' Băng linh hàn tuyền .
' Nghe danh xưng từ trong miệng của Tiêu Viêm , Phất Lan khắc cùng Áo Thác rõ ràng sửng sốt một hồi , Kinh dị nói :
' Tiểu tử kia , Băng linh hàn tuyền cực kỳ thưa thớt , Lại là thiên tàu dị bảo , Hơn nữa Lấy thực lực bây giờ của ngươi , căn bản không cần loại đồ vật này?
' Tiêu Viêm cười cười , có chút hàm hồ nói :
' Ta xác định rất cần thứ này , hai vị Đại sư , Các người có biết Tại Luyện dược sư công hội có ai có Hay không ?
Nếu như có người có , Ta có thể đem giá cao để giao dịch ' ' Giá cao ?
Tiêu Viêm , Ngươi cần phải biết , Băng linh hàn tuyền không phải chỉ dùng Kim tệ là mua được , Hơn nữa , Nếu người khác có thứ này cũng khó có thể Đưa ra trao đổi a' Phất Lan khắc lắc đầu nói .
' Aa, Ta đây tự nhiên biết , Nhưng vẫn mời Hai vị Đại sư điều tra cho , Nếu thật sự có người có , Ta có thể xuất ra vật có thể làm cho hắn hài lòng '.
Tiêu Viêm gật đầu , có chút khách khí nói .
Thấy Tiêu viêm kiên trì như vậy , Lông mày của Phất Lan Khắc cau lại , Sau đó lại nhìn phía Áo Thác , Bất đắc dĩ gật đầu .
' Ngươi chờ một lát' Áo thác đứng dậy .
nói với Tiêu viêm một tiếng , sau đó xoay người đi vào thư phòng bên cạnh .
' Lão gia hỏa này là phó hội trưởng Luyện Dược sư Nham Thành , mặc dù thường ngày không Làm gì , Ít quản lý đến sự vụ của Công Hội , Bất quá những vụ giao dịch khác , Bình thường là do Hắn chủ sự ' Phất Lan Khắc đưa mắt nhìn Áo Thác tiến vào thư phòng .
Nhìn Tiêu Viêm cười nói .
Mỉm cười gật đầu , Bàn tay của Tiêu Viêm khoát lên tay ghế , Ngón không tự chủ nhịp nhàng gõ nơi tay ghế , Khuôn mặt mơ hồ có chút chờ mong .
Chậm rãi bưng chén trà nhấp một hớp , Khuôn mặt Phất Lan Khắc tùy ý ngước lên , Nhìn Tiêu Viêm bộ dáng trấn tĩnh,Trong lòng không khỏi có chút nghi hoặc :
' Băng Linh Hàn tuyền thật sự rất trọng yếu đối với hắn sao ?
' An tĩnh chờ đợi một hồi lâu .
Áo thác mới ôm một quyển sách cổ dày , Từ trong phòng bước ra , Đem đặt ở trên mặt bàn , quay đầu nhìn Tiêu Viêm bất đắc dĩ nói :
' Xin lỗi , Ta đi tìm các cuộc giao dịch mới nhất của Gia Mã đế quốc , cũng không phát hiện có ai có được Băng Linh Hàn tuyền …' ' Vật kia thật sự là rất thưa thớt , Hơn nữa Nó cần sự bảo tồn cự kì nghiêm khắc .
Ta nhớ kỹ trước đây từng có một vị Tứ phẩm Luyện dược sư từng ở chỗ Lạnh vô cùng , may mắn kiếm đuợc một ít băng linh hàn tuỳên .
Bất quá bởi vì cất giữ không cẩn thận , Liền bị hóa thành một đám sương trắng tiêu tán mất …' Áo Thác có chút tiếc nuối nói .
Nghe vậy .
Tiêu Viêm thờ dài một hơi , khuôn mặt hện lên vẻ thất vọng , Nhẹ lắc đầu .
Cười khổ nói :
' Nếu như thật sự không có .
