Cơ thể con người phát ra một loại huy quang mà mắt thịt không nhìn thấy được. Khi bạn chạm ngón trỏ vào người mình yêu, huy quang từ đầu ngón tay bạn sẽ phát xuất ra một liên kết rực sáng như tia chớp...
Khi bạn nói “Anh yêu em” với người bạn đời thân thiết của mình, một khối năng lượng vật chất được giải phóng từ lồng ngực của bạn bay tới người bạn đời – điều này nghe giống như một trường cảnh trong điện ảnh huyền bí, nhưng nó là một hiện tượng vật lý hết sức thực tại.
Bạn có để ý rằng trong quá khứ, những bức họa chân dung các vị Thần Phật, dù là ở phương Đông hay phương Tây, thì trên đầu họ đều tỏa ánh hào quang rực rỡ.
Vào cuối thế kỷ 19, một cậu bé người Anh được sinh ra với khả năng ngoại cảm đã viết một cuốn nhật ký – “The Boy Who Sees the Truth” (Cậu bé đã nhìn thấy chân tướng). Cậu bé này thường nhìn thấy huy quang trên thân của người khác trong cuộc sống thường nhật của mình; những người khác nhau thì huy quang có màu sắc khác nhau; và cùng một người, trong các tình huống khác nhau, thì màu sắc cũng có sự bất đồng.
Trong giáo đường, cậu từng nhìn thấy ánh quang xanh sẫm trên đầu bà Oji, một vòng tròn ánh quang màu vàng giống như hoa kim phượng trên đầu cha cậu, và ánh quang của mẹ cậu là màu lam. Tuy nhiên, ánh quang chuyển sang màu hồng khi mẹ bế cậu, và chuyển sang màu xám khi mẹ bị ốm. Còn em gái của cậu, Mi’er, màu của ánh quang mờ nhạt không trong, giống như màu của lòng đỏ trứng gà.
Cậu bé cũng nhìn thấy ánh sáng của Ma Zhenli, một cô gái nhỏ được người lớn đánh giá là rất ngoan và rất ngọt ngào, có màu giống như máu dơ; cô bé có xu hướng dậy thì sớm không phù hợp với lứa tuổi. Một lần đi trên đường, cậu thấy một số người bình dân có những ánh quang đẹp đẽ, trong khi một số người ăn mặc cao quý lại có huy quang đáng sợ. Đại bộ phận nam nhân mà cậu thấy có rất nhiều sắc đỏ bẩn đục quanh eo, một số nữ nhân cũng vậy.
Ngày nay, các nhà khoa học với sự hỗ trợ của một số công cụ khoa học, đã thực sự nắm bắt được huy quang của cơ thể con người, và cũng xác thực rằng chúng ta bình thường nhìn không thấy, nhưng nó xác thực tồn tại xung quanh chúng ta, cũng có thể nói là một dạng trường năng lượng của con người.
“Nhiếp ảnh Kirlian” là một kỹ thuật nhiếp ảnh do nhà phát minh người Nga Semyon Kirlian phát hiện năm 1939. Dưới điện cao áp, các loại vật chất hữu cơ và vô cơ khác nhau đều có chụp được hiện tượng huy quang vây quanh.
Nhà khoa học Nga Korotkov là người có uy tín trên thế giới về kỹ thuật nhiếp ảnh Kirlian. Ông đã phát triển kỹ thuật chụp ảnh Kirlian tiên tiến hơn, gọi là “Kỹ thuật hiển tượng phóng thích khí thể” (Gas Discharge Visualization, gọi tắt là GDV).
Thông qua kỹ thuật gdv, bạn có thể quan sát những thay đổi trong trường năng lượng của cơ thể một người dưới những cảm xúc khác nhau. ví dụ, khi một người thể hiện những cảm xúc tích cực, chẳng hạn như hạnh phúc hoặc nói đùa, trường năng lượng của anh ta sẽ tăng cường. gần đây, korotkov đã tham gia một thí nghiệm ở mexico để đo tác động của việc xem hài kịch đối với trường năng lượng của một người. kết quả cho thấy khi những người tham gia xem một bộ phim hài, trường năng lượng của mọi người đều tăng lên.
