Tình yêu và giới tính hôm nay

Mẹ rụng rời chân tay trước những dòng nhật ký của con

(SKGĐ) Nó nằm thu lu trong một góc giường, hỏi không nói, gọi không thưa. Phía sau cửa phòng đóng im ỉm, chị tha hồ gọi, nịnh nọt, cầu xin… nó vẫn không mảy may đáp lại hay hé cửa để mẹ yên lòng.

Đây không phải lần đầu tiên Quyên khiến chị bất an. Những lần trước cũng vậy, nhưng chỉ cần qua ngày hôm sau, chị lại thấy Quyên bình thường trở lại nên vẫn an tâm về đứa con gái rượu của mình. Lần này thì khác.

Ngày... tháng... năm

Lại trở về với căn nhà lạnh lẽo. Bây giờ dễ đến gần 12h rồi. Bụng lép kẹp, mình đã chẳng ăn gì cả ngày nay. Định chạy qua phòng bếp kiếm cái gì đó nhét vào cho bụng đỡ biểu tình mà lại không muốn nhấc người dậy. Sợ cái cảm giác đi đến đâu là phải bật điện đến đó. Sợ cái bàn ăn trống trơn, lúc nào cũng ngồi một mình, ăn mà vô vị. Giá mà mình vẫn đang đi học, vẫn vật lộn với đống sách vở như trước kia thì dù 30 ngày trong tháng có về ăn cơm một mình vẫn có đủ dũng khí để học tập và làm việc.

Ngày... tháng... năm

Hai người đàn ông lạ, lịch thiệp, ga lăng và hài hước. Thanh thường xuyên đón đưa mình đến những chốn lạ, độc và lãng mạn, Bảo thích những chuyến chơi xa. Mình đã lưỡng lự, đã dao động giữa hai con người ấy. Đã có lúc muốn dừng lại ở một bến đỗ bình yên nhưng sao chưa khi nào thấy đủ tha thiết để gắn bó với một người nào đó. Rồi đến, rồi lại đi. Những con người chỉ hào hoa và thú vị bề ngoài, kẻ thì tham vọng ngút trời, người thì gia trưởng, độc đoán… Thôi dừng lại, chẳng yêu đương nữa, chẳng tội gì phải ràng buộc với ai cả. Cứ sống tự do thế đi, những con người tẻ nhạt ấy vương vấn mà chi cho chạnh lòng.

Ngày… tháng… năm

8.3, bàn làm việc ngập tràn hoa, lại còn nhận được vài món quà từ phương xa gửi đến. Cũng thấy phấn chấn đôi chút vì cái không khí tưng bừng trong ngày chị em. Ôm đống hoa và quà về nhà khi đường phố vẫn đang tấp nập, ghé mua tặng mẹ bó hoa mà về lại vứt xó, nửa đêm mẹ vẫn chưa về. Vòng xe trở ra, lang thang hết đường này, phố nọ cũng chưa đến 10h. Lạc lõng vì chỗ nào cũng thấy đôi nọ, cặp kia. Chưa bao giờ lại thèm có người ở bên như tối ấy. Song lại gặt phăng cái suy nghĩ dớ dẩn, nhấn ga lao thẳng về nhà. Hết trở mình sang trái rồi qua phải, cuối cùng cũng qua một đêm dài.

Ngày… tháng… năm

Sáng sáng đi làm, tối tối trở về trong căn nhà lạnh. Bạn bè, người thân quanh mình đâu phải ít mà sao cứ thấy xa lạ. Xung quanh mình, người thân thiết thì xun xoe xu nịnh, người tán tỉnh thì nhăm nhe tới cái cơ ngơi đồ sộ bố mẹ đang gây dựng, bố mẹ thì lúc nào cũng chỉ có tiền và tiền. Muốn đi đâu đó, muốn xa rời cái thực tại tẻ nhạt này. Mình còn gì để phấn đấu, để vượt qua đâu. Trống vắng, vô vị….

Ngày… tháng… năm

Hết thuốc ngủ rồi, lại phải chạy đi mua. Mình đã phải liên tục tăng liều mà sao vẫn không ngủ được. Mai còn phải đi công tác, cố lên giường sớm mà mắt cứ chong chong. Cố nhắm mắt mà đầu óc không dừng mông lung nghĩ ngợi.

Hay là nghỉ làm, lang thang một chuyến.

Hay là ra nước ngoài sống, chẳng ai biết đến mình.

Hay là viết một bức thư để lại, rồi cứ đi, thích gì làm nấy.

Cái nhà này, trống trải quá. Cái thế giới này, nhàm tẻ và buồn bã. Mình chẳng làm thì vẫn dư dả sống thôi. Mình cứ chơi thì cũng không cần lo lắng. Vậy làm để làm gì, sống không mục đích, không phấn đấu nữa thì ích chi? Nếu vài ngày không về nhà, chắc bố mẹ cũng không mảy may hay biết đâu. Thôi, mai sẽ đi. Nhưng đi đâu, đi với ai, đi có khác với ở không…?

