Vũ Thần - Trước Thần điện - Vũ Thần

Vũ Thần

Tác giả : Chưa rõ
Chương 1234 : Vũ Thần - Trước Thần điện

  Tây phương Thần điện sau khi trải qua kiếp nạn lúc trước nay đã hồi phục hoàn toàn nguyên khí.

Cả tòa thành trở lại hân hoan, danh vọng Quang Minh thần đề thăng tới cực hạn.

Hết thảy những điều này cũng bởi Ngụy thần cảnh cường giả Lý Áo Ba Đặc đã trỏ lại, bởi thế tín ngưỡng Quang minh lần nữa được truyền bá.

Bất quá lúc này trong Thần điện bị bao phủ bởi tầng không khí u ám.

Những vị Tôn giả đứng đầu Thần điện rốt cuộc đã nghe được tin tức, Hạ Nhất Minh trở lên vô cùng đáng sợ, Thần long Ái Nhĩ Bá Lạp vẫn lạc trong tay hắn, hai vị Ngụy thần cảnh cường giả Tây phương mãnh mẽ liên thủ cũng thất bại.

Mặc dù tin tức này không truyền ra ngoài nhưng đám Tôn giả sau khi nghe được đều vô cùng hoảng sợ, phảng phất như khối đá nặng đè trong lòng bọn họ.

Hạ Nhất Minh đối với Thần điện không khác gì Đại ma vương.

Lúc này hắn trở lên cường đại tới độ Thần điện không cách nào đối chọi.

Bất quá khiến bọn họ yên tâm chính là, sau một tháng đề phòng, tên Đại ma vương kia cũng không tới đây khiêu khích như dự đoán của Lý Áo Ba Đặc đại nhân.

Có lẽ Đại ma vương kia vĩnh viễn không thấy Thần điện liều mạng nên đã bỏ qua ý định trả thù.

Cho dù là đầu kiến hôi gầy yếu trước đồng loại khỏe mạnh cũng có tư cách liều mạng.

Nhưng một đầu kiến hôi nếu gặp một đầu khổng tượng, nó sẽ không còn dũng khí liều mạng nữa.

Môi ngày có vô số kiến hôi bị sinh vật to lớn giẫm chết, bất quá chúng chưa từng nghĩ tới việc trả thù.

Đây chính là sự thật tàn khốc khi biết đối phương nắm giữ thực lực bản thân không thể chống cự.

Chỉ là một số việc cũng không lấy nguyện vọng của họ làm trung tâm.

Lúc này trên không trung một mảnh mây trắng chậm rãi di chuyển.

Bất quá chưa người nào trong Thần điện chú ý tới đám mây này bởi họ đang tập trung suy nghĩ về ác ma kia.

Khẽ vén đám mây, Hạ Nhất Minh chăm chú nhìn xuống, vẻ mặt thoáng khó chịu.

Sau khi đoán tạo thành công Thần khí Hải thị thận lâu, bọn họ nhanh chóng chạy tới nơi này.

Trên đường tới đây, không ngờ đám người Hạ Nhất Minh cố gắng ẩn nặc hành tung.

Bọn họ đương nhiên không sợ hãi Tây phương Thần điện nhưng mục đích chuyến đi này không phải hủy diệt Thần điện mà chỉ muốn đánh chết Lý Áo Ba Đặc.

Nếu để vị Ngụy thần cảnh cường giả lâu lăm này chạy trốn, e rằng Hạ Nhất Minh sẽ kiêng kỵ không dám xuống tay với Thần điện.

Thần đạo cường giả Đông Tây đều thừa nhận quy tắc này.

Không thể công kích môn phái có Thần đạo cường giả tọa trấn.

Chỉ cần môn phái tồn tại Thần đạo cường giả tọa trấn, cho dù là Hư thần cảnh cũng đủ khiến nó vững như Thái Sơn, không ai dám trêu chọc.

