Vô Sỉ Đạo Tặc - Bức Tường Không Gian - Vô Sỉ Đạo Tặc

Vô Sỉ Đạo Tặc

Tác giả : Chưa rõ
Chương 202 : Vô Sỉ Đạo Tặc - Bức Tường Không Gian

  Tầng thứ mười hai cũng không phải là đáy của Thâm Uyên, đi xuống nữa vẫn còn rất nhiều vị diện, nhưng mà các vị diện này lại không giống như mười một hai trước đó, phân bố ngang với nhau, mà phân bố lộn xộn, lớn nhỏ không đều, vì thế không thể nào phân theo 'Tầng' được.

Các vị diện ở dưới tầng mười hai của thâm uyên không có ma quỷ đến đây thể khổ luyện, không có Tiêu Thổ Luyện Ngục, Băng Thiên Tuyết Địa, Vẫn Thạch Chi Vực ác liệt, nhưng mà là nơi các ma thú thường xuyên lui tới, càng đi xuống sâu thì các ma thú càng hung ác, thậm chí còn có không ít ma thú hồng hoang khiến người khác phải biến sắc.

Đi theo Thuần Vu Tuyền thẳng một đường xuống dưới, lúc đầu còn gặp được các thợ săn đến đây để săn ma thú, nơi này các thợ săn dựa vào da và tinh hạch của ma thú để kiếm tiền, phần lớn các đội thợ săn đều là do các vũ giả tự do tạo thành, cũng giống như là dong binh đoàn của tạp địch đại lục vậy.

Nhưng mà càng đi xuống sâu thì các đội thợ săn ngày càng ít, cuối cùng là không thấy bóng dáng một đội nào.

Cổ Diêu dùng phương pháp đặc thù của đạo tặc để ghi nhớ lộ trình, đi qua rất nhiều vị diện, nếu như muốn tự mình trở về mà không có chuẩn bị tốt thì rất dễ bị lạc đường, bị nhốt trong đáy vực sâu, Thuần Vu Tuyền có vẻ thông thạo đường ở đây.

Đi suốt hai ngày, đi qua rất nhiều không gian liệt phùng.

Tính ra cũng đã hơn 276 cái rồi, hay nói cách khác là đã đi qua hai trăm bảy mươi sáu vị diện lớn nhỏ.

Một con số khổng lồ.

Bởi vì khí hậu, độ âm, nhiệt độ và thời gian của mỗi vị diện khác nhau, nên mỗi lần đi qua một cái vị diện thì cảm quan thường hay bị rối loạn, cảm thấy chóng mặt, buồn nôn, hay các hiện tượng khác do cảm giác không thích ứng kịp với sự thay đổi, ở ma giới nó được gọi là ' Vị Soa Tổng Hợp Chứng '.

Trải qua sự hành hạ của hơn mấy trăm vị diện thì cho dù là người có thực lực cao thâm cũng không cách nào tránh khỏi sự ảnh hưởng của nó.

Lúc này Cổ Diêu đã bị hành hạ đến nỗi đầu óc quay vòng vòng, không phân biệt được phương hướng, cũng may là nhờ vào bản lãnh đạo tặc của mình mà hắn có thể tự tin tìm đường được.

Vị diện tiếp theo đã là vị diện thứ hai trăm bảy mươi tám rồi, do ở bên dưới tầng thứ mười hai của Thâm Uyên có rất nhiều vị diện nhưng hiện nay Cổ Diêu đã đi qua hơn 277 cái rồi, tính ra tổng cộng chắc phải đạt được cả vạn, chỉ có các vị diện ở gần thành thị thì còn được biết đến nhưng mà đa số các nơi khác đều là nơi hoang dã.

Các vị diện này chưa từng được thăm dò qua, không tìm được bất kỳ dấu hiệu nào chứng tỏ có sinh vật tồn tại, khắp cả mặt đất đều mà một màu tro tàn.

Kéo dài về phương xa, mênh mông, không biết là dẫn về đâu.

Khi đặt chân lên vùng đất này thì Thuần Vu Tuyền liền thi triển khinh công.

Nhanh nhẹn vô cùng.

Dùng Phong Chuyển trong Linh Huyễn Cửu Chuyển để chuyển hóa đấu khí về thuộc tính phong, tốc độ của Thuần Vu Tuyền có thể tương đương với một người chủ tu phong hệ đấu khí.

Tốc độ của nàng hiện nay thuộc hàng nhất lưu.

Linh huyễn cửu chuyển của gia tộc Thuần Vu quả thật là cường đại.

Sau khi tu luyện toàn bộ Cửu Chuyển thì trên lý thuyết là có thể sử dụng được chín hệ đấu khí.

Quả thật là toàn năng.

Đi cùng với nàng còn có vị hắc bào lão phụ.

Nhưng mà lần này thì Cổ Diêu chỉ thấy có mình lão phụ mà thôi.

Còn những người đi chung với Thuần Vu Tuyền cũng không thấy tung tích, thật là kỳ quái.

Hắc bào lão phụ thân thể khô gầy.

Cách thức di chuyển khiến cho người ta dâng lên cảm giác sợ hãi.

Từ nơi này biến sang nơi khác.

Xem ra rất giống với Thiên Ma Độn.

Chỉ là tốc độ thì chậm hơn môt tí.

Nhưng mà dùng môn công pháp dị thương như thiên ma độn có khả năng bảo vệ tính mạng để làm phương thức di chuyển quả thật là cao thâm khó lường.