Vậy thì thôi vậy .
Thật là làm phiền hai vị ' Nhìn thấy thần sắc thất vọng của Tiêu viêm .
Phất lan Khắc cũng không tránh được , Liền nghiêng đầu về phía Áo Tháp nhẹ giọng hỏi:
' Thật sự không có ?
' Bàn tay vỗ vỗ vào quyển sách dày .
Áo tháp lắc đầu :
' Đích xác không có!' ' Nếu như nơi này không có .
Ta đề nghi ngươi thử đi Đấu giá hội xem sao .
Nếu như có vận may , Nói không chừng có thể trùng hợp gặp ' Phất lan Khắc an ủi nói .
Cười khổ gật đầu , Trong lòng Tiêu viêm rất minh bạch , Nếu như ngay cả Luyện dược sư công Hội đều không có vật này .
Cho dù vận khí mình có tốt , Cũng khó có thể tại phòng đấu tìm kiếm được loại Di bảo này .
' Ài ! Nếu không có vật Tại hạ cần , Vậy Tại hạ xin cáo từ ' .
Tiêu Viêm có chút ủ rũ đứng dậy , Chắp tay chào hai người sau đó liền muốn xoay người bước đi .
Nhìn bộ giáng ũ rủ của Tiêu viêm .
Áo Thác bất đắc dĩ lắc đầu , Trầm ngâm đột nhiên lên tiếng nói :
' Chờ đã ' ' Ân ?
' Tiêu Viêm hơi sửng sốt , Nghi hoặc xoay người .
Nhìn Áo Thác đang trầm tư .
' Ngươi thật sự rất cần Bămh linh hàn tuyền ?
' Áo Thác cau mày dò hỏi .
' Ân ! Rất cần ' nặng nề gật đầu .
Nhìn bộ giáng đang suy nghĩ của Áo Thạc .
Trong lòng Tiêu Viêm khẽ nhúc nhích , Thanh âm mang theo có chút ý mừng :
' Áo Thác đại sư , chẳng lẽ ngài có băng linh hàn tuyền ?
' Một bên , Phất lan Khắc cũng có chút kinh ngạc , chằm chằm nhìn Áo Thác , Hiển nhiên Hắn cũng không biết rõ tình hình .
' Aa .
Ta tự hiên là không có vật kia ' Cười lắc đầu , Aos Thác nhìn khuôn mặt thất vọng của Tiêu Viêm , Không khỏi cười nói :
' Bất quá , Ta nhìn thấy vật này ở chỗ của một Tên cổ quái ' ' Nga ?
' Nghe vậy .
Con mắt của Tiêu Viêm đột nhiên sáng ngời , Vội vã hỏi :
' Hắn là ai vậy ?
Ở đâu?
' ' Ách .
Ta phải nhắc nhở ngươi một tiếng , Muốn lấy vật đó từ trên tay Tên kia , Nếu như ngươi không có vật cho Hắn thỏa mãn .
Phân nữa chắc là không được ' Áo Thác cười cười nói .
' Được .
Ta sẽ cố hết sức .
Tiêu Viêm chần chừ nói, Tại vì không biết rốt cục đối phương ra cái giá thế nào , Hắn đương nhiên cũng không Dám nói Bừa .
' Lão già này … Ngươi không nói đến Tên dị thường quý Bảo như mạng Cổ Đặc phải không?
' Nhíu chặt lông mày , Phất Lan Khắc đột nhiên kinh ngạc lên tiến nói .
' Ân , Chính là Lão dị thường ấy , Lần trước Ta đến chỗ Hắn , Tựa hồ nghe Hắn nhắc tới Băng linh hàn tuyền , Bất quá , Lão gia hỏa thật là nhỏ nhen , Đến cả xem cũng không nỡ cho Ta liếc mắt một cái .
' Áo Thác híp mắt cười nói .
'…Nếu như thật sự Hắn có băng linh hàn tuyền .