Bởi thế trước khi Lý Áo Ba Đặc, Ngả Đức Văn cùng người đeo mặt nạ vẫn lạc, Hạ Nhất Minh tuyệt đối không hủy diện Thần điện.

Dù sao đây cũng là quy tắc không thể xâm phạm.

Nếu không mất đi sự ước thúc này, cả thiên hạ sẽ rơi vào hỗn loạn.

Đây cũng không phải điều Thần đạo cường giả mong muốn.

Lúc này ẩn nặc trong đám mây, Hạ Nhất Minh cẩn thận tìm kiếm, theo sau lắc đầu cười khổ nói:

- Ta không tìm ra Lý Áo Ba Đặc cũng không cảm nhận khí tức hắn.

Chẳng lẽ hắn không trở lại Thần điện?

Bách Linh Bát bên cạnh bình tĩnh nói:

- Hắn có bảy mươi phần trăm ẩn nấp tại đây.

Ba mươi phần trăm còn lại là hắn tới Thần đảo.

Hạ Nhất Minh trầm ngâm một lát, khẽ lắc đầu nói:

- Dù sao hắn cũng là Ngụy thần cảnh cường giả, trừ khi tới bước đường cùng, nếu không hắn sẽ không tự mình tới Thần đảo cầu cứu.

Nói tới đây đôi mắt Hạ Nhất Minh lóe tinh quang:

- Nếu muốn ta không ra tay công kích Thần điện, hắn sẽ không làm vậy.

Bách Linh Bát chăm chú suy nghĩ một lát, nói:

- Có lẽ ngươi nói đúng.

Tình cảm nhân loại quả thực phức tạp ta không cách nào tính toán ra.

Hạ Nhất Minh lặng lẽ cười, sắc mặt hắn trở lên bất đắc dĩ nói:

- Ẩn nặc thuật của Lý Áo Ba Đặc rất mạnh, ta không thể tìm được hắn.

Còn ngươi Bách huynh?

Hắn ôm hi vọng hỏi.

Bách Linh Bát khẽ lắc đầu nói:

- Ta cũng không tìm được hắn.

Khẽ thở dài hai tay Hạ Nhất Minh xoa vào nhau, trên tay trái của hắn mơ hồ lóe lên quang mang.

Mặc dù hắn đã đoán tạo thành công Thần khí nhưng không có dịp sử dụng.

Nếu chỉ là địch nhân bình thường, một thân tu vi của Hạ Nhất Minh dễ dàng có thể giải quyết, căn bản không dùng tới Thần khí vừa đoán tạo.

- Bách huynh.

Chúng ta cần nghĩ cách.

Hạ Nhất Minh tin tưởng nói:

- Chúng ta cần dụ Lý Áo Ba Đặc ra nhưng không thể tạo ra thương vong quá lớn với Thần điện.

Bảo trư cùng Lôi điện đôi mắt trợn tròn, chúng đương nhiên hiểu rõ ý định của Hạ Nhất Minh.

Bất luận người nào cũng có hảo hữu, cung có truyền nhân của riêng mình, đó cũng chính là uy hiếp của họ.

Khi đối chọi nếu kẻ địch không ngại ra tay với người thân của họ, đương nhiên bọn họ áp dụng thủ đoạn trả thù tương tự.

Đôi mắt Bách Linh Bát phát sáng, đây là biểu hiện quá trình tình toán cao độ của gã.

Sau một lát đôi mắt trở lại bình thường, gã nói:

- Có biện pháp giải quyết.

- Biện pháp gì?

Ánh mắt ba người Hạ Nhất Minh đồng thời xuất hiện tia nghi hoặc.

- Lý Áo Ba Đặc sợ ngươi.

Bách Linh Bát chăm chú nói:

- Nếu có một vị Thần đạo cường giả khác tìm hắn gây phiền toái, mà người này không quan hệ với ngươi khẳng định hắn sẽ ra mặt.