Thuấn Di! Kiến thức của Cổ Diêu cũng không thấp.

Nhanh chóng nhận ra được lai lịch của môn khinh công đó.

Nhìn hắc bào lão phụ mỗi lần di động có thể di chuyển được một khoảng cách hơn mười thước, hơn nữa động tác lại rất rất là tự nhiên.

Không có chút cảm giác lao lực.

Cổ Diêu trong lòng thầm mắng.

Mụ này nhất định là thuộc vào cấp bậch Đại Ma Đạo Sư, mà cấp bậc chí tôn của ma pháp sư! Mặc dù đã sớm đoán được là lão thái bà này không đơn giản nhưng Cổ Diêu không ngờ lão lại lợi hại như thế, hắn xem ra cần phải tính toán lại một chút, lúc này không thể nào thối lui được, đành phải kiên trì đến cùng thôi, hơn nữa cần phải đề cao cảnh giác.

Cổ Diêu xuất thân từ Tiêu Dao Môn, khinh công nhất tuyệt, dĩ nhiên là không thể nào rơi vào thế hạ ơhong được, quỷ bộ của hắn hôm nay đã vô cùng thuần thục, hầu như là không lưu lại dấu chân, mắt thấy hắn đi đường thong dong nhưng mà hoàn không bị thụt lùi về sau.

Uhm, xem ra quỷ bộ đã có chút gì đó tiếp cận vô chiêu rồi, tu luyện đến tận cùng, tùy ý mà xuất, nhưng mà hiệu quả lại có thể so sánh với bất kỳ thân pháp cao thâm nào.

Vừa nghĩ đến vô chiêu thì Cổ Diêu lập tức lâm vào trầm tư, dù sao thì trên đường cũng bình an vô sự, nên hắn suy nghĩ tiếp về vô chiêu.

Khinh công của Thuần Vu Tuyền nhẹ nhàng, giống như một làn gió nhẹ vuốt ve bên má, dịch chuyển tức thời, thuấn di của lão phụ là hấp dẫn người khác nhất, mà quỷ bộ của Cổ Diêu thì biểu hiện bên ngoài rất là bình thản không có gì lạ, nhưng lại thần kỳ vô cùng, ba người ba sở trường, trên mặt đất thì tốc độ kinh người, nhanh như quỷ mị, nếu như có người khác nhìn thấy thì nhất định sẽ khiếp sợ đến nỗi trợn mắt há mồm, dù sao thì cơ hội nhìn thấy được ba loại khinh công cực phẩm không phải là nhiều.

Vị diện này rất lớn, ba người đi nhanh như điện, liên tục di chuyển suốt năm sáu canh giờ mà còn chưa đến được một cái không gian liệt phùng, chứng tỏ chiều rộng vô cùng lớn.

Cứ thế lại tiếp tục thêm mấy canh giờ, xuất hiện một không gian liệt phùng, nhưng cũng có một bức tường chắn ngan trước mặt, đã đến điểm cuối của vị diện này rồi! Phân cách vị diện và không gian liệt phùng là một Không Gian Chướng Bích, bức tường này khác với các bức tường thông thường là nó trong suốt, giống như thủy tinh, bên trong là một mảnh hỗn độn, song song với vị diện là vô số các quang điểm tạo nên một dòng chảy ỳ dj, quanh co khúc khuỷu có xu hướng xa xa, ở bên trong phần hỗn độn vẫn có thể thấy được.

Quả thật là giống như là bầu trời ban đêm được đem xuống mặt đất vậy, rất là hùng vĩ và đồ sộ.

Nhìn thấy cảnh tượng huyền bí trước mắt, trong lòng Cổ Diêu dâng lên một cảm giác kỳ kỳ, không gian ở bên trong chương bích tựa hồ như là không chỉ chỉ có giới hạn như nhìn thấy bên ngoài mà là rộng lớn vô cùng, ở trước phiến hỗn độ này bản thân mình thật là nhỏ bé và đáng thương.

Cổ Diêu vươn tay, muốn sờ vào không gian bức tường trông như thủy tinh đó, nhưng cuối cùng lại không làm, các không gian bức tường bình thường thì không có ảnh hưởng gì đến con người, nhưng mà bức tường này thi lại không giống như bình thường, rất là cổ quái, không biết rõ về nó tốt nhất là đừng có sờ mó lung tung, cái không gian này không phải là thứ để chơi đùa, một chút bất cẩn đối với một cao thủ thì cũng chẳng khác nào đem tính mạng của mình ra đùa cả.

Hơn nữa vũ trụ huyền bí vô cùng, nhân loại vĩnh viễn không thể theo kịp.

Bất kể thế nào thì nơi này cũng đã là tận cùng của vị diện rồi, không thể tiếp tục đi về phía trước được nữa, ngay cả mụ Đại Ma Đạo Sư kia cũng không thể nào xuyên qua được không gian chướng bích.

Thuần Vu Tuyền dừng cước bộ ở trước chỗ này, cười nói:

' Diêu Cổ, chúng ta đến nơi rồi.

' Cổ Diêu nghe thế thiếu chút nữa là bất tỉnh nhân sự, con mắm này, không phải bị điên chứ, định đi xuyên qua không gian sao?

Mạng Y Tế

Nguồn: https://amp.mangyte.vn/truyendoc-vo-si-dao-tac-buc-tuong-khong-gian-102131.html