Tiên Ngạo - Tà Môn lục phái - Tiên Ngạo

Tiên Ngạo

Tác giả : Chưa rõ
Chương 194 : Tiên Ngạo - Tà Môn lục phái

Hiện tại Dư Tắc Thành có thể xuất ra toàn bộ ba mươi sáu con Tử Mặc Giao.

Khi ba mươi sáu giao long này bay lượn trên đầu Dư Tắc Thành, trông chúng chẳng khác gì một vầng mây lửa.

Thật ra Tử Mặc Giao này cũng không phái hùng mạnh như trong tưởng tượng.

Lần trước đại chiến đã bị tên sử dụng phi kiếm tam giai chém chết một con, tên hòa thượng đệ tử La Sát Kim Cương tông giết chết một con nhưng y dùng thủ đoạn gì tiêu diệt Tử Mặc Giao.

Dư Tắc Thành không nhìn kịp.

Đám Tử Mặc Giao này chỉ có tác dụng phụ trợ, nếu như có thể tiến hóa lên một bậc, có khả năng sẽ trở nên hoàn mỹ hơn.

Nếu có thể hồi phục tới trình độ Tử Nhãn Mặc Viêm Long, chính là vô địch.

Thật ra chuyện này cũng không phải là không có khả năng, từ khi Dư Tắc Thành sáng tạo ra kỳ thuật hợp nhất từ ba loại pháp thuật, hắn cảm thấy đặc biệt yêu thích việc cải tạo pháp thuật.

Từ sau khi Dư Tắc Thành học xong Băng Thiên Tuyết Địa, hắn vẫn chưa từng sử dụng qua.

Còn có pháp thuật cấm như phế bỏ là Tị Trần thuật.

Tự Bạch vấn Tâm thuật, hắn vẫn chưa dùng qua lần nào, không biết tác dụng cụ thể sẽ thế nào.

Thật ra tác dụng của Tự Bạch vấn Tâm thuật đối với Dư Tắc Thành không lớn.

Hắn đã có được Vô Hình Ám Diệt Thần Thức Hóa Sinh Thuật, nếu thuật này có thể phụ thân người khác, biết được suy nghĩ của đối phương, vậy y không thể đối phó mình được nữa.

Mỗi tháng Dư Tắc Thành đều cống hiến hảo tửu Cực Lạc Thiên cho môn phái.

Mỗi lần cống hiến như vậy cũng không phải là ba trăm cân như lão điên đã nói mà là năm trăm cân.

Cũng may đây không phải là hiến không, qua chuyện đó có thể biểu hiện ra tầm quan trọng của mình, như vậy môn phái có ích lợi gì cũng sẽ nghĩ tới mình.

Sau khi Dư Tắc Thành cống hiến Cực Lạc Thiên, không hề bị vạn người săm soi hay khen ngợi, cũng không ai gặng hỏi nguồn gốc, theo dõi rình mò như hắn từng tưởng tượng.

Thái độ của những người khác đối với hắn vẫn không hề thay đổi, vẫn như trước kia, chuyện này khiến cho Dư Tắc Thành buồn bực không thôi.

Biến hóa duy nhất chính là Hiên Viên kiếm ấn trong thần hồn Dư Tắc Thành, dường như sau mỗi lần Dư Tắc Thành cống hiến Cực Lạc Thiên, nó lại lớn hơn một chút.

Thời gian lặng lẽ trôi qua, lúc này chỉ còn một tháng nữa là tới ước hẹn sáu tháng với lão điên.

Hôm ấy Dư Tắc Thành đang tu luyện đột nhiên bên tai vang lên tiếng lão điên truyền âm:

- Tình huống có biến, ngày mai giờ Tý đến gặp ta! Tới rồi, thử thách tới rồi.

Dư Tắc Thành thỏ ra một hơi thật dài, bắt đầu kiểm tra sở học của mình một lượt từ đầu chí cuối.

Sau đó hắn tắm rửa thay y phục, ngủ một giấc thật ngon, tinh thần sảng khoái, chuẩn bị cho thử thách sắp tới.

