Vũ Thần - Phương thuốc. - Vũ Thần

Vũ Thần

Tác giả : Chưa rõ
Chương 384 : Vũ Thần - Phương thuốc.

  Không khí trong sân nhất thời trở nên dễ thở hơn rất nhiều, một khi hai người đã nói hết những khúc mắc trong lòng ra, thì hết thảy mọi chuyện đều khôi phục lại bình thường.

Hạ Nhất Minh đột nhiên nghĩ tới một chuyện, trầm giọng hỏi:

- Kim huynh, Giáp Hoàng đan là đan dược gì?

Kim Chiến Dịch đè thấp thanh âm xuống, nói:

- Giáp Hoàng đan là một loại dược vật kích thích.

Một khi phục dụng có thể làm cho toàn bộ tiềm lực của cơ thể con người được kích phát.

Khiến cho tinh khí thần trong vòng mấy ngày đạt tới trạng thái cao chưa từng thấy.

Hạ Nhất Minh nhăn mặt, nói:

- Sau khi phục dụng loại đan dược này, chỉ sợ sẽ có hại cho thân thể.

Kim Chiến Dịch khẽ gật đầu, nói:

- Quả thật sẽ có hại đôi chút, một khi đan dược hết hiệu quả người sử dụng sẽ cảm thấy bản thân không còn chút sức lực nào nữa.

Phải tĩnh dưỡng một tháng, hơn nữa mỗi ngày đều dùng dược vật bồi bổ mới có thể chậm rãi hồi lại sức.

Ánh mắt Hạ Nhất Minh tỏ vẻ kinh ngạc, nói:

- Nếu uống thuốc này có tác hại như vậy vì sao mọi người vẫn coi trọng nó?

Trong Thông Thiên bảo tháp tầng thứ bảy tất cả mọi người đối với tác dụng của Giáp Hoàng đan điều hiểu rất rõ.

Cho dù là Kỳ Liên Song Ma khi sử dụng Thiên Y Vô Phùng để bảo vệ ngăn chặn Phiên Thiên Ấn của Hạ Nhất Minh đều khiến nhiều người tức giận.

Nhưng đến khi Phiền Thạc tôn giả lấy ra mười khỏa Giáp Hoàng Đan đã khiến cho toàn bộ những âm thanh bất mãn đè nén xuống.

Ngay như Kim Chiến Dịch cũng có vẻ mặt thèm muốn, không có nửa điểm oán hận.

Biểu hiện của bọn họ đều là xuất phát từ tận đáy lòng mình, điều này Hạ Nhất Minh có thể thấy được một cách rõ ràng.

Bởi vậy có thể thấy được mức độ trân quý của Giáp Hoàng đan cao tới mức nào.

Nhưng giờ phút này khi nghe thấy Kim Chiến Dịch giải thích, thứ này tựa hồ cũng không được tốt lắm, căn bản cũng không có tác dụng gì quá lớn a.

Vẻ mặt Kim Chiến Dịch hiện lên một tia quang mang thần bí, nói:

- Hạ huynh, Giáp Hoàng đan cũng không phải là dược vật chuẩn bị cho chúng ta liều mạng.

Một khi sử dụng đan dược này có mấy ngày hiệu quả, hơn nữa không ngây nguy tại tới tính mạng, người hẳn là hiểu được lúc nào nên phục dụng a.

Hạ Nhất Minh nhìn khuôn mặt của hắn, trong đầu chợt lóe lên linh quang, đột nhiên giật mình kinh hô:

- Cực hạn bích chướng.

Kim Chiến Dịch nghiêm nghị gật đầu, nói:

- Không sai, khi chúng ta chuẩn bị đột phá cực hạn bích chướng là lúc tốt nhất để phục dụng đan dược.

Hắn nhẹ nhàng thở dài một hơi, nói:

- Nếu là hậu thiên cao thủ đột phá vào tiên thiên cảnh giới dùng đan dược này trên cơ bản là có thể thành công.

Nếu là tiên thiên cường giả đột phá vào Nhất Đường thiên đồng dạng cũng có công hiệu cường đại.

Trừ những lúc đó ra, dù là chúng ta muốn đột phá một cửa cuối cùng để tiến vào cảnh giới tôn giả thì vật ấy cũng có tác dụng rất lớn.