Ánh mắt Hạ Nhất Minh nhìn qua Lôi điện cùng bảo trư, theo sau khẽ lắc đầu.

Thực lực hai đầu Thần thú này tuyệt đối đủ dùng nhưng chúng được cả thiên hạ biết tới.

Nhìn thấy chúng khẳng định Lý Áo Ba Đặc sẽ đoán ra Hạ Nhất Minh đã tới đây.

Đến lúc đó lão xuất hiện mới lạ.

Bách Linh Bát dường như hiểu rõ thắc mắc của Hạ Nhất Minh, gã nói:

- Ta có biện pháp.

***** Đột nhiên trên không trung Thần điện xuất hiện một điểm đen khiến cả tòa thành sôi trào.

Bởi lúc này mọi người trong thành đều thấy rõ, điểm đen kia chín là một đầu Thần long, thậm chí là một đầu Long tộc vương giả, Hoàng Kim Long.

Nó phiến động đôi cánh thật lớn trên không trung, mặc dù tốc độ không nhanh nhưng rõ ràng đang phi hành tới Thần điện.

Mọi người trong tòa thành lúc này nhất loạt giơ cao hai tay, hướng Thần long ca ngợi từ đáy lòng.

Nhân loại phương Tây đối với thực lực cường đại của Thần long vô cùng sợ hãi.

Bất quá cũng sự sợ hãi khắc sâu tới xương tủy này mới khiến bọn họ sùng bái Thần long tới mù quáng.

Sau khi Thần thánh Long kỵ sĩ xuất hiện, sự mù quánh này thậm chí đề thăng tới cực hạn.

Lúc này chứng kiến đầu Thần long thứ hai quang lâm bầu trời Thần điện, đám người Tây phương không keo kiệt toàn lực hoan hô.

Chỉ là khiến bọn họ không ngờ, đầu Thần long như cảm thấy bị khiêu khích, mở miệng hống lớn:

- Ngao.

Tiếng Long ngâm tràn ngập thiên địa, mạnh mẽ chèn ép tiếng hoan hô của đám người phía dưới.

Thời gian phảng phất như ngừng lại, theo sau tòa thành trở lên náo loạn.

Âm thanh Thần long vang lên đầy giận dữ, mặc dù không ai biết vì sao như vậy nhưng chỉ bằng thái độ đó đã hù dọa tất cả mọi người.

Hoàng Kim Long cũng không ngừng lại mà tiếp tục rống lên giận dữ.

Âm thanh vang vọng thiên địa lần nữa phát ra, chẳng qua hoàn toàn khác biệt với âm thanh đầu tiên.

Nếu nói tiếng hống đầu tiên biểu thị lửa giận thì tiếng hống thứ hai tràn ngập lực lượng.

Từng đạo sóng công kích từ miệng Thần long lan tỏa trên không trung.

Dưới sự công kích sóng âm, vô số tiếng thét thê lương cùng âm thanh kiến trúc sụp đổ vang lên.

Tiếng Long ngâm ẩn chứa lực lượng công kích cường đại như vậy, cho dù trong Long tộc cũng hiếm thấy.

Công kích sóng âm so với thổ tức đương nhiên đáng sợ hơn bởi tổn thất tạo ra lớn hơn rất nhiều.

Cũng may Thần long như chịu hạn chế nào đó bởi thế tiếng Long ngâm chỉ khiến mọi người đau đầu mà không mất mạng.

Nếu Thần long thật sự phóng thích công kích sóng âm tới cực hạn, tòa thành phía dưới sẽ là tử thành.

Đây chính là lực lượng vương giả Long tộc, hơn xa Long tộc bình thường thổ tức.

Đột nhiên một đạo quang mang lớn lóe lên từ Thần điện.

Đạo quang mang này nhanh chóng lan tràn, chỉ trong chốc lát đã bao phủ tòa thành.

Đây chính là Quang minh lực lượng Thần điện đã tích lũy vạn năm.

Quang minh thần lực lúc này tràn ngập không trung.

