Vũ Thần - Nửa vui nửa buồn - Vũ Thần

Vũ Thần

Tác giả : Chưa rõ
Chương 854 : Vũ Thần - Nửa vui nửa buồn

  Trên mặt biển thoáng xuất hiện một đạo bạch quang từ dưới nước bay lên.

Cổ tay Hạ Nhất Minh hơi đảo một cái, trong tay hắn có sợi chân khí nhiều màu kéo theo con bối xác lớn tới mười lăm trượng lên khỏi mặt biển.

Mọi người xung quanh thấy con bối xác to lớn này trong lòng đều cảm khái mãi không thôi.

Đầu bối xác thánh thú này từng khiến cho bọn họ phải chịu rất nhiều đau khổ.

Nó có lớp vỏ cứng rắng vô cùng, đến ngay cả Cửu Long Lô của Lệ Nhã cũng không có khả năng làm thương tổn tới nó.

Hơn nữa, uy lực của thủy tiễn do nó phát ra cũng khiến cho người ta khó có thể phòng bị.

Trong lúc cùng đám thánh thú kia quần đấu, bọn họ phải phân nửa chú ý của mình ra để đề phòng những thủy tiễn do nó bắn ra.

Có thể nói, đầu thánh thú này tuy không gây cho ai bất cứ thương tổn chính thức nào, nhưng sự tồn tại của nó lại dồn cả đám người vào tình thế xấu.

Nhưng khi Hạ Nhất Minh xuất hiện, hắn đã nhanh chóng đem cuộc chiến chấm dứt, chỉ một khắc truy đuổi sau đó hắn đã đem đầu thánh thú khó chơi nhất giết chết.

Thấy Hạ Nhất Minh lộ ra chiến kỹ cùng thực lực của mình, không còn có bất cứ người nào dám cùng hắn so sánh nữa.

- Hạ huynh, đa tạ.

- Lệ Giang Phong thật lòng nói.

Hạ Nhất Minh giơ tay lên ngăn lại cười nói:

- Lệ huynh khách khí rồi.

Hắn đưa ánh mắt ra nhìn toàn bộ xác của đám hải quái thánh thú đang nổi lều phều xung quanh, kỳ thật những đầu thánh thú này chết chính thức cũng không phải phần lớn là do hắn.

Mà là do Ngũ Hành Hoàn hay lôi điện vô tình đánh trúng khiến cho bản thân bị trọng thương, sau đó đám người Kim Chiến Dịch lại không chút lưu tình bồi thêm một đòn cho chết hẳn.

Nhưng tất cả mọi người xung quanh không có ai động tới thi thể của đám thánh thú, mà chỉ đem chúng gom lại một chỗ sau đó phóng ra một bức tường vô hình để ngăn cản không cho chúng bị nước trôi đi.

Vừa nhìn cảnh tượng này, Hạ Nhất Minh lập tức hiểu được dụng ý của bọn họ.

Thi thể của thánh thí có giá trị vô cùng lớn, vô luận là nội đan hay thân thể đều là tài liệu luyện đan khó có được.

Ngày trước đã có lần Kỳ Liên Song Ma đưa ra đề nghị mọi người hợp lực di chuyển trên biển để liệp sát thánh thú, chỉ là do Lệ Giang Phong khuyên can nên mới buông tha cho ý định đó.

Bất quá, cũng bởi vì vậy mới có thể thấy được những người này vẫn có ý định đối với hải quái thánh thú.

Nhưng hôm nay bọn họ đồng ý đem thi thể bọn chúng tập hợp lại một chỗ, không ai xuống tay lấy nội đan và thi thể trước.

Điều này nói lên rằng bọn họ đều thống nhất sẽ chờ hắn trở lại.

Nhìn thấy mọi người không hẹn mà đều nhìn mình, Hạ Nhất Minh mỉm cười nói:

- Lần này thu hoạch không tồi, tất cả mọi người đều có phần a.

