Thông tin bệnh Restless Legs Syndrome

Tra cứu bệnh bắt đầu bằng chữ cái R

Restless Legs Syndrome

Các tên gọi khác của bệnh này:
  • Restless Legs Syndrome
  • Hội chứng chân không yên.

Thông tin bệnh Restless Legs Syndrome

Tổng quan Bệnh Chứng chân không nghỉ cùng các dấu hiệu, triệu chứng, nguyên nhân, điều trị, cách phòng tránh và thông tin về các bệnh viện, phòng khám, bác sĩ chữa bệnh Chứng chân không nghỉ.

Tóm tắt bệnh Restless Legs Syndrome

Là sự thay đổi về mặt hóa học trong não gây ra một sự thôi thúc ngồi không yên, muốn di chuyển đôi chân của mình.

Đây là một nguyên nhân phổ biến của chứng mất ngủ.

Các triệu chứng thường nặng hơn vào ban đêm hoặc ngay sau khi nằm xuống.

Những người già, đặc biệt là phụ nữ, có khả năng bị ảnh hưởng nhiều nhất bởi căn bệnh này.

Tình trạng thiếu chất sắt gây chứng bồn chồn chân bằng cách tác động hóa học trong não.

Nó có thể có tính chất di truyền, thương gặp khi bệnh nhân đang trong thai kỳ và hoặc mắc bệnh thận.

Triệu chứng

Khó khăn khi ngủ hoặc duy trì giấc ngủ

Chân hoạt động không ngừng trong giờ nghỉ

Có cảm giác bồn chồn hay thôi thúc muốn di chuyển chân

Cảm giác bất thường ở chân

Đau nhức ở chân

Những vết bầm dập không thể giải thích được

Chẩn đoán

Thực hiện khai thác bệnh sử và khám lâm sàng.

Xét nghiệm máu để kiểm tra xem có bệnh nhân có bị thiếu hụt chất sắt không có

Điều trị

Điều chỉnh thiếu hụt sắt và sử dụng thuốc.

Các loại thuốc được chỉ định là: thuốc điều trị bệnh Parkinson như Carbidopa/Levodopa (Sinemet), Pramipexol (Mirapex), Ropinirol (Requip) và một số loại thuốc khác.

Tổng quan bệnh Restless Legs Syndrome

Hội chứng khó chịu này thường xuất hiện trong thời gian ngắn sau khi đi ngủ hoặc sau khi ngồi quá lâu.

Cảm giác này làm cho bạn muốn ngồi dậy và đi vòng quanh.Vẫn chưa biết nguyên nhân của hội chứng chân không nghỉ, nhưng các nhà nghiên cứu tiếp tục xem xét các bệnh khác có thể liên quan tới hội chứng này.Hội chứng chân không nghỉ có thể tác động tới 10% số người Mỹ ở cả 2 giới.

Rối loạn này có thể bắt đầu ở bất cứ lứa tuổi nào nhưng bệnh xấu đi khi bạn về già.

Căn bệnh này có thể phá vỡ giấc ngủ, gây ngủ gà ngủ gật ban ngày và rất khó khăn trong việc đi du lịch.

Nguyên nhân bệnh Restless Legs Syndrome

Các nhà nghiên cứu nghi ngờ bệnh có thể là do mất cân bằng hóa chất Dopamin của não.

Hóa chất này gửi thông điệp kiểm soát cử động cơ.

Hội chứng chân không nghỉ di truyền trong gia đình ở tới 50% số người bị hội chứng chân không nghỉ, đặc biệt khi bệnh xuất hiện ở tuổi trẻ.

Các nhà nghiên cứu đã phát hiện vị trí của 1 trong các nhiễm sắc thể có thể có gen gây hội chứng chân không nghỉ.

Sự căng thẳng thường làm cho hội chứng chân không nghỉ nặng hơn.

Chế độ ăn và các yếu tố môi trường khác có thể gây ra chứng chân không nghỉ ở nhiều người.

Phụ nữ mang thai hoặc những thay đổi hormon có thể tạm thời làm nặng các triệu chứng của hội chứng chân không nghỉ.

Một số phụ nữ có thai bị hội chứng chân không nghỉ ở giai đoạn đầu, nhất là trong 3 tháng cuối của thời kỳ mang thai.

Tuy nhiên, đối với phần lớn phụ nữ này, các triệu chứng thường biến mất khoảng 1 tháng sau đẻ.

Đa phần, hội chứng chân không nghỉ không liên quan tới những rối loạn nặng.

Tuy nhiên, đôi khi hội chứng chân không nghỉ đi kèm với các bệnh khác, như:

Bệnh thần kinh ngoại vi.

Tổn thương thần kinh ở bàn tay và bàn chân, đôi khi do các bệnh mạn tính như tiểu đường và nghiện rượu.

Thiếu hụt sắt.

Thậm chí không thiếu máu, thiếu sắt có thể gây hoặc làm hội chứng chân không nghỉ nặng hơn.

Nếu có tiền sử chảy máu dạ dày hoặc ruột, kinh nguyệt ra nhiều hoặc cho máu nhiều lần, bạn có thể bị thiếu sắt.Rối loạn kém tập trung tăng động.

Người bị cả hội chứng chân không nghỉ và một bệnh có liên quan sẽ có xu hướng tiến triển các triệu chứng nặng nhanh hơn.

Ngược lại, rối loạn này tiến triển chậm hơn ở những người mà hội chứng chân không nghỉ không có liên quan tới các bệnh khác.

