Vũ Thần - Long cốc mê tung. - Vũ Thần

Vũ Thần

Tác giả : Chưa rõ
Chương 1248 : Vũ Thần - Long cốc mê tung.

  Long cốc có thanh danh hiển hách ở phương Tây, thậm chí nó không hề kém hơn Thần Điện và Hắc Ám Hội Nghị.

Số lượng thành viên của Long tộc nếu so với nhân loại thì cảm thấy rất ít, nhưng từ trước tới nay tỉ lệ thành viên Long tộc có khả năng tấn chức thần thú lại khó có thể tưởng tượng nổi.

Dựa vào huyết mạch thần thú của Long tộc thì chỉ sợ là số lượng thần thú của bọn chúng có thể tương đương với nhân loại.

Cho nên đại bản doanh của Long tộc ở trong lòng người phương Tây chính là một hiểm địa, nhưng cũng là một hơi rất thần bí.

Bất quá, vùng đất thánh địa này hôm nay cũng không còn yên ổn như trước nữa.

Từ bầu trời phía xa đột nhiên bay tới một chấm đen đang bay lại, tốc độ của nó nhanh không thể tưởng tượng nổi, ngay cả Long tộc có năng lực phi hành trời sinh cũng không thể so sánh được.

Bóng đen nọ ở giữa không trung để lại một đạo ngân quang to lớn, nó không hề che dấu hành tung mà lao nhanh về phía Long cốc.

Lúc này thông đạo dẫn vào Long cốc đột ngột sáng lên, đạo quang mang này sau khi xuất hiện lập tức bao phủ Long cốc vào bên trong.

Hạ Nhất Minh hơi dùng chân kẹp vào bụng Bạch Mã, Bạch Mã Lôi Điện lập tức ngừng lại, nó mở to mắt nhìn biến hóa kỳ dị bên dưới, trong lòng có chút cổ quái.

Bọn họ đã từng đến Long cốc một lần, đồng dạng cũng từng đi qua thông đạo của Long cốc, nhưng khi đó không hề gặp bắt cứ sự ngăn cản nào.

Còn lúc này thì khác, bọn họ vẫn chưa tiến vào trong thông đạo mà đã bị một loại lực lượng nào đó ngăn cản ở bên ngoài.

Khẽ nhíu mày, Hạ Nhất Minh lập tức phóng thích thần niệm về phía Long cốc.

Một lượng lớn tin tức thông qua sự tiếp xúc của thần niệm truyền vào trong đầu Hạ Nhất Minh, làm cho hắn trong nháy mắt hiểu rõ được tình huống đang xảy ra trước mặt.

Quang mang bao trùm toàn bộ Long cốc vào bên trong chính là do những văn tự khắc ở hai tấm thành bích được dựng bên ngoài thông đạo tạo ra.

Hạ Nhất Minh hơi trầm ngâm suy nghĩ một chút đã hiểu rõ được nguyên do.

Hai tấm thạch bích ở trước cửa thông đạo dẫn vào trong Long cốc có lưu lại đại trận phòng ngự của cao thủ đời trước, nhưng bởi vì trước đây thiên địa chi lực thiếu thốn cho nên năm ngàn năm qua nó đã mất đi tác dụng vốn có của mình.

Nhưng mà, khi thiên địa chi lực dần khôi phục lại, đám thần long nơi đây rất coi trọng nơi ở của mình cho nên chúng tốn trăm phương ngàn kế để khôi phục lại đại trận này để chống cự lại thần đạo cường giả mạnh mẽ công kích.

Do thiên địa chi lực dư thừa cho nên đại trận này đã nhanh chóng khôi phục lại diên mạo ban đầu, lặng lẽ thủ hộ cho Long tộc.

Lúc này, hai tấm thạch bích đó đang tỏa ra quang mang rực rỡ, chúng nó chia cắt thiên địa chi lực mênh mông ở bên ngoài, không có bất kỳ loại lực lượng nào tự do tiến vào bên trong.

Sau khi xem xét một lúc sắc mặt Hạ Nhất Minh hiện lên một nụ cười khinh thường.