Chị nhòe mắt khi nhìn vào những dòng chữ xanh nổi trên nền đen của theme blog. Quá bàng hoàng, chị không thể ngờ rằng đứa con gái xinh đẹp hay cười của chị lại đang rơi vào tâm trạng chán chường thế này. Càng đọc, chân tay chị càng bủn rủn. Nếu chiếc laptop vẫn được tắt thường xuyên khi Quỳnh không dùng đến thì chị đâu có thể biết được cái thế giới mà đứa con gái duy nhất của chị đang vùng vẫy không lối thoát kia.

Chán vì quá sướng

Có thể bạn quan tâm

Sự thật đau lòng trong cuốn nhật ký của chồng

Giá như tôi được nghe sớm…

Vợ chồng chị sở hữu một công ty may xuất khẩu lớn. Điều kiện kinh tế khá giả lại chỉ có một con nên ngay từ mẫu giáo, chị đã cho Quyên theo học trường quốc tế rồi sớm cho sang Anh du học.

Thời gian gần gũi con gái không được nhiều, song vợ chồng chị luôn tự hào vì cô con gái vừa xinh xắn vừa giỏi giang lại vô cùng ngoan ngoãn. Không giống như nhiều đứa trẻ sinh ra và lớn lên trong gia đình giàu có khác, Quyên thể hiện rõ thái độ sống tự lập và luôn cư xử đúng mực đối với mọi người xung quanh. Dù được chiều chuộng và tạo điều kiện hết mức nhưng chưa bao giờ Quyên sống buông thả hoặc ham vui đến quên học và cô bé luôn có ý thức cao đối với sự tự lập.

Sau khi lấy bằng thạc sỹ tại Anh, Quyên về nước và nhanh chóng được bố giới thiệu vào làm một tập đoàn đa ngành lớn. Phần vì tấm bằng danh tiếng, phần vì mối quan hệ của bố nên công việc của cô khá thuận lợi. Ở tuổi 26, Quyên đã là Trưởng phòng phụ trách mảng truyền thông khu vực quốc tế cho tập đoàn. Tưởng thưởng cho thành công của con, vợ chồng chị đã không tiếc tiền mua ngay chiếc Mercerdes E250 làm quà.

Khi trao chìa khoa cho con gái, những tưởng Quyên sẽ bất ngờ lắm, nhưng chính vợ chồng chị mới là người bị bất ngờ. Quyên tỏ ra thờ ơ xem món quà trị giá hơn 2 tỷ kia chẳng là gì và thái độ có gì đó khang khác. Lúc đó chị ngạc nhiên lắm định dạ sẽ gặp riêng tâm sự cùng con nhưng rồi lại quên bén đi mất. Đến lúc này, đọc được những dòng tâm sự của con gái chị mới biết sự phủ phê về vật chất, sự trơn tru đến mức trơn tuột của con đường đang đi cũng khiến người ta chán chường và buông xuôi như sự cùng quẫn khó khăn.

Chán sống-căn bệnh thời hiện đại

Chuyên gia tư vấn Minh Anh (Công ty Tư vấn Tâm lý Tình cảm Linh Tâm) cho biết, câu chuyện trên là điển hình của hiện tượng người trẻ tuổi bị trầm cảm vì có cuộc sống quá suông sẻ, quá nhàn hạ. Một nghiên cứu mới của Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) cho thấy trong khi 15% số người đang sống ở các nước giàu có thừa nhận rằng mình đã ít nhất một lần vật vã với những cơn trầm cảm vì quá sung sướng thì chỉ có 11% số người ở những nước nghèo cho rằng mình gặp khó khăn về tinh thần trong cuộc sống.

Ở Việt Nam, hiện tượng chán sống vì sung sướng không hiếm, nhất là ở các trường hợp con một trong gia đình giàu có. Khi rơi vào tình trạng chán sống này, người bệnh sẽ bị khó ngủ, hay thức đêm, bồn chồn, khó chịu, ăn ít, ăn không ngon, ít nói, ngại giao tiếp... Điều quan trọng nhất khi gia đình phát hiện con cái có những biểu hiện bất thường như trên thì nên dành thời gian tìm hiểu, trò chuyện, giao tiếp để xem cuộc sống của con diễn ra như thế nào. Nếu để ý thấy con hay mệt mỏi, buồn rầu, nhìn cuộc sống luôn ảm đạm, bi quan về tương lai... thì cần đặc biệt lưu ý.

Theo chuyên đề

Sức khỏe gia đình (NXB Y học)

Mạng Y Tế
Nguồn: Sức khoẻ gia đình (https://suckhoegiadinh.com.vn/song-tam-ly/me-rung-roi-chan-tay-truoc-nhung-dong-nhat-ky-cua-con-15728/)

Chủ đề liên quan:

Tin cùng nội dung

    Dữ liệu đang được cập nhật, vui lòng quay lại sau!
Tải ứng dụng Mạng Y Tế trên CH PLAY