Ta cũng cho rằng , Tiêu viêm khó có thể thành công đổi lấy ' .
Phất Lan khắc bất đắc dĩ lắc đầu , Nhìn về phía Tiêu Viêm trong ánh mắt có vài phần thương cảm .
' Vậy Cổ đặc Là ai ?
Bị ánh mắt nhìn chăm chú của Phất lan Khắc , Có chút không được tự nhiên , Tiêu Viêm có chút không yên hỏi .
' Tên kia cũng là một gã Luyện dược Sư, Mặc dù mới là Tam phẩm , Bất quá , những thứ mà Hắn cất giấu cũng để cho tất cả luyện Dựơc sư của Gia mã đế quốc đỏ mắt .
' Áo Thác lắc đầu , cười nói .
' Hắn không phải là người của Luyện Dược sư công hội ?
' Tiêu Viêm kinh ngạc hỏi .
' Không phải , Tên kia tính tình rất là cổ quái , Rõ ràng là Thiên phú Luyện Dược không tồi , Nhưng lại rất mê luyến , Và cất dấu các loại dị bảo , Làm cho vẫn dừng ở giai đoạn Tam phẩm .
loại mê luyến này cơ hồ đã trở thành bệnh , Một khi phát hiện người khác có thứ gì tốt , Tên kia liền làm phiền không thôi , Làm cho mọi người rất là đau đầu ' Phất lan khắc cười khổ một tiếng , Nhìn bộ giáng của Hắn tựa hồ đã trải qua laọi tình huống này .
' Hắc hắc , ai cho ngươi năm đó ngu ngốc , Dĩ nhiên đem Tử Huyết linh chi mà mình vất vả có được đem ra khoe .
Sách sách , Bất quá Lão gia hỏa Cổ Đặc thật sự có kiên nhẫn , Vì Tử huýet linh chi mà làm phiền ngươi suốt một năm , Ha ha.
' Dường như nhớ tới chuyện thú vị năm đó , khuôn mặt Áo Thác có chút hả hê cười nói .
' ai ' Bất đắc dĩ lắc đầu , Khuôn mặt Phất Lan khắc có chút buồn bực .
' ' Ách …Cấp bậc của các người cao hơn so với hắn , Hắn sao lại dám làm càn?
' Nhìn thần sắc của Hai người có chút bất đắc dĩ , Tiêu Viêm nghi hoặc hỏi .
' Phẩn bậc chúng ta dích xác cao hơn Hắn một ít , Bất quá , lão gia hỏa này có một người Huynh đệ rất nổi tiếng , Ở Gia Mã đế quốc , không ai dám đi trêu chọc Hắn ' Phất Lan Khắc cười khổ nói .
' Huynh đệ ?
Là ai ?
' Nghe vậy , Tiêu Viêm cảm thấy ngạc nhiên , Người nào lại có Bản lãnh như vậy , Cứ nhiên cũng làm cho hai gã Tứ phẩm Luyện Dươp sư cũng không dám đắc tội.
' Còn có thể là ai…Ngoài Đan vương Cổ Hà ' .
Đảo cặp mắt trắng Dã .
Áo Thác bĩu môi nói :
' Nếu không có cái huynh đệ này bảo vệ , Bảo tàng thất của tên kia không biết đã bị bao nhiêu người đến cướp rồi ' ' Ánh ….
Cổ Hà ?
khó trách ' Hơi sửng sốt , Tiêu viêm lúc này mới bỗng nhiên hiểu ra .
Ở Gia mã đế quốc , Đan vương Cổ Hà đích thật có thế lực khổng lồ .
' Bất quá lão gia hỏa kia mặc dù đáng ghét , Nhưng Tâm tính không xấu , Chỉ là có chút cổ hủ , ngoan cố , hơn nữa Hắn ghét nhất người ta trước mặt hắn nhắc đến Cổ Hà , mặc dì Hắn biết được như hpôm nay là được Cổ Hà giúp đỡ .
