Tâm sự hôm nay

Cụ ông không xuất viện để được nằm giường cấp cứu

Mangyte-Câu chuyện khá xúc động có thật mà tôi từng chứng kiến sau một đêm dài đưa người nhà đi cấp cứu tại bệnh viện Bệnh Nhiệt đới Trung Ương.
Nếu bị ốm nằm viện, bạn sẽ thấy đêm dài bất tận và chỉ có một ước ao duy nhất: mong khỏi bệnh, về nhà và ngả lưng trên chiếc giường yên ả của mình. Nhưng có một câu chuyện khá xúc động mà tôi sẽ kể cho bạn nghe sau đây. Câu chuyện có thật tôi từng chứng kiến sau một đêm dài đưa người nhà đi cấp cứu tại Bệnh viện Bệnh nhiệt đới Trung ương.

Đó là câu chuyện về một bệnh nhân không muốn khỏi bệnh vì sẽ phải rời bỏ khỏi chiếc giường cấp cứu. Suốt mấy chục năm nay, ông cụ tên Nguyễn Văn Đức không được đặt lưng ngủ trên giường. Ông là người bán báo lang thang ở khắp các bến tàu, bến xe Hà Nội. Nghèo khổ, vô gia cư và cô độc không gia đình. Với ông, chiếc giường cấp cứu trở thành chiếc giường êm ái, tuyệt vời nhất trong suốt quãng đời nhọc nhằn của ông từ trước tới nay.

Ước không khỏi bệnh để được nằm giường cấp cứu

Đưa người nhà vào bệnh viện cấp cứu, tôi bị ám ảnh khi chứng kiến toàn những trường hợp bệnh rất nặng và nguy kịch. Tiếng máy thở, tiếng điện tim, tiếng người bệnh kêu rên và nhiều tiếng thở dài của người nhà khiến ai cũng mang tâm lý lo sợ và muốn rời xa khỏi chốn này. Ấy vậy mà với cụ già 80 tuổi nằm ở một chiếc giường ngoài hành lang, cụ lại coi đây là chốn “thiên đường”.

Đêm dài và ngoài trời đổ mưa tầm tã, cơn mưa mang theo cái lạnh cuối thu se sắt. Tôi không thể chợp mắt nên đi một vòng quanh khu cấp cứu và thấy ngạc nhiên vì ngoài hành lang (phía gần cầu thang máy) vẫn có giường bệnh. Giường chỉ có một cụ già nằm chơ vơ không thấy người nhà trông nom, dáng người khô đét quay lưng vào phía tường nhìn rất tội nghiệp.

Hỏi thăm mấy người nhà đi chăm sóc bệnh nhân quanh đó mới biết, ông cụ là người đi lang thang rồi được một người đi đường thấy ông nằm ngoài vỉa hè nên thương tình đưa vào viện và để cụ lại đây vài ba hôm rồi. Những người nhà bệnh nhân quanh đó thấy hoàn cảnh của cụ như thế cũng thỉnh thoảng chia sẻ cho cụ ít thức ăn hoặc cơm cháo.

Nhìn quanh giường chỗ ông cụ nằm, tôi cũng thấy ngạc nhiên bởi giường ngoài hành lang nhưng vẫn có đầy đủ máy thở, máy điện tim, mặt tủ cá nhân thấy có một hộp sữa nhỏ và bịch bỉm cho người cao tuổi. Không có vẻ gì là một người vô gia cư, cô độc.

Đứng một lúc, bỗng thấy ông cụ ho húng hắng, tôi đến hỏi cụ vài câu. Cụ cũng khá nặng tai nhưng tỉnh táo và sắc mặt tinh nhanh. Thăm hỏi thì cụ kể, miệng móm mém, răng rụng gần hết: “Tôi là người đi lang thang bán báo dạo ở ga tàu và bến xe suốt mấy chục năm nay. Tôi người Huế, hơn 88 tuổi rồi, không gia đình và con cháu. Mấy hôm trước, tôi bị ốm, trải manh chiếu nằm vỉa hè, một người đi đường thương tình đã đưa tôi vào đây. Tôi ước gì cứ ốm để được nằm đây mãi thế này. Đời tôi, mấy chục năm nay không biết đến cái giường. Toàn gầm cầu, lề đường, bến xe qua đêm.”