Nếu như tòa đại trận này có thần đạo cường giả chủ trì thì hắn có thể suy nghĩ một chút xem có nên hao tổn lực lượng để phá hủy nó hay không.

Nhưng Long tộc hôm nay không còn thần đạo cường giả nào nữa, như vậy chỉ bằng vào tòa đại trận này làm sao có thể ngăn cản được hắn cơ chứ.

Cổ tay hơn động, thần khí Hải Thị Thận Lâu đã xuất hiện trên tay của hắn.

Nhẹ nhàng vung tay lên, kiện thần khí này lập tức lao về phía trước, khi nó tiếp xúc với tòa đại trận thì lập tức tỏa ra quang mang cường đại, rồi biến mất không còn dấu vết.

Nhưng mà trong đầu Hạ Nhất Minh vẫn có thể cảm ứng được Hải Thị Thận Lâu sau khi tỏa ra quang mang thì quang mang này lan tràn theo bức tường phòng hộ của đại trận.

Sau một lát, quang mang do tòa đại trận tạo ra đã bị lực lượng do kiện thần khí Hải Thị Thận Lâu bao phủ.

Hình dạng ban đầu của kiện thần khí này ban đầu cũng không phải là lớn, nhưng một khi triển khai thì Thế Giới bên trong nó lại rất lớn, ngay cả Cực Độn Quang của Lý Áo Ba Đặc cũng không thể thoát khỏi nó.

Cho nên khi nó bao quanh tòa đại trận này không gặp bất cứ vấn đề nào.

Khóe miệng Hạ Nhất Minh hơi lộ ra vẻ vui mừng, sử dụng kiện thần khí này để đối phó một tòa đại trận thủ hộ môn phái chính là lựa chọn tốt nhất.

Ý niệm hắn hơi động, Thế Giới chi lực của Hải Thị Thận Lâu nhất thời bạo liệt.

Trong nháy mắt, quang mang do tòa đại trận tạo ra bị rung chuyển, từng tiếng nổ 'ầm ầm' liên tục vang lên làm cho đám người Hạ Nhất Minh đang ở trên không trung cũng phải kinh hãi.

Quang mang khi sáng khi mờ, nó đang cố gắng chống đỡ lại sự thôn phệ của thần khí Hải Thị Thận Lâu.

Nhưng mà, kiện thần khí này trời sinh có được Thế Giới chi lực, vô luận là lực lượng cường đại tới cỡ nào thì một khi bị nó bao quanh, nếu không thể phá vỡ cỗ lực lượng do nó tạo ra thì cũng đừng mong có thể bỏ chạy hay chống đỡ được.

Quang mang do đại trận thủ hộ Long cốc tạo ra càng lúc càng ảm đạm, chỉ sau nửa giờ đã hoàn toàn biến mất.

Trong toàn bộ Long cốc nhất thời bao trùm một không khí yên tĩnh, không có bất kỳ âm thanh nào tạo ra.

Hạ Nhất Minh cùng Bảo Trư nhìn nhau cười, nhưng mà khi thần niệm của bọn hắn không trở ngại tiến vào trong Long cốc thì sắc mặt lại thay đổi.

Trong Long cốc, số lượng Thần Long to nhỏ mặc dù không nhiều lắm, căn cứ theo sự quan sát trước đây của bọn hắn thì hẳn là trên trăm đầu.

Nhưng mà lúc này bọn họ phát hiện ra sinh mệnh khí tức bên trong chỉ còn không tới mười đầu.

Phía dưới truyền ra từng tiếng long ngâm , tám đầu thần long chợt bay lên không, chúng nó thấy đám người Hạ Nhất Minh ở trên không thì lớn tiếng rống lên vài tiếng sau đó tách ra các hướng liều mạng bay đi.

Thân hình Hạ Nhất Minh vẫn bất động, khóe miệng hắn lộ ra một nụ cười lạnh, ngay cả Lý Áo Ba Đặc và Lô Khắc đều không thể chạy thoát khỏi Thế Giới do Hải Thị Thận Lâu tạo ra thì tám đầu thần long chưa tấn giai thần thú làm sao có thể làm được?

