Điều đáng nói là những món đó lại được tìm thấy trong ngăn kéo bàn làm việc của em chồng tôi. Chú ấy ngoài 30 tuổi vẫn chưa có vợ, tôi để ý thấy chú có sở thích “sưu tầm” đồ lót đang dùng của phụ nữ.
Có lẽ "" ấy bị mắc chứng rối loạn T*nh d*c gọi là bái vật dục (fetishism). Người mắcphải tật này đầu óc rất bình thường, nghề nghiệp ổn định, có học thức, thậm chí có địa vị xã hội,không vi phạm pháp luật và cũng sẽ không dẫn đến hành vi quấy rối T*nh d*c hoặc tấn công đối tượng.
Họ bị kích thích dục tính bởi những đồ dùng phụ nữ như quần áo, đồ lót, khăn choàng, tất, giày dép- những món đồ tiếp xúc trực tiếp với vùng giới tính trên cơ thể như bộ ngực, mái tóc, cặp chân, eolưng. Chỉ cần nhìn ngắm, sờ mó, mân mê vật "bùa mê" đó, nhất là khi tiếp xúc những nội y gợi cảm làquá đủ để họ hưng phấn và đạt cực khoái mà không cần đếnlàm tình.
Một dạng đặc biệt của bái vật dục là tật giả trang (travestisme). Người nam mắc chứng này haylấy trộm đồ lót phụ nữ và khi mặc vào sẽ bị kích thích nhiều hơn việc chiêm ngưỡng một cô gái đẹp.Họ làm một cách kín đáo, thường thì chỉ mặc trong chốc lát.
Những đồ mà người phụ nữ đã dùng khiếnhọ mơ tưởng và cảm thấy khoái lạc hơn cả chuyện được quan hệ T*nh d*c trực tiếp với cô ấy. Đa sốngười mắc tật này từng có đời sống thiếu thốn tình cảm khác giới, tuy bề ngoài có thể tỏ ra phớtlờ, lạnh lùng với phụ nữ.
Họ cũng có thể có quan hệ T*nh d*c với một cô gái nào đó nhưng không lâubền, sâu sắc hoặc thiếu vắng tình yêu. Họ không gây ảnh hưởng xấu tới xã hội nhưng khó có hạnh phúcthật.
Với "tên trộm" này, có thể giả thiết rằng thời nhỏ, cậu có ấn tượng thích thú đặc biệt với đồlót phụ nữ mà do hoàn cảnh ngẫu nhiên nào đó, ấn tượng này liên quan tới T*nh d*c, khiến "nó" thựcsự trở thành bái vật T*nh d*c.
Gia đình nên nâng đỡ và ngăn chặn thường xuyên. Niềm say mê côngviệc, niềm vui được giúp đỡ người khác, một cô gái chân thật duyên dáng biết cảm thông… có thể kéoanh chàng ra khỏi hành vi T*nh d*c bất thường đó. Chứng này sẽ giảm dần theo thời gian và thườngmất đi vào tuổi 40.