Những cảm xúc tiêu cực như giận dữ, ghen tị và hận thù sẽ khiến trường năng lượng thu nhỏ lại, khuyết tổn hoặc thậm chí tiêu mất. điều nghiêm trọng hơn là những người có cảm xúc tiêu cực sẽ không chỉ làm giảm trường năng lượng của chính họ, mà còn ảnh hưởng đến trường năng lượng của người khác. các nghiên cứu đã phát hiện ra rằng khi một người có lòng thù hận, trường năng lượng của những người xung quanh người đó sẽ bị ảnh hưởng phụ diện.
“yêu thương là cảm xúc mạnh mẽ nhất của con người!”, ông korotkov nói. loại cảm xúc này có thể sản sinh ảnh hưởng rất lớn đến thân thể của hai người yêu và được yêu. ông korotkov quan sát tác dụng tương hỗ của trường năng lượng giữa hai người yêu nhau thông qua hai phương pháp thực nghiệm khác nhau.
Ông yêu cầu những người tham gia đặt các ngón tay của họ lại với nhau thành từng cặp. ông phát hiện rằng, khi hai người có mối quan hệ yêu thương lẫn nhau, dưới kỹ thuật nhiếp ảnh kirlian, các trường năng lượng phát ra từ đầu ngón tay của họ hòa quyện với nhau, và huy quang của hai người vươn rộng, phát ra ánh sáng như tia chớp và liên kết với nhau. và nếu hai người không có cảm xúc với nhau, trường năng lượng của họ sẽ cách khai.
Đây được cho là chiếc máy ảnh thành thực nhất… Các cô gái có thể làm một cuộc thực nghiệm, đưa bạn trai của mình đi chụp ảnh Kirlian, có thể nó thể hiện chính xác hơn những gì anh ấy nói – chỉ là một gợi ý thôi mà.
Trong một phương pháp khác, ông korotkov sử dụng hệ thống gdv để quan sát các hình ảnh điện tử về trường năng lượng toàn thân của người tham gia. trong thực nghiệm, khi một người biểu đạt tình ý với người khác, tại hình ảnh có thể nhìn thấy một khối vật chất năng lượng rõ ràng, bay từ trái tim của người yêu đến trái tim của người được yêu.
Ông Korotkov đã chỉ ra rằng, kiểu “truyền tống năng lượng” này không chỉ là trong tưởng tượng, mà là sự truyền tống của các “cụm năng lượng vật chất” thực sự tồn tại. Cụm năng lượng này chứa nhiều dạng vật chất năng lượng khác nhau như electron, photon và sóng hạ âm v.v. Đó là nguyên nhân tại sao khi một người sinh bệnh, nếu có người thân yêu ở bên cạnh hỗ trợ và đồng hành thì bệnh sẽ nhanh thuyên giảm hơn.
Kỹ thuật nhiếp ảnh này thậm chí có thể chụp trực tiếp cảnh linh hồn lìa khỏi xác khi một người Tu vong. Thực là khó tin!
Ông korotkov cũng nghiên cứu tác động của môi trường bên ngoài và mọi thứ lên trường năng lượng của con người, bao gồm nước, thức ăn, các tài liệu khác nhau và âm nhạc.
“Âm nhạc có ảnh hưởng cực đại đến nhân thể”, ông Korotkov nói. Năm 2014, Viện Ung thư Petrov và Trung tâm Nghiên cứu Công nghệ Vô tuyến và Phẫu thuật Nga đã thực hiện một cuộc điều tra quy mô lớn để so sánh thọ mệnh bình quân của các nhân sĩ theo ngành nghề sáng tạo khác nhau.
Nghiên cứu đã khảo sát 49 ngàn đại diện từ các lĩnh vực nghệ thuật thị giác, âm nhạc, văn học và học thuật. Kết quả cho thấy, những nghề có tuổi thọ thấp nhất là nhạc công nhạc rock, cả nam và nữ, ở mức chỉ 43.6 tuổi đối với nam và 37.6 tuổi đối với nữ. Tại sao lại xuất hiện hiện tượng này?
Ông korotkov đã sử dụng các thực nghiệm để nghiên cứu ảnh hưởng của các loại âm nhạc khác nhau đối với nhân thể. ông phát hiện ra rằng, khi mọi người nghe nhạc rock, trường năng lượng của họ sẽ nhanh chóng tăng lên đến cao trào, và sau đó bắt đầu không ngừng giáng hạ xuống, xuống tới đáy, rồi xuống dưới giá trị ban đầu. ông korotkov cho rằng, tùy theo độ tuổi và mức độ yêu thích âm nhạc, thời điểm năng lượng tăng lên ban đầu cũng khác nhau, nhưng trong mọi trường hợp, cuối cùng đều không thể tránh được suy giảm.
