Chủ đề xuất hiện khá nhiều trong văn chương của giới Thiên Chúa giáo và Do Thái giáo vào những thế kỷ đầu Tây lịch.
Mô tả cảnh tượng hãi hùng của có thể thấy trong các bài tập văn của các bậc tiên tri Do thái Ezechiel, Zarachie, Daniel. Cuốn sách cuối cùng của kinh Tân Ước cũng mang đầu đề “Apocalypse” (tận thế) theo truyền thuyết là một tác phẩm của thánh Jean, có thể được viết vào khoảng năm 94-95 của Triều đại Hoàng đế La Mã Domitien, và có nói tới các cuộc Kh*ng b* của Hoàng đế Néron đối với tín đồ Thiên chúa giáo.
Nội dung cuốn sách “Tận thế” trong kinh Tân Ước, nhất là đoạn báo trước sự hủy diệt của thành Roma, bị tố cáo là thành phố đẫm máu, rõ rằng là nhằm an ủi những thế hệ các tín đồ Thiên Chúa giáo từng bị các hoàng đế La Mã Kh*ng b*, đặc biệt là hoàng đế Néron.
Văn chương tận thế của đạo Do Thái và Thiên Chúa đã có ảnh hưởng rất sâu sắc đến quần chúng tín đồ của hai tôn giáo này, chứng cớ là một mô típ phổ biến của nghệ thuật điêu khắc và hội họa của Thiên chúa giáo là những cảnh hãi hùng của ngày tận thế.
Chủ đề ngày tận thế cũng được đề cập trong tác phẩm văn chương nổi tiếng như cuốn “Hài kịch thiêng liêng của Dante, nhiều đoạn trong cuốn “Huyền thoại thế kỷ” (Legende des sieclès) của đại văn hào Pháp Victor Hugo… Trên thực tế, đã có
Zoroastre, cũng gọi là Zarathoustra, là vị tiên tri người Ba Tư, sống vào khoảng năm 1300 trước Tây lịch, lập ra Ba Tư giáo, còn gọi là Hỏa giáo, cũng là người đầu tiên đề xướng thuyết tận thế sau này có ảnh hưởng đến Do Thái giáo và Thiên Chúa giáo.
Giáo sư James Russell, thuộc Trường Đại Học Harvard, viết rằng, theo tín đồ ba Tư giáo thì “thế giới có điểm khởi đầu và điểm tận cùng, và là một chiến trường lớn giữa cái Thiện và Ác, tức là giữa Ahura Mazda, vị thần đại biểu cho sự minh triết và cái thiện và Ahriman, là quỷ Satan đại biểu cho cái ác”.
Tiên tri Zoroastre tuy tuyên bố là ngày tận thế sẽ xảy ra vào một ngày của năm thứ 1200, kể từ ngày sáng thế. Nhưng đáng tiếc là Zoroastre lại không tuyên bố ngày sáng thế cụ thể là ngày nào, cho nên người ta cũng không thể tính ra được cụ thể ngày tận thế là ngày nào.
Zoroastre chỉ nói là ngày tận thế trùng với ngày xuất hiện của Đấng Cứu Thế, và cũng là ngày phán xử cuối cùng, sau đó những người thiện được lên Thiên đàng, còn bọn ác thì bị đọa xuống địa ngục.
Có thể bạn quan tâm:
Đạo Hồi cũng cho rằng ngày tận thế trùng với ngày phục sinh của Jésus được xem như là một bậc tiên tri, như Mahomet vậy.
Tuy nhiên, có vẻ như đạo Hồi không quan tâm mấy đến ngày tận thế. Vì theo họ, chỉ có Thượng Đế Allah mới biết được cụ thể là ngày nào. Họ chỉ nói ngày tận thế sẽ được báo trước bởi một thời kỳ suy sụp của mọi giá trị đạo đức.
Hai con quỷ Gog và Magog sẽ băng qua con sông nước đồng chảy của địa ngục, và cùng với ác thần Dajjal, sẽ đem lại tang thương, ch*t chóc và khổ đau trên thế gian này. Thế nhưng tiên tri Jésus sẽ phục sinh và giết ch*t ác thần Dajjal, mở cửa vườn Thiên đàng cho những tín đồ sống thiện lành và xua hết bọn ác xuống địa ngục.
Các thuyết Tận thế của các tôn giáo lớn đều có một mẫu số chung là ngày tận thế thường được báo trước bằng một thời kỳ suy sụp đạo đức kéo dài. Thế cân bằng giữa trời, đất và con người bị phá hoại bởi những hành vi phi đạo đức của con người. Sự vận hành của trời, đất bị rối loạn, thiên tai liên tiếp xảy ra với tầm cỡ phá hoại ngày càng lớn.
Chiến lược gốc là khôi phục lại thế cân bằng giữa ba yếu tố Trời - Đất - Con người, nhờ khắc phục ba ngọn lửa tham, sân, si đang thiêu cháy không những thế giới mà cả bản thân con người nữa. Quan hệ giữa con người với nhau phải là quan hệ thắm đượm tình người, phải là quan hệ được điều phối bởi lý trí, chứ không phải bởi quyền lực và đồng tiền.
Các tôn giáo lớn sẽ không chỉ làm công việc rửa tội bằng thánh lễ hay bằng lễ cầu an, mà chủ yếu bằng một nếp sống đạo đức đích thực, nhân bản đích thực nhằm hướng con người tới cuộc sống viên mãn về cả tinh thần và vật chất hơn nữa.