Trong thế giới Bàn cổ, Dư Tắc Thành chuẩn bị sẵn sàng pháp y chiến bào, linh thạch phù lục, cần gì có nấy.

Hắn dốc hết toàn lực lục lọi ở Thiên Tài Địa Bào các một lượt, lại còn chuẩn bị một túi trữ vật bên ngoài, để che giấu khả năng trữ vật của thế giới Bàn cổ.

Ngày hôm sau, đúng giờ Dư Tắc Thành tới chỗ lão điên.

Chỉ thấy lão điên nhìn hắn cười ha hả:

- Tới rồi sao, tốt lắm, chuẩn bị xong rồi.

Ta đã mang Trúc Cơ đan tới cho ngươi, rất nhiều Trúc Cơ đan, là một trong những loại Trúc Cơ đan tốt nhất trong thiên hạ, sau này sẽ không có nữa.

Nhưng có thể lấy được bao nhiêu, vậy phải xem nỗ lực của ngươi.

- Ngươi có thể không tham gia, cũng có thể rời khỏi.

Nếu ngươi thất bại kết cục tốt nhất chính là tử vong.

Nếu bị bọn chúng bắt làm tù binh, trọn đời ngươi sẽ phải chịu nỗi khổ luyện hồn, hoặc bị chế tạo thành ma đầu, bị người sai khiến.

Nên làm thế nào chính ngươi hãy quyết định lấy, ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng.

Dư Tắc Thành đáp:

- Còn có lựa chọn khác sao?

Tới đi, rừng đao biển kiếm ta cũng sẽ vượt qua.

Lão điên cười nói:

- Vậy thì không đến nỗi, nguy hiểm vẫn có, bất quá không nghiêm trọng.

Chúng ta đi thôi.

Dứt lời, lão ngồi yên bất động, trên người lão bỗng xuất hiện một trung niên:

- Đi, ta đưa ngươi tới đó.

Dư Tắc Thành nhìn trung niên này, đột nhiên như bừng tỉnh ngộ:

- Lần trước là một thanh niên, lần này là trung niên, hẳn là còn có một lão nhân.

Lão trung thanh, như vậy mới là Nhất Khí Hóa Tam Thanh.

Thần sắc trung niên lập tức biến hóa:

Nếu có thể như vậy, ta cũng không cần ngồi ở đây đến nỗi khô người.

Biết quá nhiều thông minh quá sẽ không tốt cho ngươi.

Dứt lời, trung niên phất tay, lập tức Dư Tắc Thành bị cuốn vào tay áo y.

Sau đó trung niên bước ra một bước, đã xuất hiện trên Gò Hiên Viên, bước ra một bước nữa đã ở ngoài xa ngàn dặm.

Cứ như vậy trung niên thi triển pháp thuật Tiên Nhân, tiến nhanh về phương xa.

Cũng không biết đã qua bao lâu, Dư Tắc Thành được trung niên thả ra khỏi tay áo.

Lúc này sắc trời đã tối hắn chỉ thấy mình đang ở trên một vùng đất đen ngòm.

Chỉ nghe trung niên nói với hắn:

- Được rồi, đã đến nơi.

Đây là Sở Tây, Kỳ Châu, ngươi có biết tình huống thí luyện lần này chưa?

Dư Tắc Thành lập tức cảm giác phân thân này của lão điên tu hành Nhất Khí Hóa Tam Thanh hoàn toàn khác với bản thể lão điên.

Người này sắc mặt nghiêm nghị, hành sự cẩn thận nghiêm túc, không có vẻ điên loạn chút nào.

Lập tức Dư Tắc Thành cũng tỏ ra nghiêm túc:

- Tiền bối, đệ tử không biết, lão điên tiền bối chưa từng nói cho đệ tử.

Trung niên bèn nói:

- Được rồi, đi với ta, ta sẽ nói cho ngươi biết.

Dứt lời, y tiến về phía trước, Dư Tắc Thành chậm rãi theo sau.

