Cây nhỡ leo; nhánh non có lông sét hay trăng trắng. Lá có phiến bầu dục hay xoan ngược, có lông vàng nằm ở mặt dưới. Hoa ngoài nách lá, vàng tươi, thơm, cánh hoa dài, có lông; lá noãn có lông, cho ra chùm quả như xâu chuỗi có lông nhiều hay ít, khi chín có màu đỏ.
Loài phân bố ở Ân Độ, Trung Quốc, Lào. Việt Nam, Campuchia, Malaixia. Ở nước ta, cây mọc ở rừng từ bắc vào Nam, nhưng phổ biến ở các tỉnh Tây Nguyên. Thu hái rễ lá quanh năm, rửa sạch, thái nhỏ, phơi khô dùng.
Tính vị, tác dụng: Vị cay, tính hơi ấm, có tác dụng trừ phong, giúp tiêu hoá, lợi thấp, nén sự đau đớn.
Ở Trung Quốc, lá dùng chữa 1. Ăn uống không tiêu; 2. Dạ dày ruột trướng khí; 3. Viêm thận phù thũng; 4. Viêm phế quản. Liều dùng 20 - 40 g lá khô sắc uống. Cũng dùng chữa rắn cắn. Rễ dùng trị đau gân cốt do phong thấp. Liều dùng 20 - 40g sắc uống.