Suy giảm thính lực bẩm sinh tuy ít hơn so với suy giảm thính lực mắc phải, có biểu hiện ngay từ sau khi trẻ được sinh ra.
suy giảm thính lực bẩm sinh nếu không phát hiện và điều trị sớm sẽ gây ảnh hưởng xấu không những về sự phát triển ngôn ngữ, mà còn đến sự phát triển trí tuệ, tính nết, nhân cách và khả năng giao tiếp của trẻ.
suy giảm thính lực bẩm sinh thường do các nguyên nhân sau:
- Mẹ mắc bệnh nhiễm khuẩn, nhiễm virut trong thời kỳ mang thai như: cúm, sởi, giang mai...
- Thoái hoá tinh thần thần kinh (do di truyền, do cha mẹ nghiện rượu, do cha mẹ cùng huyết thống, không tương hợp yếu tố Rh giữa máu mẹ và thai nhi, do suy giáp... ), đột biến gen.
Bào thai bị nhiễm độc các Thu*c như streptomycin, kanamycin, quinin, maxiton... hoặc bị nhiễm độc các hoá chất như asenic, monoxid carbon (CO), các chất phóng xạ... Thiếu các vitamin nhóm B, thiếu iod... Các nguyên nhân này thường gây dị tật cho cơ quan thính giác vào khoảng tháng thứ 3 và 4 của thai kỳ.
Trong
suy giảm thính lực bẩm sinh, tổn thương có thể khu trú ở các vị trí sau: Ở tai ngoài (chít hẹp ống tai ngoài, tịt lỗ tai ngoài, không có ống tai ngoài). Ở tai giữa (không có tai giữa, hoặc khuyết tật ở các xương con). Ở tai trong (khuyết tật ở mê nhĩ, ở cơ quan corti). Ở dây thần kinh thính giác hoặc ở thần kinh trung ương. Tổn thương có thể phối hợp nhiều vị trí nêu trên.
Phát hiện và can thiệp sớm
suy giảm thính lực bẩm sinh sẽ giúp trẻ có thể nghe, nói được, tạo điều kiện cho trẻ phát triển tư duy và hoà nhập với cộng đồng. Vì thế nên đưa trẻ đi khám chuyên khoa tai-mũi-họng càng sớm càng tốt.
Can thiệp sớm
suy giảm thính lực bẩm sinh cần được thực hiện ngay từ lúc trẻ được 1-2 tuổi, bao gồm 2 biện pháp chính:
Một là phục hồi chức năng nghe nhằm giải quyết các bệnh lý bẩm sinh của tai ngoài và tai giữa bằng cách:
Đeo máy trợ thính cho những trẻ bị nghe kém, nhất là những trẻ nghe kém nặng. Đối với những trẻ nghe kém nhẹ hoặc trung bình, có thể tập cho trẻ nghe tiếng nói to và đọc môi để bắt chước nói theo.
Cấy điện cực ốc tai cho những trẻ bị điếc hay điếc nặng. Giai đoạn trẻ dưới 1 tuổi, trong khi chờ đợi các biện pháp phục hồi chức năng nghe, cần có kế hoạch cho trẻ tiếp xúc với tiếng động, âm thanh và ngôn ngữ có cường độ đủ lớn đến mức trẻ có thể nghe được.
Hai là
Giáo huấn nghe - nói. Đây là một chuyên ngành quan trọng, đòi hỏi sự tham gia của nhiều chuyên ngành như: giáo dục (sư phạm, tâm lý, ngôn ngữ), y tế (khoa tai-mũi-họng)... nhưng đặc biệt sự cộng tác của gia đình luôn luôn giữ vai trò chủ yếu.
Nội dung giáo huấn nghe - nói bao gồm:
Luyện nghe: theo các mức độ từ có lưu ý đến âm thanh, đến nhận ra âm thanh và cuối cùng là phân biệt được âm thanh để nghe được tiếng nói, tiến tới hiểu được tiếng nói để có thể nói lại được.
Luyện nói: Luyện nói đi tiếp theo hoặc xen kẽ với luyện nghe. Cần phối hợp với huấn luyện tâm lý và nhất là yêu thương trẻ, khen ngợi trẻ để trẻ cộng tác tốt, ham muốn giao tiếp bằng lời nói.
Trong hoàn cảnh, điều kiện không thực hiện được luyện nghe, luyện nói nêu trên, nhất là đối với những trẻ bị điếc hoặc điếc đặc, có thể huấn luyện cho trẻ thể hiện ngôn ngữ bằng các tín hiệu qua cử động của các ngón tay, tay và điệu bộ.
Vẽ, đọc tranh, đọc chữ, viết, đánh vần bằng tay khi trẻ được 3-5 tuổi trở lên. Trong giáo huấn nghe - nói, nên phối hợp nhiều phương pháp và nên cho trẻ học cách giao tiếp bằng ra hiệu, điệu bộ và các cách khác trước sẽ làm cho việc học đọc môi để nói dễ dàng hơn.
Theo ThS Nguyễn Thanh Lâm - Sức khỏe & Đời sống