Chỉ nghe trung niên nói:

- Nơi đây chính là miến Bắc Kỳ châu, Sở Tây, ba mặt giáp biển.

Kẻ khống chế nơi này chính là Tà Môn lục phái, bọn chúng bao gồm Quân Nhục môn, Bất Tử tông, Quy Hào phái, Thiên Vu giáo, Huyết Thú tông, Bạch cốt môn.

Bọn chúng đều là môn phái tu tiên xếp vào hàng tám trăm bàng môn.

- Quân Nhục môn và Vô Thượng Thiên Đạo tông đều là những môn phái nghiên cứu tiên cốt tuệ căn xếp trong mười đại môn phái hàng đầu.

Tuy nhiên bọn chúng khác với Vô Thượng Thiên Đạo tông vốn không ngừng vươn lên, tự mình tu luyện chuyển hóa.

- Bọn chúng là cướp đoạt, cắt lấy tiên cốt trên thân những người khác cấy lên thân thể mình.

Mỗi một tên đệ tử Quân Nhục môn đều là quái vật, là tập hợp của vô số máu thịt của vô số người.

Tôn chỉ tu tiên của bọn chúng là cắt xé Tiên Nhân, cấy trồng tiên thể, cải tạo thân mình, nhờ đó phi thăng.

Bất Tử tông khác với Quân Nhục môn, tôn chỉ tu tiên của bọn chúng là cương thi sống vạn năm, hoạt thi sống vĩnh viễn.

Sở trường của chúng là điều khiển các loại cương thi hoạt thi, đồng thời bọn chúng còn biến thân mình thành cương thi hoạt thi.

Nghe nói chưởng môn của chúng đã đạt tới trình độ Phi Thiên Dạ Xoa, Ám Dạ Thi Vương.

- Quỷ Hào phái bị người khác gọi là Họa Bì phái.

Bọn chúng tu luyện quỷ khí, người biến thành quỷ, tu luyện đến cuối cùng huyết nhục toàn thân biến mất, chỉ còn lại một lớp da người bên ngoài.

Bọn chúng dùng quỷ âm ảo thuật công kích đối thủ, cũng có khả năng sai khiến ác quỷ.

Pháp thuật hùng mạnh nhất của chúng là Di Bì thuật, lấy da mình bao trùm lên thân thể đối phương, nhân cơ hội này đoạt xá chiếm cứ thân thể người khác.

- Thiên Vu giáo là phân chi của Vu tộc, bọn chúng tra tấn phàm nhân khiến cho bọn họ đạt tới nỗi đau tột đỉnh, oán hận vô cùng, sau đó dùng bí pháp phong ấn, làm thành trụ người, mượn oán hận cảm xúc của những phàm nhân trong trụ người này làm lực lượng nền tảng của mình.

Người trong Thiên Vu giáo có pháp lực càng cao lại càng có nhiều trụ người.

Nghe đồn rằng dưới lòng đất tồn tại hàng chục vạn trụ người như vậy.

- Huyết Thú tông là dư nghiệt của Huyết Hải phái, nhờ vào hút máu con người mà nâng cao tu vi.

Bọn chúng thích nhất là máu của xử nữ và trẻ con, cho rằng máu ấy mới là thuần khiết nhất.

Trong môn phái của chúng có vô số ao máu, mỗi ngày tối thiểu có hàng ngàn người cung cấp máu tươi cho chúng.

- Bạch Cốt môn là hậu duệ của Bạch cốt Thần Quân, dùng bạch cốt luyện chế ra vạn khí, chiến thuyền bạch cốt của chúng có thể tung hoành thất hải.

Cho nên những vùng đất an táng người chết đầy xương trắng đều thuộc về bọn chúng.

Trong mắt chúng, chỉ có người chết mới là người tốt nhất.

- Đây là những kẻ thống trị ờ vùng đất này, thí luyện của ngươi chính là vào lúc sáu phái bọn chúng cử hành thí luyện Trúc Cơ, trà trộn vào đám đệ tử của chúng, cướp đoạt Trúc Cơ đan xuất hiện trong quá trình thí luyện.

