Chẳng là lúc đang đón tiếp khách ở sảnh hội trường thì có một nhân viên mang một Sắp đến giờ cử hành hôn lễ, Tôi cầm cuốn sách bìa cứng lên xem, đó là một cuốn sách bằng những dòng chữ loằng ngoằng mà tôi không biết tiếng nước nào. Tôi lật mở bên trong kiểm tra thì thấy dường như chưa có ai đụng vào, vẫn thơm mùi sách mới cứng. Tôi đưa trả cho anh thì giật mình nhận ra hai mắt anh ướt nhòe. Anh đưa hai tay nhận lấy cuốn sách rồi ôm nó vào lòng. Tôi bực lắm, hỏi anh ai tặng? Anh lắc lắc đầu. Tôi thấy nghi ngờ nên lấy điện thoại, chụp ảnh bìa sách rồi vào google tìm kiếm hình ảnh. Và tựa đề tiếng Việt hiện ra khiến tôi đau điếng: Trăm năm cô đơn. Đây là bản tiếng Tây Ba Nha. Tôi thấy hơi bực mình rồi nên bảo anh: "Anh bỏ sách xuống rồi vào lễ đường nào. Về mình tính sổ sau". Nhưng anh cứ chần chừ, nâng lên lại đặt xuống. Anh bảo: "Bản này quý lắm, chắc đặt mua ở nước ngoài, dụng tâm như thế làm gì?". Đến lúc này không kìm chế được cơn giận nên tôi đưa tay xé luôn cả cụm giấy bên trong. Anh trợn tròn mắt cướp lại rồi gào lên hỏi tôi có biết đang làm gì không? Tôi trả lời: "Tôi đang xé bỏ ký ức ch*t tiệt của anh. Anh đừng quên hôm nay anh là chú rể, ngày mai là chồng tôi, anh nhìn điệu bộ anh xem, là anh cầu hôn tôi mà giờ trông như thể tôi ép cưới anh vậy". Bình thường anh hiền lành nhu nhược mà lúc đó lại to tiếng: "Cả thời sinh viên anh có mỗi ký ức này mà em cũng xé. Anh cưới em làm vợ chứ có làm bà chủ đâu mà em có quyền ép buộc anh. Thích thì cưới, không thì thôi". Vậy là tôi kéo bỏ khăn voan trên đầu, lột bao tay ném vào người anh: "Thích thì cưới à? Thế tôi không thích nữa. Dẹp. Cho anh ôm cái ký ức về mà làm vợ". Rồi tôi bỏ đi. Mặc kệ mọi người nhốn nháo, mặc kệ tiếng MC gọi cô dâu chú rể tiến vào hôn trường. Tôi biết bố mẹ tôi sẽ khó xử, khách quan sẽ đánh giá, sau vụ hôm nay mọi người sẽ còn bàn tán mãi. Nhưng tôi mặc kệ, tính tôi không chịu nổi việc chồng mình ở bên mình mà cứ tơ tưởng chuyện cũ. Tôi đã làm đúng phải không mọi người? Nhưng giờ về giải thích thế nào với bố mẹ tôi đây? Làm thế nào để hạ hỏa bố tôi nhỉ?(le.giang…@gmail.com)
Chủ đề liên quan:
chú rể cô dâu chú rể cuốn sách giật mình gửi ảnh nóng hộp quà hộp quà cưới món quà cưới quà cưới trăm năm cô đơn