chàm bội nhiễm có tên khoa học là eczema herpeticum – một bệnh da liễu hiếm gặp gây ra bởi virus herpes simplex. chàm bội nhiễm thường xuất hiện ở trẻ sơ sinh và trẻ nhỏ, tuy nhiên bệnh cũng có thể phát sinh ở người trưởng thành.
Chàm bội nhiễm (eczema herpeticum) là thuật ngữ đề cập đến tình trạng tổn thương da do virus herpes simplex gây ra. khác với những bệnh da liễu mãn tính, chàm bội nhiễm có thể lây qua đường tiếp xúc vật lý.
Bệnh lý này là giai đoạn tiến triển nặng nề của một số tình trạng da liễu khác, chẳng hạn như viêm da cơ địa, chàm thể tạng, viêm da kích ứng,… chính vì vậy mà chàm bội nhiễm có mức độ rất nghiêm trọng – nhất là khi bệnh lây lan trên phạm vi rộng.
Nguyên nhân chủ yếu gây ra chàm bội nhiễm ở người lớn là do lây nhiễm virus herpes simplex 1, tuy nhiên một vài trường hợp có thể bị nhiễm virus herpes simplex 2. chàm bội nhiễm bùng phát từ 5 – 12 ngày sau khi nhiễm virus từ nguồn bệnh.
Chàm bội nhiễm có các triệu chứng nghiêm trọng hơn so với những bệnh da liễu thông thường. triệu chứng thường tập trung ở vùng cổ và mặt, thỉnh thoảng có xuất hiện ở những vị trí khác như lưng, chân và tay.
Dấu hiệu đầu tiên của bệnh chàm bội nhiễm là sự xuất hiện đột ngột của các mụn nước nhỏ, có chứa dịch lỏng. các mụn nước này gây ngứa và đau dần lên theo thời gian. mụn nước có kích thước tương tự nhau, có thể có màu đen, đỏ hoặc đỏ tía. sau khoảng 7 – 10 ngày, các mụn nước có thể phát sinh ở những vị trí mới.
Sau khi mụn nước vỡ ra, dịch lỏng sẽ thoát ra ngoài. Vùng da tổn thương đóng mài, bong vảy và phục hồi từ 2 – 6 tuần.
Chàm bội nhiễm không chỉ gây ra các triệu chứng trên da mà còn ảnh hưởng đến toàn thân và làm phát sinh những triệu chứng khác, bao gồm:
Chàm bội nhiễm có thể gây ra các biến chứng nguy hiểm như mù lòa, tổn thương gần mắt, hỏng giác mạc, nhiễm trùng mắt,… một số ít trường hợp có thể bị suy nội tạng và Tu vong nếu virus lây lan lên phổi, gan và não.
Các biểu hiện lâm sàng của bệnh chàm thể tạng có nét tương đồng với những bệnh da liễu do nhiễm trùng (chốc lở, nhiễm tụ cầu vàng, zona,…), vì vậy bạn buộc phải thực hiện chẩn đoán trước khi tiến hành điều trị.
Trước tiên, bác sĩ sẽ quan sát các triệu chứng lâm sàng và thực hiện sinh thiết mô để xác định sự hiện diện của virus. Ngoài ra, bác sĩ cũng có thể nuôi cấy mẫu, kiểm tra virus dưới kính hiển vi ánh sáng và xác định kháng thể với virus.
Trong trường hợp chàm bội nhiễm quá nghiêm trọng và không có thời gian cho việc chẩn đoán, bác sĩ có thể yêu cầu bạn dùng Thu*c kháng virus toàn thân.
Bệnh nhân mắc bệnh chàm bội nhiễm thường được yêu cầu điều trị nội trú để bác sĩ có thể kiểm soát mức độ phát triển và ảnh hưởng của virus.
Để ức chế virus gây bệnh, bác sĩ sẽ kê toa Thu*c chống virus (Acyclovir, Valacyclovir,…) trong vòng 10 – 14 ngày. Nếu bạn vừa nhiễm virus và vi khuẩn, bạn sẽ phải điều trị phối hợp với Thu*c kháng sinh.
Sau khi virus đã được ức chế, bạn có thể dùng Thu*c steroid điều trị tại chỗ để làm giảm các triệu chứng trên da.
Điều trị bằng Thu*c chỉ có tác dụng ức chế và ngăn chặn sự bùng phát của bệnh chàm bội nhiễm. Các triệu chứng của bệnh có thể tái phát trong tương lai, tuy nhiên mức độ sẽ có xu hướng ít nghiêm trọng hơn so với lần bùng phát đầu tiên.
Để việc điều trị đạt được kết quả tốt, bạn cần dùng Thu*c theo chỉ dẫn của bác sĩ. Tuyệt đối không dùng nhiều hoặc ít hơn liều lượng khuyến cáo. Điều này có thể gây ra một số tác dụng không mong muốn, đồng thời gia tăng số lượng virus và vi khuẩn kháng Thu*c.
Bệnh chàm bội nhiễm có thể tái phát nếu gặp môi trường thích hợp. mặc dù không thể ngăn chặn hoàn toàn khả năng tái phát của bệnh nhưng bạn có thể giảm thiểu nguy cơ bằng những biện pháp sau:
Mặc dù có mức độ nghiêm trọng nhưng nếu thực hiện điều trị sớm, bệnh chàm bội nhiễm sẽ được kiểm soát hoàn toàn và hiếm khi gây ra biến chứng.
thông tin trong bài viết không phải tư vấn chuyên môn. người bệnh cần trao đổi với bác sĩ trước khi thực hiện bất cứ phương pháp điều trị nào.