Dư Tắc Thành nghe vậy vô cùng kinh ngạc, bắt mình tới trà trộn tham gia thí luyện Trúc Cơ của Tà Môn lục phái, cướp đoạt Trúc Cơ đan của người ta.

Chuyện này.

chuyện này quả thật quá nghịch thiên! Phân thân của lão điên còn nói thêm:

- Dư Tắc Thành, ngươi thấy đất này có được không?

Dư Tắc Thành hốt một nắm đất lên.

Tuy rằng hắn chưa từng trồng trọt bao giờ nhưng vẫn có được một ít kiến thức cơ bản, bèn nói:

- Đất này dường như rất phì nhiêu, vì sao không có ai trồng trọt, lúc này hẳn là thời gian vào vụ mùa vô cùng bận rộn.

Có lẽ dân chúng đi hết rồi, Tà Môn lục phái này tàn bạo như vậy, cho nên dân chúng phàm nhân nơi này đã bỏ trốn hết, không ai trồng trọt.

Phân thân lão điên lắc đầu:

- Không đúng, không phải nơi này không có người, mà là không ai gieo trồng cả.

Pháp thuật của sáu phái bọn chúng không nhờ vào linh thạch hấp thu linh khí, không nhờ vào tu luyện mà tích lũy thực lực mà nhờ vào thân thể cốt nhục, linh hồn của phàm nhân.

Cho nên lúc vừa bắt đầu chiếm cứ vùng này bọn chúng đi khắp nơi điên cuồng bắt bớ phàm nhân về tiến hành tu luyện, cho nên ngàn dặm không sợi khói, nguyên khí bọn chúng cũng thương tổn nặng nề.

Sau bọn chúng thay đổi sách lược, tiến hành chăn nuôi phàm nhân ở vùng này.

Mỗi năm bắt đi một trong mười người để làm tài liệu tu luyện, những phàm nhân khác có thể tùy tiện sinh sống ở đây.

Chương 193:

Thiên Đạo Thần Quyết (Hạ) Nghĩ tới đây Dư Tắc Thành bèn đứng lên chạy tới chỗ lão điên.

Thật ra chủ yếu Dư Tắc Thành hết sức mong muốn nhìn thấy vẻ mặt lão điên khi biết hắn đột phá tới cảnh giới hiện tại.

Đừng nói đâu xa, có một người nổi nóng vì mình thăng tiến cảnh giới cũng là một chuyện rất tốt.

Lão điên cũng như những lần trước, nhìn thấy Dư Tắc Thành liền giật mình kinh hãi.

Có thể khiến cho tiền bối Phản Hư kỳ kinh ngạc sững sờ, trong lòng Dư Tắc Thành cảm thấy hết sức tự hào.

Đột nhiên lão điên lăn lộn trên mặt đất, miệng mắng liên hồi:

- Vì sao.

vì sao vậy.

Ta tự nhốt nơi đây đã tám trăm năm, chỉ ngộ ra được bảy mươi hai chữ.

vì sao cho hắn ngay tức khắc mười sáu chữ.

- Ta phải xé ngươi ra làm trăm mảnh.

Lão điên đập tay đập chân xuống đất không ngừng, nếu là trước kia ắt Dư Tắc Thành sẽ vô cùng sợ hãi.

Nhưng hiện tại hắn đã quen với chuyện này, hắn biết lão điên chỉ là đùa giỡn, cho nên cũng không thèm lý tới lão, chỉ lấy ra một hồ lô Cực Lạc Thiên, rót ra hai chén, sau đó yên lặng chờ đợi.

Sau khi lão điên nổi cơn một trận bèn đứng dậy, cầm lấy chén rượu mà Dư Tắc Thành rót sẵn uống ừng ực, sau đó mới nói:

- Cực Lạc Thiên của ngươi hiện tại bên ngoài đã mua bán đổi chác với giá mười viên linh thạch trung phẩm một cân.