Bát cháo thịt ngon nhất cuộc đời

Một lát sau có một tốp nữ điều dưỡng đi ngang giường ông cụ dừng lại và hỏi cụ đã ăn gì chưa, nếu chưa ăn gì thì các chị pha sữa cho cụ uống. Ba nữ điều dưỡng còn khá trẻ chỉ khoảng hơn 20 tuổi, nhìn biển tên, tôi chỉ biết tên các chị là Minh Hương, Huyền và Vân Anh.

Hỏi về trường hợp ông cụ, các chị cho biết: “Cụ bị tiểu đường biến chứng tăng huyết áp. Có một người đưa cụ vào đây rồi không quay lại nữa. Mấy ngày nay, vào phiên trực đi ngang qua giường, chúng tôi hay hỏi xem cụ có cần gì thì giúp. Cụ vẫn nhúc nhắc dìu đi lại được. Cụ đã nằm đây rồi không thể để cụ ở dơ được nên mấy chị em vẫn thay rửa giúp cụ, chăm sóc cụ như ông bà mình ở nhà”.

Các chị kể, đêm hôm mà ông cụ được đưa vào đây, lúc đó khuya lắm, biết ông cụ chưa được ăn gì, các chị đã đi mua cho cụ một bát cháo và xúc cho cụ ăn. Cụ có nói với mấy chị một câu: “Cảm ơn các chị, cháo thịt nóng và ngon. Từ trước tới nay, suốt cuộc đời bán báo dạo, tôi chưa bao giờ được ăn một bát cháo ngon như thế này”.

Chị Hương cho biết, sau khi biết hoàn cảnh của cụ, BS. Nguyễn Trung Cấp – Phó trưởng khoa cấp cứu nói với khoa bố trí giường cho cụ và mua cho cụ hộp sữa. Trước mắt, phải cấp cứu cho cụ. Cụ đã được đưa đến bệnh viện thì cụ cũng là một người bệnh cần cứu giúp như bao người khác. Không thể từ chối người bệnh được.

Nghe xong câu chuyện, tôi thấy ấm lòng và tin rằng quanh mình còn có nhiều người tốt. Những cử chỉ đẹp, đáng trân trọng như vậy nhưng ít được nói đến trên mặt báo mà chỉ thấy nhiều câu chuyện không hay về bác sĩ, y tá để rồi thấy bi quan và hoài nghi hơn về lòng tốt thời nay.

Suốt đêm đó, tôi vừa thầm mong cho ông cụ sớm khỏi bệnh nhưng lại cũng mong cho cụ mãi như bây giờ. Bởi nếu khỏi bệnh, cụ sẽ lại phải đi bán báo, ngủ ngoài lề đường và không còn được nằm trên chiếc giường êm ái như những ngày qua trong khoa cấp cứu của bệnh viện nữa rồi.

Thanh Loan

Mạng Y Tế
Nguồn: Nguồn Internet (news-cu-ong-khong-xuat-vien-de-duoc-nam-giuong-cap-cuu-5823.html)