Đám người Lệ Giang Phong nghe thấy vậy lập tức vui mừng, đây là lần thu hoạch duy nhất có số lượng nhiều như vậy, nếu nói bọn họ không động tâm tới thì là giả.

Nhưng nghĩ tới thực lực Hạ Nhất Minh vừa thi triển ra, và quá trình bọn họ liệp sát thánh thú thì trong lòng vừa hiện lên tham niệm đã bị đè xuống ngay lập tức.

Cho tới khi Hạ Nhất Minh chính thức mở miệng đáp ứng chia phần cho bọn họ, thì bọn họ mới yên lòng.

Bất quá, bọn họ đều biết trong lần liệp sát thánh thú lần này Hạ Nhất Minh là người có công lớn nhất.

Lúc này vị tôn giả lão luyện nhất là Hoa Thụy Kim mới cất tiếng hú lên từ xa nhanh chóng đi tới nơi này.

Hạ Nhất Minh kinh ngạc nhìn chiếc thuyền nói:

- Hoa huynh, các ngươi dĩ nhiên không có bị hỏng thuyền a.

Vận khí thật là không tồi.

Hoa Thụy Kim cười khổ một tiếng nói:

- Hạ huynh nói đùa.

Lão phu ẩn cư ở Nam Hải đã lâu, nên khi vừa thấy sóng biển xung quanh có chút khác lạ lập tức yêu cầu tất cả các bằng hữu rời thuyền để ngăn cản, còn mình nhanh chóng đưa các đệ tử và thuyền rời đi để tránh kiếp nạn.

Hạ Nhất Minh lúc này mới cảm thấy thư thái tinh thần, cũng chỉ có người có kinh nghiệm phong phú như Hoa Thụy Kim mới có thể từ những dấu hiệu nhỏ nhặt mà đoán ra được nguy cơ đang tới gần.

Nếu như là hắn ở trên biển, như vậy trừ phi đám hải quái thánh thú tập kết xong, hơn nữa bắt đầu tấn công thì hắn mới biết được, còn không thì chẳng nhìn ra được dấu hiệu gì.

Về phần đông đảo các tôn giả cũng không hề trách móc, bởi vì bọn họ đều biết nếu đã bị đám hải quái thánh thú này chú ý tới, như vậy một khi còn ở trên biển thì không thể tránh khỏi một trận giao phong.

Than nhẹ một tiếng, Hoa Thụy Kim thành khẩn nói:

- Hạ huynh, nếu lần này ngươi không kịp thời tới, chỉ sợ chúng ta khó thoát khỏi kiếp nạn a.

Sắc mặt mọi người thay đổi, tưởng tượng lại một tràng phong ba vừa rồi bọn họ không khỏi thừa nhận Hoa Thụy Kim không hề thổi phồng vấn đề lên.

Tình thế xấu này nếu tiếp tục duy trì thêm một thời gian dài nữa, chỉ sợ đám tôn giả mới tấn chức như bọn họ khẳng định không thể kiên trì mà phải tứ tán ra bỏ chạy.

Tuy sẽ có tôn giả bình an thoát khỏi kiếp nạn, nhưng cũng khẳng định sẽ có tôn giả bị đám hải quái thánh thú chú ý tới mà tử nạn.

Chỉ là nếu chưa tới thời khắc đó bọn họ còn không biết đến tận cùng là mình có bị xui xẻo như vậy hay không mà thôi.

Hạ Nhất Minh mỉm cười cũng không đáp lại, đối với hắn mà nói chuyện này chỉ là một cái nhấc tay mà thôi.

Thế nhưng, nhìn những ánh mắt kỳ dị xung quanh, hắn đột nhiên phát hiện ra quan hệ giữa bọn họ trong lúc nhất thời đã kéo dài ra một khoảng rất lớn.

- Hạ huynh đệ, ngươi cùng Phất Lan Khắc Lâm các hạ giao thủ kết quả thế nào?