Từ ngày mai trở đi mỗi tháng ngươi phải nộp lên cho môn phái ba trăm cân! Dư Tắc Thành nghe vậy giật mình kinh hãi, mỗi lần tới đây hắn đều mang cho lão điên một hồ lô Cực Lạc Thiên, nhưng chưa từng tiết lộ tên tuổi lai lịch của nó, chỉ là tự nguyện dâng lên.

Không ngờ tuy lão điên tự nhốt ỡ nơi này nhưng lại biết rõ mọi chuyện bên ngoài như lòng bàn tay.

Dư Tắc Thành hỏi lại:

- Tháng nào cũng phải nộp hay sao?

- Rượu này có ý nghĩa vô cùng trọng đại ẩn chứa một loại khí tức hồng hoang nguyên thủy.

Đối với bọn tiểu bối các ngươi, rượu này bất quá chỉ là tiên tửu mà thôi nhưng đối với Nguyên Anh Chân Quân, rượu này vô cùng hữu ích cho việc tu luyện của bọn họ, vô số thượng môn đang cho người tra xét chuyện này.

- Cho nên phái ta tra ra ngươi rất nhanh, đặc điểm của ngươi lộ ra hết sức rõ ràng.

Đúng rồi, chuyện ngươi đánh chết cháu của Tử La Chân Quân cùng đệ tử La Sát Kim Cương tông, đã bị bọn Vô Tâm tông cùng La Sát Kim Cương tông tra xét ra.

Tuy rằng hiện tại bọn họ nhẫn nhịn không dám lên tiếng nhưng sau này ngươi xuất môn phải coi chừng bọn họ trả thù.

Khí tức hồng hoang kia có lẽ là nhờ tác dụng chén nước trong ao thời gian.

Dư Tắc Thành lại hỏi:

- Các vị bằng hữu của ta ra sao rồi?

Lão điên đáp:

- Con nhãi Ôn gia đã vào Độc ôn tông, đó cũng là một trong những thượng môn, tuyệt đối không có chuyện gì.

Còn ba người kia, bên cạnh chúng có gian tế rình rặp thế nhưng chúng vẫn không hay biết, vẫn đang sống ung dung tự tại, phiêu bạt khắp nơi.

Yên tâm đi, chỉ cần ngươi vừa ra khỏi sơn môn ắt sẽ có người hữu tâm dẫn đường cho các ngươi gặp nhau, để tra xét rượu này có nguồn gốc từ đâu.

- Mỗi tháng sau khi ngươi nộp rượu cho môn phái phải nói thế nào, chuyện này ta sẽ an bày người xử lý, về sau chuyện này coi như kết thúc, không ai làm khó các ngươi, nhưng chuyện của Vô Tâm tông, La Sát Kim Cương tông, ngươi phải tự giải quyết lấy.

Mình giết người, vậy tự mình phải xử lý êm đẹp.

Dư Tắc Thành lại hỏi:

- Vậy ta có cần giao bí phương chế rượu ra không?

Lão điên đáp:

- Chuyện đó tùy ngươi, muốn giao thì giao, không thích thì thôi, ai cũng có bí mật của riêng mình, không ai có thể bắt buộc ngươi, cho dù là chưởng môn, cho dù là ta cũng không được, ở Hiên Viên kiếm phái không ai có thể bắt buộc người khác, kẻ dám vung kiếm chỉ đồng môn ắt sẽ bị khai trừ.

Dư Tắc Thành lại hỏi:

- Vậy nếu đối phương kích thích, dẫn dụ, lợi dụng, hoặc hãm hại những người khác, sẽ xử lý ra sao?

Lão điên cười nói:

- Không ai dám làm vậy, muốn cũng không thể làm được.

Luyện Hiên Viên thần kiếm ta sẽ nhận được lực lượng vô thượng, nhưng cũng phải trả bằng một cái giá tương xứng.

Loại tiểu nhân như vậy chỉ cần luyện Hiên Viên kiếm pháp, nảy sinh lòng dạ tiểu nhân ác độc như vậy ắt kẻ đó sẽ bị cắn trả, chắc chắn phải chết không sai.