Tin cùng nội dung

  • Đọc các câu tư vấn và các thông tin về Thu*c điều trị đột quỵ tại TPHCM, chúng tôi thấy rất phấn khởi vì y học phát triển, tay nghề của các BS TPHCM tiến quá nhanh. Đặc biệt, theo dõi chùm bài của TS.BS Nguyễn Huy Thắng, trưởng khoa bệnh lý mạch máu não BV Nhân dân 115, chúng tôi thấy phục TS Thắng quá!
  • Cử tri các tỉnh Cao Bằng, Điện Biên, Hưng Yên, Nam Định, Tiền Giang đề nghị Bộ Y tế xem xét, điều chỉnh lại quy định về thủ tục chuyển viện trong trường hợp bệnh nhân nhập viện cấp cứu, bởi hiện nay nếu không có giấy chuyến viện của nơi đăng ký khám chữa bệnh ban đầu thì bệnh nhân sẽ phải đóng 50% viện phí.
  • Những ngày giáp tết, Mangyte.vn nhận được rất nhiều câu hỏi về việc khám chữa bệnh trong những ngày tết, số điện thoại cấp cứu và lịch nghỉ tết của các bệnh viện. Chúng tôi xin giải đáp chung như sau:
  • Chào Mangyte, Chồng tôi mới đi ăn đám cưới về, bị đau bụng. Anh đã đến phòng khám gần nhà lấy Thu*c uống rồi, có đỡ một chút nhưng chưa hết, chắc ngày mai phải vô bệnh viện kiểm tra lại. Tôi tính đưa anh đến BV Cấp cứu Trưng Vương, như vậy phải đem theo bao nhiêu tiền? Chồng tôi có BHYT. Cảm ơn Mangyte! (Bích Trâm – TPHCM)
  • Nếu gọi xe cấp cứu thì người xung quanh nên làm gì trong khi chờ đợi? Tôi hỏi để phòng khi hữu sự, vì gần đây có nhiều học sinh ngất xỉu quá .Tôi lo quá, tôi cũng có 2 đứa con gái tầm tuổi ấy. Cảm ơn Mangyte rất nhiều! (Thanh Thúy - thuy201...@gmail.com)
  • Chào Mangyte, Tôi được biết về loại Thuốc tên là “tiêu sợi huyết” dùng trong cấp cứu tai biến mạch máu não và nhồi máu cơ tim. Tôi thấy công dụng của Thuốc rất kỳ diệu, có thể giúp người đột quỵ bình phục gần như hoàn toàn nếu được cấp cứu kịp thời. Nhưng một liều Thuốc giá bao nhiêu vậy Mangyte? Và trường hợp nào dùng được, trường hợp nào thì không? Mong Mangyte giải thích rõ hơn về loại Thuốc này. Tôi chân thành cảm ơn! (Thanh Vân – van.le…@gmail.com)
  • Thưa bác sĩ, Bố tôi bị cao huyết áp đã nhiều năm, thường uống Thu*c mỗi buổi sáng. Hôm nay ông quên uống Thu*c, đến chiều huyết áp tăng cao và hơi co giật. Sau khi ngậm Thu*c để hạ huyết áp (BS cho để đề phòng trường hợp này) thì đã đỡ rồi. Nhưng tôi lo nếu việc này xảy ra lần nữa và cần phải đi cấp cứu thì làm sao cho nhanh? Bệnh viện nào chuyên cấp cứu tai biến, đột quỵ? Nhà tôi ở đường Nguyễn Kiệm, quận Phú Nhuận. Mong Mangyte chỉ dẫn. Xin cám ơn! (Đức Minh - TPHCM)
  • Mangyte cho tôi hỏi, Dì của tôi (ngoài 40 tuổi) ở TP. Buôn Ma Thuột mới bị tràn dịch màng phổi, BV kêu phải chuyển đến BV Phạm Ngọc Thạch TPHCM. Nhưng hôm nay là thứ 7, mai CN nên họ nói phải đợi đến thứ 2 mới chuyển được. Tôi lo lắng quá, liệu tràn dịch màng phổi có cần đi SG cấp cứu ngay không? Hiện ở trên này chỉ phát hiện dì tôi bị tràn dịch thôi chứ chưa xác định nguyên nhân.
  • Vừa qua, trong một thời gian ngắn trên địa bàn một số tỉnh như Nghệ An, Đồng Nai, Đăk Lăk, Hà Nội, Nam Định, Quảng Nam và một số tỉnh thành khác liên tục xảy ra tình trạng trẻ đuối nước.
  • Tết đến Xuân về trên khắp các nẻo đường trên cả nước nhưng có lẽ, tại các bệnh viện, không khí Tết luôn lặng lẽ hơn bởi nơi đây còn biết bao lo âu, bao nỗi buồn... hiển hiện trên gương mặt những người bệnh nặng sẽ phải ăn Tết trong bệnh viện.
Tải ứng dụng Mạng Y Tế trên CH PLAY