điên, không có nửa điểm do dự nào.



Sắc mặt Lôi Động tái nhợt, cảm giác đau đớn đánh úp lại.

Hắn hiểu được, hiểu rất rõ ràng, a Sửu đi chuyến này, chính là dùng tính mạng của mình tranh thủ thời gian cho chủ nhân chạy thoát, tuyệt đối không có khả năng sống sót quay về.

Nhưng mà, LôiĐộng không có gọi hắn lại, cũng không dùng lệnh của chủ nhân ngăn cản.



Vào thời khắc mấu chốt này, bất luận tranh luận gì, bất luận lãng phí nửa hô hấp thôi, cũng là khinh nhờn với sự hi sinh tính mạng của a Sửu.

Huống hồ, Lôi Động cũng hiểu rõ ràng, nếu như không có chuyện này, vậy tất cả mọi người chỉ có kết cục là chết.



Ai nói quỷ bộc không có tình cảm?

Ai nói quỷ bộc linh trí cao sẽ cắn trả?



Thời điểm Lôi Động đau lòng, Quỷ Thứ cũng cảm giác được đau khổ mạnh mẽ.

Nó lúc trước, cũng giống như a Sửu, thời điểm còn là một trong vô số du hỗn dã quỷ.

Bởi vì vận khí tốt, được Lôi Động cho ăn Hồn Châu, dần dần trở thành Cực phẩm linh quỷ, một đường lăn lộn tới hôm nay.



Từ khi có linh trí tới nay, a Sửu từ trước đến nay đều ổn trọng hơn so với Quỷ Thứ, nguy hiểm gì cũng là nó đi làm.

Đối với Quỷ Thứ mà nói, giống như huynh trưởng vậy, cho nên cảm tình của cả hai vô cùng nồng đậm.

Quỷ Thứ thật hối hận, hối hận tại sao mình không đi sớm một bước để ngăn cản Cửu U Phệ Hồn Trùng Vương?

Bởi vì bất luận là ai chủ động đi ra, cũng sẽ quyết định như thế, ai cũng không có thời gian tranh luận.



Quỷ Thứ lúc này, muốn gào thét điên cuồng, nhưng nó cũng không dám gào thét, nó rất sợ đưa tới Cửu U Phệ Hồn Trùng, sẽ uổng phí tâm ý của a Sửu.



Quỷ Thứ bọc lấy đám người Lôi Động, một đường chạy điên cuồng, dùng tốc độ cực kỳ nhanh chóng của nó, mặc dù mang theo hai người, cũng nhanh chóng chạy ra thật xa, chiu vào một cái địa huyệt chằng chịt như mạng nhện.

Nhưng thời gian nửa nén hương, Lôi Động đang ở trong trạng thái nửa thanh tỉnh nửa mơ hồ, đột nhiên Nguyên Anh đau đớn chấn động kịch liệt, giống như đang sống sờ sờ bị người ta đâm một đao.



Thống khổ kịch liệt, làm cho hắn giật mình tỉnh lại, sắc mặt đặc biệt tái nhợt, miệng phun máu tươi.

Thì ra là do Nguyên Anh uểoải không phấn chấn, lập tức bị thương, càng trong suốt, giống như ngọn đèn dầu sắp cạn chớp tắt trong gió.

Thần hồn liên hệvới a Sửu như có như không, cứ như vậy mà đứt đoạn.



- Cửu U Phệ Hồn Trùng Vương, Lôi mỗ ta thề không giết ngươi, quyết không làm người.

Còn có Thi Trùng tộc, ta tuyệt đối sẽ không tha cho chủng tộc này.



Đôi mắt của Lôi Động tràn đầy hận ý, nghiến răng nghiến lợi thấp giọng gào thét một câu.

Hắn vô cùng rõ ràng, trong nháy mắt vừa rồi, a Sửu đi theo hắn thật lâu, không biết vì hắn ngăn cản bao nhiêu kiếp nạn, đã chết rồi.

Dùng thực lực Quỷ Vương cao cấp của nó, có thể kéo Cửu U Phệ Hồn Trùng Vương lâu như thế, hiển nhiên, nó không có ý định còn sống quay về.



Quỷ Thứ giống như ý thức được huynh trưởng của mình đã mất, vốn mặt xanh nanh vàng, khuôn mặt hung tàn, trở nên đặc biệt dữ tợn cùng đáng sợ, giống như Lôi Động, phát ra tiếng gào rút trầm thấp, vô cùng tán đồng lời chủ nhân nói.

Dốc sức liều mạng, lại thúc dục lực lượng, chạy trốn về phía trước.



Vào thời điểm A Sửu chủ động chạy đi, thần trí của Quỷ Thứ biến hóa kỳ dị, Quỷ Thứ vốn chỉ có chút kích động, trong chốc lát thần trí đã thành thụ.

Quỷ Thứ cũng hiểu rõ, hiện tại quay đầu lại dốc sức liều mạng, cũng chỉ không công tặng mạng, chuyện cóthể làm, chỉ có chạy trốn.