Vô thượng tổ sư, tổ sư khởi thủy, Trung Hưng Tổ Sư năm xưa đã từng chịu qua thủ đoạn của bọn tiểu nhân này, cho nên đây là chuyện mà bọn họ căm hận nhất.

Cho nên bọn họ đã hạ thủ pháp trong đó, chỉ cần bọn tiểu nhân này tu luyện chính là tự chịu diệt vong.

Nếu không anh dũng tiến về phía trước, chắc chắn chết không thể nghi ngờ, nếu không dám đối mặt cường địch, chắc chắn chết không thể nghi ngờ.

Sở dĩ chúng ta bách chiến bách thắng, bởi vì những đệ tử nào không thắng đều đã tử vong.

- Ngươi đã đạt tới cảnh giới Luyện Khí kỳ đỉnh phong, chuyện ta hứa với ngươi, ta sẽ thực hiện.

Ta sẽ cho ngươi rất rất nhiều Trúc Cơ đan, hơn nữa là một trong những loại Trúc Cơ đan tốt nhất Tu Tiên Giới.

Bất quá ngươi phải chờ một thời gian, hãy về củng cố cảnh giới của ngươi trước, khoảng sáu tháng sau ta sẽ giao Trúc Cơ đan cho ngươi.

- Ha ha ha, có thể lấy được nhiều hay ít, vậy phải xem bản lãnh của ngươi rồi.

Lúc lão điên nói những lời cuối cùng, Dư Tắc Thành cảm thấy trong lời lão mang ẩn ý nào đó vô cùng khó hiểu.

Đột nhiên hắn nghĩ rằng, có lẽ Trúc Cơ đan này cũng không phải đễ dàng lấy được vào tay.

Vài ngày sau Dư Tắc Thành trở lại cuộc sống tu luyện nhàn nhã của mình.

Hắn chưa vượt qua được cảnh giới Luyện Khí kỳ đỉnh phong, cũng không muốn tu luyện pháp thuật pháp quyết mới nào.

Hắn chỉ luyện lại tất cả những tiên thuật pháp quyết mình đã học được mà thôi.

Dư Tắc Thành có cám giác rằng sáu tháng sau chính là một lần thử thách quan trọng trong cuộc đời mình, tuyệt đối sẽ không nhẹ nhàng thoải mái như lời lão điên đã nói.

Thật ra Dư Tắc Thành có thể không cần lấy Trúc Cơ đan của lão điên, mỗi đệ tử ngoại môn nội môn Hiên Viên kiếm phái, mỗi khi đạt tới cảnh giới Luyện Khí kỳ đỉnh phong đều được thướng cho ba viên Trúc Cơ đan.

Nếu uống hết ba viên vẫn không thể Trúc Cơ vậy cũng không cần tu luyện làm gì nữa.

Dùng hết ba viên mà vẫn không Trúc Cơ được, cho dù dùng thêm, đạt được Trúc Cơ, cũng sẽ không có tiền đồ sáng sủa.

Nhưng Dư Tắc Thành biết rằng mình phải tiếp nhận thử thách của lão điên.

“Nếu không anh dũng tiến về phía trước, chắc chắn chết không thể nghi ngờ, nếu không dám đối mặt cường địch, chắc chắn chết không thể nghi ngờ.

Sở dĩ chúng ta bách chiến bách thắng, bởi vì những đệ tử không thắng đều đã tử vong.

” Những câu này cũng không phải chỉ nói để cho vui, mà là lão điên muốn nhắc nhở Dư Tắc Thành.

Nếu hắn trốn tránh lần thử thách này, có nghĩa là mất hết thể diện.

Tiền bối Phán Hư kỳ cho ngươi cơ hội ngươi không nắm lấy, chỉ cần một câu nói là có thể trục xuất ngươi khỏi sư môn, sẽ không ai sinh lòng thương hại cho ngươi, từ đây về sau vĩnh viễn không có ngày ngóc đầu lên được.