Chương 300:

Trước Thần điện.

Tây phương Thần điện sau khi trải qua kiếp nạn lúc trước nay đã hồi phục hoàn toàn nguyên khí.

Cả tòa thành trở lại hân hoan, danh vọng Quang Minh thần đề thăng tới cực hạn.

Hết thảy những điều này cũng bởi Ngụy thần cảnh cường giả Lý Áo Ba Đặc đã trỏ lại, bởi thế tín ngưỡng Quang minh lần nữa được truyền bá.

Bất quá lúc này trong Thần điện bị bao phủ bởi tầng không khí u ám.

Những vị Tôn giả đứng đầu Thần điện rốt cuộc đã nghe được tin tức, Hạ Nhất Minh trở lên vô cùng đáng sợ, Thần long Ái Nhĩ Bá Lạp vẫn lạc trong tay hắn, hai vị Ngụy thần cảnh cường giả Tây phương mãnh mẽ liên thủ cũng thất bại.

Mặc dù tin tức này không truyền ra ngoài nhưng đám Tôn giả sau khi nghe được đều vô cùng hoảng sợ, phảng phất như khối đá nặng đè trong lòng bọn họ.

Hạ Nhất Minh đối với Thần điện không khác gì Đại ma vương.

Lúc này hắn trở lên cường đại tới độ Thần điện không cách nào đối chọi.

Bất quá khiến bọn họ yên tâm chính là, sau một tháng đề phòng, tên Đại ma vương kia cũng không tới đây khiêu khích như dự đoán của Lý Áo Ba Đặc đại nhân.

Có lẽ Đại ma vương kia vĩnh viễn không thấy Thần điện liều mạng nên đã bỏ qua ý định trả thù.

Cho dù là đầu kiến hôi gầy yếu trước đồng loại khỏe mạnh cũng có tư cách liều mạng.

Nhưng một đầu kiến hôi nếu gặp một đầu khổng tượng, nó sẽ không còn dũng khí liều mạng nữa.

Môi ngày có vô số kiến hôi bị sinh vật to lớn giẫm chết, bất quá chúng chưa từng nghĩ tới việc trả thù.

Đây chính là sự thật tàn khốc khi biết đối phương nắm giữ thực lực bản thân không thể chống cự.

Chỉ là một số việc cũng không lấy nguyện vọng của họ làm trung tâm.

Lúc này trên không trung một mảnh mây trắng chậm rãi di chuyển.

Bất quá chưa người nào trong Thần điện chú ý tới đám mây này bởi họ đang tập trung suy nghĩ về ác ma kia.

Khẽ vén đám mây, Hạ Nhất Minh chăm chú nhìn xuống, vẻ mặt thoáng khó chịu.

Sau khi đoán tạo thành công Thần khí Hải thị thận lâu, bọn họ nhanh chóng chạy tới nơi này.

Trên đường tới đây, không ngờ đám người Hạ Nhất Minh cố gắng ẩn nặc hành tung.

Bọn họ đương nhiên không sợ hãi Tây phương Thần điện nhưng mục đích chuyến đi này không phải hủy diệt Thần điện mà chỉ muốn đánh chết Lý Áo Ba Đặc.

Nếu để vị Ngụy thần cảnh cường giả lâu lăm này chạy trốn, e rằng Hạ Nhất Minh sẽ kiêng kỵ không dám xuống tay với Thần điện.

Thần đạo cường giả Đông Tây đều thừa nhận quy tắc này.

Không thể công kích môn phái có Thần đạo cường giả tọa trấn.

Chỉ cần môn phái tồn tại Thần đạo cường giả tọa trấn, cho dù là Hư thần cảnh cũng đủ khiến nó vững như Thái Sơn, không ai dám trêu chọc.

Bởi thế trước khi Lý Áo Ba Đặc, Ngả Đức Văn cùng người đeo mặt nạ vẫn lạc, Hạ Nhất Minh tuyệt đối không hủy diện Thần điện.

