Bố mẹ Lại nhìn sang chồng, bố mẹ anh như thế mà anh chẳng học hỏi được chút gì từ họ. Anh xưng với tôi là "tao-mày", hồi tán tỉnh và 2-3 năm đầu mới cưới thì xưng "tớ-đằng ấy" nghe còn có chút tình cảm. Sau đó thì chuyển sang gọi "Con kia, mày không nghe thấy tao bảo gì à?" hoặc "Con đ. này, mày điếc hả?"… Buồn lòng lắm.
Nhiều khi bố mẹ Chồng thì trách tôi hồi đầu không chịu tìm hiểu kỹ càng, tham mấy cái quảng cáo của trường đó, không biết cách vun vén chi tiêu để tháng nào cũng khó khăn túng thiếu. Tôi thì bất mãn chuyện chồng không cố gắng, cứ mãi giậm chân tại chỗ, mấy năm trời lương không lên nổi một đồng cũng chẳng chịu tìm việc làm thêm. Trong lúc nóng giận, chồng đã tát tôi một cái cháy má. Tôi choáng váng, cả người xây xẩm như muốn ngã uỵch xuống. Tôi bật khóc hỏi sao anh đánh em và lên án chồng vũ phu. Mắt chồng đỏ bừng và định đánh tôi tiếp. Tôi liền gọi bố mẹ chồng với hi vọng họ chạy ra can ngăn. Nhưng mà, mọi người biết không, khi Tôi muốn ly hôn mọi người ạ. Tôi không thể chịu đựng được nữa, mọi thứ đã lên đến đỉnh điểm rồi. Ly hôn có thanh thản hơn không hay lại vất vả đau khổ cả mẹ cả con? Mong mọi người cho tôi lời khuyên đúng đắn trong lúc này.(tyhuyen...@gmail.com)
Chủ đề liên quan:
bố chồng bố mẹ chồng chồng tôi chồng vũ phu con trai đóng cửa đóng cửa bảo nhau mẹ chồng tìm việc làm việc làm thêm vợ chồng cãi nhau vợ vụng