Chạy ra thật xa.

Sau đó tích súc thực lực, quay đầu lại diệt sát con Cửu U Phệ Hồn Trùng Vương kia, sau đó là Trùng Đế và Thi Trùng tộc.



Lôi Động cùng Quỷ Thứ, chưa từng có cảm giác bởi vì Trùng Đếmà giận chó đánh mèo phát tác lửa giận lên Thi Trùng tộc.

Bởi vìthế giới này, từ trước đến nay, nắm đấm lớn chính là đạo lý.

Thực lực không đủ, bị người ta đánh.

Bị người ta giết, bị người ta vũ nhục, lòng đầy căm phẫn thì như thế nào?

Bi phẫn gần chết thì như thế nào?

Phẫn nộ có thể giết người sao?

Thực lực, cũng không phỉa dựa vào phẫn nộ có thể tăng tiến thực lực a.



Nhiều khi, có hại chịu thiệt, ăn ủy khuất, bị người ta đánh gãy răng cũng phải nuốt vào miệng, sau đó yên lặng tích súc thực lực, về sau đòi tất cả thiệt thòi mình ăn lại, hành động theo cảm tình, từ trước đến nay chỉ làm ngươi chết nhanh hơn thôi.



Lôi Động nói câu ngoan thoại xong, bởi vì a Sửu tử vong mà làm cho thần hồn cùng Nguyên Anh của Lôi Động bị tổn thương không nhỏ, rốt cuộc Lôi Động không ngăn cản thương thế được nữa, giống như Tà Phượng, đã hôn mê.

Chỉ để lại Quỷ Thứ, yên lặng giống như không biết mệt mỏi mang theo hai người chạy đi.



Hiển nhiên a Sửu hi sinh cũng có tác dụng tích cực.

Quỷ Thứ đãsớm mang theo chủ nhân chạy ra khỏi phạm vi truy tung cảm ứng của Cửu U Phệ Hồn Trùng Vương, nhưng hắn vẫn tiếp tục chạy trốn như trước, không dám có chút dừng lại.

Cũng không biết qua bao lâu.

Ngược lại Tà Phượng dẫn đầu tỉnh lại trước.



Đôi mắt đẹp của thiếu nữ trợn tròn, nhưng lại phát hiện mình vàLôi Động được quỷ bộc của hắn mang đi, vừa định vô ý thứcđánh một chưởng ra ngoài, nhưng bỗng nhiên nhớ tới mấy thứ gìđó, nên giảm chường lực, chỉ chấn bay Quỷ Thứ.

Thân thể của nàng lăng lộn giữa không trung, hai chân lơ lửng điểm lên hư không một cái.

Hơi có địch ý, lườm Lôi Động vẫn đanghôn mê, sau đó lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Quỷ Thứ:



- Đây là chuyện gì?



Quỷ Thứ vừa trải qua việc huynh đệ hi sinh, cho nên vô cùng chán nản, thần thái cũng không còn sợ hãi với tu sĩ đẳng cấp cao hơn, hờ hững nói:



- Chủ nhân vì cứu ngươi, thần hồn đã bị trọng thương, hiện giờcòn hôn mê.



- Nói rõ chi tiết và quá trình cho ta nghe.



Tà Phượng kinh ngạc, thời điểm lườm Lôi Động, ánh mắt vẫn mang địch ý, nói chuyện với Quỷ Thứ vẫn lạnh như băng.



Bản thân Quỷ Thứ chẳng muốn trả lời nàng, sau khi do dự một lúc, vẫn cảm thấy vì chủ nhân nên nịnh nọt cho thỏa đáng, sauđó hít sâu một hơi, đem chuyện xảy ra nói lại từ đầu tới cuối, không có tận lực thêm mắm thêm muối.



Tà Phượng nhắm mắt lại, rất chân thành nghe những lời kia của Quỷ Thứ, chuyện diễn ra giống như tái hiện lại trong óc của nàng, lông mày khi thì nhíu chặc, khi thì buông lỏng, về sau, lại thở dài một tiếng:



- Ta không nghĩ tới, vị Lôi đạo hữu này lại là người thủ tín như thế, tin tưởng nếu như là ta, ta sẽ mặc kệ không hỏi tới, cũng không công tổn thất một con Cực phẩm linh quỷ, càng không cókhả năng để bản thân mình mệt mỏi hôn mê thế này.



Tà Phượng cũng là người có tình, chuyện nói một là một, hai làhai, không có bất kỳ hàm hồ nào.

Đổi lại ai chết một Cực phẩm linh quỷ xuất thân quỷ bộc huyết tế, cũng là chuyện tổn thất vô cùng thảm trọng.

Nhưng Lôi Động, hắn vì tuân thủ ước định trước khi chiến đấu, trả giá thảm như vậy, thiếu chút nữa ngay cảtính mạng của mình cũng mất đi.


Mạng Y Tế

Nguồn: https://amp.mangyte.vn/truyendoc-dai-ma-dau-ton-that-tham-trong-168433.html