Dù sao đây cũng là quy tắc không thể xâm phạm.

Nếu không mất đi sự ước thúc này, cả thiên hạ sẽ rơi vào hỗn loạn.

Đây cũng không phải điều Thần đạo cường giả mong muốn.

Lúc này ẩn nặc trong đám mây, Hạ Nhất Minh cẩn thận tìm kiếm, theo sau lắc đầu cười khổ nói:

- Ta không tìm ra Lý Áo Ba Đặc cũng không cảm nhận khí tức hắn.

Chẳng lẽ hắn không trở lại Thần điện?

Bách Linh Bát bên cạnh bình tĩnh nói:

- Hắn có bảy mươi phần trăm ẩn nấp tại đây.

Ba mươi phần trăm còn lại là hắn tới Thần đảo.

Hạ Nhất Minh trầm ngâm một lát, khẽ lắc đầu nói:

- Dù sao hắn cũng là Ngụy thần cảnh cường giả, trừ khi tới bước đường cùng, nếu không hắn sẽ không tự mình tới Thần đảo cầu cứu.

Nói tới đây đôi mắt Hạ Nhất Minh lóe tinh quang:

- Nếu muốn ta không ra tay công kích Thần điện, hắn sẽ không làm vậy.

Bách Linh Bát chăm chú suy nghĩ một lát, nói:

- Có lẽ ngươi nói đúng.

Tình cảm nhân loại quả thực phức tạp ta không cách nào tính toán ra.

Hạ Nhất Minh lặng lẽ cười, sắc mặt hắn trở lên bất đắc dĩ nói:

- Ẩn nặc thuật của Lý Áo Ba Đặc rất mạnh, ta không thể tìm được hắn.

Còn ngươi Bách huynh?

Hắn ôm hi vọng hỏi.

Bách Linh Bát khẽ lắc đầu nói:

- Ta cũng không tìm được hắn.

Khẽ thở dài hai tay Hạ Nhất Minh xoa vào nhau, trên tay trái của hắn mơ hồ lóe lên quang mang.

Mặc dù hắn đã đoán tạo thành công Thần khí nhưng không có dịp sử dụng.

Nếu chỉ là địch nhân bình thường, một thân tu vi của Hạ Nhất Minh dễ dàng có thể giải quyết, căn bản không dùng tới Thần khí vừa đoán tạo.

- Bách huynh.

Chúng ta cần nghĩ cách.

Hạ Nhất Minh tin tưởng nói:

- Chúng ta cần dụ Lý Áo Ba Đặc ra nhưng không thể tạo ra thương vong quá lớn với Thần điện.

Bảo trư cùng Lôi điện đôi mắt trợn tròn, chúng đương nhiên hiểu rõ ý định của Hạ Nhất Minh.

Bất luận người nào cũng có hảo hữu, cung có truyền nhân của riêng mình, đó cũng chính là uy hiếp của họ.

Khi đối chọi nếu kẻ địch không ngại ra tay với người thân của họ, đương nhiên bọn họ áp dụng thủ đoạn trả thù tương tự.

Đôi mắt Bách Linh Bát phát sáng, đây là biểu hiện quá trình tình toán cao độ của gã.

Sau một lát đôi mắt trở lại bình thường, gã nói:

- Có biện pháp giải quyết.

- Biện pháp gì?

Ánh mắt ba người Hạ Nhất Minh đồng thời xuất hiện tia nghi hoặc.

- Lý Áo Ba Đặc sợ ngươi.

Bách Linh Bát chăm chú nói:

- Nếu có một vị Thần đạo cường giả khác tìm hắn gây phiền toái, mà người này không quan hệ với ngươi khẳng định hắn sẽ ra mặt.

Ánh mắt Hạ Nhất Minh nhìn qua Lôi điện cùng bảo trư, theo sau khẽ lắc đầu.

Thực lực hai đầu Thần thú này tuyệt đối đủ dùng nhưng chúng được cả thiên hạ biết tới.