Cho nên nhìn bề ngoài dường như thời gian gần đây Dư Tắc Thành không chú tâm tu luyện, thật ra hắn tranh thủ tất cả các cơ hội khổ luyện.

Mỗi lần đứng trong Diễn võ đạo tràng, Dư Tắc Thành lần lượt diễn luyện Phá Diệt Cửu Thuật từ đầu chí cuối.

Trong trận chiến với đệ tử La Sát Kim Cương tông, Dư Tắc Thành đã xác thực được sự hùng mạnh của Phá Diệt Cửu Thuật.

Tuy rằng Ngự Kiếm thuật của Dư Tắc Thành đã đạt tới mức lô hỏa thuần thanh, điều khiển song kiếm hùng mạnh hơn Lục Thủ Chân Quân rất nhiều.

Nhưng Dư Tắc Thành biết nếu chọn một trong hai, sử dụng Phá Diệt Cửu Thuật sẽ dễ dàng giết chết địch nhân hơn sử dụng song kiếm.

Thậm chí pháp thuật Tiên Thiên Nhất Mạch Cầm Nã Thủ do Dư Tắc Thành khổ luyện còn có tác dụng nhiều hơn.

Môn pháp thuật này muốn lớn có thể lớn, muốn nhỏ có thể nhỏ, hữu dụng vô cùng, tùy tâm sử dụng.

Thật ra cũng không cần biến ảo thành bàn tay chân nguyên khổng lồ bóp chết đối phương, hắn hoàn toàn có thể biến ra bàn tay thật nhỏ nhắm đúng vào thời khắc mấu chốt kéo đối phương một cái cũng sẽ có hiệu quả vô cùng.

Vô Hình Phá Thể Càn Khôn Chưởng vốn không đáng để tu luyện, nó hoàn toàn bị Khai Sơn Phủ lấn át.

Pháp thuật này cùng Triền Nhiễu thuật, Cự Mộc thuật đều thuộc loại pháp thuật vô dụng, hiện tại không còn chút giá trị nào đối với hắn.

Hỏa Cầu thuật hiện tại còn chút tác dụng với Dư Tắc Thành, đó là dùng hủy thi diệt tích kẻ thù, nếu không nó cũng cũng bị liệt vào hàng pháp thuật vô dụng như những pháp thuật trên.

Điều này cũng là lẽ tất nhiên, theo tu vi Dư Tắc Thành tăng lên một ít pháp thuật yếu ớt tự nhiên sẽ bị đào thải.

Đột nhiên Dư Tắc Thành hiểu ra vì sao Phá Diệt Cửu Thuật này chỉ có tác dụng cho Luyện Khí kỳ.

Bởi vì từ Trúc Cơ trở về sau, pháp thuật kiếm thuật mà mình học được sẽ hùng mạnh hơn rất nhiều, lúc ấy Phá Diệt Cửu Thuật sẽ chỉ còn ý nghĩa như Cự Mộc thuật đối với mình hiện tại.

Cho nên Phá Diệt Cửu Thuật này chỉ là pháp thuật hùng mạnh nhất ở Luyện Khí kỳ.

Dư Tắc Thành có cảm giác rằng hiện tại mỗi lần mình tu luyện, ngoại trừ cảm giác có thể mau chóng hiểu được tinh túy của pháp thuật, còn có thêm cảm giác nhanh nhạy.

Giống như từ một có thể suy ra ba, mỗi lần tu luyện một loại pháp thuật mới đều có được cảm ngộ mới, có thể từ pháp thuật này suy diễn ra một loại pháp thuật mới vậy.

Dư Tắc Thành chỉ có thể xem năng lực này như năng lực vừa mới sinh ra của thế giới Bàn Cổ, thật ra đây chính là năng lực của bốn chữ ‘sinh sôi không ngừng’ của Thiên Đạo Thần Quyết.

Mạng Y Tế

Nguồn: https://amp.mangyte.vn/truyendoc-tien-ngao-ta-mon-luc-phai-176752.html