- Kim Chiến Dịch đi tới bên cạnh nhẹ giọng hỏi.

Hạ Nhất Minh cười khổ một tiếng nói:

- Thực lực của hắn rất cường đại, rất khó quấn lấy, rất lợi hại.

Nghe thấy Hạ Nhất Minh sử dụng ba từ 'rất' để hình dung Thần Điện giáo hoàng, trong lòng tất cả mọi người đều phải sợ hãi.

Ở trước mặt cường giả chính thức, bọn họ ngay cả dũng khí phản kháng cũng không có chứ đừng nói tới chuyện động thủ.

Nhân Đạo Đỉnh Phong so với Thần đạo chỉ thấp hơn một cảnh giới mà thôi, trong thời đại này khi thần đạo biến mất thì bọn họ chính là tồn tại cường đại nhất.

Cho dù cao ngạo như Kim Chiến Dịch hay Lệ Giang Phong tuy đối với khả năng tiến vào Ngũ Khí đại tôn giả có lòng tin rất lớn.

Nhưng nếu nói bọn họ tấn chức lên Nhân Đạo Đỉnh Phong cường giả thì khó có lòng tin như vậy.

- Ngươi cùng Bạch Mã thua?

- Kim Chiến Dịch kinh ngạc hỏi.

Hắn đối với Hạ Nhất Minh có khả năng nhân thú hợp nhất cùng Bạch Mã cũng không thấy kỳ quái, mặc dù Bạch Mã biểu hiện ra khí thế cường đại của thánh thú đỉnh phong nhưng nếu đem so với Phất Lan Khắc Lâm đã thành danh mấy trăm năm thì thua cũng là điều bình thường.

Chỉ là, Kim Chiến Dịch hết sức hoài nghi bọn họ nếu đã thua thì vì sao Phất Lan Khắc Lâm còn thả cho bọn họ rời đi?

Hạ Nhất Minh cười khổ một tiếng nói:

- Kim huynh, khi chúng ta còn chưa phân thắng bại thì có hai người tới quấy rối.

Nghe Hạ Nhất Minh trả lời trong lòng mọi người đều chấn động.

Chưa phân thắng bại, điều này chẳng phải là nói Hạ Nhất Minh cưỡi Bạch Mã là có đủ thực lực cùng Nhân Đạo Đỉnh Phong cường giả chống lại sao?

Thực lực cường đại như vậy đủ để đứng đầu một phương trong thiên hạ này.

Bất quá bọn họ càng thêm tò mò là ai đã xuất hiện, hơn nữa còn có năng lực phá vỡ cuộc chiến đó.

- Hạ huynh đệ, đó là ai?

- Kim Chiến Dịch do dự một chút, rồi trước ánh mắt chờ mong của mọi người dò hỏi tiếp.

Hai mắt Hạ Nhất Minh trở nên ngưng trọng, nghĩ tới hai người kia trong lòng hắn lạnh đi:

- Là Gia Phỉ Nhĩ Đức cùng với Vũ gia lão tổ.

- Hắc Ám Liên Minh hội trưởng?

- Kim Chiến Dịch hít một hơi khí lạnh.

Sắc mặt mọi người liền trở nên vô cùng quái dị, bất quá từ khi Phất Lan Khắc Lâm xuất hiện thì không có người nào hoài nghi lời Hạ Nhất Minh nói.

Chỉ là, hai cường giả đứng đầu phương Tây cùng lúc xuất hiện ở Nam Cương đã khiến cho người nghe phải sợ hãi.

- Hạ huynh, Vũ gia lão tổ cũng tới sao?

- Kỳ Liên Song Ma hoài nghi nói:

- Vị lão nhân kia không phải là đã chết sao?

Ánh mặt mọi người đều lộ vẻ nghi hoặc, Vũ gia lão tổ không phải là đã bị Hạ Nhất Minh đánh chết rồi sao?