Nói đến lúc này, hắn nghiêm mặt nói:

- Hạ huynh, ngươi cho rằng đan dược này có giá trị như thế nào?

Hạ Nhất Minh không chút do dự gật đầu, nói thật lòng:

- Giá trị liên thành….

Ánh mắt hắn nhìn về phía Kim Chiến Dịch, Kim Chiến Dịch vội vàng đưa tay lên cản lại, nói:

- Hạ huynh đừng nhìn ta.

Loại đan dược có cấp bậc như thế này ta há có thể phân phối.

Đã sớm đưa cho Thu cô nương để chuyển cho Tông chủ đại nhân.

Hạ Nhất Minh thở dài tiếc nuối, khẽ lắc đầu.

Trên mặt Kim Chiến Dịch hiện lên một tia cười quỷ dị, cổ tay hắn lộn một cái, trên tay đã xuất hiện thêm một cái bình ngọc.

Hắn nhìn Hạ Nhất Minh nói:

- Bất quá, Phiền Thạc tôn giả đã nói qua, trong mười khối Giáp Hoàng đan này có hai viên thuộc về ngươi và ta.

Hạ Nhất Minh vui mừng khôn xiết, đưa tay ra lấy chiếc bình ngọc trên tay hắn, mở ra nhìn, bên trong có một viên đan dược màu vàng.

Hít một hơi dài, tựa hồ như hít phải mùi hương của trăm loài hoa cỏ, đương nhiên, thành phần của khối đan dược này không đơn giản như vậy.

Nếu không có phương thuốc thì căn bản không thể luyện chế ra được loại đan dược này.

Cận thận thu lại Giáp Hoàng đan, Hạ Nhất Minh đem chiếc lọ Phiền Thạc tặng mình lấy ra hỏi:

- Đây là cái gì?

Kim Chiến Dịch không nhìn được lộ ra vẻ hâm mộ, nói:

- Đây là Hồi Mệnh đan do Động Thiên Phúc Địa đặc chế.

Chẳng những trong thời gian ngắn có thể bổ sung tiên thiên chân khí.

Hơn nữa đối với nội thương còn có tác dụng kỳ diệu, Phiền Thạc tôn giả vì muốn mời ngươi tới Động Thiên Phúc Địa quả thật đã xuất ra đại thủ bút a.

Sắc mặt Hạ Nhất Minh lộ vẻ căng thẳng, nói:

- Kim huynh.

Phiền Thạc tôn giả vì sao lại cố chấp không buông tha cho ta?

Chẳng lẽ hắn biết trong người ta có Ngũ Hành Hoàn sao?

Kim Chiến Dịch khẽ lắc đầu, nói:

- Đại sư huynh từng phân phó chuyện có liên quan tới người thì không được phép ngoại truyền.

Cho nên bọn họ không có khả năng biết ngươi có Ngũ Hành Hoàn.

Nhưng mà người có Ngũ Hành thiên phú cho nên đối với bọn họ mà nói thì đây cũng là chuyện không dễ dàng để bỏ qua.

Trong lòng Hạ Nhất Minh hơi rùng mình, hỏi:

- Kim huynh biết bọn họ muốn làm gì không?

Kim Chiến Dịch do dự nửa ngày, nói:

- Ta cũng không biết.

Bất quá, Động Thiên Phúc Địa có tiền thân là Ngũ Hành môn, hơn nữa bọn họ chính là chủ mạch.

Phiền tôn giả nói không sai, ngươi kiêm tu Ngũ Hành cho nên cống pháp tốt nhất chính là Ngũ Hành công pháp mà bọn họ truyền thừa lại.

Loại công pháp này chỉ có tại Động Thiên Phúc Địa, hoặc là những môn phái tách ra từ Ngũ Hành Môn mấy ngàn năm trước mới có khả năng có được.

Hạ Nhất Minh hơi gật đầu, trong lòng hắn nháy mắt đã có vô số ý niệm, nói:

- Kim huynh có biết đến nay ngoài Động Thiên Phúc Địa ra, còn có môn phái nào từ Ngũ Hành Môn tách ra mà vẫn còn tồn tại không?

