Trong gia đình chồng thì đầy áp lực, ra bên ngoài dư luận xì xào, xét nét, có ngưới còn ác miệng chê cười: “Ai kêu ở ác quá nên không con”...
BS Vương Thị Ngọc Lan - Thạc sĩ phôi học lâm sàng, ĐH Quốc gia Singapore. Thạc sĩ sản phụ khoa ĐH Y dược TPHCM. Hiện là giảng viên bộ môn phụ sản (ĐH Y dược TPHCM). |
Để chữa vô sinh, điều cần nhất là phải đồng vợ, thuận chồng, và cả hai cùng phải kiên trì, vì thời gian điều trị có khi kéo dài nhiều năm. Điều trị vô sinh phải có sức chịu đựng tâm lý dữ dội không chỉ phía bệnh nhân mà còn cả bác sĩ. Bởi giáo dục y khoa của chúng ta cũng rất thiếu thông tin nên đòi hỏi người bác sĩ phải trao đổi cụ thể, chuyên sâu cho từng người bệnh, không chỉ về bệnh lý mà còn cả tâm lý.
Mặc dù chi phí thụ tinh trong ống nghiệm tại Việt Nam thuộc loại thấp nhất trên thế giới (chi phí cho một ca trung bình khoảng 40 triệu đồng), tỷ lệ thành công ở một số trung tâm của Việt Nam đạt từ 35-40% (tỷ lệ có thai trung bình trên thế giới, theo các báo cáo của Mỹ và châu Âu là vào khoảng 30-35%) nhưng chúng ta vẫn còn 60% thất bại. Nghĩa là gặp thất bại mỗi ngày. Đó cũng là day dứt của chúng tôi và luôn dặn lòng không bao giờ được thoả mãn với công việc mình đã làm được. Có lần, tôi nhận được một bức thư viết tay, chữ rất đẹp, gởi qua đường bưu điện. Chị kể hai vợ chồng là công nhân viên ở tỉnh Trà Vinh, bị thai ngoài tử cung phải cắt hai vòi trứng, muốn có con chỉ còn cách thụ tinh ống nghiệm. Không có tiền, chị phải thức từ 2h sáng nấu xôi bán đến 8h lại tiếp tục vào cơ quan, anh thì chạy xe ôm ngoài giờ để lấy tiền sinh sống. Toàn bộ tiền lương cả hai dành dụm để đi điều trị. Một trường hợp khác, một cặp vợ chồng người dân tộc Tày quê ở tận Lạng Sơn tới tìm tôi vừa khóc, vừa xin được điều trị cho đến khi nào có con mới về, vì đã bị cả buôn hắt hủi, xa lánh, gọi là “ma độc” của làng. Qua chẩn đoán, tôi phát hiện người vợ bị tắc vòi trứng và liền cho thụ tinh trong ống nghiệm. Kết quả là anh chị đã sinh một cháu gái rất kháu khỉnh. Không chỉ bệnh nhân trong nước, nhiều người nước ngoài cũng đã tìm tới Việt Nam để chữa bệnh vô sinh. Mới đây thôi, một cặp vợ chồng người Anh đã khá lớn tuổi ẵm cậu con trai rất dễ thương đến tìm tôi, nói trong nước mắt: “Mấy chục năm nay, vợ chồng tôi sống chung với nhau không một ngày nào là không suy nghĩ làm sao có được một đứa con. Cảm ơn chị, cảm ơn Việt Nam”. Nhìn những em bé sinh ra trong nước mắt, nụ cười như thế, tôi thấy mình như được tiếp thêm sức để dấn thân sâu hơn vào nghiên cứu những kỹ thuật mới để giúp cho nhiều chị em được giải oan: chưa sinh được con không phải vì ở ác.Chủ đề liên quan:
Alobacsi.vn BS Vương Thị Ngọc Lan hiếm muộn nguyên nhân thụ tinh ống nghiệm vô sinh