Ngoài ra, xác thực là các ca từ trong nhiều bản nhạc rock đã mỹ hóa việc tự sát, khiến thanh niên tự sát sau khi nghe nhạc rock quá nhiều. Thậm chí không hiếm trường hợp thanh thiếu niên tự sát theo phương pháp được mô tả trong ca từ nhạc rock.
Ngược lại, âm nhạc cổ điển có tác động tích cực đến trường năng lượng của con người, và có thể cải thiện sức khỏe của con người. ông korotkov suy đoán rằng điều này có thể là do tần số của âm nhạc cổ điển, ở một mức độ nào đó phù hợp với tần số sóng não của con người, vì vậy nó có thể có tác động tích cực đến nhân thể.
Korotkov vận dụng các lý niệm của Trung y vào nghiên cứu năng lượng.
Ông tin rằng người Trung Quốc cổ đại đã phát minh ra và lưu truyền trí huệ ngàn năm của Trung y, là vô cùng có đạo lý, rất nhiều nghiên cứu đã xác thực điểm này. Ngày nay, càng ngày càng có nhiều người xuất hiện các vấn đề và bệnh chứng khác nhau trong thân thể. Họ khám từ bác sĩ này sang bác sĩ khác, càng khám, “bệnh” càng nhiều, kê đơn hết Thu*c này đến Thu*c khác, những loại Thu*c khác nhau phát sinh xung đột trong thân thể, khiến hoàn cảnh bên trong cơ thể không ngừng tệ hóa.
Ông Korotkov quyết định lấy lý niệm y học cổ truyền Trung y làm cơ sở, thông qua quan sát và phân tích những thay đổi trong năng lượng của nhân thể, để tìm ra những vấn đề thực sự bên trong nhân thể.
Ông đã vận dụng lý luận “kinh mạch của nhân thể” của Trung y vào kỹ thuật nhiếp ảnh GDV, và nghiên cứu phát triển một hệ thống trắc lượng và phân tích năng lượng của nhân thể. Đối với phần mẫn cảm và dễ đo nhất trên cơ thể người là ngón tay, ông đo ánh quang huy phát ra từ mười ngón tay. Theo khái niệm kinh lạc của Trung y, các ngón tay khác nhau kết nối tới các hệ thống cơ quan nội tạng (tạng khí) khác nhau của cơ thể. Máy ảnh GDV chụp lại hình ảnh huy quang do ngón tay phát ra, và chuyển chúng thành dữ liệu liên quan đến các đặc tính vật lý hữu quan của nhân thể, rồi thông qua dữ liệu năng lượng này mà đưa ra đánh giá năng lượng nội tại trong hệ thống tạng khí khác nhau của nhân thể, và trạng thái năng lượng tổng thể.
Trong hình ảnh điện tử của gdv, một người khỏe mạnh hoặc điềm tĩnh có trường năng lượng rất mạnh, và ngoại vi của trường rất viên nhuận; một người có cảm xúc kích động, trường năng lượng xung quanh có các gai giống như tia lửa; và khi một người có vấn đề về thể chất, hoặc thậm chí khi anh ta bị bệnh, trường năng lượng của anh ta sẽ xuất hiện lỗ chỗ, khiếm khuyết và những dị thường khác. các dị thường năng lượng khác nhau đối ứng với các hệ thống tạng khí khác nhau, vì vậy nó có thể phản ánh căn nguyên của vấn đề.
Ông Korotkov tin rằng thông qua phương thức quan sát này, có thể giúp con người bảo trì được trạng thái khỏe mạnh, sớm phát hiện ra các vấn đề thể chất và thậm chí là các vấn đề tiềm tại, đồng thời nhắm thẳng vào bản chất của vấn đề mà cải thiện. Điều này cũng giống như lý niệm của Trung y, mục đích là giữ cho thân thể luôn trong trạng thái khỏe mạnh, chứ không phải trị liệu sau khi bệnh tật đã xuất hiện như Tây y. Ông Korotkov nhấn mạnh rằng, ông không phản đối Tây y, vợ ông và nhiều bạn bè ông là bác sĩ; nhưng ông tin rằng khái niệm Trung y và Tây y nên được “kết hợp” để đạt được kết quả tốt hơn.
Hương Thảo biên dịch.