Kim Chiến Dịch do dự chốc lát, khẽ lắc đầu nói:

- Những môn phái tách ra từ Ngũ Hành môn trong khoảng thời gian ngắn có hơn mười đại môn phái có thế lực rất lớn.

Nhưng sau khi trải qua ngàn năm phát triển cùng đấu tranh, theo ta được biết truyền thừa cho đến nay cũng chỉ có hai đại môn phái.

Ánh mắt Hạ Nhất Minh tỏa sáng, hắn quyết định chỉ cần còn có con đường khác thì sẽ không đi tới Động Thiên Phúc Địa.

Đã có một nơi khác, đương nhiên hắn sẽ đặt chủ ý của mình lên đó.

Kim Chiến Dịch nghiêm nét mặt, nói:

- Trừ Động Thiên Phúc Địa ra chỉ còn có hoàng thất Đại Thân quốc là truyền thừa ngày xưa của Ngũ Hành môn.

Hạ Nhất Minh giật mình, nói:

- Hoàng thất?

Kim Chiến Dịch tựa hồ nhìn thấu suy nghĩ của hắn, nói:

- Hạ huynh.

Hoàng thất Đại Thân quốc cùng với các nước ở Tây Bắc có chút khác biệt.

Hơn ngàn năm trước bọn họ mới đoạt được quyền từ tay tiền triều.

Cao thủ của Hoàng thất ngày hôm nay nhiều như mây, cho dù là cấp bậc tôn giả cũng không chỉ có một người.

Cho nên, nếu Hạ huynh thật sự muốn có được công pháp của bọn họ thì tốt nhất nên yêu cầu Phiền tôn giả đi.

Hạ Nhất Minh nhất thời nhíu mày lại.

Kim Chiến Dịch mỉm cười nói:

- Hạ huynh, ngươi là khách quý của Linh Tiêu Bảo Điện chúng ta, hơn nữa lại là môn hạ của đệ nhất môn phía vùng Tây Bắc, Động Thiên Phúc Địa dù có cường đại tới mức nào nhưng bọn họ cũng chưa tới mức phát điên.

Nếu không thì cũng không có khả năng làm khó ngươi.

Chỉ là.

Hắn chần chờ chốc lát, nói:

- Ngươi nếu đã có quyết tâm đi tới Động Thiên Phúc Địa, như vậy tốt nhất nên đem Ngũ Hành Hoàn giấu đi, hoặc chờ sau khi tấn chức lên tôn giả mới tới Động Thiên Phúc Địa thì sẽ không còn phải kiêng kỵ nhiều.

Hạ Nhất Minh lần này chính thức gật đầu khen ý hay, hắn hôm nay đã ngưng luyện thành công Kim chi hoa.

Hoàn toàn có thể tiến thành thử cảm giác tụ đỉnh, chỉ cần cuối cùng có thể thành công thì ngay cả Động Thiên Phúc Địa muốn có chủ ý gì với hắn, hắn cũng có thể nắm chắc cách thoát thân.

Kim Chiến Dịch đột nhiên vỗ ót, nói:

- Vài ngày tới đây nên để toàn bộ tinh thần và thể xác chuẩn bị cho chiến tranh, vậy mà chuyện quan trọng lại quên mất.

Hạ Nhất Minh hiếu kỳ hỏi:

- Chuyện gì?

Kim Chiến Dịch bật cười nói:

- Hạ huynh, chúng ta yêu cầu huynh tới Linh Tiêu Bảo Điện, đến tột cùng là chuyện gì?

Chẳng lẽ thật như ngươi nói muốn đi tới Trung Ương Đại Bình Nguyên?

Sắc mặt Hạ Nhất Minh có chút đỏ lên, Kim Chiến Dịch giúp hắn ứng đối trước mặt Phiền Thạc vậy mà hắn lại bỏ qua ánh mắt cầu giúp của Kim Chiến Dịch khi nãy.

Nhiều ít bao nhiêu thì đây cũng là điều không đúng.

Hắn vôi vàng mở đề tài, nói:

- Tiểu đệ hiểu được.

Kim huynh, chẳng lẽ các ngươi chuẩn bị luyện chế Trú Nhan đan sao?

Kim Chiến Dịch hãnh diện nói:

- Không sai.

