Gần 2 năm về làm dâu nhà thịnh, tôi luôn được Mẹ chồng tôi cũng không phải người đảm đang, bà luôn bảo tôi chỉ cần biết, đừng giỏi quá. vì giỏi quá lại hay phải làm, mệt người. nếu giỏi lĩnh vực gì mà tận dụng kiếm ra tiền thì bà ủng hộ. phải nói, tôi hết sức quý mến Phần vì tôi tự ti bởi gốc gác, phần thì tôi cũng không muốn làm lớn chuyện, cứ bỏ ngoài tai ắt sẽ qua nên tôi luôn nhịn. nhưng Được lời của bà, tôi cũng như cởi tấm lòng. nhưng nói vậy thôi, tính tôi vốn hiền, đâu phải ngày 1 ngày 2 mà thay đổi. đôi lần tôi cũng bật lại thật, nhưng chỉ khi mấy cô Từ đầu tới cuối tôi cũng không nói gì với họ, chỉ quay qua trò chuyện với 1 cô em khác. nhưng khổ nỗi, đang lúc bắt đầu tiệc thì thằng be, cậu con trai hơn 1 tuổi của tôi quờ quạng làm đổ ly nước trên bàn. đen một nỗi, nước ngọt sánh ra đổ vào giày cao gót của cô Tôi vội vàng rút khăn giấy trên bàn khom người xuống, một tay bế con, tay kia thì lau phần váy cho em họ. nào ngờ nó dùng chân hất văng tôi ra, lớn tiếng mắng không nể nang: "cái đồ Rất nhiều người xì xào to nhỏ, tôi thì đỏ hết mặt chẳng dám ngẩng lên. Mọi người xung quanh cũng đổ hết ánh nhìn vào bàn tôi. Cô dâu chú rể tiếp rượu ở bàn phía xa xa cũng bối rối, tính ra giảng hòa. Nhưng rồi mẹ tôi cười tươi như chưa có gì xảy ra, cầm tay cô cháu gái: "Vẫn chưa tới giờ chụp ảnh đâu, bác sẽ gọi ngay cho người quen mang đôi giày khác cho cháu thay và cùng cháu vào nhà vệ sinh gột 2 cái là sạch váy ấy. Đi thôi, đứng đây lại chiếm mất vị trí trung tâm của dâu rể". Những lời