Hơi do dự một chút, Hạ Nhất Minh đành bất đắc dĩ nói:

- Ta có thể khẳng định là mình không nhìn lầm người, chẳng những là Vũ gia lão tổ, hơn nữa tu vi của lão đã tăng tiến đạt tới Nhân Đạo Đỉnh Phong cảnh giới.

Đối với điều này Hạ Nhất Minh tuyệt đối có thể vỗ ngực cam đoan, bởi vì hắn không phải là nhìn ra, mà là đích thân đã giao thủ một lần với đối phương.

- Nhân Đạo Đỉnh Phong?

- Đám người ckd liếc mắt nhìn nhau, từ trong ánh mắt đối phương đều thấy được vẻ sợ hãi.

Nếu như những lời này không phải là do Hạ Nhất Minh nói, chỉ sợ mọi người ở đây sẽ không ai tin tưởng.

Kỳ Liên Song Ma do dự một chút nói:

- Theo tin tức của bổn môn, Vũ gia lão tổ đã tử vong, nhưng thi thể của lão đã bị Hoàng Tuyền lão tổ luyện chế thành khôi lỗi.

Có lẽ Hạ huynh nhìn thấy chính là con khôi lỗi này.

Hắn dừng lại một chút nói:

- Chỉ là Hoàng Tuyền lão tổ vì sao đem khôi lỗi này đưa cho hội trưởng Hắc Ám liên minh thì ta không biết được.

Trong lòng Hạ Nhất Minh thầm nghĩ, có gì mà không rõ nữa chứ, sau khi con khôi lỗi đó bị thương thì gặp phải Gia Phỉ Nhĩ Đức.

Cho nên đối phương không tiếc tiêu hao một lượng lớn tinh lực để dùng phương pháp bí truyền cướp lấy quyền khống chế.

Lệ Nhã đột nhiên nói:

- Hạ huynh, khi còn ở Tinh Thần đảo, Bạch Mã thánh thú của huynh tựa hồ cùng xuất hiện với Hoàng Tuyền lão tổ à?

Hạ Nhất Minh xấu hổ cười một tiếng, lắc đầu nói:

- Việc này ta cũng không biết, có lẽ hắn dùng khả năng ẩn nặc mà theo sau Bạch Mã đến.

Mặc dù mọi người biết đây là hắn kiếm cớ từ chối trả lời, nhưng dù bọn hắn có nghĩ vỡ đầu cũng không ra được huyền cơ trong đó.

Hạ Nhất Minh khẽ lắc đầu, hắn đương nhiên sẽ không nói rõ chân tương của sự việc này, bất quá hôm nay là ngày Bạch Mã tiến giai, hắn đối với Nhân Đạo Đỉnh Phong đã đỡ sợ hãi hơn trước.

Cho dù là Hoàng Tuyền lão tổ tự mình kiếm hắn gây phiền toái, hắn cũng không phải úy kỵ như trước nữa.

Từ xa xa, chiếc thuyền rốt cuộc cũng đến gần, đám đệ tử của Hoa Thụy Kim ở trên thuyền nhanh chóng vớt thi thể của thánh thú lên thuyền.

Xong xuôi tất cả mọi người bắt đầu xuôi thuyền đi về Lưu Ly đảo.

Lần này xuất hành đối với mọi người tuyệt đối là chuyện vừa vui vừa buồn.

Mặc dù là đạt được rất nhiều thi thể của thánh thú, nhưng bọn hắn lại gặp phải Phất Lan Khắc Lâm

- Cường giả Nhân Đạo Đỉnh Phong.

Vì chuyện Thiên Niên Băng Đảo mà trên đại lục minh tranh ám đấu rất nhiều, bọn họ chỉ mong lần biến cố này không kéo theo môn phái và gia tộc của mình vào.

Mạng Y Tế

Nguồn: https://amp.mangyte.vn/truyendoc-vu-than-nua-vui-nua-buon-158298.html