Lễ cưới của tôi được cử hành trọng thể ở khách sạn 5 sao, trong số khách mời dĩ nhiên có cả anh – bạc tình lang của tôi. Tôi đã hả hê biết bao khi thấy anh ngây người nhận ra cô dâu chính là tôi. Mặt anh tái dại, thế nhưng vẫn phải tươi cười nói những câu chúc mừng chồng tôi với vẻ khúm núm, nịnh nọt.
Cũng ngay trong đám cưới, tôi nhận được tin nhắn của anh, rằng anh rất hối hận, anh đau khổ và anh xin lỗi… Tôi không thèm nhắn lại. Khi đi qua bàn tiệc anh ngồi để nâng cốc nhận lời chúc mừng, tôi nhìn thẳng vào mặt anh với nụ cười ngạo nghễ và căm ghét. Tôi biết anh đau. Thế là quá đủ.
Tôi biết rằng khi làm anh đau, trái tim tôi cũng tan nát. Tôi biết rằng để trả thù anh, tôi cũng phải trả giá phần mình. Tôi biết mình sẽ đau khổ khi sống với người chồng mình không yêu. Nhưng tôi chấp nhận tất cả, vì tôi sẽ không ra khỏi địa ngục nếu không trả được hận. Trả được hận tình, tôi lại rơi vào một địa ngục khác, tất cả lại tại anh, người đàn ông bạc tình đã làm hỏng cả cuộc đời tôi.