Đầu tiên phải nói thẳng,
Vợ anh, như anh nhận xét, vốn phóng khoáng và biết điều, không lẽ gì lại tính toán với chị chồng số tiền nhỏ ấy. Chẳng qua cô ấy muốn công bằng. Nếu không công bằng thì cũng phải có tiếng nói như thế nào cho dễ nghe. Đằng này, chị chồng lại cứ “nửa nạc nửa mỡ” không biết thế nào nên khiến cô ấy ấm ức khó chịu.
Anh ở giữa, biết chị mình không đúng, vợ mình cũng chẳng phải dạng vừa. Vậy thì phải nói cho chị hiểu tính vợ mình, cô ấy phóng khoáng biết điều, nhưng cho ra cho, vay ra vay, thích rõ ràng sòng phẳng.
Với vợ, anh cũng nên nhẹ nhàng để vợ mình thông cảm. Hãy khẳng định rằng suy nghĩ của vợ là đúng, nhưng hành xử như thế không được hay, nhất là với chị em trong nhà. Vợ không nể mặt chị chồng, nhưng hãy vì chồng, vì tình cảm chị em trong nhà, cái gì bỏ qua được thì bỏ qua, không nhất thiết cứ phải sòng phẳng quá. Nếu chị chồng không muốn trả tiền thì từ nay nói chị cứ dùng không cần trả tiền nữa. Nói thế nào để vợ anh thấy anh hiểu cô ấy, đồng cảm với cô ấy.
Một trăm nghìn đồng, nếu chị gái anh sòng phẳng thì cả hai nhà đã thuận hòa vui vẻ. Một trăm nghìn, nếu vợ anh không quá để ý thì đã không xảy ra những bất hòa như chuyện vừa qua.