Nhưng nếu có người trước trước mặt hắn nhắc đến Cổ Hà , Hắn liền tức giậnk đuổi người đó ngay , Cho nên , Ngươi nên cẩn thận một chút , Nếu không chọc giận Hắn , Cho dù ngươi xuất ra Dị bảo tốt hơn , Cũng khó có thể đổi được Băng linh hàn tuyền ' Phất Lan Khắc nhắc nhở nói .
' Hắn chắc là ở Hắc Nham Thành ?
' Tiêu Viêm khẩn trương hỏi .
' Ân , Đúng vậy ' Cười gật đầu , Áo Thác liếc mắt về phía atiêu Viêm cười nói :
' Ngươi thật sự đi tìm Hắn ?
' ' Không có biện pháp , Ta thật sự rất cần Băng Linh Hàn Tuyền , Nếu Hắn tính Sư tử há mồm ( Giống như là chém đẹp ấy ) chỉ sợ ta cũng phải để cho hắn làm thịt ' bất đắc dĩ tiêu Viêm cười khổ nói .
' thương cảm cho Tiểu tử , người khác muốn trốn Hắn còn không kịp , Ngươi lại tự mình đưa thân đến ' Đồng tình vỗ vỗ vai Tiêu Viêm , Áo Thác quay đầu nói vói Phất Lan khắc :
' Như vậy để ta màn tiêu Viêm đi , Chỉ sợ ngươi không muốn gặp lão gia hỏa kia ' ' Đi thôi , đi thôi , Nhìn thấya Hắn thuận tiện mang theo câu nói .
Tốt nhất Hắn đừng đến Luyện dược sư công hội , Nếu không cho dù Hắn có Cổ Hà bảo vệ Ta cũng sẽ tìm Hắn phiền toái .
' Phất Lan Khắc bĩu môi nói .
Hiển nhiên Hắn đối với tên đáng Ghét kia có chút sợ hãi .
' Hắc hắc , Có chút hả hê , Áo thác nhìn Tiêu Viêm nói :
' Đi thôi , Đi theo ta , Ta mang ngươi đi tìm tên kia , Bất quá cuối cùng có thành hay không thành , Thì dựa vào ngươi vậy .
' Nghe vậy , Tiêu viêm cảm kích gật đầu , Đồng thời nghĩ mình có chút may mắn , May mà mình đến khảo hạch cấp bậc Luyện dược sư , Nói cách khác , Làm cho chính mình đi tìm Băng Linh Hàn Tuyền khắp Đại lục , mà rốt cuộc cũng không biết ở đâu có ?
Áo Thác dẫn Hắn ra khỏi Luyện dược sư công hội , Đi theo dọc đường , không ngừng có người luôn miệng chào hỏi với Áo Thác đang lạnh nhạt , Mà khi bọn Hắn nhìn về Tiêu Viêmđang theo sau phía sau Áo Thác , Tất cả đều sửng sốt , Ánh mắt đều dừng lại nơi huy chương biểu tương Nhị phẩm luyện dược sư , cùng với trường bào đen kịt , Mọi người có chút khiếp sợ nhìn Tiêu Viêm .
Tuổi còn trẻ mà đã là Nhị phẩm Luyện dược sư .
Trong lòng bọn họ quả thật rất rung động .
Không để ý đến ánh mắt rung động của mọi người , Tiêu viêm đi theo Áo Thác đi trong Hắc Nham thành khoản mười cái ngã tư đường , Làm cho đầu óc có chút bực mình , Mãi rồi mới gần chỗ Hẻo lánh phía Nam thành , Thì thấy trong góc có một tòa nhà cổ quái mới dừng lại .
Ngẩng đầu nhìn tòa nhà cổ quái .
Áo Thác thở phào một hơi , quay đầu nói với Tiêu viêm :
' Nơi này là trú địa của Tên Cổ Đặc , Ta đi vào trước , Một lần nữa nhắc nhở ngươi , ngươi vạn lần không được đi lung tung !'
Mạng Y Tế