Bất quá, ngay lúc hiểu rõ tình hình bên trong Long cốc, Hạ Nhất Minh cũng không để cho bọn chúng có thời gian hành động, hơi gật đầu một cái Bảo Trư cùng Bạch Mã Lôi Điện đã vọt xuống phía dưới.

Hai đầu thần thú này cùng với Hạ Nhất Minh có tâm ý tương thông, mặc dù bọn chúng không thể điều khiển Hải Thị Thận Lâu nhưng kiện thần khí này cũng không có khả năng che dấu thần niệm của bọn chúng.

Với thực của bọn chúng thì tám đầu thần long này không hề có năng lực chống cự, gần như chỉ trong một khắc bọn chúng đã dễ dàng bị bắt.

Hạ Nhất Minh âm thầm cảm thán, tám đầu thần long này mặc dù có tu vi kém cỏi nhưng cũng có thực lực ngang với tôn giả của nhân loại, nhưng bọn chúng ở trước mặt Bảo Trư lại không khác gì bầy dê trước miệng sói.

Hạ Nhất Minh cũng không hề cảm thấy thương tiếng với đám cự long này, dù là nguyên nhân gì thì ba đầu thần đạo cường giả của Long tộc đều có ý định truy sát hắn, như vậy oán thù này chắc chắn không thể hóa giải.

Long tộc hôm nay đã không còn thần đạo cường giả, hắn hiển nhiên muốn đại khai sát giới để đoạn tuyệt hậu hoạn sau này.

Khi hắn cùng Bách Linh Bát hạ xuống bên dưới thì tám đầu Thần Long đã nằm một đống trên mặt đất.

Trong ánh mắt chúng nó ngoại trừ sự sợ hãi còn có sự phẫn nộ.

Chúng nhìn chằm chằm về phía Hạ Nhất Minh như muốn nuốt chửng hắn, dùng hàm răng sắc bén của mình để nhai hắn thành từng mảnh nhỏ.

Hạ Nhất Minh đối với điều này làm như không thấy, hắn bình tĩnh nói:

- Ta biết Long tộc là chủng tộc trí tuệ, các ngươi hẳn là nghe hiểu lời ta nói.

Cho nên ta muốn biết các đầu thần long còn lại trong Long cốc đã đi đâu?

Một đầu Thần Long phẫn nộ nói:

- Ngươi là một nhân loại ti tiện, chẳng những giết chết ba cường giả của Long tộc chúng ta còn muốn trảm thảo trừ căn nữa sao?

Đó chỉ là điều si tâm vọng tưởng mà thôi.

Phi.

Khẽ cau mày lại, ánh mắt Hạ Nhất Minh nhìn qua tám đầu thần long, nhưng làm cho hắn thất vọng chính là bọn chúng đều có ánh mắt và thần thái tương tự.

Có lẽ bởi vì bọn chúng biết mình phải chết không phải nghi ngờ, cho nên chúng nó mới không hề lộ ra một nửa điểm khiếp nhược.

Hạ Nhất Minh khẽ lắc đầu, cười nói:

- Trước đây nghe nói Long tộc quả nhiên là chủng tộc kiêu ngạo, hôm nay gặp phải quả nhiên là đúng như vậy.

Nhưng đáng tiếc chính là các ngươi đã không còn tư cách để kiêu ngạo nữa.

Hai tay Hạ Nhất Minh chậm rãi kết ấn, Quang Ám ấn trong nháy mắt được hình thành, một cỗ linh hồn lực lượng được phóng thích tấn công về phía tám đầu thần long làm cho bọn chúng phát ra những tiếng rên thảm thiết, từ mũi miệng của tám đầu thần long bắt đầu chảy ra những giọt máu tươi.

Khi bị linh hồn lực lượng tấn công, tám đầu thần long thì có bốn con thực lực thấp kém hơn bị chết thảm, còn bốn con khác mặc dù không chết ngay thì cũng hấp hối.