Nhìn thấy chúng khẳng định Lý Áo Ba Đặc sẽ đoán ra Hạ Nhất Minh đã tới đây.

Đến lúc đó lão xuất hiện mới lạ.

Bách Linh Bát dường như hiểu rõ thắc mắc của Hạ Nhất Minh, gã nói:

- Ta có biện pháp.

***** Đột nhiên trên không trung Thần điện xuất hiện một điểm đen khiến cả tòa thành sôi trào.

Bởi lúc này mọi người trong thành đều thấy rõ, điểm đen kia chín là một đầu Thần long, thậm chí là một đầu Long tộc vương giả, Hoàng Kim Long.

Nó phiến động đôi cánh thật lớn trên không trung, mặc dù tốc độ không nhanh nhưng rõ ràng đang phi hành tới Thần điện.

Mọi người trong tòa thành lúc này nhất loạt giơ cao hai tay, hướng Thần long ca ngợi từ đáy lòng.

Nhân loại phương Tây đối với thực lực cường đại của Thần long vô cùng sợ hãi.

Bất quá cũng sự sợ hãi khắc sâu tới xương tủy này mới khiến bọn họ sùng bái Thần long tới mù quáng.

Sau khi Thần thánh Long kỵ sĩ xuất hiện, sự mù quánh này thậm chí đề thăng tới cực hạn.

Lúc này chứng kiến đầu Thần long thứ hai quang lâm bầu trời Thần điện, đám người Tây phương không keo kiệt toàn lực hoan hô.

Chỉ là khiến bọn họ không ngờ, đầu Thần long như cảm thấy bị khiêu khích, mở miệng hống lớn:

- Ngao.

Tiếng Long ngâm tràn ngập thiên địa, mạnh mẽ chèn ép tiếng hoan hô của đám người phía dưới.

Thời gian phảng phất như ngừng lại, theo sau tòa thành trở lên náo loạn.

Âm thanh Thần long vang lên đầy giận dữ, mặc dù không ai biết vì sao như vậy nhưng chỉ bằng thái độ đó đã hù dọa tất cả mọi người.

Hoàng Kim Long cũng không ngừng lại mà tiếp tục rống lên giận dữ.

Âm thanh vang vọng thiên địa lần nữa phát ra, chẳng qua hoàn toàn khác biệt với âm thanh đầu tiên.

Nếu nói tiếng hống đầu tiên biểu thị lửa giận thì tiếng hống thứ hai tràn ngập lực lượng.

Từng đạo sóng công kích từ miệng Thần long lan tỏa trên không trung.

Dưới sự công kích sóng âm, vô số tiếng thét thê lương cùng âm thanh kiến trúc sụp đổ vang lên.

Tiếng Long ngâm ẩn chứa lực lượng công kích cường đại như vậy, cho dù trong Long tộc cũng hiếm thấy.

Công kích sóng âm so với thổ tức đương nhiên đáng sợ hơn bởi tổn thất tạo ra lớn hơn rất nhiều.

Cũng may Thần long như chịu hạn chế nào đó bởi thế tiếng Long ngâm chỉ khiến mọi người đau đầu mà không mất mạng.

Nếu Thần long thật sự phóng thích công kích sóng âm tới cực hạn, tòa thành phía dưới sẽ là tử thành.

Đây chính là lực lượng vương giả Long tộc, hơn xa Long tộc bình thường thổ tức.

Đột nhiên một đạo quang mang lớn lóe lên từ Thần điện.

Đạo quang mang này nhanh chóng lan tràn, chỉ trong chốc lát đã bao phủ tòa thành.

Đây chính là Quang minh lực lượng Thần điện đã tích lũy vạn năm.

Quang minh thần lực lúc này tràn ngập không trung.

Mạng Y Tế

Nguồn: https://amp.mangyte.vn/truyendoc-vu-than-truoc-than-dien-159000.html