Thú ăn thịt T*nh d*c
Sự thật chúng ta khó mà từ khước hỉ nộ ái ố đời thường cùng lên giường. Không thiếu đôi uyên ương bê luôn việc cơ quan, cơm áo gạo tiền qua cửa phòng the, có khi cả lúc… lên đỉnh cũng chưa ngừng tính tính toán toán.
Lòng người phơi phới thì T*nh d*c “hưởng sái” lây, ngược lại, bụng buồn thì giường chiếu khó mà tươi cười hớn hở.
Stress và chặng kế tiếp trầm cảm luôn là “thú ăn thịt” truyền kiếp với T*nh d*c, đặc biệt hổ thêm vuốt từ lắm thứ nhức đầu đương đại như: kinh tế suy thoái, dân sinh èo uột, cướp giật, Đ*m ch*m đầy đường… Tội cho “con mồi” là ít khi bị stress ăn tươi nuốt sống ngay mà thoạt đầu những cú tát thường êm ái, không có gì ầm ĩ, nhưng rồi, chậm mà chắc cũng đến lúc bị nó “chén sạch” nếu không tìm cách thoát ra.
Triệu chứng đầu tiên cho thấy T*nh d*c nộp mình cho stress là những lời từ chối, với lời nói kinh điển “trong người thấy không khỏe”, dù chính nạn nhân cũng không trả lời được thế nào là không khỏe. Các miếng dớp tăng dần lượng và chất. Chất ở đây thể hiện ở chỗ: thoạt đầu những cú khước từ còn lịch sự kèm chút trách nhiệm, áy náy, nhưng về sau chỉ còn một câu buông thõng “không!”.
Tương tự, bệnh nặng dần về cuối khi ban đầu đương sự còn chịu khó động não tìm cấu tứ dễ nghe, dễ thông cảm để thanh minh thanh nga,sau đó, chẳng màng lý do lý trấu, thậm chí bị người bạn đời hạch hỏi đương sự dễ nổi khùng ngang phè “không có hứng” không cần hỏi gì thêm. Cũng vậy, những pha hứa hẹn bù đắp ban đầu để trấn an người bị thiệt rơi rụng dần đến khi cán mức khỏi cần cả bánh vẽ.
Không chỉ rút rỉa tinh thần, stress còn chậm rãi nhấm nháp chính “nội tạng” T*nh d*c. Chúng làm rối hệ tuần hoàn ngăn nó cung cấp nguồn nguyên nhiên liệu quý giá cho át chủ cương cứng của các ông, đồng thời cản bước cơ chế tụ máu Sinh d*c của các bà. Hệ nội tiết, thần kinh là nạn nhân kế tiếp rơi vào nanh vuốt trầm cảm và dễ hiểu “đứa con tinh thần” của chúng là khoái cảm cũng khó mà lành lặn.
Trớ trêu, lúc trầm cảm chưa gõ cửa thì T*nh d*c được xem là liều an thần hấp dẫn chống stress, trầm cảm, nhưng khi bệnh đã phát thì T*nh d*c lại vô tình trở giáo tiếp tay trầm cảm làm thịt chăn gối. Cớ sự đơn giản, càng cố cứu vãn, hoàn nguyên T*nh d*c trở lại thời hoàng kim, đương sự càng dấn sâu căng thẳng. Chưa nói trách nhiệm, áp lực bù đắp cho người chung gối cũng là đám sai nha giúp sức trầm cảm hoành hành.
Với những bệnh nhân trầm cảm tiến triển quá nhanh và có vẻ lờn Thu*c, một bác sĩ kinh nghiệm sẽ không bỏ qua quan tâm về tình hình phòng the của thân chủ, và nhiều trường hợp phải dời đối tác đến thương lượng để hợp tác điều trị. Đơn cử với ông chồng mặt ủ mày chau với trầm cảm mà mỗi ngày còn bị vợ hài tội vô trách nhiệm, hết xí - quách thì họa có Thu*c tiên bệnh mới khỏi.
Không quá khó để đưa ra phương án giải cứu T*nh d*c: chữa cho xong bệnh gốc, tất giường chiếu tự do. Nghĩ dễ hơn làm, bởi xưa này stress danh bất hư truyền về chiến thuật “tằm ăn rỗi” và tạo vòng luẩn quẩn. Stress là con thú kỳ dị càng cố đào thoát (không đúng cách) nó càng bám chặt, và T*nh d*c là đối tượng đích không thể tốt hơn giúp trầm cảm ăn mau chóng lớn kiểu này.
Hãy cản thận, trừ khi bạn “ra khỏi cuộc đời”, bằng không , hễ còn thở là bạn còn nguy cơ trở thành món nhắm của thú dữ stress, trầm cảm, và đừng quên bốn bức tường phòng the của bạn có thể hoàn toàn vô hình trước bước tiến của chúng.
Mạng Y Tế