Có ba loại thầy: thầy Thu*c, thầy giáo, thầy tu. Loại thầy nào cũng cần có tài, đức và tâm phụng sự. Ngành y liên hệ đến tính mạng con người, là nghề cao quý và rất khó, phải học rộng, thận trọng, trách nhiệm, sáng tạo…
Cha mẹ cho ta mạng sống, vật thực nuôi sự sống, thầy Thu*c làm cho sự sống được khỏe mạnh và hạnh phúc. Hải thượng Lãn ông Lê Hữu Trác từng nói: “nghề Thu*c là một nghề thanh cao, là một nghề có lòng nhân”, “đạo làm Thu*c là một nhân thuật, chuyên bảo vệ sinh mạng con người, phải lo cái lo của người, vui cái vui của người, chỉ lấy việc cứu sống mạng người làm phận sự của mình, không nên cầu lợi kể công” (Trích: Y Huấn Cách Ngôn). Thầy Thu*c được quyền chọn lựa đối tượng phục vụ trong trường hợp cấp cứu, ưu tiên người có giá trị lớn nhất.
Uy tín, thiết bị y khoa hiện đại, phương tiện kỹ thuật cao chưa đủ; mà còn phải có đầy đủ kiềng ba chân gồm chữ TÂM, chữ ĐỨC, chữ TÀI, tức là lòng nhân ái, tính không nhũng nhiễu tiêu cực và có chuyên môn, hiệu quả trong công việc. Y đức và Dược đức nằm ở lương tâm và thiện tâm của mỗi người.
Nghề thầy Thu*c đôi khi phải đối mặt với áp lực của người thân và định kiến từ xã hội, đôi khi còn bị “bầm dập” vì bệnh nhân kích động và làm liều, đánh đập, đả thương…
- Người bệnh không phải là vật vô tri và vô giác, do vậy khi can thiệp trên cơ thể người bệnh phải có y đức. Người bệnh cần sự tận tâm, quan tâm, đồng cảm, sự lắng nghe trong giao tiếp từ thầy Thu*c và nhân viên y tế.
- Người bệnh là thầy ẩn danh của ngành y trong nghiên cứu và đúc kết kinh nghiệm, do vậy không xem thường bệnh nhân, không xem bệnh nhân là đối tượng cần sự ban ơn, không quát nạt, không để bệnh nhân chờ đợi lâu, xem bệnh nhân là “khách hàng đặc biệt”.
- Lương tâm cá nhân (tàm), lương tâm xã hội (quý): không nên vô cảm với nỗi đau của bệnh nhân, không nên nhũng nhiễu, trục lợi hóa ngành y.
Theo Hải thượng Lãn ông: “tôi thường thấm thía rằng thầy Thu*c có nhiệm vụ bảo vệ mạng sống người ta, sự sống ch*t, điều họa phúc đều ở tay mình xoay chuyển. Lẽ nào người có trí tuệ không đầy đủ, hành động không chu đáo, tâm hồn không thoáng đạt, trí quả cảm không thận trọng mà dám theo đòi bắt chước nghề y”.
- Quy ước về luân lý, đạo đức: nhằm ràng buộc thầy Thu*c phải chấp hành trong ngành y vì an toàn sức khỏe và tuổi thọ của bệnh nhân và danh dự của bản thân và tập thể.
- Các đức tính cao quý: y đức là phẩm chất của những người hành nghề y bao gồm: thái độ giao tiếp, cung cách phục vụ, tinh thần trách nhiệm, tấm lòng cao cả, phương pháp điều trị. Những phẩm chất đó nhằm mục đích kết thúc khổ đau của bệnh nhân.
a. Lời thề Hippocrate – nguyên tắc đạo đức y khoa của Hội Y học Hoa Kỳ, có những điều quan trọng sau:
b. Quy ước đạo đức của ngành y của Hiệp hội Y khoa thế giới: gồm 11 nhiệm vụ chung mà các thầy Thu*c cần tuân thủ và 6 trách nhiệm đối với bệnh nhân, trong đó cần lưu ý:
Điều 4: Có thái độ niềm nở, tận tình, động viên, an ủiĐiều 6: Kê đơn Thu*c phù hợp, sử dụng Thu*c hợp lý, an toàn
8 đức nên có của thầy Thu*c: Nhân từ, Thông minh, Đức độ, Chuyên môn, Không phân biệt, Chân thật, Khiêm tốn, Cần cù.
Chủ đề liên quan:
biệt thự biệt thự biển cách điều trị đa nang điều trị du lịch khác biệt mâm cơm nàng dâu nguyên nhâ nguyên nhân ông chồn Phép màu thận đa nang tìm hiểu tình người triệu chứng Vẫn còn đó những phép màu của tình người Vinpearl xu hướng