Ông Tuấn sắp đến tuổi nghỉ hưu. Ông Quang bàn với sếp Quý: "Anh Tuấn là cánh tay phải của anh. Đóng góp của anh ấy cho công ty là rất lớn. Tôi đề nghị anh cho tổ chức một cuộc liên hoan hoành tráng để chia tay anh ấy nghỉ hưu. Và chúng ta cũng cần phải tìm người thay thế anh Tuấn. Anh định giao 63 chi nhánh cho ai?". "Theo anh Quang thì vị trí đó nên giao cho ai? Anh Huân được không?". "Anh Huân chuyên phụ trách về tổ chức và hành chính, có lẽ không phù hợp với cái ghế Phó Tổng 63. Vị trí này cần một người nhiều kinh nghiệm về kinh doanh và phải rất năng động". "Ý anh muốn giới thiệu Phú?". "Không ạ! Anh Phú rất quen việc tổ chức sản xuất kinh doanh. Đây là hai lĩnh vực rất quan trọng nhưng không rộng như Phó Tổng 63. Phụ trách 63 chi nhánh cần một người rất khôn khéo và uyển chuyển vì phải thường xuyên quan hệ và làm việc với lãnh đạo các địa phương". Ông Quý đọc được câu trong đầu của Quang: "Tôi là người thích hợp nhất có thể thay thế anh Tuấn". Sếp Quý nói: "Anh Tuấn đã đến tuổi nghỉ hưu, nhưng anh ấy vẫn làm việc được. Tôi đã đề nghị anh ấy ở lại tiếp tục phụ trách các chi nhánh". "Như thế sợ thiệt thòi cho anh ấy". "Có thiệt thòi gì đâu. Anh Tuấn cứ nghỉ hưu và cứ làm việc ở công ty, lương hưu do bảo hiểm trả, lương Phó Tổng do công ty trả. Đó là một con người chính trực và tôi rất tin tưởng. Tôi đã làm việc riêng với anh Tuấn rồi và anh ấy đồng ý làm việc thêm một thời gian nữa".
Sau mấy giây im lặng, sếp Quý nói tiếp: "Trong số chứng từ của anh đưa lên, tôi từ chối một khoản chi. Đó là tiền xăng xe con của anh tháng vừa rồi. Trong tháng này anh đi công tác 6 ngày. Nếu chạy kịch tường thì mỗi ngày cũng chỉ 200km thôi. 6 ngày là 1.200km. Đường từ nhà anh đến công ty 8km, 2 chiều là 16km. Anh làm việc 25 ngày ở công ty bằng 400km. 1.200km + 400km = 1.600km. Xe của anh 100 cây số ăn 15 lít xăng, tổng cộng là 2.400 lít xăng. Giá xăng 17.240 đồng bằng 41.376.000 đồng. Vậy mà chứng từ tiền xăng cái xe con của anh tháng vừa rồi là 50.320.000 đồng. Rất vô lý, vì thế tôi không chấp nhận. Tất nhiên so với doanh số hàng chục nghìn tỉ của công ty thì cái chứng từ kia rất nhỏ bé. Nhưng không thể vì thế mà mọi người có thể đục khoét. Nếu anh em có khó khăn đột xuất như vợ ốm, con đau, bố mẹ đi viện thì đề xuất để công ty hỗ trợ vài ba chục triệu. Nhưng đó là chuyện khác. Còn đục khoét thì không thể chấp nhận. Anh phụ trách kế hoạch đầu tư, chi 1 đồng cũng phải hợp lý và phải sinh lời. Anh Tuấn phụ trách rất rộng nhưng không có khoản chi nào của anh ấy là không hợp lý". "Chứng từ đó do lái xe khai. Vì nhiều việc nên em không kiểm tra kĩ. Em xin lỗi". Sếp Quý đọc được trong đầu Quang một câu: "Lão ấy không tin mình. Đồ chó ch*t".