Chào BS của AloBacsi,
Tối qua, anh trai cháu có khai nhận với cháu là 1 năm trước anh ấy có sử dụng Thu*c lắc, trong một lần lắc thì bị ngáo vì quá độ. Anh ấy giấu bệnh của mình đến tận hôm nay.
Thời gian đầu là sợ bóng tối, sợ ở một mình, có ảo giác cắn vào lưỡi, sợ độ cao, ít ngủ, biếng ăn... nhưng gần đây anh ấy không còn sợ bóng tối nữa, khi ngủ phải ngậm 1 cái gì đó trong miệng thì mới an tâm ngủ.
Vì anh có ảo giác muốn cắn lưỡi, sợ cô đơn và sợ mình không làm chủ được sẽ làm tổn thương bản thân. 1 năm nay, anh cố gắng vượt qua, nhưng mỗi lần dùng chất kích thích (rượu bia hay cafe) lại có cảm giác không làm chủ được mình. Anh ấy nói muốn trở lại là chính mình, không bị ảo giác và lo sợ nữa. Vậy có cách nào điều trị không, thưa BS? Mong BS tư vấn giúp cháu. Cháu xin chân thành cảm ơn.
(Đức Ánh)
Chào Đức Ánh,
Có thể thấy tình trạng bất ổn của anh trai em khởi phát từ sau lần dùng Thu*c lắc cách đây 1 năm; với các dấu hiệu “ảo giác cắn vào lưỡi”, sợ bóng tối, sợ ở một mình, sợ độ cao, ít ngủ, biếng ăn, sợ tự gây thương tổn cho bản thân. Các triệu chứng này có vẻ nặng lên khi dùng các chất kích thích thần kinh như cà phê, rượu bia.
Trong đó, “ảo giác cắn vào lưỡi” mà em mô tả trong thư có vẻ giống với ám ảnh sợ cắn vào lưỡi (ý nghĩ sợ mình sẽ cắn vào lưỡi) đòi hỏi phải ngậm một vật gì đó vào miệng để đảm bảo cho thấy mức độ sợ hãi khá đáng kể, gây ảnh hưởng tới hành vi và sinh hoạt.
Tất cả các chi tiết trên gợi ý một tình trạng Rối loạn lo âu, trong đó việc dùng Thu*c lắc trước đây có thể là nguyên nhân gây khởi phát bệnh. Các ý nghĩ ám ảnh có thể là một biểu hiện của rối loạn lo âu lan tỏa, hoặc là triệu chứng của bệnh lý rối loạn ám ảnh cưỡng chế đi kèm.
Trong mọi tình huống, để có thể xác định chẩn đoán và điều trị, anh của em cần nhanh chóng khám chuyên khoa tâm thần để được đánh giá một cách đầy đủ và chi tiết. Việc sử dụng các chất như cà phê, rượu bia với mong muốn làm dịu đi các triệu chứng chỉ có thể có tác dụng trong nhất thời, nhưng không giải quyết được vấn đề mà lại còn nguy cơ nghiện ngập làm bệnh tình càng trở nên phức tạp hơn.
Chúc anh của em mau khỏi bệnh.
BS-CK2 Phạm Quỳnh Diệp