Hạ Nhất Minh vung tay lên, Hải Thị Thận Lâu nhất thời bắn ra bốn đạo quang mang có tác dụng mị hoặc, nếu như bốn đầu thần long này còn chưa bị thương thì có nó sẽ không thể tạo ra được chút tác dụng nào, nhưng đối với bốn đầu thần long sắp chết thì lại không có vấn đề gì.

Chỉ sau một lát Hạ Nhất Minh đã từ trong linh hồn trí nhớ của bọn chúng tìm được đáp án.

Hắn một lần nữa nhíu mày lại, khi đám thần long này biết cường giả cuối cùng của bọn chúng đã ngã xuống, thì đầu Ngân long cường đại nhất của Long tộc đã mang theo đại bộ phận thành viên của Long tộc rời khỏi Long cốc.

Chúng nó tiến hành di tản để tránh tai họa, bởi vì tổ tiên Long tộc từng nhắn nhủ lại, khi toàn bộ thần đạo cường giả của Long tộc ngã xuống, nhân loại sẽ vì bảo tàng của Long tộc sẽ làm ra hành vi bất lợi với bọn chúng.

Khi đó, Long tộc phải rời khỏi Long cốc trốn vào trong Long đảo được kiến tạo từ trước.

Chỉ tới khi Long tộc xuất hiện thần đạo cường giả khác mới có thể tiếp tục xuất hiện trong nhân gian.

Khi do thám biết được tin tức này, Hạ Nhất Minh cảm thấy tương đối buồn bực, bởi vì tám đầu thần long này đều thuộc về thế hệ trẻ của Long tộc, chúng nó chỉ biết Long đảo ở trên ngoại hải, còn đối với vị trí chính xác lại không hề biết chúng nào.

Chúng nó sở dĩ lưu lại nơi đây bởi vì bọn chúng không tin là sẽ có người dám tiến vào Long cốc để đồ long.

Khẽ thở dài một tiếng, ngoại hải rất rộng lớn, muốn từ trong đó tìm ra tung tích của Long đảo thì tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng.

Long tộc có danh tiếng lớn như vậy quả nhiên không phải chủng tộc bình thường có thể so sánh.

Hạ Nhất Minh mơ hồ cảm giác được, Long tộc phương Tây mặc dù trước mắt bị suy yếu nhưng sẽ có một ngày nào đấy chúng quật khởi, chỉ là thời gian từ giờ tới lúc đó hẳn là còn rất lâu a.

Bảo Trư đột nhiên rống lên một tiếng giận giữ, nó nhanh chóng chui vào trong sơn động, sau một lát từ bên trong truyền ra một tiếng hoan hô phấn khởi của tiểu tử kia.

Hạ Nhất Minh biết, Long tộc có lẽ đã lưu bảo tảng của mình lại.

Mặc dù Long tộc tiến hành di tản đại quy mô, nhưng khi mất đi thần đạo cường giả chúng nó đã không thể đem toàn bộ tài phú tích lũy bao nhiêu năm.

Tuy những bảo vật quý giá nhất hẳn là đã bị Long tộc mang đi, nhưng những thứ còn lại cũng không thể khinh thường.

Lần này mặc dù không thể đoạn tuyệt hậu hoạn như ý muốn, nhưng chuyến tới Long cốc lần này cũng có thu hoạch không nhỏ.

Hắn cùng với Bảo Trư gần như đào cả ba tấc đất của Long cốc lên, tất cả những đồ vật giá trị đều bị nhét vào trong ngũ hành thế giới, ngay cả thi thể của tám đầu thần long cũng không ngoại lệ.

Đừng quên mỗi một đầu thần long chính là một kho tàng di động a.

Hạ Nhất Minh đưa ánh mắt nhìn lướt lại một lượt Long cốc, hắn nhìn cảnh vật xung quanh mà thầm quyết định:

Nhất định không được để Hạ gia trang dẫm vào vết xe đổ này.

Có lẽ hắn cũng cần phải chuẩn bị đường lui cho Hạ gia trang.

Mạng Y Tế

Nguồn: https://amp.mangyte.vn/truyendoc-vu-than-long-coc-me-tung-159021.html