khi yêu quân đã vài lần đưa tôi về thăm bố, mẹ anh ở một tỉnh miền trung, bố, mẹ quân tiếp tôi thân tình, cởi mở, hai bác đều còn đi làm cho nhà nước nên tôi cũng không ngại ngùng, e dè gì khi gặp gỡ họ. còn bố, mẹ tôi tuy làm nông nhưng tính tình phúc hậu, thương người nên khi quân về ra mắt bố, mẹ tôi đón nhận anh như con cái trong nhà. bố, mẹ còn dặn sau này thành vợ quân phải chăm sóc chu đáo cho chồng, chứ đừng cậy mình trẻ trung, xinh đẹp mà bắt nạt chồng là bố, mẹ phạt nặng, khiến quân phải xuýt xoa rằng tôi nhỏ tuổi nhất xí nghiệp nhưng ngoan nhất, tốt tính nên quân mới chọn làm bạn đời với anh.
Nhà Quân có sẵn, tiền để đám cưới anh cũng sẵn sàng vì vậy sau lễ đính hôn tôi chỉ có việc theo anh đến những nơi phong cảnh hữu tình, chịu khó nghe lời thợ chụp ảnh thay hết mốt áo dài nọ, đến mốt váy kia để cùng Quân hoàn thành anbum ghi nhớ thời khắc quan trọng của chúng tôi.
hương vị ngọt ngào, cảm động của giây phút khi quân bảnh bao, ga lăng, trang trọng quỳ xuống cầu hôn tôi chưa kịp phai, anbum ảnh lưu dấu hạnh phúc của tôi và quân thợ chưa kịp in xong, thì bất ngờ tôi bắt gặp quân đang ôm cứng một cô gái, váy áo bắt mắt khuất sau hành lang của khách sạn bên kia đường. tôi bỏ dở việc vào siêu thị mua mấy thứ đồ cần thiết khi quân từ chối đi cùng tôi với lí do hôm nay anh phải đi thử bộ veston chuẩn bị cho hôn lễ theo lời thợ may hẹn, để trở về phòng trọ chờ anh.
Biết không thể qua mặt tôi khi chứng cứ rành rành, quân lí nhí thề thốt rằng anh và cô nhân tình cũ đã không hẹn mà gặp, do nghe tin quân sắp cưới vợ nên cô ấy buồn bã, đau khổ khiến quân mủi lòng phải đưa cô ấy vào khách sạn để “tâm sự” lần cuối rồi…chia tay! tôi có nên tin lời chồng chưa cưới của mình nói?
Rồi cái tin thịnh cặp bồ trẻ là gái quán nhậu anh thường lui tới đến tai tôi. họ còn cho tôi biết thịnh cả gan dẫn gái về căn nhà hạnh phúc của vợ, chồng tôi nữa.
Dại dột, nông nổi, nhẹ dạ, cả tin đã khiến cháu trả giá đắt cho ham muốn đổi đời không có cơ sở đó của cháu rồi, nay bình tĩnh chấp nhận hậu quả, từ từ gỡ rối chứ đừng quá buồn đau, suy nghĩ tiêu cực khiến không những thiệt thân mình, mà mang khổ lụy cho bố, mẹ cho gia đình ở quê.
Nếu số nợ vì 'tình phí' của chồng chị không quá lớn, thì chị nên chung tay cùng chồng tìm cách giải quyết. có thể vay mượn ở bạn bè, vay bố, mẹ đôi bên với lí do thuyết phục, miễn sao trả được nợ ổn thỏa và danh dự cho gia đình không bị dèm pha, bêu rếu là được.
Chuyện bạn đang mang đứa con của người đàn ông Sở Khanh kia thì bạn nên xác định là mình làm, mình chịu, đừng tìm cách gây khó dễ cho kẻ xấu xa đó. Bởi bạn sẽ không có được thắng lợi mà ngược lại sẽ thất bại, bạn "chờ được vạ thì má đã sưng" rồi.
Vả lại cô gái kia lạ nước, lạ cái một mình ôm bầu đi cả nghìn cây số ra tận nhà riêng của vợ, chồng chị để đòi quyền lợi thì có lẽ chồng chị không phải hoàn toàn vô tội!
An Trí