Phòng ngừa bệnh Restless Legs Syndrome

Bạn nên vận dụng một vài biện pháp sau đây để phần nào giảm bớt các triệu chứng:

Cố gắng ngủ đủ từ 6-7 giờ mỗi ngày.

Tập thể dục đều đặn hàng ngày với cường độ vừa phải, không quá sức.

Giảm các thực phẩm có caffein như cà phê, nước ngọt…

Không uống rượu và hút thuốc lá.

Tập thiền và tập yoga để thư giãn.

Khi có tình huống sắp phải ngồi yên trong một thời gian dài (ví dụ đi du lịch xa bằng xe hơi hay máy bay), bạn có thể áp dụng một số cách sau:

Dùng khăn chườm nóng hay lạnh lên hai chân.

Làm các động tác giúp giãn các cơ chân.

Tắm nước nóng trước khi đi du lịch.

Massage hai chân.

Điều trị bệnh Restless Legs Syndrome

Điều chỉnh thiếu hụt sắt

Có thể cho bổ sung sắt.

Tuy nhiên, chỉ dùng sắt dưới sự giám sát của bác sĩ và trước tiên kiểm tra sự tích tụ sắt bằng xét nghiệm máu định lượng nồng độ Ferritin trong huyết thanh.

Sử dụng thuốc

Nếu bạn bị hội chứng chân không nghỉ mà không liên quan tới bệnh khác, điều trị tập trung vào thay đổi lối sống và dùng thuốc.

Một số thuốc kê đơn, phần lớn những thuốc này được dùng để điều trị các bệnh khác, có thể có hiệu quả giảm tình trạng bồn chồn ở chân.Những thuốc này bao gồm:

Thuốc điều trị bệnh Parkinson.

Các thuốc này làm giảm cử động chân bằng cách tác động tới nồng độ hóa chất Dopamin trong não.

Chúng gồm Pramipexol (Mirapex), Pergolid (Permax), Ropinirol (Requip), và kết hợp Carbidopa với Levodopa (Sinemet).

Opioid.

Các thuốc gây nghiện có thể giảm triệu chứng từ nhẹ tới nặng, nhưng chúng có thể gây nghiện nếu dùng ở liều quá cao.

Một số ví dụ gồm Codein, hợp chất giữa Hydrocodon và Acetaminophen (Vicodin, Duocet).

Thuốc giãn cơ và thuốc ngủ.

Nhóm thuốc này, được biết là Benzodiazepin, giúp ngủ ngon hơn về đêm.

Nhưng những thuốc này không loại bỏ được các cảm giác ở chân, và chúng có thể gây tình trạng ngủ gật ban ngày.

Các thuốc an thần thường được dùng trong hội chứng chân không nghỉ bao gồm Clonazepam (Klonopin), Temazepam (Restoril, Razapam) và Triazolam (Halcion).

Thuốc chữa động kinh.

Những thuốc này, làm giảm hoạt động của các tế bào thần kinh ở chân, bao gồm Gabapentin (Neurontin) và Lamotrigin (Lamictal).

Chúng có tác dụng rất tốt ở người bị hội chứng chân không nghỉ.

Thuốc điều trị cao huyết áp.

Đôi khi dùng Clonidin (Catapres).

Clonidin hoạt động bằng cách kiểm soát kích thích thần kinh theo con đường thần kinh nào đó.

Có thể làm một vài thử nghiệm trước khi bạn và bác sĩ tìm ra thuốc và liều lượng hợp lý đối với bạn.

Nên phối hợp các thuốc có thể cho hiệu quả cao nhất.

Đôi khi thuốc đã có hiệu quả đối với bạn trong việc giảm triệu chứng , sau một thời gian ngắn trở nên kém hiệu quả.

Thí dụ, dùng thuốc lúc 8 giờ tối nhưng các triệu chứng hội chứng chân không nghỉ có thể bắt đầu xuất hiện vào 6 giờ chiều.

Trong các trường hợp này nên báo lạ với bác sĩ để có thể thay thuốc khác.

Phần lớn các thuốc được kê để điều trị hội chứng chân không nghỉ không khuyên dùng cho phụ nữ mang thai.

Thay vào đó, bác sĩ có thể khuyên làm các kỹ thuật tự điều trị để giảm triệu chứng.

Tuy nhiên, nếu những cảm giác này đặc biệt gây khó chịu trong 3 tháng cuối của thời kỳ mang thai, bác sĩ có thể đồng ý dùng thuốc giảm đau.

Một số thuốc có thể làm trầm trọng các triệu chứng hội chứng chân không nghỉ cần tránh dùng.

Những thuốc này gồm thuốc chống nôn, thuốc chẹn kênh Calci (được dùng để điều trị bệnh tim) và phần lớn các thuốc chống trầm cảm.Do đó, bác sĩ có thể khuyên bạn tránh dùng những thuốc này.

Tuy nhiên, nếu cần phải dùng những thuốc này, hội chứng chân không nghỉ có thể vẫn kiểm soát được bằng cách dùng thêm thuốc kiểm soát chúng.

Mạng Y Tế
Nguồn: https://amp.mangyte.vn/benhcategory-restless-legs-syndrome-2146.html

Lưu ý: Thông tin về bệnh chỉ mang tính chất tham khảo.

Bệnh cùng chuyên mục

Thuốc liên quan đến bệnh Restless Legs Syndrome