Ba ngày sau sẽ khai lò luyện đan, đến lúc đó ngươi ngàn vạn lần không nên bỏ lỡ.

Hạ Nhất Minh ứng tiếng, nhưng thanh âm có chút hơi giật mình.

Từ khi đến Linh Tiêu Bảo Điện, Hạ Nhất Minh đã đem phương thuốc này giao cho Kim Chiến Dịch.

Trong phương thuốc này có vô số các loại cây cỏ quý hiếm, dựa theo suy đoán ban đầu của Hạ Nhất Minh, cho dù là Linh Tiêu Bảo Điện có đem toàn bộ dược khố ra thì cũng thiếu mất một hai loại.

Ngay cả với thế lực bao trùm thiên hạ của bọn họ mà muốn thu thập đầy đủ thì phỏng chừng cũng mất thời gian mấy năm.

Nhưng không nghĩ ra, chỉ trong vòng mấy ngày đã chuẩn bị khai lô luyện đan.

Bởi vậy có thể thấy được.

Dược khố trong Linh Tiêu Bảo Điện có dược liệu phong phú hơn xa dự đoán của hắn.

Quả thật Linh Tiêu Bảo Điện không hổ là đệ nhất môn phái của Đại Thân quốc.

Kim Chiến Dịch đột nhiên thở dài một tiếng, nói:

- Kỳ thật lấy luyện đan mà nói thì không ai có thể so sánh với Động Thiên Phúc Địa, vị Phiền tôn giả kia cũng là một vị luyện đan đại sư nổi tiếng trong thiên hạ.

Bất quá chúng ta cũng không thể khiến cho người này xuất thủ vì Linh Tiêu Bảo Điện, thật sự là đáng tiếc.

Linh Tiêu Bảo Điện đệ nhất môn phải ở phương đông, đương nhiên cũng có luyện đan đại sư của mình, chỉ cần còn có khả năng bọn họ sẽ không đi nhờ sự trợ giúp của người khác.

Cũng như Thiên Trì nhất mạch ở Tây Bắc, nếu không phải đến bước đường cùng thì cũng không có khả năng đi cầu người ta.

Hạ Nhất Minh do dự một chút, nói:

- Kim huynh, luyện đan sư của quý môn ra tay có mấy thành nắm chắc?

Kim Chiến Dịch không chút do dự nói:

- Chừng năm thành.

Hạ Nhất Minh lúc này mới yên tâm, cười nói:

- Có năm thành nắm chắc đã là chuyện phi thường giỏi.

Nếu để cho Hoành Sơn nhất mạch của tiểu đệ khai lò luyện đan chỉ sợ ngay cả một thành cũng không nắm chắc.

Kim Chiến Dịch khẽ lắc đầu, nói:

- Phụ trách luyện đan của Linh Tiêu Bảo Điện là một vị sư thúc đã ẩn thế nhiều năm.

Lão nhân gia cũng là người giỏi nhất trong việc luyện đan của Linh Tiêu Bảo Điện.

Nhưng theo như lão nhân gia nói, nếu có thể để Phiền Thạc ra tay như vậy có ít nhất bảy thành nắm chắc.

Sắc mặt Hạ Nhất Minh có chút biến hóa, nguyên lai Phiên Thạc ở trên mặt luyện đan thuật lại có thực lực cường hãn như vậy.

Trong lòng hắn vừa động, sắc mặt nhất thời trở nên cổ quái, nói:

- Kim huynh, Trương huynh từng nói qua, nếu luyện chế thành công Trú Nhan đan thì nhất định sẽ có hai người phải phục dụng, chẳng lẽ là.

Hắn đưa tay chỉ về phía Thông Thiên bảo tháp, mục quang lóe lên một tia mập mờ.

Kim Chiến Dịch ho khan một tiếng, mặt không chút thay đổi gật đầu một cái.

Hai người liếc mắt nhìn nhau, không ai thảo luận tiếp vấn đề này nữa.

Bất quá trong lòng Hạ Nhất Minh hiểu được, trách không được bọn họ lại nỗ lực hao tổn đại giới như thế để trao đổi lấy phương thuốc Trú Nhan Đan.

Mạng Y Tế

Nguồn: https://amp.mangyte.vn/truyendoc-vu-than-phuong-thuoc-157509.html