Một thiếu nữ 15 tuổi, Christina ở Quebec (Canada) đã Tu vong sau khi hôn bạn trai. Cậu bạn này đã ăn hai lát bánh mì trét bơ đậu phộng chín giờ trước khi cả hai hôn nhau.
Cái ch*t được cho là do cô bé dị ứng với đậu phộng lây từ bạn trai.
Cái ch*t của Christina gây xôn xao ở phương Tây cả mấy tháng cho
đến khi giới thẩm quyền xác nhận cái ch*t là do bệnh suyễn. Tuy nhiên, các chuyên gia của hiệp hội
Dị ứng Canada vẫn cho rằng có liên quan đến dị ứng vì Christina vừa có bệnh suyễn vừa có tiền sử dị
ứng đậu phộng.
Một tháng sau cái ch*t của Christina, một bé gái 13 tuổi, Chantelle
ở Edmonton (Canada) cũng bị sốc phản vệ (anaphylaxis) do dị ứng đậu phộng. Cô bé tưởng mình lên cơn
suyễn nên dùng Thu*c dãn phế quản (bronchodilator). Cô bé ch*t vài ngày sau khi cấp cứu ở bệnh
viện.
dị ứng thực phẩm
dị ứng thực phẩm là phản ứng bất thường của cơ thể đối với protein
trong thực phẩm nào đó. Protein này kích thích hệ miễn dịch để gây ra phản ứng dị ứng. Lần đầu tiên
ăn thực phẩm này, cơ thể sẽ tạo ra kháng thể. Lần sau lại ăn thực phẩm này, kháng thể sẽ nhận ra
protein trong thực phẩm đó và kích thích cơ thể phóng thích ra chất histamin gây dị ứng.
Triệu chứng do
dị ứng thực phẩm có thể nhẹ (ngứa, mẩn đỏ, ói mửa,
tiêu chảy…) đến nặng hơn khó thở, sốc phản vệ và Tu vong.
Trẻ em có thể dị ứng với một số thực phẩm sau: lòng trắng trứng,
sữa bò, đậu phộng, hạt dẻ, bột mì, đậu nành (chủ yếu ở em bé). Nhưng khi lớn có thể sẽ hết dị ứng
với trứng, sữa bò, đậu nành, nhưng với đậu phộng thì khó thoát.
Với người lớn, có thể dị ứng với một số thực phẩm sau: tôm, cua,
sò, cá (cá thu, cá ngừ), đậu phộng, hạt dẻ… nhưng một khi đã dị ứng với thứ nào, thì coi như đeo nó
đến hết kiếp.
Chất đạm nào cũng có khả năng gây dị ứng, nhưng trong thực tế người
ta thường chỉ dị ứng với vài loại thực phẩm.
Thịt cá tươi không có histamin. Nhưng theo thời gian, histidine
(một loại axít amin) sẽ bị chuyển hoá thành histamin dưới tác động của enzyme do vi khuẩn sinh ra.
Do đó, nếu thịt cá bảo quản không tốt, bị biến chất sẽ có hàm lượng histamin rất cao, nhất là các
loại cá ngừ, cá thu, nghêu sò…
Người dù không bị dị ứng với thịt cá, nhưng ăn vào có thể bị ngộ độc
histamin, với triệu chứng tương tự như
dị ứng thực phẩm. Gọi là ngộ độc là vì ăn thực phẩm chứa
nhiều histamin. Để tránh ngộ độc histamin, không nên ăn hải sản có dấu hiệu ươn, bảo
quản không tốt.
Còn dị ứng là do ăn thực phẩm không hợp (chẳng hạn ăn cá thu,
cá ngừ), kích thích hệ miễn dịch cơ thể tạo ra histamin. Histamin này gây triệu chứng buồn
nôn, khó thở… tương tự như ngộ độc histamin do ăn hải sản bảo quản không tốt.
Không có Thu*c chữa dị ứng, chỉ có Thu*c làm giảm triệu chứng mà
thôi. Tốt nhất là tránh ăn thực phẩm mà mình bị dị ứng. Nếu triệu chứng nặng (khó thở, tụt huyết
áp, mạch nhanh…) thì nên đi bệnh viện ngay.
Bất dung nạp thực phẩm
dị ứng thực phẩm (food allergy) thường bị lầm với bất dung nạp thực
phẩm (food intolerance). Dị ứng liên quan đến hệ miễn nhiễm, còn bất dung nạp thực phẩm liên quan
đến hệ tiêu hoá.
Một số người, hồi nhỏ uống được sữa, nhưng khi lớn, không thể dung
nạp sữa. Đó là do enzyme tiêu hoá sữa (lactase) trong ruột bị sụt giảm theo tuổi tác. Thiếu enzyme
tiêu hoá sữa, thì vi khuẩn trong ruột phải làm thay. Quá trình này phát sinh khí, gây đầy hơi, tức
bụng, tiêu chảy.
Bột ngọt cũng gây khó chịu cho một số ít người khi ăn vào (đỏ bừng
mặt, nhức đầu, tức ngực…) Những triệu chứng khó chịu này thường thoáng qua nhanh, và không
gây nguy hiểm như dị ứng đậu phộng. Thực ra, bột ngọt (glutamate) có tự nhiên trong hầu hết
các loại rau quả nấm thịt. Bị bất dung nạp có thể do ăn thực phẩm nêm nếm quá nhiều bột ngọt.
Sulfite là chất bảo quản thường dùng trong rau quả, thịt, thuỷ sản.
Những người mắc bệnh suyễn có thể bị khó thở khi ăn thực phẩm chứa sulfite. Ở Mỹ và châu Âu, thực
phẩm có sulfite phải ghi nhãn cảnh báo để người tiêu dùng lựa chọn. Việt Nam chưa có quy định
này.
Mangyte
Theo Vũ Thế Thành - Thế giới tiếp thị